Tôi Dựa Vào Đoán Mệnh Để Trở Thành Minh Tinh

Chương 639. Lợi nhuận kếch xù ngành sản xuất 2

Sau khi tới mới phát hiện, yến hội thập phần lớn, quy cách cực cao.
Người đi qua lại đều là trung tá, thượng tá, còn có không ít là đại tá, ngay cả người đeo huân chương tinh tế, giống như cũng nhìn thấy một, hai vị.
Hai mắt Lưu Dược tỏa ánh sáng, không nhịn được móc thư mời ra, nhìn lại, “Mẹ kiếp, ta lại có thể sẽ nhìn lầm, rõ ràng là địa phương người bình thường không vào được”
Có mấy quan quân đã gặp qua khi trao quân hàm, còn tới chào hỏi, có thể tới nơi này bối cảnh đều không đơn giản.
Ngoại trừ quân đội, giống như còn có không ít người có thân phận khác, nhìn qua hơi giống yến hội ngoại giao.
Hoắc Xuyên giơ quang não tiến hành phân biệt đầu người, trong miệng lẩm bẩm tự nói.
“Tiến sĩ Ngói Tát Lam, động vật lý học không gian”
“Bộ trưởng ngoại giao Hill của Wolf”
“Đồ Khoa Phu, tham tán của Liên Bang ở Wolf……”
Thậm chí, tới mặt sau, còn có mấy minh tinh điện ảnh quen mặt, kéo nam nhân phú quý rụt rè đi đến.
Vân Mạt đứng ở lầu hai, tầm nhìn nơi này không tồi, tầm mắt nàng định ở một góc phía đông nam.
Ngói Liệt cùng Tư Phụ Văn đang ở cạnh nhau.
Hai người không biết đang nói cái gì, sắc mặt của Ngói Liệt có chút không tốt lắm, đặt ly rượu thật mạnh xuống bàn rồi rời đi.
Lưu Dược thấu lên, “Huân chương của ngươi này.”
“Nga”, Vân Mạt nhận lấy, đem chiếc huân chương mà hắn đã vuốt ve vài tiếng đồng hồ, thuận tay thả lại trong túi.
Lưu Dược có chút nhe răng: “Không phải chứ, ngươi đối đãi với nó tùy ý như vậy sao?”
Vân Mạt: “Thế nên làm như thế nào? Dâng lên để thờ cúng chắc?”
Lưu Dược quay đầu không nghĩ nhìn nàng nữa, một lát sau lại xoay trở về, theo tầm mắt của nàng đi xuống xem.
“Tê… Bọn họ sao cũng tới?”
“Ai?” Vân Mạt hỏi.
Lưu Dược khiếp sợ click mở trí não, so sánh ước chừng một phút, xác định chính mình không có nhận sai người.
Hắn thở dài một hơi: “Chúng ta đã vào yến hội nào vậy?”
Vân Mạt cũng giơ quang não lên, nhìn tên của mấy người này.
Hoắc Xuyên và Lâm Phàm Thành mỗi người một câu.
“Mẹ kiếp, trùm súng ống đạn dược!”
“An Đức Lợi, đứng thứ 3 trên bảng xếp hạng, thương nhân giao dịch vật tư quân dụng số 1 khu 2.”
“Mông So La, đứng thứ 2 trên bảng xếp hạng, thương nhân khu 13 tử vong.”
“Đồ Kéo, đứng thứ 1 trên bảng xếp hạng, nhân viên quân nhu quan trọng của khu 4 đến khu 9 …”
“Bọn họ dám xuất hiện ở chỗ này?” Lâm Phàm Thành tỏ vẻ không dám tin tưởng: “Không sợ nhân dân Wolf xé bọn họ?”
“Bình tĩnh, đây đều là thương nhân hợp pháp”, Vân Mạt quét mắt tóm tắt.
Không thấy sao, Andre còn từng là thiếu tá Alpha. Mông So La là người phụ trách xuất khẩu quân nhu của hành tinh Ba Tắc Ngẩng. Đồ Kéo là đại biểu tiêu thụ vũ khí của Rock Mobil.
Tống Nghiêm Chính đã từng nói qua, Wall là một vũng bùn.
Nhưng đối với người quyền cao chức trọng, khả năng không phải vũng bùn, mà là thiên đường.
Bởi vì nơi này, có con đường bán vật tư quân dụng so với địa phương khác càng tiện lợi hơn, thậm chí còn hợp pháp hóa.
Cho nên, toàn đế quốc ngân hà đều hướng năm thế lực lớn của Wolf để bán vũ khí.
“Hoắc thiếu, phổ cập cho ta một chút, bọn họ có thể kiếm được bao nhiêu?” Bình dân Lâm Phàm Thành hai mắt tỏa ánh sáng, “Để ta cúng các đại lão một chút.”
Hoắc Xuyên bĩu môi: “Ta không có kinh nghiệm, không hiểu được, chỉ là ngươi nhìn quần áo như mặc trực tiếp tiền lên người của Mông So La, chẳng phải sẽ tự biết sao.”
Lưu Dược đã lấy lại tinh thần, hơi mang thổn thức: “Ta ước chừng biết một ít, để ta nói cho ngươi.”
“Mau nói đi.”
Vân Mạt nghe bọn họ nói, cúi đầu cười cười, binh pháp nói rằng: ‘nuôi một sư đoàn mười vạn người, ngày phí thiên kim’. Trang bị quân sự hiện đại, tuyệt đối là một con mãnh thú nuốt vàng đáng sợ.
“Kỳ thật khá tốt.”
“Ngươi nghĩ vì sao quân bộ luôn thích làm diễn tập bắt chước? Bởi vì quá đắt.”
“Liền lấy đạn hỏa tiễn mà chúng ta đã dùng qua để nói, một phát đạn pháo giá một trăm vạn đồng liên bang, chúng ta một lần bắn 26 phát, ngươi tính đi.”
“Ách”, Lâm Phàm Thành đếm trên đầu ngón tay, “2600 vạn?”
“Mỗi lần đều dùng 15 chiếc xe xa hỏa phóng ra, ngươi lại tính xem, một lần bắn bao nhiêu tiền?”
Lâm Phàm Thành trợn tròn mắt: “Trên trăm triệu.”
“Còn có các loại máy bay chở hàng, mỗi lần không kém 5 vạn. Sử dụng cơ giáp, mỗi lần nguồn năng lượng hao tổn không chỉ 1 vạn. Còn có…”
Ánh mắt Mạc Mặc cũng cố định ở nơi đó, ngày thường chỉ biết dùng, thật sự không có chú ý tới tiền, quả thực quá đắt.
Vân Mạt nghiêng đầu: “Cho nên, Wolf mới trở thành thiên đường gom tiền.”
Wolf nổi tiếng nhất chính là quặng kim loại, không có tiền không sao, dùng Khổng Tước tinh đổi vũ khí, cũng là lợi nhuận kếch xù.
Hoắc Xuyên sâu kín nói một câu: “Biết thương nhân bán súng ống đạn dược lớn nhất Wolf là ai không?”
“Ai?” Ellen cũng đi lại đây, theo chân bọn họ ở bên nhau một thời gian lâu, tổng cảm thấy sự tình chính mình nghĩ cũng nhiều lên.
“Nguyên thủ Liên Bang…”
“Suỵt”, Vân Mạt so ngón trỏ ở bên miệng.
Có một số việc, biết là được. Căn nguyên hỗn độn của Wolf đều phát ra tại đây. Hoà bình chính là cái cớ phát động chiến tranh giành ích lợi.
“Kỳ thật, các ngươi đã nói thiếu một người”, Sở Tử Mạc dựa cửa, bỗng nhiên cũng muốn gia nhập thảo luận.
“Thiếu ai?” Vân Mạt hỏi.
Sở Tử Mạc chỉ vào vị trí Tư Phụ Văn: “Thương nhân sinh động ở sau lưng đông đảo giao dịch, là hắn.”
“Liền lấy giao dịch gần nhất tới nói, nghe nói hắn vừa mới giao dịch một con thuyền cấp chiến hạm, giá cả ước chừng 1500 triệu nguyên tệ.”
“Ta đi!” Lâm Phàm Thành cảm thán: “Hắn còn nhận người làm không? Ta có thể đi thử không?”
“Phi”, Lưu Dược trực tiếp ấn đầu hắn đẩy sang một bên: “người anh em, ngươi là người có linh hồn, thứ ngươi theo đuổi là vinh dự.”
Lâm Phàm Thành mở ra vui đùa: “Vì tiền, ta có lẽ có thể tạm thời bán đứng linh hồn của ta!”
Sở Tử Mạc nói xong lại tới thêm một câu: “Biết chiến hạm Gavag không?”
Vân Mạt nghiêm nghị, tinh thần nháy mắt nhấc lên.
“Nghe nói Tư Phụ Văn đang tiến hành bàn bạc.”
“Gavag? Không phải cấp bậc xấp xỉ với tàu sân bay cấp tinh hạm Omega sao?”
Sở Tử Mạc đối với phản ứng của bọn họ có chút vừa lòng, tiếp tục nói: “Bọn họ đã sớm muốn bán.”
“Bán cho ai? Bao nhiêu tiền?”
Sở Tử Mạc trợn trắng mắt: “Ta chỉ biết, không tính chi phí phục dịch trong quá khứ, từ giá trị chế tạo đến giữ gìn, đã tiêu không ít hơn bảy ngàn tỷ.”
Vân Mạt nghe thấy con số này, cảm thấy đau ngực.
Đây mẹ nó là con số mà người có thể gánh vác sao?
Đây trên cơ bản là có thể cùng cấp với tổng doanh thu của ba cự bá Rock Mobil, Ngàn Độ, Đông Tấn đi.
Như thế này mua sao nổi? Lam Tinh chỗ nào có nhiều tiền như vậy?
Bạn cần đăng nhập để bình luận