Trò Chơi Đói Khát Cầu Sinh

Chương 321: Thế giới động vật 26

Mẹ Từ vừa bưng thức ăn lên bàn vừa bên nói: “Tay lành rồi, ông ấy như thế là do mệt đó.” Trong giọng nói nửa nén giận nửa vui mừng, tổng thể mà nói, vẫn là vui mừng chiếm phần lớn: “Chủ nhiệm Lâm biết tay cha con khỏe, cả ngày hôm nay lôi kéo ông ấy làm phẫu thuật. Mới ra ca này là vào ca khác, cái tay đã nghiền rồi, người cũng mệt mỏi không chịu được. Chủ nhiệm Lâm bảo ông ấy nhiều nhất nghỉ ngơi thêm một ngày nữa rồi trở về bệnh viện đi làm.”
Từ Phàm lau mặt: “Vậy nói cách khác, lành thật rồi?”
“Mẹ còn có thể lừa con sao.” Mẹ Từ nói xong đồ ăn đã dọn xong: “Mẹ đi mời bà Phạm lại đây ăn cơm.”
“Con đi con đi.” Từ Phàm lập tức cướp lời nói.
Anh ta vội vàng qua gõ cửa, nhưng anh ta gõ nửa ngày, cũng không có ai mở cửa. Anh ta đành phải đi xuống lầu tìm người, nhưng chỗ cũ nơi bà cụ bày sạp cũng không có.
Đây là đi đâu rồi?
Từ Phàm còn có nghi hoặc đầy mình muốn chờ bà ấy giải đáp, nhưng anh ta tìm khắp cả tiểu khu, cũng không thấy tăm hơi bà cụ.
Trở về anh ta nói việc này cho cha mẹ, bác sĩ Từ ngồi dậy từ trên sô pha, nói: “Bà ấy đang trốn tránh chúng ta.”
“Vì sao?”
“Bởi vì phiền phức.” Bác sĩ Từ vươn tay: “Con nói thật đi, con cảm thấy đây là thuốc tốt sao?”
Từ Phàm trầm mặc.
“Chúng ta đều biết nó không phải. Vì bà cụ hẳn chỉ muốn sống bình yên, bà ấy nguyện ý ra tay giúp cha một phen, có lẽ là niệm ở trên thiện ý lúc trước cha giới thiệu bác sĩ cho bà ấy. Nếu chúng ta tuyên truyền việc này ra ngoài, sẽ đánh vỡ cuộc sống bình yên của bà ấy. Từ nay về sau, chúng ta vẫn đối xử với bà ấy giống như bình thường, hiểu không?” Bác sĩ Từ nói.
Từ Phàm hiểu ý cha, cao nhân luôn lánh đời. Bọn họ có vận may tốt, đụng phải một vị đã là may mắn rồi.
“Nhưng bà cụ giúp nhà chúng ta một việc lớn như vậy, phí vất vả này vẫn phải đưa.” Bác sĩ Từ nói xong, lấy ra một phong thư từ trong túi: “Tối nay con đưa qua cho bà cụ, tiền không nhiều lắm, nhưng là một chút tâm ý của cha.”
Lúc này Từ Phàm nhận lấy: “Vâng.”
Ban đêm, bà Phạm đẩy con gái trở về, thì nhận được quà tạ ơn Từ Phàm đưa tới—— ở dưới một rổ dâu tây cherry, đè một phong thư.
Sau khi Từ Phàm trở về, bà ấy mở ra nhìn, bên trong là một tấm chi phiếu 20 vạn.
Thành công rồi.
Vất vả mấy ngày như vậy, cũng chính vì cái này.
Ngày hôm sau, bà ấy đi ngân hàng rút toàn bộ tiền mặt. Tiền vừa đến tay, bà ấy nhận được nhắc nhở thu về của hệ thống.
Đây vẫn là lần đầu tiên đi vào thế giới này thu được nhắc nhở mức tích phân lớn như vậy, tương lai của bà Phạm lại tràn ngập hy vọng.
Trở lại tiểu khu, ba người nhà họ Từ không ở nhà. Ba người Thẩm Tiêu và Chử Đình rất thuận lợi đi tới cửa đối diện.
“2000 tích phân: “Bà Phạm đặt tiền tới trước mặt bọn họ: “Đều ở đây. Chia thế nào, nhìn ở mọi người, tôi cũng không có ý kiến.” Bà ấy rất rõ ràng, công lao lớn nhất ở đây là thuốc trong tay Thẩm Tiêu bọn họ. Nếu không có những linh dược này, số tiền này căn bản không kiếm được.
“Không cần cho tôi.” Thiệu Triệt nói với hai người Thẩm Tiêu: “Tôi cũng không có ra sức gì, không cần chia cho tôi.”
Tuy nói như vậy, Thẩm Tiêu cuối cùng vẫn chia một người sáu trăm cho cô với Chử Đình, bà Phạm, còn lại hai trăm chia cho Thiệu Triệt.
“Tích phân qua cửa bản đồ này của anh tôi bao.” Lúc trước ở bản đồ ôn dịch, cô nợ Thiệu Triệt không ít nhân tình: “Không cần cảm thấy ngại, sau này nói không chừng tôi còn cần anh giúp đỡ. Anh cầm trước 200 tích phân này đi, chờ có vụ buôn bán tiếp theo, đến lúc đó lại chia cho anh.”
“Gâu gâu.” Thiệu Triệt ôm cổ Thẩm Tiêu: “Nếu giàu sang đừng có quên nhau, sau này tôi nhất định sẽ báo đáp cô thật tốt.”
Hình thể của anh ta quá lớn, Thẩm Tiêu bị anh ta ôm như vậy, cả thân thể gần như bị anh ta đè. Bên cạnh Chử Đình nhìn thấy, thản nhiên liếc Thiệu Triệt một cái. Chỉ một cái liếc mắt như vậy, vừa nãy bị Thiệu Triệt nhìn thấy, anh ta sửng sốt một hồi, theo bản năng buông móng vuốt chó ra.
Nhưng sau khi buông, anh ta lại cảm thấy có chút không đúng, anh ta làm gì phải làm vẻ đuối lý thế!
Tất cả mọi người là người tương đối hào phóng, chuyện chia tiền không đều cơ bản sẽ không tồn tại. Sau khi chia tiền xong, Chử Đình với bà Phạm thương lượng kế hoạch bước tiếp theo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận