Theo Hoàng Cung Cấm Quân Bắt Đầu, Phân Thân Ngự Khắp Thiên Hạ

Chương 343: Hùng Bá là cái đại biến thái?

Chương 343: Hùng Bá là kẻ đại biến thái?
Lương Tiến không cần nghĩ cũng biết, đây là Ngưu Đầu Minh Vương cố tình hủy hoại da của mình, để tránh cho bảo vật của môn phái bị kẻ khác nhòm ngó.
Lúc này, Ngưu Đầu Minh Vương tiếp tục nói:
"Bần tăng sắp viên tịch. . . Vốn dĩ mọi sự đều đã buông bỏ. . . Có điều vẫn không đành lòng với Hùng Tượng."
"Hùng Tượng lục căn chưa sạch. . . Không thích hợp. . . Lưu lại phật môn."
"Khẩn cầu. . . Mạnh lâu chủ có thể thu lưu hắn. . ."
Lương Tiến thấy Ngưu Đầu Minh Vương không còn mang đến lợi ích thiết thực gì cho hắn, nên đối với đề nghị của lão có chút không hứng thú.
Trước đó, Ngưu Đầu Minh Vương cho hắn Huyền Băng Tuyết Liên, nhờ hắn chiếu cố Hùng Tượng.
Lương Tiến đã chấp thuận và hoàn thành.
Hắn vẫn luôn mang Hùng Tượng theo bên người, đảm bảo Hùng Tượng sống đến nay.
Lương Tiến hiểu được nỗi lo của Ngưu Đầu Minh Vương.
Hiện tại, bên trong Vô Lượng Minh Vương tông còn ba vị Minh Vương còn sống, bọn hắn tranh đoạt vị trí pháp vương, chỉ sợ sẽ có một trận tranh đấu.
Mà Hùng Tượng đã mất đi chỗ dựa lớn nhất là Ngưu Đầu Minh Vương, lại thêm tính tình nóng nảy, không đủ lanh lợi, sau này trong trận tranh đoạt này rất có thể sẽ gặp nguy hiểm.
Ngưu Đầu Minh Vương lo lắng cho nhi tử, cho nên mới trước khi chết ủy thác.
Lúc này.
Liễu Diên nhìn về phía Lương Tiến, đột nhiên mở miệng nói:
"Ngươi coi như nuôi thêm một người."
"Ngay cả tiểu cô nương kia ngươi cũng nguyện ý nuôi, thì thêm Hùng Tượng cũng chẳng sao."
Liễu Diên nói, hiển nhiên là chuyện của Mễ Thiển Mộng.
Lương Tiến nghe vậy nhíu mày.
Hai chuyện này sao có thể giống nhau?
Mễ Thiển Mộng tuy lười, nhưng ngoài ra không có khuyết điểm.
Có điều Hùng Tượng này không nghe lời hắn, hơn nữa nói chuyện cũng rất khó nghe.
Hắn sao có thể so với Mễ Thiển Mộng.
Nhưng Lương Tiến cuối cùng vẫn đáp ứng:
"Minh Vương yên tâm, sau này Hùng Tượng sẽ là đệ tử môn hạ của ta."
Hắn biết, Liễu Diên là người rất khôn khéo, sẽ không vô duyên vô cớ mở miệng cầu tình cho Hùng Tượng.
Nhất là khi Liễu Diên nói những lời này, còn hướng về phía Lương Tiến nháy mắt ra hiệu.
Hơn nữa, Hùng Tượng chính là người của Vô Lượng Minh Vương tông, sau này khi Lương Tiến đối phó Vô Lượng Minh Vương tông, có thể sẽ dùng đến hắn.
Ngưu Đầu Minh Vương nghe xong những lời này, chút lo lắng cuối cùng trên mặt cũng biến mất.
Lão mỉm cười, gật đầu với Lương Tiến, sau đó chuyển ánh mắt đến Hùng Tượng, từ ái nhìn hắn.
Lão cứ nhìn chăm chú như vậy, không nhúc nhích, đột ngột qua đời.
Xung quanh, đệ tử Vô Lượng Minh Vương tông, nhao nhao bắt đầu cao giọng tụng kinh.
Mà Hùng Tượng vào giờ khắc này, cũng không nhịn được gào khóc.
Lương Tiến hoàn toàn không để ý tới bọn họ.
Hắn còn có chuyện của mình muốn làm.
Lương Tiến quay người rời đi.
Liễu Diên vội vàng đuổi kịp hắn, ghé vào tai hắn nói nhỏ:
"Mạnh Tinh Hồn, « Ma Ha Già La Hộ pháp công » trên người Ngưu Đầu Minh Vương, trước đó ta đã vụng trộm thuộc lòng."
"Thế nào, có muốn hay không?"
Liễu Diên có bản lĩnh xem qua là nhớ.
Con mắt của nàng giống như máy ảnh, nhìn qua một cái liền có thể ghi nhớ nội dung.
Ngưu Đầu Minh Vương dùng « Ma Ha Già La Hộ pháp công » để dụ Tinh Ma hải giáo chủ Minh Thương Ngô mắc câu, e rằng không nghĩ tới, trong bóng tối có một đôi mắt có thể trong thời gian rất ngắn ghi nhớ toàn bộ công pháp trên người lão.
Bảo sao Liễu Diên lại khuyên Lương Tiến nhận lấy Hùng Tượng.
Xem ra Liễu Diên trộm công pháp của cha người ta, trong lòng áy náy, cho nên muốn đền bù một chút.
Lương Tiến quay đầu nhìn Liễu Diên:
"Với tính cách của ngươi, chỉ sợ sẽ không cho không."
Trên mặt xinh đẹp của Liễu Diên lộ ra chút lúng túng khi bị nhìn xuyên.
Nàng trả lời:
"Đây chính là chí bảo của Vô Lượng Minh Vương tông, cho không thì không được."
"Thế này, ngươi giúp ta làm một chuyện, ta sẽ nói toàn bộ cho ngươi."
Lương Tiến mỉm cười, hắn biết thiên hạ không có bữa trưa nào miễn phí.
Liễu Diên bây giờ từ trong lăng mộ bỏ hoang này thu được bia đá có thể làm chứng cứ, sau đó e rằng sẽ có một phen hành động.
Chẳng qua nàng một mình thế đơn lực bạc, cho nên mới tìm đến Lương Tiến.
Lương Tiến quen thuộc tính cách của Liễu Diên, cho nên không vội vã, chỉ nhàn nhạt nói:
"Để sau rồi nói."
Nói xong, hắn trực tiếp rời đi.
Nữ nhân này tuy khôn khéo và thích nói dối, nhưng Lương Tiến lại có biện pháp bắt chẹt nàng.
Lương Tiến đi chưa được mấy bước, lại thấy một bóng người quen thuộc đứng trước mặt.
Hắn tập trung nhìn vào, cười như không cười nói:
"Nha, Thương đại nhân, ngươi còn sống a."
Đứng trước mặt Lương Tiến, chính là Thương Đô.
Hắn rõ ràng trong trận chiến vừa rồi sống sót, chỉ là dáng vẻ chật vật một chút.
Mà bên cạnh hắn, chỉ còn bốn tên phiên tử đi theo, hiển nhiên những phiên tử còn lại đều đã tử trận.
Thương Đô bất đắc dĩ cười khổ.
Hắn không ngờ rằng, người thắng cuối cùng lại là Lương Tiến.
Nếu sớm biết kết quả như thế, hắn thà rằng vứt bỏ Đại Tuyết sơn phái, cũng muốn duy trì hợp tác với Lương Tiến.
Chỉ tiếc, không còn "nếu như" nữa rồi.
Hắn trịnh trọng hành lễ với Lương Tiến, lúc này thân phận địa vị của Lương Tiến, đã khiến hắn cần phải giữ lễ nghi:
"Mạnh lâu chủ, ta muốn đơn độc nói chuyện với ngươi."
Lương Tiến nghe vậy mỉm cười.
Hắn đưa tay ra, chỉ vào Aina đang mong đợi trong đám người, sau đó trả lời:
"Trùng hợp, Aina tiểu thư cũng muốn nói chuyện riêng với ta."
"Đợi khi nào ta có thời gian, sẽ nói chuyện với các ngươi."
Nói xong, Lương Tiến tiếp tục đi tới, s·á·t vai đi qua hắn.
Thương Đô bất đắc dĩ lắc đầu.
Đã từng hắn đối với Lương Tiến hờ hững lạnh nhạt, bây giờ tình huống đã hoàn toàn trái ngược.
Nhưng hắn cũng biết, thái độ như vậy của Lương Tiến cực kỳ hợp lý.
Ngay cả nhị phẩm Đồ Tà Vương, cao thủ tuyệt thế như vậy, đều bại trận trong tay Thanh Y lâu.
Thực lực này, chính xác có tư cách kiêu ngạo!
Lương Tiến đã đi tới chỗ cao, nhìn tất cả đệ tử Thanh Y lâu.
Bây giờ, Thanh Y lâu không ngừng lớn mạnh, nhân số so với trước đó nhiều hơn rất nhiều.
Khó có được chính là, bây giờ nhân tài trong môn đông đúc.
Hắn thậm chí nắm giữ tứ phẩm đỉnh phong cao thủ, về phần ngũ phẩm võ giả càng nhiều, Lương Tiến thậm chí không thể gọi tên rất nhiều người trong số họ.
Có nhiều người tương trợ như vậy, Lương Tiến tin tưởng hắn hoàn thành thành tựu g·iết vạn người, sẽ rất nhanh đạt được.
"Chúng đệ tử nghe lệnh!"
Lương Tiến cao giọng hô.
Trong nháy mắt, tất cả mọi người nhìn về phía hắn.
Liễu Diên, Tiểu Uyển, Vân Long, Lãnh U, Lư Ánh Dung, Mạc Đao Cuồng đám người, đều đang chờ đợi mệnh lệnh của Lương Tiến.
Lương Tiến tiếp tục nói:
"Công việc ở đây đã xong."
"Tất cả mọi người thu dọn hành lý, chôn cất người gặp nạn."
"Rạng sáng ngày mai, chúng ta sẽ rời khỏi nơi đây."
Mọi người nghe vậy, thần tình nghiêm túc lên.
Bọn hắn biết, Thanh Y lâu sẽ triển khai hành động mới.
Lãnh U hỏi:
"Lâu chủ, xin hỏi chúng ta tiếp theo sẽ đi đâu?"
Lương Tiến trả lời:
"Trước tiên đến Lưu Sa thành."
"Tiếp đó, là toàn bộ Tây Mạc."
Lãnh U cùng mọi người nghe vậy, ánh mắt đều không khỏi sáng lên.
Hiển nhiên lâu chủ có hùng tâm tráng chí.
Đi theo một lâu chủ như vậy, tiền đồ chắc chắn rất rộng mở!
Lập tức, mọi người lập tức hành động.
Người của các môn phái khác nhìn thấy một màn này, đều không khỏi thầm cảm thán trong lòng.
Sau đêm nay, Thanh Y lâu rời khỏi Tàng Phong cốc, tất nhiên sẽ mang đến biến cố to lớn cho toàn bộ cục diện Tây Mạc.
Mà danh tiếng của Mạnh Tinh Hồn, chỉ sợ cũng sẽ vang danh đại mạc!
Vùng trời Tây Mạc này ổn định đã lâu, bây giờ cuối cùng cũng sắp thay đổi. . .
... ...
... ...
Đông Hải.
Hóa Long đảo.
Hôm nay thời tiết đặc biệt tốt, mặt trời lên cao, tỏa ánh nắng ấm áp xuống mặt biển, gió êm sóng lặng, tựa như một tấm kính màu lam khổng lồ.
Trên đảo phong cảnh như vẽ, đẹp không sao tả xiết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận