Treo Máy Trăm Vạn Năm, Ta Tỉnh Lại Thành Thần

Chương 107: Vô Cực phục kích, tự chịu diệt vong!

Chương 107: Vô Cực phục kích, tự chịu diệt vong!
Chiết Ninh Tỉnh, thành phố Cam Dương, đại sảnh hội nghị tổng bộ Công Hội Chiến Thần. Một người đàn ông mặc âu phục ngồi ở vị trí cao nhất đột nhiên đập bàn, nghiêm nghị quát những quan chức cấp cao của Công Hội Chiến Thần đang ngồi quanh bàn dài: “Bảo các ngươi gặp được Thiên Cung thì phải làm gì, tại sao không nghe theo chỉ lệnh?!”
Mọi người nhao nhao cúi đầu, không dám lên tiếng. Bởi vì người đang nổi giận với bọn họ là chủ tịch toàn bộ Công Hội Chiến Thần: Chiếm Long Doanh, bọn họ không chọc nổi đại BOSS này!
Một lúc sau, Chiến Thần Thiên khiển đứng lên, lên tiếng nói: “Thật xin lỗi chủ tịch, chúng ta không phải không nghe theo chỉ lệnh, chỉ là muốn dốc hết sức vì công hội mang lại hiệu quả và lợi ích cao nhất, nên không muốn đánh giả thi đấu.”
Dừng một chút, Chiến Thần Thiên khiển lại nhìn những người còn lại đang ngồi quanh bàn, nói tiếp: “Bọn họ đều nghe theo chỉ lệnh của ta chủ tịch, trách nhiệm là do một mình ta, ngài muốn phạt, cứ phạt ta.”
Chiếm Long Doanh nhìn Lâm Thiên, nghiêm nghị quát: “Ta thưởng thức tài năng của ngươi, nên mới mời ngươi đến làm hội trưởng tân chức nghiệp giả của Công Hội Chiến Thần, ta cho ngươi quyền tự quyết định? Ngay cả mệnh lệnh của ta, ngươi cũng dám chống lại?”
“Ta đã nói rồi, việc công hội đánh điểm tích lũy, các chức nghiệp giả khu giải phóng cũ của chúng ta sẽ giải quyết, không cần các ngươi tân chức nghiệp giả nhúng tay vào, các ngươi chỉ cần ngoan ngoãn đưa điểm cho Thiên Cung là được rồi!”
“Chúng ta đã nhận của người ta Thiên Cung 5 triệu rồi! Công hội cần phải phát triển mạnh mẽ không thể thiếu tiền bạc chống đỡ, đừng có nói với ta cái gì mà không muốn đánh giả thi đấu nữa, ngày mai trận cuối cùng, nếu như các ngươi vẫn đánh như trước, gặp Công Hội Thiên Cung không chịu nhường thì tất cả cút ngay cho ta!”
“Tan họp!” Nói xong, Chiếm Long Doanh liền đứng dậy rời đi.
Lâm Thiên siết chặt nắm đấm.
Đúng lúc này, nhóm F4 gửi tin nhắn đến.
Lưu Diệu: “Các đại lão, các ngươi đánh thế nào rồi?”
Tô Cẩn Nhan: “Cũng ổn, hai trận đầu đánh khá tốt, ta được 40 điểm, các ngươi thì sao?”
Trương Việt: “Ta cũng 40.”
Lưu Diệu: “Ôi chao, các ngươi lợi hại quá! Ta mới được 33 điểm, ai mà phế thế...... Phải đi xin lão cha ít tiền mua trang bị mới được!”
Lưu Diệu: “@ Lâm Thiên, còn ngươi thì sao? Ngươi được bao nhiêu điểm?”
Lâm Thiên nhìn tin nhắn trong nhóm, cũng không trả lời, mà trực tiếp tắt truyền tin. Trong đầu, một đoạn ký ức quá khứ đột nhiên hiện lên, khiến Lâm Thiên rơi vào vô tận đau khổ!
Lúc này, phó hội trưởng Công Hội Chiến Thần, những tinh anh của công hội nhao nhao đến hỏi ý kiến của Lâm Thiên: “Hội trưởng, sau này chúng ta phải làm sao bây giờ?”
“Ngày mai thi đấu, các ngươi cứ theo như đổng sự giao phó mà đánh, gặp Thiên Cung thì nhường.”
“Vậy còn hội trưởng thì sao?”
Lâm Thiên hai tay ôm trán: “Đừng quản ta.”
Một bên khác. Thế giới thứ năm, khu vực phía bắc Lê Minh, hang ổ kiến ăn thịt người cấp 36.
Trương Việt, Ngô Hạo Thiên và Ninh Điềm Điềm ba người đang cơ giới hóa giết kiến ăn thịt người to. Hắc Ám Khô Lâu Vương và Ngô Hạo Thiên phụ trách dẫn quái, Trương Việt và Diệt Thế Hắc Long phụ trách vận chuyển, còn Ninh Điềm Điềm hỗ trợ trị liệu và gây sát thương nhờ vào [Giá Nãi Hữu Độc].
Mấy người quét hang ổ kiến ăn thịt người cả một ngày. Trong lúc đó, còn giải cứu hai NPC bị trói trên tường, sắp bị kiến ăn thịt người to làm bữa tối!
Một trong những nhiệm vụ ở thế giới thứ năm: Giải cứu ba NPC, sau đó đưa họ trở về khu vực Lê Minh.
Thời gian đến 6 giờ chiều, còn khoảng một phần tư mục tiêu đánh giết 1000 con kiến ăn thịt người to. Chuẩn bị xuống ăn tối rồi quay lại giải quyết nốt nhiệm vụ này, Trương Việt và những người khác liền dẫn hai NPC đó chạy về phía Lê Minh.
Thấy Ngô Hạo Thiên mấy hôm nay đều ủ rũ không vui, Trương Việt liền quăng cho hắn 5 đồng vàng. Ở các thế giới khác, vàng càng có giá trị cao thì càng mất giá, nhưng giá trị mỗi đồng vàng ở thế giới thứ năm có thể lên tới khoảng 6000 tệ! 5 đồng vàng có giá trị 3 vạn!
Ngô Hạo Thiên ngẩn người một chút, sau đó như nhớ ra điều gì, liền từ chối nhận vàng: “Đã nói là tháng này tiền lương sẽ bị trừ, vậy thì trừ thôi!”
“Đúng là tiền lương cơ bản sẽ trừ.” Trương Việt nói: “Nên đây là tiền thưởng tháng này của ngươi.”
“Tiền thưởng?” Ngô Hạo Thiên lập tức mừng như nở hoa trong bụng! Đương nhiên, hắn cũng biết Trương Việt chỉ nói vậy, thật ra chỉ là đang biến tướng trả lương cho hắn thôi. Hắn không phải là một ông chủ tùy tiện trừ lương nhân viên!
Ngô Hạo Thiên nhận lấy tiền vàng, trong lòng ấm áp: “Ông chủ như vậy, có đốt đèn lồng xuống cống cũng không tìm thấy! Ta cảm ơn Vô Cực Huyễn Ảnh đã đá ta ra khỏi công hội!”
Mà câu tiếp theo của Trương Việt, càng làm Ngô Hạo Thiên tràn đầy hy vọng và mong ước: “Trước mắt tiền vốn trong tay có hạn, khi nào có tiền, tìm một chỗ xây trụ sở công hội, đến lúc đó công hội có nhiều người, tất cả mọi người cùng nhau làm việc.”
Ngô Hạo Thiên: “Chứng kiến một công hội vương giả trưởng thành, điều này ý nghĩa quá lớn!”
Vừa nói chuyện, mấy người càng lúc càng gần đến khu an toàn.
Ngay lúc ba người sắp đến Lê Minh, Trương Việt với ý thức đáng kinh ngạc của mình, phảng phất chợt nhận ra điều gì, liền hét lên với hai người sau lưng: “Lùi lại!”
Ngô Hạo Thiên và Ninh Điềm Điềm vội vàng lui lại, Trương Việt thì nhanh chóng dịch chuyển sang bên phải.
Một giây sau.
Vụt vụt vụt vụt!
Vô số mũi tên từ trên trời rơi xuống, ngay chỗ ba người vừa đứng một giây trước đó!
Trong khi Ngô Hạo Thiên và Ninh Điềm Điềm còn đang ngạc nhiên vì điều đó thì, từ hai bên bụi cây ven đường, một đám người với ID [Vô Cực] trên đầu thình lình xuất hiện! Hai người đi đầu, một người là Thánh kiếm sĩ nhị chuyển cấp 32 Vô Cực Kiếm Thánh. Người còn lại thì mặc chiến y đen, đeo mặt nạ đen, nhìn vô cùng lạnh lùng, toàn thân tỏa ra khí chất khác thường của một cao thủ - Huyễn Ảnh Thích Khách nhị chuyển cấp 34 Vô Cực Huyễn Ảnh! Một chức nghiệp giả cấp sử thi!
Vô Cực Huyễn Ảnh lạnh lùng nhìn Trương Việt, nói: “Ý thức cũng không tệ, nhưng trong mắt ta, cuối cùng cũng chỉ là tép riu.”
“Dám động vào người trên đầu Thái Tuế, ta xem ngươi không thấy Diêm Vương thì không rơi lệ thôi.”
“Ta ngược lại thật sự muốn nhìn Diêm Vương trông như thế nào.” Trương Việt thản nhiên nói: “Đáng tiếc người của ngươi, không có năng lực để cho ta gặp.”
Vô Cực Kiếm Thánh chỉ kiếm vào Trương Việt, quát lạnh nói: “Ngươi cho rằng ngươi đang nói chuyện với ai? Hội trưởng của Công Hội Vô Cực đứng đầu tỉnh Chiết Ninh, một huyễn ảnh thích khách cấp sử thi, giết ngươi dễ như giết gà thôi!”
Vô Cực Huyễn Ảnh rút chủy thủ sắc bén tỏa ra ánh hàn quang, mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm vào Trương Việt, nói: “Muốn gặp Diêm Vương? Rất đơn giản, ta cho ngươi toại nguyện.”
Vừa dứt lời. Thân hình Vô Cực Huyễn Ảnh như điện xẹt, “vụt” một tiếng biến mất tại chỗ. Trong nháy mắt, hắn xuất hiện ngay trước mặt Trương Việt!
Ngay khi chủy thủ trong tay hắn đâm tới mặt Trương Việt, Trương Việt nhanh chóng lách người tránh đòn. Thao tác né tránh đỉnh cao này làm những người bên ngoài phải lóa mắt.
“Cần bao nhiêu điểm nhanh nhẹn mới có thể thực hiện thao tác cực hạn như vậy?”
Nhưng mà, mục tiêu thật sự của Vô Cực Huyễn Ảnh, không phải là Trương Việt! Ngay khi Trương Việt vừa né đòn tấn công của Vô Cực Huyễn Ảnh. Vô Cực Huyễn Ảnh đột nhiên chuyển mục tiêu, lao về phía Ninh Điềm Điềm ở phía sau!
“Tiểu Điềm Điềm coi chừng!” Ngô Hạo Thiên từ bên phải lao đến, chắn trước người Ninh Điềm Điềm, dùng tấm khiên trên tay đỡ đòn của Vô Cực Huyễn Ảnh. Nhưng một huyễn ảnh thích khách cấp sử thi như Vô Cực Huyễn Ảnh có lực tấn công quá cao, dù cho là kỵ sĩ ngọn lửa cấp hiếm có cũng không chịu nổi sát thương của Vô Cực Huyễn Ảnh!
Xoát xoát xoát! Liên tục mấy đao chém xuống, máu trên đầu Ngô Hạo Thiên thoáng cái đã thấy đáy! Vô Cực Huyễn Ảnh “xoát” một đao chém thẳng Ngô Hạo Thiên ngã xuống đất. Ánh mắt của hắn hướng về phía Ninh Điềm Điềm.
Vụt! Một Ảnh Tập trực tiếp giết đến sau lưng Ninh Điềm Điềm, chủy thủ lạnh lẽo, sắc bén đặt ngay trên cổ trắng nõn của Ninh Điềm Điềm.
“Xem ra, hội trưởng của các ngươi cũng chỉ đến thế thôi!” Vô Cực Huyễn Ảnh nói: “Muốn cho hai người bọn họ sống sót thì tự mình giải quyết đi!”
Vừa dứt lời, phía trước truyền đến giọng nói của Trương Việt: “Ngươi đang nói chuyện với ta sao?”
Vô Cực Huyễn Ảnh ngẩng đầu nhìn về phía trước, ngạc nhiên thấy: Trương Việt đang giẫm một chân lên ngực của Vô Cực Kiếm Thánh còn 1 điểm máu, tay cầm pháp trượng, hàng chục chức nghiệp giả Công Hội Vô Cực bị giam trong kết giới Địa Ngục thẩm phán 1 máu, không có chỗ nào để trốn. Ở phía sau, Diệt Thế Hắc Long hai chân trái phải đều giẫm hai chức nghiệp giả của Công Hội Vô Cực, trong miệng phun ra một ngọn lửa rồng nóng rực về phía những người đang tê liệt ngã trên đất.
Còn có mấy người bị vây trong kiếm trận bóng đen Khô Lâu Vương hắc ám, chịu đủ tàn phá. Cảnh tượng trước mắt, làm vỡ nát tam quan của Vô Cực Huyễn Ảnh, hủy diệt ngũ quan của hắn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận