Treo Máy Trăm Vạn Năm, Ta Tỉnh Lại Thành Thần

Chương 163: Sư tổ tự mình chỉ đạo, Kiếm Hoàng thực lực đột phá!

Chương 163: Sư tổ tự mình chỉ đạo, Kiếm Hoàng thực lực đột phá! Đời thứ sáu, Băng Tuyết Chi Thành phục sinh suối. Một đám người lăn lộn mấy chục năm trong dị giới, thế mà bị một tân binh chức nghiệp giả treo lên đánh. Đối với trung niên trọng giáp chiến sĩ nam tử Bá Vương, và đám thuộc hạ lực lưỡng của hắn, đây quả thực là một sự sỉ nhục! “Khốn kiếp! Cái tên Linh đó rốt cuộc có lai lịch gì, thân là một tuần thú sư, tại sao lại có sát thương cao như vậy?” “Chết trong tay Kiếm Hoàng thì không có gì đáng xấu hổ, dù sao hắn cũng là nghề nghiệp Truyền Thuyết, nhưng chết dưới tay tên tuần thú sư đó, lão tử thật không cam tâm!” “Chúng ta cấp cao hơn hắn 5 cấp, lại còn trang bị full set 5 sao mạ vàng, có kinh nghiệm thực chiến mấy chục năm, dựa vào cái gì mà đánh không lại bọn chúng?” “Khó trách Diệu Thế Công Hội chịu chi ra cái giá lớn như vậy, cho mỗi người chúng ta một bộ đồ 5 sao mạ vàng trị giá hơn trăm vạn, cũng chịu nhận lời giết Linh một lần, tiền thưởng 20 triệu! Xem ra lần này, chúng ta gặp phải đối thủ rồi!” Bá Vương cầm đầu đám người này, ý thức được chỉ dựa vào bọn họ, đã không thể khống chế tình hình. Liền ngay lập tức mở truyền tin, nhắn cho một người bạn tốt có tên 【Đao Ca】, phát tin tức: “Phi Ca, Diệu Thế Công Hội muốn chúng ta giết tên Linh kia, có chút thực lực, chúng ta không đối phó được, chỉ sợ phải để ngài ra tay thôi!” “Đao Ca” trả lời bằng giọng nói: “Ta biết rồi.” “Các ngươi cứ ở đó chờ lệnh, theo dõi hắn là được, đừng hành động thiếu suy nghĩ, mấy ngày nữa, ta sẽ đích thân đến Chiết Ninh Tỉnh một chuyến, giao hắn cho ta.” Tắt truyền tin, Bá Vương hừ lạnh nói: “Đao Ca xuất mã, cho dù là Kiếm Hoàng cũng phải quỳ xuống hát chinh phục! Ta ngược lại muốn xem xem mấy tên nhóc con này, có thể làm nên trò trống gì!” Mà lúc này, một tiểu đệ bên cạnh có chút không hiểu hỏi: “Vương Ca, Đao Ca vì sao bây giờ không đến, mà nói phải mấy ngày nữa mới tới?” Bá Vương nói: “Bên Diệu Thế Công Hội đang đặt làm riêng trang bị cho Đao Ca, vẫn chưa xong.” “Ghê vậy! Trang bị gì mà phải đặt riêng? Hơn nữa còn mất nhiều thời gian như thế!” “Chắc là đồ bộ 45 cấp 6 sao.” Nghe Bá Vương nói vậy, xung quanh đám người kinh ngạc cả lên! “Ngọa Tào! Đồ 45 cấp 6 sao thông thường đã là đồ hiếm, vậy thì một bộ 45 cấp 6 sao phải cần bao nhiêu nhân lực, vật lực, tài lực mới làm ra được?” “Là một trong tam đại thế gia, bọn họ đúng là có vốn liếng này, nhưng người bình thường khác thì không thể làm được như vậy, vì căn bản không đáng!” “Diệu Thế điên rồi sao? Đây là định dốc hết tài nguyên công hội chỉ vì giết một tuần thú sư? Thù hận sâu cỡ nào, mà cái tên Linh kia đã đào mả tổ của Diệu Thế sao?” Bá Vương nói: “Cái này chúng ta không cần quản, dù sao tiền là của Diệu Thế, chúng ta chỉ cần ra sức.” Dừng một chút, Bá Vương vác đại kiếm, ánh mắt hờ hững, hừ lạnh một tiếng nói: “Với thực lực và ý thức của Đao Ca, mà có thêm một bộ đồ 45 cấp 6 sao, thì trong khu vực 35-55 cấp không ai là đối thủ của hắn!” “Đến lúc đó, Kiếm Hoàng và Linh đều phải chết!” Mà lúc này, một tiểu đệ nào đó chợt ý thức được một vấn đề: “Nói như vậy, chẳng phải là Diệu Thế Công Hội đã sớm biết rõ thực lực của tên Linh đó ở mức nào, biết chúng ta không đánh lại còn để cho chúng ta đến chịu chết!” “MMP! Diệu Thế Công Hội thất đức!” “Kệ đi, sau đó chúng ta cứ đợi lấy 60 triệu tiền thưởng của Diệu Thế!” Tiểu đệ không hiểu: “Vì sao là 60 triệu? Không phải nói giết một lần 20 triệu sao?” “Ngươi ngốc à! Còn hai lần phục sinh nữa mà! Tổng cộng giết được ba lần.” “Đúng ha! 60 triệu! Trời ạ chúng ta sắp phát tài rồi!!” Trong suối nước toàn là tiếng cười cuồng ngạo không chút kiêng dè của các tráng hán, khiến người đi đường xung quanh nhìn bọn họ bằng ánh mắt đầy bệnh tâm thần. Cùng lúc đó, ở một bên khác. Lv41 U Minh điện. Thông qua một BOSS 6 sao và hai con lãnh chúa quái, Trương Việt còn thu thập được 5 viên đá phục sinh hoàn chỉnh! Trong đó BOSS rớt 3 viên, hai con lãnh chúa mỗi con rớt 1 viên. Số lượng này tương đương với việc phải giết một ngàn con quái bình thường mới có được! Phải nói, tỷ lệ rớt đồ quá cao! Ở đời thứ sáu này, chỉ có BOSS và lãnh chúa rớt đá phục sinh là không bị chia ngẫu nhiên cho người chơi khác, mà là ai nhặt được, liền khóa với người đó. Cho nên 5 viên đá phục sinh, đều vào túi Trương Việt. Cộng thêm 3 viên nhặt được trước đó, hiện tại so với mục tiêu 10 viên, còn thiếu 2 viên. Thế là, kết thúc trận chiến này, Trương Việt lại về hang động U Minh lv45. Mà để phòng Bá Vương và đồng bọn quay lại trả thù, Thiên Mệnh Điện cũng theo chân Trương Việt đi U Minh hẻm núi. Dù sao trong số họ, người có thể đối phó Bá Vương, chỉ có Trương Việt và Lạc Trần. Lạc Trần lại như hình với bóng đi theo Trương Việt. Đến U Minh hẻm núi, Lâm Thiên, Ngô Hạo Thiên, Âu Dương Linh Nhi và Ninh Điềm Điềm thành một đội. Trương Việt cũng không có đi một mình, mà kéo Lạc Trần vào đội. Vì hắn biết: nghề nghiệp Kiếm Hoàng, có thể giúp mình rất nhiều trong việc giết quái! Tiến vào U Minh hẻm núi, Lạc Trần liền bắt đầu phát động kiếm ảnh, hỗ trợ Trương Việt săn giết Pháp Sư U Minh ở gần. Vì Trương Việt đã nói: Biểu hiện tốt, sẽ tha thứ cho hắn! Thấy Lạc Trần điều khiển Kiếm Hoàng cấp truyền thuyết, cộng thêm thực lực bản thân không hề tầm thường, chém giết những con U Minh 45 cấp ở trong U Minh hẻm núi một cách tùy ý. Trương Việt lại một lần nữa thấy bóng dáng của 【Ẩn Long】 trên người hắn. Nhưng Trương Việt cũng nhìn ra được: Khả năng điều khiển Kiếm Hoàng của Lạc Trần còn kém xa Ẩn Long! “Phạm vi điều khiển kiếm ảnh quá nhỏ, hãy mở rộng nó ra, ngươi phụ trách dẫn quái, ta đến giết.” Trương Việt giống như một đạo sư, dốc lòng dạy bảo Lạc Trần. Lạc Trần lại nói: “Tiền bối, có lẽ ngươi không biết, phạm vi điều khiển kiếm ảnh chỉ được như vậy thôi.” Trong toàn thế giới này, nghề nghiệp Kiếm Hoàng, tổng cộng chỉ có ba người! Mà theo kinh nghiệm tổng kết của hai Kiếm Hoàng ở Đăng Tháp Quốc và Bóng Đêm Quốc, phạm vi điều khiển kiếm ảnh xa nhất, đều chỉ có bán kính 50 mét! Trương Việt đi đến bên cạnh Lạc Trần, dùng trượng gõ lên mũ giáp của Lạc Trần, phát ra tiếng “phanh” vang giòn: “Người không hiểu là ngươi.” “Xem ra bình thường sư phụ dạy ngươi, ngươi đã không chịu học hành tử tế.” Lạc Trần sờ lên đầu, mặt đầy mờ mịt. Từ khi biết thực lực của Trương Việt cao hơn mình rất nhiều, Lạc Trần luôn tôn trọng Trương Việt, cũng gọi hắn là tiền bối. Đồng thời trước nay hắn đều khiêm tốn cầu học hỏi, chứ không hề phản bác Trương Việt, mà lại hỏi: “Vậy nên điều khiển Kiếm Hoàng như thế nào mới chính xác?” “Đem toàn bộ ý thức tập trung lên kiếm ảnh, giữ yên như vậy trong mười giây.” Lạc Trần nghe theo lời Trương Việt, nhắm mắt tập trung ý thức. Mười giây sau, hàng trăm kiếm ảnh xung quanh Lạc Trần, bất ngờ lan rộng ra xung quanh, chém giết không phân biệt những Pháp Sư U Minh trong phạm vi ít nhất 100-200 mét! Ngay cả chính Lạc Trần cũng cảm thấy không thể tưởng tượng được. Vì đặc thù của nghề nghiệp Kiếm Hoàng, hắn kế thừa nghề nghiệp này từ năm tám tuổi, cũng ở núi Long Ẩn khổ tu mười năm dưới sự dạy bảo của sư phụ Ngọa Long. Nhưng trong mười năm đó, Lạc Trần chưa bao giờ phát hiện: Thông qua ý thức để điều khiển phạm vi thao tác của kiếm ảnh, có thể phá vỡ giới hạn 50 mét này! Cảnh tượng này, khiến đám người Lâm Thiên bên cạnh kinh ngạc. “Tình hình gì đây, mức độ hiểu biết về nghề nghiệp Kiếm Hoàng của lão đại, còn sâu hơn cả người thật là Kiếm Hoàng?” “Hắn làm sao biết, Kiếm Hoàng có thể thao tác như vậy?” Trương Việt trên trận nói với Lạc Trần: “Tập trung ý niệm của ngươi, phạm vi kiếm ảnh vận hành còn có thể rộng hơn nữa.” Lạc Trần làm theo lời Trương Việt, quả nhiên khiến cho phạm vi bay của kiếm ảnh càng xa hơn, đã tăng lên tới 300 mét! “Dựa vào! Phạm vi tấn công xa như vậy!” Ngô Hạo Thiên kinh ngạc nói: “Có phải là hack không vậy, cái này khiến mấy nghề nghiệp tầm xa khác sống sao?” Toàn thế giới ngoại trừ Trương Việt, Ẩn Long, Ngọa Long, không còn ai biết cách thao tác này. Vì đây là cách thức do Ẩn Long tự sáng tạo ra cách đây 100 năm ~ Mà trong quá trình vận hành kiếm ảnh không ngừng, Lạc Trần lại cảm thấy thể lực suy giảm cực nhanh! Mới được một lúc, trong bộ khôi giáp kín mít của hắn, mồ hôi đã đầm đìa, cảm giác cơ thể bị hút cạn! Điểm này, nằm trong dự liệu của Trương Việt. Kiếm Hoàng thông qua việc liên tục tiêu hao thể lực để vận hành kiếm ảnh, phạm vi kiếm ảnh càng rộng, thì càng ngầu. Nhưng thực tế càng tiêu hao thể lực của kí chủ nhiều hơn, mà sát thương của kiếm ảnh cũng càng thấp. Đến phạm vi 300 mét này, cơ bản chỉ có thể tạo ra 1 điểm sát thương cưỡng chế lên kẻ địch. Nhìn thì không có tác dụng gì, trên thực tế thì xác thực vô dụng. Không sai, thao tác do Ẩn Long tự tạo ra cách đây 100 năm, tốt thì tốt thật, mà lại là kiểu tốt vô vị! Có lẽ cũng vì nguyên nhân này, Ẩn Long mới không truyền thao tác này cho Lạc Trần......
Chưa đầy một lát, Lạc Trần đã mệt đến mức không thể chống đỡ, trực tiếp ngã quỵ xuống đất! Thể lực tiêu hao, kiếm ảnh cũng theo đó biến mất hoàn toàn. Trương Việt thở dài: “So với sư phụ ngươi, quả nhiên vẫn còn quá trẻ.” Bất quá, thao tác trong một khoảnh khắc ngắn ngủi của Lạc Trần lại thành công thu hút toàn bộ cừu hận của U Minh trong phạm vi 300 mã xung quanh! Đối diện với bốn phương tám hướng, vô số U Minh pháp sư, U Minh xạ thủ và U Minh thích khách lao nhanh đến. Trương Việt đứng cạnh Lạc Trần, nhấc pháp trượng lên, nói “ngươi nghỉ một lát đi.” “Tiếp theo chiến trường, giao cho ta.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận