Treo Máy Trăm Vạn Năm, Ta Tỉnh Lại Thành Thần

Chương 214: Kẻ Phản Quốc, đến từ Đông Doanh Quốc Phược Thần Quyết!

Chương 214: Kẻ phản quốc, đến từ Đông Doanh Quốc Phược Thần Quyết! Diệu Thế lần nữa cùng Trần Gia Quân liên thủ, hai đại công hội hợp lực áp chế Thiên Gia và Thiên Mệnh Điện! Cục diện phảng phất lại về tới lúc trước. Trải qua hơn lần gặp khó, Thiên Gia và Thiên Mệnh Điện cũng bắt đầu coi trọng hơn một vấn đề. “Diệu Thế và Trần Gia Quân điên rồi sao? Hội trưởng chỉ là tạm thời tiến vào phó bản, cũng không phải vĩnh viễn ở trong phó bản sẽ không ra tới, bọn hắn cũng không sợ chúng ta sẽ mọc ra diệt bọn họ?” “Bọn họ đây là rõ ràng công nhiên đối địch với Linh a! Hay là không hiểu rõ, trước đó bị ngược còn chưa đủ à?” Lúc này, Diệu Thế Vô Song mang theo Diệu Thế Tinh Hà cùng Diệu Thế Thương Khung mấy người, tại Đệ Lục Thế Giới An Toàn Khu Băng Tuyết Chi Thành, tìm được Lâm Thiên và Thiên Hinh Nhi bọn họ. “Căn cứ tin tức Trần Gia Quân bên kia tiết lộ thì là, Linh sẽ vĩnh viễn bị vây ở phó bản Minh Hôn Chi Dạ không cách nào đi ra.” “Ta cũng không biết vì sao, các ngươi thương lượng đối sách đi, ta có thể nói cho các ngươi biết cũng chỉ có những điều này.” Đối với lời nói đột ngột của Diệu Thế Vô Song, người của hai nhà đều kinh ngạc. “Vĩnh viễn bị vây ở phó bản? Vì sao?” Đương nhiên, điều làm Thiên Hinh Nhi nghi ngờ hơn là: “Cho nên, ý các ngươi là gì? Trước liên hợp Trần Gia Quân để áp chế chúng ta, lại nói cho chúng ta biết tin tức Trương Việt bị nhốt, các ngươi muốn khoe khoang gì sao?” Diệu Thế Vô Song trầm mặc một lát, nói “ta chỉ muốn nhắc nhở các ngươi, Linh bị ngoại giới lực lượng vây ở phó bản, chắc là Trần Quân động tay chân.” Nói xong, Diệu Thế Vô Song ba người liền quay người rời đi. Lúc này, ma pháp sư Diệu Thế Tinh Hà thở dài, nói “không biết chúng ta rời khỏi công hội, cao tầng Diệu Thế sẽ nghĩ như thế nào về chúng ta.” Diệu Thế Vô Song nói “bọn họ nghĩ thế nào không quan trọng, chúng ta chỉ cần làm điều chúng ta cho là chính xác.” Cung tiễn thủ Diệu Thế Thương Khung có chút lo lắng: “Linh… Thật sự có thể từ phó bản đi ra sao? Nếu không có được tin tức xác thực, nghĩ đến Lăng Ngạo cũng sẽ không tùy tiện hạ lệnh liên hợp Trần Gia Quân, công khai áp chế Thiên Mệnh Điện cùng Thiên Gia.” Diệu Thế Vô Song dứt khoát nói: “Ta từ đầu đến cuối tin rằng, Linh mới là nhân vật chính của thế giới này, mà chúng ta chỉ là vai phụ! Đối đầu với nhân vật chính, chỉ có con đường c·hết!” “Chính như trước đây, thế giới thứ năm trong suốt trăm năm không có người thông qua cửa địa ngục, cùng phần thưởng SSS cấp ở Đệ Lục Thế Giới, còn có Thần cấp BOSS Liệp Thực Giả · Thao Thiết.” “Nếu chỉ là một trong số đó, có lẽ chỉ là may mắn. Nhưng Linh hoàn thành tất cả những thử thách và kỳ ngộ này mà gần trăm năm qua toàn thế giới không ai làm được, cho nên lần này, hắn nhất định cũng có thể biến nguy thành an, chiếm được phó bản Minh Hôn Chi Dạ!” “Chờ Linh đi ra, Diệu Thế và Trần Gia Quân sẽ phải trả giá đắt cho những hành động hiện tại, cho nên hiện tại rời khỏi Diệu Thế, là lựa chọn tốt nhất!” Diệu Thế Thương Khung như có điều suy nghĩ nhẹ gật đầu: “Lão đại, ta thừa nhận anh nói rất có lý. Vậy tại sao lúc chúng ta rút lui không tìm tới mặt để tính lương? Tiền trên người ta đều dùng hết, bữa trưa cũng mất hút luôn rồi...” “Ta cũng mất, chỉ có 200 tệ hôm qua gửi lì xì cho bạn gái quen qua mạng......” Diệu Thế Tinh Hà nói theo. “Không có việc gì, ta mời khách.” Diệu Thế Vô Song chắc nịch mở tin nhắn còn lại, khi thấy số dư còn lại hiện 2.35 tệ thì ngơ ngác một chút, lại nói với Diệu Thế Tinh Hà và Diệu Thế Thương Khung: “Gió Tây Bắc…… Các ngươi có uống không?” Một bên khác. Lâm Thiên, Ngô Hạo Thiên, Thiên Hinh Nhi đám người, đều đang suy nghĩ những lời Diệu Thế Vô Song vừa nói. “Rốt cuộc là loại lực lượng ngoại giới nào, có thể vĩnh viễn nhốt người vào một phó bản?” Âu Dương Linh Nhi lúc này xuống game, linh hoạt vận dụng tài năng của nàng, thao tác máy tính, bắt đầu tìm đọc tài liệu. Chỉ một lát sau, liền đưa ra kết luận: “Có!” “Trong thế giới khác có một loại bảo vật tên là 【Phược Thần Quyết】đặt trước bản đồ, lại dùng với người khác, khi đối phương tiến vào bản đồ đã thiết lập, Phược Thần Quyết sẽ tự động có hiệu lực, khiến người chơi không thể rời khỏi đó, dù có ch·ết cũng sẽ phục sinh tại chỗ!” Nghe vậy, Trần Long Nhược có chút suy tư: “Khó trách lúc trước ta thấy Ma Thần Chi Tâm có chút khác thường, chắc là Trần Quân đem Phược Thần Quyết này dùng lên Ma Thần Chi Tâm, lại từ Ma Thần Chi Tâm đưa hiệu quả của Phược Thần Quyết cho Linh!” “Mà bản đồ Trần Quân dùng Phược Thần Quyết thiết lập, chắc chắn là phó bản Minh Hôn Chi Dạ!” Lúc này, Bá Thiên Đao ý thức được một vấn đề: “Phược Thần Quyết là cái gì, tại sao ta ở dị thế giới chờ đợi mấy chục năm, chưa từng nghe nói đến?” Âu Dương Linh Nhi tra cứu trên máy tính, nói: “Chưa nghe nói đến rất bình thường, bởi vì đây là đồ vật có nhiều ở Đông Doanh Quốc, các nước khác không có.” “Đồng thời, Đông Doanh Quốc từ trước đến nay không giao dịch Phược Thần Quyết ra ngoài, bọn họ chỉ dùng bảo vật này để đối phó với các cường giả nước khác!” Nghe đến đó, Ngô Hạo Thiên buồn bực nói: “Vậy món đồ chơi này đã vào Long Quốc chúng ta như thế nào, lại vào tay Trần Quân kia bằng cách nào?” Vừa dứt lời, tất cả mọi người lâm vào trầm mặc ba giây, sau đó phảng phất đều nghĩ đến cùng một điểm: “Kẻ phản quốc!” “Trần Quân thế mà tự mình hợp tác với Đông Doanh Quốc!” “Ai không biết Đông Doanh Quốc và Long Quốc chúng ta từ trước đến nay là kẻ thù, đây chẳng phải là đã phản bội Long Quốc rồi sao?” “Ta kháo! Một đám kẻ phản quốc này! Tin tức này mà đưa lên cho lãnh đạo cấp cao của đất nước, toàn bộ Trần Gia Quân sẽ bị liên lụy tru di cửu tộc!” Lúc này, Lâm Thiên nói: “Những chuyện đó nói sau, việc cấp bách là có biện pháp nào giải trừ hiệu quả của Phược Thần Quyết để cứu được Linh hay không?” Âu Dương Linh Nhi cau mày, trầm giọng nói: “Bên ngoài không có lực lượng nào có thể giải trừ hiệu quả của Phược Thần Quyết, trừ khi thông quan phó bản, nếu không cả đời sẽ bị vây ở phó bản, vĩnh viễn không ra được!” Nghe vậy, tất cả mọi người lo lắng. “Gần trăm năm qua không ai thông quan phó bản này, rõ ràng đây là một con đường ch·ết!” “Vậy chẳng lẽ hội trưởng thật sự phải vĩnh viễn bị nhốt ở trong phó bản….” “Đừng nghĩ vậy,” Ngô Hạo Thiên không chấp nhận: “Trước kia cửa địa ngục, phần thưởng SSS cấp, không phải cũng nói trăm năm không có ai đoạt được, cuối cùng cũng bị Trương Việt lấy đi sao.” “Không có gì làm khó được quái vật treo tường! Chỉ là một cái phó bản mà thôi, chúng ta đang thảo luận không phải là bao lâu thì hắn có thể thông quan phó bản này sao?” “Theo ta thấy, Diệu Thế và Trần Gia Quân đây là tự mình đâm đầu vào chỗ ch·ết! Đợi đến khi Trương Việt ra ngoài, chúng sẽ biết tay!” Cùng lúc đó, một nơi khác. Bên trong phó bản Minh Hôn Chi Dạ. Trương Việt một đường quét ngang cả tòa quỷ thành, chém gi·ết vô số quỷ quái, nhưng vẫn không tìm thấy bóng dáng quỷ Tây Thi. Thoáng chốc, thời gian đã điểm 12 giờ trưa. Lúc này, Trương Việt gần như đã thăm dò một nửa khu vực của cả tòa quỷ thành! Trong một góc tương đối yên tĩnh, Trương Việt định nghỉ ngơi chút rồi chiều sẽ tiếp tục khám phá nửa còn lại của thành. Nhưng đúng lúc này, bên tai đột nhiên vang lên tiếng k·hó·c thảm thiết! Giọng nói rõ ràng là của phụ nữ. Trương Việt phản ứng đầu tiên, đó chính là Quỷ Tây Thi! Thế là, lập tức đứng dậy đi theo hướng phát ra âm thanh. Khi Trương Việt đến trước cửa một gian phòng đỏ kết đầy đèn hoa, vừa nhìn thấy, quả thật có một nữ tử mặc hồng y, đội khăn voan đỏ, lặng lẽ ngồi trên một chiếc ghế! Nữ tử nức nở: “v·a·n· ·x·i·n ngươi, mau cứu ta……” Nhiệm vụ của phó bản, là đưa Quỷ Tây Thi rời khỏi quỷ thành. Bây giờ Quỷ Tây Thi đã xuất hiện, chỉ cần đưa nàng ra ngoài, liền có thể hoàn thành nhiệm vụ! Thế là, Trương Việt bước vào sân, đang định đến gần Quỷ Tây Thi trong phòng, lại đột nhiên phát hiện không ổn…
Bạn cần đăng nhập để bình luận