Treo Máy Trăm Vạn Năm, Ta Tỉnh Lại Thành Thần

Chương 100: Tranh tài bắt đầu, đấu âm dẫn chương trình Thiên Lại

Chương 100: Tranh tài bắt đầu, đấu âm dẫn chương trình Thiên Lại.
Đêm khuya, Trương Việt mơ hồ cảm giác một thân thể mềm nhũn, nằm nhoài lên người mình. Bật đèn xem xét, phát hiện lại là Ninh Điềm Điềm! Ninh Điềm Điềm vừa tắm rửa xong, trên người tản ra mùi sữa tắm thoang thoảng, lẫn vào mùi thơm cơ thể đặc trưng của thiếu nữ, mùi hết sức dễ chịu. Trương Việt vốn cho rằng cô nàng ngốc Ninh Điềm Điềm này lại chạy nhầm phòng. Ninh Điềm Điềm lại là ánh mắt có chút mơ màng nhìn Trương Việt, đưa tay bắt đầu cởi cúc áo trên váy! Trương Việt còn chưa kịp phản ứng, hai chiếc cúc áo trên cùng đã bung ra. Bộ váy màu hồng trượt xuống theo bờ vai thơm mềm của Ninh Điềm Điềm, lộ ra một mảng da thịt trắng nõn, xương quai xanh mê người, cùng chiếc áo lót màu trắng hiện rõ trước mắt Trương Việt. Mắt thấy Ninh Điềm Điềm liền muốn cởi chiếc cúc áo thứ ba, Trương Việt vội vàng ngăn lại: “Ngươi đang làm gì vậy?” “Ngoài ba ba mụ mụ của ta, từ nhỏ đến lớn, chưa từng có ai đối xử tốt với ta như vậy, quan tâm ta như vậy,” trong ánh mắt mơ màng của Ninh Điềm Điềm, thoáng chút nước mắt: “Trương Việt ca ca, ngươi là người duy nhất trên thế giới này, ngoài người nhà của ta ra, tốt với ta!” “Ta không biết phải báo đáp ngươi thế nào, Trương Việt ca ca nếu như ngươi không chê, ta... Để ta cho ngươi có được không?” Khuôn mặt Ninh Điềm Điềm đỏ bừng, hơi men say mơ màng. Trương Việt biết, Ninh Điềm Điềm vẫn chưa tỉnh rượu. Liền đứng dậy đến phòng khách rót cốc nước nóng. Có thể khi trở về phòng, lại thấy Ninh Điềm Điềm đã nằm nghiêng trên giường mình, ngủ thiếp đi… Bờ vai thơm mềm trắng nõn, vẫn trần trụi bên ngoài. Chiếc áo lót trắng, toát lên vẻ quyến rũ vô tận. Đôi chân trắng như tuyết, đan xen dưới làn váy. Trong không khí, tràn ngập mùi vị hormone. Trương Việt buổi tối uống năm bình, cũng có chút hơi men, bản tính đàn ông, khiến cổ họng anh theo bản năng giật giật. Bất quá Trương Việt chung quy là người lý trí. Nếu không phải là người phụ nữ mình thích, dù có xinh đẹp thế nào, hắn cũng sẽ không lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn. Cũng chính vì điều này, ai có thể ngờ được, ở kiếp trước Tu La, cường giả đứng đầu Long Quốc, người có thực lực đỉnh cao, quyền thế ngập trời, đến lúc chết vẫn còn… Trương Việt đắp chăn cho Ninh Điềm Điềm, còn mình thì ra phòng khách ngủ trên ghế sô pha. Sáng hôm sau trời vừa sáng, Ninh Điềm Điềm tỉnh dậy thấy quần áo mình xộc xệch, lại xem xét không phải ở phòng mình. Vội vàng chạy ra phòng khách, khi thấy Trương Việt đang ngủ trên ghế sô pha, trong ký ức của cô dường như nhớ lại chuyện gì đó đêm qua, lập tức khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, tim đập rộn lên, hai tay nắm chặt váy, xấu hổ vô cùng. “Trời ơi Ninh Điềm Điềm, tối qua mình đã làm những gì vậy?” “Rõ ràng mỗi lần chỉ cần uống rượu đều sẽ làm chuyện ngu ngốc, vốn nghĩ tối qua uống ít sẽ không sao…” “A! Thôi rồi, hội trưởng sẽ nghĩ về mình thế nào đây, chắc chắn hắn cho rằng mình là người rất dễ dãi…” “Nhưng mà… hắn lại không… Hắn tốt và chính trực quá đi!” Ngay lúc Ninh Điềm Điềm nghĩ như vậy. Trương Việt từ trên ghế sô pha đứng lên. “Tỉnh rồi à?” “Đi chuẩn bị chút đi, xuống lầu ăn sáng, còn thi đấu nữa.” Nói rồi, Trương Việt vào phòng vệ sinh rửa mặt, rồi đi xuống lầu trước. Ninh Điềm Điềm rón rén chạy về phòng mình, vội vàng đóng cửa phòng lại. Trương Việt thấy Ninh Điềm Điềm không đi theo, liền mang theo phần ăn sáng của nàng. Trở lại trên lầu, anh nói vọng vào cánh cửa phòng đang đóng: “Ninh Điềm Điềm, ăn sáng này.” “Tôi... Tôi không ăn! Tôi không đói!” Từ trong phòng vọng ra giọng nói có chút ỉu xìu của Ninh Điềm Điềm. Ai có thể ngờ được, Ninh Điềm Điềm đang xấu hổ trốn trong chăn. Cô còn không biết phải làm sao để đối diện với Trương Việt sau này nữa! Trương Việt ăn xong bữa sáng, lại nói với Ninh Điềm Điềm: “Bữa sáng tôi để trên bàn, nhớ 10 giờ lên mạng.” Nói xong, Trương Việt về phòng. Thời gian dừng lại ở 9 giờ sáng, còn cách giờ tranh tài bắt đầu một tiếng. Trương Việt cũng không vội lên mạng, mà xem qua một chút quy tắc giải đấu của các tuyển thủ chuyên nghiệp. Hôm nay trận đầu, là vòng loại cấp thành phố - sơ cấp thi đấu. Lấy toàn bộ người chơi chuyên nghiệp của thành phố làm đối tượng, hệ thống sẽ ghép cặp PK ngẫu nhiên. Người chơi chuyên nghiệp mới thăng cấp sẽ được tách riêng với người chơi chuyên nghiệp của năm trước. Hình thức có thể chia làm 1vs1 và 2vs2. Tuy nhiên điểm vinh quang thu được của cả hai giống nhau, mà hình thức thứ hai cần hai người chia đều điểm, cho nên người tham gia hình thức đầu có lợi hơn. Mỗi người tham gia có mười lần cơ hội thi đấu, mỗi lần thi đấu thắng sẽ được 1 điểm vinh quang, thua không có điểm. Hôm nay, chỉ cần tổng điểm tích lũy đạt 5 điểm trở lên sẽ được thuận lợi đi tiếp, tham gia vòng trung cấp ngày mai! Vòng trung cấp sẽ lại loại đi một số người, những người còn lại sẽ vào vòng cao cấp. Sau khi vòng cao cấp kết thúc cũng là lúc vòng loại cấp thành phố kết thúc, trong toàn thành phố chỉ có 100 người có thể nổi bật lên từ vòng loại này, tham gia tiếp vòng tranh bá cấp tỉnh, đồng thời nhận được 100 nghìn tiền thưởng! Điều này có nghĩa là, trong số 20.000 người chơi chuyên nghiệp mới thăng cấp ở Lâm Hải Thị, cuối cùng chỉ có 100 người có thể nhận được 100.000 tiền thưởng. Đối với các tuyển thủ chuyên nghiệp, sức cạnh tranh là rất lớn. Cũng vì vậy, trên nền tảng giao lưu của người chơi chuyên nghiệp ở Lâm Hải Thị, các tân thủ ở các huyện quận đều hết sức căng thẳng và mong chờ: Càng già càng dẻo dai: “Các vị đại ca, đại tỷ nhớ ID của em nha, mong rằng khi gặp nhau ở vòng đấu thì hạ thủ lưu tình! Tiểu đệ em trên có già dưới có trẻ, trông cậy cả vào 100.000 này nuôi gia đình đấy ạ!” Nghề nghiệp anh hùng bàn phím: “Lầu trên 18 tuổi mà đã có Tiểu, vậy ngươi sinh con năm 8 tuổi?” Vừa mềm lại lớn lại trắng: “Có anh trai lợi hại nào dẫn em thi đấu không? Nếu có thể dẫn em vào top 100 vòng loại thành phố, em sẽ làm bạn gái anh!” Thiên Lại (Dẫn chương trình Douyin): “Anh em không phải tuyển thủ chuyên nghiệp nào muốn xem nền tảng âm nhạc tìm kiếm Thiên Lại chú ý đến đây! Idol nổi tiếng trên mạng với 3 triệu fan sẽ dẫn mọi người trực tiếp theo dõi trận đấu, tìm hiểu giải đấu chuyên nghiệp toàn cầu từ góc nhìn thứ nhất!” Cùng lúc đó, tất cả các công hội ở Lâm Hải Thị, cũng bắt đầu chuẩn bị cho trận đấu. Nhóm chat công hội Yên Vũ: Trang điểm: “Mọi người đừng quá áp lực, dù kết quả thế nào thì cứ cố gắng hết mình thôi, giữ tâm lý thật tốt nhé!” Nhóm chat công hội Chí Tôn: Chí Tôn Tinh Diệu: “Các huynh đệ hôm nay ai thi đấu đạt 5 điểm trở lên để vào vòng trung cấp, sẽ được thưởng 1 vạn!” Chí Tôn Thất Đức: “Hội trưởng, không phải tiền của anh đang bị đóng băng sao, anh còn tiền cho anh em trả lương sao?” Chí Tôn Tinh Diệu: “Yên tâm, dù đập nồi bán sắt cũng sẽ trả cho anh em! Chỉ cần đánh được thành tích tốt, tiền không là vấn đề!” Các công hội khác ở Lâm Hải Thị: “Anh em công hội Quang Minh Đường cố lên! Hãy chiến đấu vì vinh quang của công hội chúng ta!” “Mục tiêu của công hội Đế Quốc là hướng đến vòng chung kết thế giới, các anh em xông lên cho tôi!” “Hội trưởng xin hứa: Ai vào top 100 vòng loại thành phố, ngoài 100.000 tiền thưởng ra, công hội sẽ cho thêm 30.000 nữa! Anh em công hội Danh Tước, tiến lên!!!” Thời gian đến 9 giờ 50 phút sáng. Sau khi vào thế giới khác, đáng lẽ nên được sinh ra tại đại điện bóng tối với thân phận thành viên hắc ám tộc, Trương Việt lại xuất hiện ở đại điện quang minh. Bởi vì đại điện quang minh là địa điểm thi đấu. Anh gặp Ngô Hạo Thiên và Ninh Điềm Điềm ở đó. Ngô Hạo Thiên, kỵ sĩ lửa 33 cấp hiếm, hai tay vác Liệt Hỏa Trường Thương hỏi: “Có tổ đội không? Hay là 1vs1?” Trương Việt nói: “1vs1, vốn dĩ cũng có mấy người thôi, mà còn tổ đội thì mất luôn.” Ngô Hạo Thiên cười ha ha một tiếng: “Hội trưởng, không cần phải lo, có tôi ở đây thì không có gì ngoài ý muốn, xem tôi lấy top 3, tăng gấp 5 lần điểm tích lũy để mang cả Thiên Mệnh Điện bay lên!” Tầm quan trọng của đặc quyền của công hội chuyên nghiệp, cũng được thể hiện ra. Các công hội mới đăng ký chưa quá ba năm, mỗi năm tại giải đấu chuyên nghiệp, điểm vinh quang nhận được sẽ được tăng lên gấp bội. Nếu như có thành viên công hội nào đứng trong top 3 ở các cuộc thi cấp thành phố, tỉnh, quốc gia hay thế giới, điểm tích lũy của người đó sẽ tăng lên gấp 5 lần! Ngô Hạo Thiên đang cùng Trương Việt bàn bạc về trận đấu, lại thấy Ninh Điềm Điềm đứng nép qua một bên, im lặng không nói. Hơn nữa có vẻ như đang cố tình tránh mặt Trương Việt, không dám nhìn anh. Ngô Hạo Thiên nhìn Trương Việt, lại nhìn Ninh Điềm Điềm, tò mò hỏi: “Hai người làm sao vậy?” Ninh Điềm Điềm vội vàng nói: “Không... Không có gì đâu,” Trương Việt dặn dò Ninh Điềm Điềm: “Cứ thả lỏng, đừng căng thẳng quá, cố hết sức là được.” Ninh Điềm Điềm vẫn không dám nhìn Trương Việt, chỉ im lặng gật đầu. Lúc này, một thông báo từ hệ thống vang lên từ trên trời —— “Đinh ~ Giải đấu chuyên nghiệp toàn cầu lần thứ 100 【vòng loại cấp thành phố - sơ cấp】 chính thức bắt đầu, xin mời các thí sinh chuẩn bị!” Ngay khoảnh khắc này, trước mặt tất cả các tuyển thủ đều xuất hiện một khung thông báo hỏi về lựa chọn 【có tham gia thi đấu ngay lập tức không?】 Ngay sau đó, bốn phương tám hướng liền lục tục nhúc nhích những người có nghề nghiệp hóa thành bạch quang, bị truyền tống hướng sân thi đấu. Trương Việt đưa tay khẽ chạm vào nút dự thi. Hoa! Bạch quang phủ xuống, Trương Việt biến mất tại chỗ cũ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận