Tôi Dựa Vào Đoán Mệnh Để Trở Thành Minh Tinh

Chương 613. Đổi cái con đường đi vào 2

Lạc Mộ có chút giật mình, gia tộc Kossa tựa như rắn độc âm hiểm, không có lợi thì không dậy sớm, đi qua bọn họ? Sự tình quan hệ trọng đại, hắn cần biết tình hình cụ thể và tỉ mỉ.
Vân Mạt nghĩ nghĩ hỏi: “Ta có thể gọi điện không? Sau đó ngài sẽ hiểu.”
Lạc Mộ rũ mắt, bọn họ đang đi chấp hành nhiệm vụ, lúc này gọi điện……
Nhưng, hắn cũng không phải một vị quan chỉ huy bảo thủ không chịu thay đổi, cũng hiểu Vân Mạt không phải kiểu người ba hoa chích choè.
“Đi theo ta”, Lạc Mộ mang nàng đi tới phòng nghị sự, cũng ra lệnh cho binh lính kỹ thuật chuẩn bị toàn diện, khai thông tần đoạn liên lạc cấp bậc tối cao.
Khi Akbar nhận được cuộc gọi của Vân Mạt liền có chút ngoài ý muốn, hắn đã rất lâu không có liên hệ với nàng, nghe nói nàng đã nhập ngũ.
“Vân tiểu thư? Đã lâu không thấy.”
Thái độ của Akbar vừa lễ phép vừa cung kính, còn lộ ra một chút vui sướng, vẫn là bộ dáng ăn mặc quý khí, chỉ là trong hốc mắt thâm thúy nhìn qua càng u buồn.
Lạc Mộ không có xuất hiện ở trong màn ảnh, mà ngồi đối diện Vân Mạt, nghe nàng nói chuyện.
“Akbar tiên sinh đã lâu không gặp, gần đây có khỏe không?”
Akbar mang khuôn mặt u sầu, móc ra khai vận phù bằng hắc diệu thạch, cười khổ nói: “Vân tiểu thư, không dối gạt ngài, ta không tốt lắm.”
Trên khối hắc diệu thạch kia trải rộng hoa văn màu xám rậm rạp, lấy thể chất mẫn cảm của hắn, đã cảm giác được hiệu lực yếu bớt.
Vân Mạt hiểu rõ gật đầu: “Căn nguyên ở nơi nào ngươi cũng đã hiểu, ngoại lực trị ngọn không trị gốc.”
Mặt Akbar mang chua xót: “Ta hiểu, nhưng……” Ông nội sao có thể sám hối?
“Vân tiểu thư, có thể……” Akbar nói, “Làm thêm mấy khối khai vận phù giúp ta hay không, giá do ngươi tùy tiện quyết định.”
Lạc Mộ ngồi đối diện, càng nghe càng cảm thấy không đúng lắm, hắn đây là vào nhầm thế giới giả tưởng gì sao?
Người thừa kế hàng đầu của gia tộc Akbar, khách khí thỉnh nàng như vậy làm cái gì? Khai vận phù? Chính là cục đá xấu xí kia? Còn tùy tiện ra giá?
Nhưng, nghĩ đến Vân Mạt mới đến không quá hai tháng, đã có thể tẩy não đám tân binh, bây giờ lại lừa gạt được thương nhân, giống như cũng rất hợp lý. Chẳng qua, thương nhân như gia tộc Kossa, có thể dễ dàng lừa gạt như vậy sao?
Khi Lạc Mộ đang miên man suy nghĩ, âm thanh Vân Mạt lại vang lên: “Có thể, giá cả giống như lần trước là được.”
“Tốt tốt, thật cám ơn Vân tiểu thư.”
“Vân tiểu thư còn có chuyện gì không?” U buồn trên mặt Akbar phai nhạt đi một ít, chỉ một cuộc gọi lại làm cho mái tóc quăn của hắn tựa hồ đều mang theo chút sức sống.
“Xác thật có”, Vân Mạt vừa thu lại tay phải, âm thanh tiền xu vang lên một chút.
Khóe miệng Akbar mang theo tươi cười: “Mời nói.”
“Ngươi có quen thuộc với hành tinh Cốc Cam không?” Vân Mạt hỏi.
Khóe môi Akbar chậm rãi thu lại, ấm áp trong ánh mắt cũng phai nhạt theo: “Vân tiểu thư, hỏi cái này làm gì?”
Khóe miệng Vân Mạt nhẹ cong: “Không có gì, ta thấy được khóa long trận ở hành tinh Cốc Cam.”
“Ngươi…… Ở hành tinh Cốc Cam sao?” Yết hầu của Akbar không tự chủ giật mình.
Thần sắc Vân Mạt thả lỏng: “Akbar tiên sinh còn muốn hỏi nữa không?”
Akbar đứng lên: “Xem ra, cái gì cũng không lừa được Vân tiểu thư, sự tình ngài muốn nói là?”
Người biết đến đại bản của doanh gia tộc Kossa đều đã chết, nhưng vị này đã biết, hắn lại không thể động vào nàng, còn phải nghĩ cách bảo vệ tốt.
Vân Mạt cười ha hả một tiếng, ngón tay phất qua mặt bàn, “Ngài biết công ty Star-Carrier là do ta cùng Hoắc Xuyên thành lập đúng không?”
Akbar gật đầu: “Biết”.
Đó chính là một công ty công nghệ cao treo đầu dê bán thịt chó, nguyên vật liệu mà Lam Tinh yêu cầu vẫn là do hắn phụ trách vận chuyển.
“Ta gặp chút phiền toái”, Vân Mạt nói, “Cần nhờ ngài giúp một chút”.
“Việc gì?” Thần sắc của Akbar khôi phục lại bình thường.
Vân Mạt nói: “Hành tinh Cốc Cam có người thiếu ta, ta phải tới đòi về.”
Akbar lập tức cười: “Còn có người dám thiếu nợ Vân tiểu thư?” Dám thiếu nợ thuật sĩ, sợ không phải muốn chết sớm sao?
Hắn tự động đem “thiếu” thành một loại tiền tài, Vân Mạt cũng không có đi sửa đúng lại, nàng không nói dối.
“Ngẩng”, Vân Mạt nói.
Akbar lập tức tự tiến cử: “Là ai? Đưa tên cho ta, ta tới giúp ngài đòi.”
Vân Mạt lắc lắc đầu: “Không không, có một số việc, chính mình làm càng có cảm giác thành tựu hơn, hơn nữa ta còn muốn cùng hắn nói chuyện hợp tác sâu hơn nữa.”
Akbar:…… Ngươi xác định hắn muốn cùng ngươi hợp tác sâu?
“Vậy Vân tiểu thư muốn ta làm cái gì?” Akbar hỏi.
Vân Mạt bình tĩnh nói: “Đối với Akbar tiên sinh tới nói cũng không phải việc gì khó, ta mang theo công ty đòi nợ tới, vì tránh cho bọn họ có sự chuẩn bị trước, nên muốn đi nhờ xe của Akbar tiên sinh một chút……”
Akbar phất phất tay: “Chỉ mỗi như vậy?”
Vân Mạt gật đầu: “Ngẩng.”
Akbar hào sảng nói: “Không thành vấn đề, các ngươi xuất phát từ chỗ nào, chuyển tọa độ cho ta, ta tìm hàng hạm chuyên dụng đi đón ngươi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận