Treo Máy Trăm Vạn Năm, Ta Tỉnh Lại Thành Thần

Chương 219: Đến từ Trương Việt áp chế, run rẩy đi!

Chương 219: Đến từ Trương Việt áp chế, run rẩy đi!
Dưới sự chèn ép điên cuồng và trả thù của Trương Việt, người của hai công hội Diệu Thế và Trần Gia Quân đã hoàn toàn phát điên rồi. Bọn họ không những không thể ra khỏi cổng khu an toàn, mà còn phải hứng chịu đả kích từ dư luận trên mạng. Thời gian dần trôi, đã có không ít người không chịu đựng nổi, cuối cùng rút lui khỏi công hội. Còn có một số thậm chí bị buộc phải rời khỏi Thiên Kinh...... Người chơi của hai nhà không đấu lại Trương Việt, liền bắt đầu xé nhau.
“Trần Gia Quân, các ngươi cũng thật đáng chết! Cũng bởi vì tin vào chuyện ma quỷ của các ngươi, mà hại Diệu Thế chúng ta thảm hại!”
“Sao tự các ngươi không dùng, lại trách chúng ta?”
“Lúc đầu Linh thu tiền của Diệu Thế chúng ta, đã không còn nhắm vào Diệu Thế chúng ta nữa, cũng là bởi vì các ngươi, hiện tại chúng ta có bàn bạc trả bao nhiêu tiền, đều vô dụng!”
Bây giờ Diệu Thế và Trần Gia Quân, giống như chuột chạy qua đường bị người người đánh. Dù sao nhân phẩm của hai công hội này xưa nay vốn không tốt, quen thói ỷ thế hiếp người ở Thiên Kinh. Không ít người từng bị bọn họ khi dễ, nhưng vì kiêng kỵ thực lực hùng hậu của gia tộc họ, nên không dám lên tiếng. Bây giờ khó khăn lắm mới có được cơ hội hai nhà bọn họ đơn độc như vậy, thì đi trên đường nhìn thấy người của hai nhà này, hận không thể giơ dép lên tát vào mặt bọn họ?
Diệu Thế Vô Song, Diệu Thế Thương Khung và Diệu Thế Tinh Hà ba người, vốn cho rằng rời khỏi Diệu Thế, là có thể bình yên vô sự. Không ngờ cuối cùng vẫn không thể thoát khỏi sự trừng phạt. Ba người giấu ID, giả bộ như người qua đường vừa ra khỏi thành, chuẩn bị đi làm nhiệm vụ thế giới, liền bị một đám tán nhân đột nhiên xuất hiện bao vây!
“Các ngươi cho rằng rút khỏi công hội, giấu ID đi, thì không ai nhận ra các ngươi?”
“Vây bọn họ lại, đừng để bọn họ chạy, gửi định vị cho người của Thiên Mệnh Điện, để hội trưởng Thiên Mệnh Điện là Linh tới thu thập bọn họ!”
Diệu Thế Vô Song ba người đồng thanh thở dài, dứt khoát từ bỏ chống cự. Chỉ một lát sau, không đợi được Trương Việt. Chỉ thấy Lôi Điện Pháp Sư Lâm Thiên và Hỏa Diễm Kỵ Sĩ Ngô Hạo Thiên dẫn người chạy đến. Thấy vậy, Diệu Thế Tinh Hà khóc không ra nước mắt: “Cũng không đến mức coi thường chúng ta như vậy chứ? Thậm chí còn khinh thường không thèm tự mình đến một chuyến?”
“Chuyện đến nước này, trách chính chúng ta không biết tốt xấu.”
Ngay lúc mấy người Diệu Thế Vô Song cho rằng Lâm Thiên bọn họ muốn động thủ với bọn họ thì lại đột nhiên nghe Lâm Thiên lên tiếng nói: “Hội trưởng của chúng ta nhờ ta nhắn: Có hứng thú gia nhập Thiên Mệnh Điện của chúng ta không?”
Nghe vậy, Diệu Thế Vô Song, Diệu Thế Tinh Hà và Diệu Thế Thương Khung ba người nhìn nhau. Một hồi lâu, mới miệng đầy đáp ứng: “Có có có! Có hứng thú!”
“Bất quá,” Lâm Thiên chỉnh nhẹ kính mắt, nói: “Trước tiên là cho các ngươi một tháng thử việc, thử việc mỗi người một tháng 20.000 tiền lương, biểu hiện tốt thì tháng sau mới có thể chuyển chính thức.”
Ba người không hề nghĩ ngợi, nói ngay: “Không thành vấn đề!”
Dù sao, Trương Việt không có ý định truy cứu trách nhiệm của bọn họ, đối với bọn họ mà nói đã là quá may mắn. Gia nhập Thiên Mệnh Điện, càng là một loại hy vọng xa vời! Bọn họ đã sớm muốn rời khỏi Diệu Thế, gia nhập công hội của Trương Việt, chỉ có điều vẫn luôn lo lắng Trương Việt không cần bọn họ. Mà bây giờ, bọn họ cũng hiểu: Trương Việt không bỏ qua một ai của Diệu Thế, chỉ có đối với ba người bọn họ là mở một mặt lưới, cũng chính vì trong lần hành động gần đây nhất mà Trần Gia Quân và Diệu Thế liên hợp, bọn họ không tham gia, lại sớm rút khỏi Diệu Thế! Chính sự quyết đoán của bọn họ đã cứu được một mạng!
Lần này, thái độ của Trương Việt vô cùng kiên quyết. Bởi vì cơ hội, hắn đã cho một lần rồi, là Diệu Thế và Trần Gia Quân không biết trân trọng. Muốn đẩy Thiên Mệnh Điện vào chỗ chết? Trương Việt sao có thể lại dung thứ Diệu Thế và Trần Gia Quân nữa!
Từ khi Trương Việt thông quan phó bản Minh Hôn Chi Dạ đi ra, trước sau vẻn vẹn ba ngày thời gian, Diệu Thế bên kia bị ép giải tán Tân Tấn Công Hội. Trần Gia Quân hội trưởng Trần Quân cũng không chịu nổi dư luận bên ngoài, cùng với áp lực mà Trương Việt mang lại cho hắn. Quan trọng nhất vẫn là áp lực mà tầng lớp cao của công hội dành cho hắn. Dù sao, hắn cũng chỉ là một hội trưởng ở Tân Tấn Công Hội của Trần Gia Quân. Người tọa trấn ở Trần Gia Quân vẫn là những nguyên lão chức nghiệp giả đó! Bọn họ đổ hết trách nhiệm lên đầu Trần Quân: “Ngươi đã làm được gì? Giao công hội vào tay ngươi, kết quả ngươi lại làm cho rối tung lên!”
“Nếu là hội trưởng trước là Trần Long còn ở đây, thì chắc chắn sẽ còn giỏi hơn ngươi!”
Cuối cùng, Trần Quân chủ động từ chức, rút lui khỏi Trần Gia Quân. Mà lúc này, Trần Long cũng chính thức công khai thân phận của mình, lấy thân phận "Hội trưởng Trần Gia Quân trước khi qua đời", "Người dự thi chung kết thế giới" mạnh mẽ trở về Trần Gia Quân! Cách chức Trần Quân, trở thành hội trưởng mới của Trần Gia Quân!
Mặc dù là hội trưởng lâu năm đã từng bị lật đổ quay lại nhậm chức, nhưng vì cái gọi là quan mới nhậm chức đốt ba bó củi. Sau khi Trần Long trở về Trần Gia Quân, việc đầu tiên là triệu tập tất cả nguyên lão của công hội đến cùng một chỗ, tổ chức hội nghị.
Trần Long ngồi ở trên ghế hội trưởng Tân Tấn Phân Hội: “Ta có biện pháp có thể bảo toàn công hội của chúng ta.”
Các nguyên lão ngồi quanh bàn, cũng không ôm nhiều hy vọng: “Ngươi có biện pháp gì?”
Trần Long thề son sắt: “Đem ba thành cổ phần công hội của chúng ta tặng cho Linh.”
Mọi người không khỏi có chút thất vọng: “Còn tưởng rằng ngươi thật sự có biện pháp......”
“Chúng ta đã sớm cùng hắn đàm phán rồi, e rằng chúng ta nguyện ý từ bỏ năm thành cổ phần, hắn cũng căn bản không đồng ý!”
Trần Long nói: “Ta đi cùng hắn thương lượng.”
Thế là, dựa theo việc đã sớm bàn bạc xong với Trương Việt, Trần Long bảo một quản lý trong công hội đóng dấu vào hợp đồng chuyển nhượng 30% cổ phần, rồi đưa hợp đồng cho Trương Việt, Trương Việt vui vẻ nhận lấy.
Khi Trần Long cầm hợp đồng có chữ ký tay của Trương Việt trở về, một đám nguyên lão của Trần Gia Quân, tất cả đều nhìn ngây người!
“Thế mà thật ...... Thành!”
“Hắn thật sẽ không bao giờ nhắm vào Trần Gia Quân chúng ta nữa!”
“Trần Long, không hổ là tiểu tử nhà ngươi! Ta quả nhiên không nhìn lầm ngươi!”
Lãnh tụ cao nhất của Trần Gia Quân, chủ tịch Trần Trình cười đến không khép được miệng.
Sau đó, Trần Long gửi tin nhắn cho Trương Việt: “Đại ca, không ngờ ngươi là một người coi trọng tình nghĩa như vậy, năm thành cổ phần ngươi không cần, chỉ vì giữ lời ba thành mà ta đã hứa với ngươi! Ngươi quá nể tình!!”
Trương Việt: “??”
“Ai nói năm thành?”
Trần Long ngẩn người.
“Không ai nói sao???”
Ta đi! Đám lão già kia chém gió không có nháp!! Trần Long vội vàng nói: “Vậy, đại ca, ta còn có cuộc họp muốn mở, trước như vậy đã, lần sau trò chuyện tiếp!”
Nói xong, Trần Long vội vàng rút lui khỏi truyền tin.
Là một trong tam đại thế gia của Thiên Kinh, Trần Gia Quân mặc dù yếu nhất, từ lâu đã có giá trị hơn 10 tỷ. Trương Việt dễ dàng có được ba tỷ, đương nhiên cũng sẽ hết lòng tuân thủ lời hứa, không còn tiếp tục chèn ép Trần Gia Quân. Dù sao chèn ép Trần Gia Quân, chủ yếu chính là coi bọn họ như máy rút tiền. Nhưng kiểu kiếm mấy trăm ngàn đến hơn ngàn vạn này, sao bằng một lần 3 tỷ sảng khoái? Từ lúc mới bắt đầu 50 triệu đã có thể giải quyết sự việc, đến cuối cùng phải bỏ ra ba tỷ mới giải quyết xong. Đây đều là công lao của Trần Quân cả!
Trong một tháng ngắn ngủi, từ một tên điểu ti ngay cả tiền thuê nhà 600 đồng cũng không đóng nổi, mà biến thành một cự phú giá trị 3 tỷ! Sau khi trùng sinh, Trương Việt cảm thấy: Tiền giống như một loại năng lượng dị năng vậy. Tiêu không hết, căn bản không tiêu hết được!
Một bên khác.
Sau khi rời khỏi Trần Gia Quân, Trần Quân vẫn không hết hy vọng.
Ban đêm, mưa to gió lớn. Trần Quân lẻ loi một mình đứng bên đường, trong mắt tơ máu vằn vện, tràn đầy căm hận.
“Ta thừa nhận, chuyện đến nước này, là ta gieo gió gặt bão.”
“Nhưng là, Linh, nếu ta đã như vậy vậy ngươi cũng đừng hòng tốt hơn!”
Nói rồi, Trần Quân lấy điện thoại di động từ trong túi ra, bấm một số điện thoại.
“Từ lão bản, là ta, Trần Quân!”
“Có một tin không hay muốn nói với ông, kế hoạch của tôi thất bại rồi.”
“Nhưng nếu không loại trừ Linh, trong giải đấu chung kết thế giới dành cho chức nghiệp giả toàn cầu sắp tới, hắn nhất định sẽ mang đến uy hiếp cực lớn cho quý quốc! Cho nên, tôi hi vọng Từ lão bản có thể giúp tôi một tay, cũng coi như đang giúp đất nước Đông Doanh của các ông, loại trừ Linh!”
Trần Quân đứng trong mưa, giữ điện thoại di động bên tai, đợi nửa ngày.
“Từ lão bản, tại sao ngài không nói gì?”
Cầm điện thoại di động lên xem xét.
“Thao ** hết pin!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận