Tam Quốc: Chiến Trường Giả Chết Ta Thành Thiên Cổ Nhất Đế

Chương 96: Giết Vương Dã, có Phụng Tiên là đủ

**Chương 96: Giết Vương Dã, có Phụng Tiên là đủ**
Tây viên quân là chủ lực bảo vệ cấm quân hoàng cung, nếu Vương Dã nắm giữ Tây viên quân thì tương đương với việc nắm giữ sự phòng ngự của hoàng cung.
Vương Dã ở trong buổi diễn võ tây viên đã chứng thực được thực lực của hắn, nếu thật sự trở thành tây viên nguyên soái, thì việc Hà Tiến muốn diệt trừ Thập Thường Thị lại càng khó khăn hơn.
"Đại tướng quân, trong Tây viên quân đều đang truyền ra, có thật hay không, tướng quân chỉ cần hỏi qua một lượt liền biết!"
Viên Thiệu lo lắng nói.
Hắn vốn hận Vương Dã giết Cao Kiền, hiện tại lại còn ở trong buổi diễn võ tây viên làm mất mặt, quả thực đối với Vương Dã đã hận thấu xương. Hắn từ nội ứng trong cung biết được việc này, lập tức bẩm báo cho Hà Tiến, hy vọng mượn tay Hà Tiến để diệt trừ Vương Dã.
"Nếu thật sự có chuyện đó, ta tuyệt đối sẽ không tha cho hắn!"
Hà Tiến lập tức gọi thân tùy, mệnh cho tìm hiểu tình huống.
Nửa canh giờ sau, thân tùy trở về bẩm báo: "Đại tướng quân, hôm nay sau khi Vương Dã tiến cung, Trương Nhượng đã khuyên Vương Dã nhận chức tây viên nguyên soái, Vương Dã không chịu, sau đó, thái hậu đích thân triệu kiến Vương Dã, không biết đã nói chuyện gì, nhưng sau khi Vương Dã trở lại trong quân, thái hậu lập tức sai người đem năm trăm huyền giáp cùng một ít rượu thịt đưa đến quân doanh!"
"Đại tướng quân, Vương Dã khẳng định là đã đứng về một phe với thái hậu, bằng không thì sao lại nhanh chóng nhận được phần thưởng của buổi diễn võ tây viên như vậy!"
Viên Thiệu tiếp tục châm lửa.
"Vương Dã tiểu nhi, dám phản bội ta!"
Sắc mặt Hà Tiến âm trầm.
"Tướng quân, Vương Dã chưa trừ diệt thì hậu hoạn vô cùng, nên sớm có quyết đoán!"
Lúc này, Đinh Nguyên cũng theo đó mà bỏ đá xuống giếng.
Trương Liêu làm hắn mất hết thể diện, đương nhiên hắn sẽ không buông tha. Nếu như Vương Dã chết rồi, chẳng phải Trương Liêu sẽ giống như cẩu, quỳ xuống cầu xin hắn thu nhận hay sao.
"Vương Dã, đây chính là do ngươi tự tìm!"
Hà Tiến nhìn về phía Viên Thiệu, Đinh Nguyên và mọi người: "Các ngươi nói xem, làm cách nào để diệt trừ Vương Dã?"
"Đại tướng quân có thể gọi Vương Dã đến đây, chúng ta ở phủ tướng quân mai phục đao phủ thủ, lấy việc ném ly làm hiệu lệnh, tất có thể tru diệt được kẻ này!"
Trong mắt Viên Thiệu tràn đầy vẻ mặt hung tàn.
"Vương Dã kia vừa mới nương nhờ vào thái hậu, ắt sẽ có phòng bị, chưa chắc đã chịu đến!"
Hà Tiến lắc đầu.
"Đại tướng quân, ta có một kế có thể giết được Vương Dã!"
Đinh Nguyên nói.
"Kế gì?"
"Ta nghe nói trung lang Vương Doãn cùng Vương Dã có quen biết, không bằng để Vương trung lang đứng ra mời Vương Dã dự tiệc, đến lúc đó chúng ta có thể chém giết!"
"Được!"
"Kế này rất diệu!"
Hà Tiến đại hỉ, lập tức sai người đi gọi Vương Doãn.
Vương Doãn chạy tới phủ đại tướng quân, nghe xong kế hoạch của Hà Tiến thì giật nảy cả mình.
Hắn không nghĩ đến việc Vương Dã lại nương nhờ vào Hà thái hậu, mà nương nhờ vào thái hậu có nghĩa là hắn đã là người của Thập Thường Thị.
Thập Thường Thị là hạng người người đều muốn tru diệt, hắn Vương Doãn mặc dù bị hạ ngục cũng chính là do Trương Nhượng hãm hại.
"Đại tướng quân, sao Vương Dã lại tự cam chịu đọa lạc, cùng đám yêm hoạn làm bạn như vậy, việc này liệu có hiểu lầm gì đó không!"
"Hiện tại bệ hạ vẫn chưa hạ chỉ, không bằng chúng ta gọi Vương Dã đến, hỏi một chút liền biết!"
Vương Doãn vẫn còn có chút không quá tin tưởng, huống chi hắn vừa mới cho Vương Dã mười mấy vạn lương thảo.
"Vương trung lang, việc này trăm phần trăm là chính xác, đến lúc thánh chỉ được ban ra thì đã chậm!"
"Bản Sơ nói rất có lý, vạn lần không thể có lòng dạ đàn bà!"
Viên Thiệu và Đinh Nguyên, ngươi một lời ta một lời, khiến cho Hà Tiến nghe đến phát phiền.
"Được rồi, đừng nói nữa!"
Hà Tiến nói với Vương Doãn: "Đêm nay ngươi mời Vương Dã đến dự tiệc, chúng ta cùng đi, đến lúc đó mai phục đao phủ thủ sẵn, nếu Vương Dã chịu quy phục chúng ta, và viết xuống huyết thư, chúng ta sẽ buông tha hắn, nếu không chịu, vậy thì giết."
"Vương Dã có Hoàng Trung, Điển Vi và các dũng sĩ khác hộ vệ, e rằng muốn giết hắn không dễ dàng như vậy."
Vương Doãn lo lắng nói.
"Hừ, chỉ là Điển Vi, Hoàng Trung thì có gì đáng sợ!"
Lữ Bố đứng sau lưng Đinh Nguyên cười lạnh nói.
Viên Thiệu cũng nói: "Thủ hạ của ta có Nhan Lương, thủ hạ của Tào Mạnh Đức có Hạ Hầu Uyên và các dũng sĩ khác, hơn nữa còn có Lữ chủ bạ, còn sợ Vương Dã hắn làm được gì."
"Tào Tháo và Vương Dã có quan hệ chặt chẽ, ta thấy việc này không cần nói cho hắn!"
Đinh Nguyên mang vẻ mặt khinh thường nói: "Giết Vương Dã, có Phụng Tiên là đủ!"
"Được!"
"Cứ quyết định như vậy đi."
Hà Tiến cũng đã nghe nói việc Tào Tháo và Vương Dã kết phường bán vé vào cửa nên gật đầu đồng ý.
Vương Doãn thấy Hà Tiến đã quyết, không dám nói thêm, chỉ đành phải đáp ứng.
Mà Viên Thiệu và Đinh Nguyên lại tràn đầy vẻ mặt vui mừng.
Vương Dã không viết huyết thư thì phải chết, còn viết huyết thư thì Hà Tiến cùng Thập Thường Thị chắc chắn sẽ không buông tha cho hắn.
"Hừ, Vương Dã, ta xem lần này ngươi chết như thế nào!"
Trong mắt Viên Thiệu tràn đầy sự hưng phấn và oán độc.
...
Điêu Thuyền biết được Vương Doãn định đem nàng gả cho Vương Dã làm thiếp thì vô cùng vui mừng.
Vương Doãn mặc dù đối xử với nàng rất tốt, còn nhận nàng làm nghĩa nữ, nhưng nàng biết rõ, mình chỉ là một món đồ vật mà Vương gia dùng để trao đổi lợi ích.
Vận mệnh của nàng vốn đã được định đoạt từ lâu, chỉ là không biết mình sẽ bị đưa cho ai.
Nếu như không may mắn, gặp phải những kẻ có ham mê đặc thù, không xem thiếp thất ra gì, hoặc là chủ mẫu là kẻ hay ghen tuông, vậy thì quá thảm.
Từ sau khi gặp Vương Dã, nàng vẫn luôn ảo tưởng việc Vương Doãn có thể gả nàng cho Vương Dã, không ngờ rằng nguyện vọng lại trở thành sự thật, khiến nàng vui mừng không ngớt.
Nàng nhìn một chút vào cái bọc mà Vương Dã đưa, nghe nô bộc nói là một loại y vật có tên là "Nguyệt Hoa Tiên Quần".
Nàng lòng tràn đầy tò mò mở ra, đôi mắt đẹp thoáng chốc sáng ngời.
"Nguyệt Hoa Tiên Quần" có chất liệu mềm mại, mỏng như cánh ve, nhẹ tựa như làn khói, là cực phẩm trong các loại quần.
Điêu Thuyền không nhịn được mặc lên người, sau đó cầm gương đồng lên ngắm, cảm thấy mình càng trở nên xinh đẹp hơn.
"Nguyệt Hoa Tiên Quần này quả thực rất đẹp, hắn chắc hẳn đã tốn không ít tâm tư."
Nghĩ đến chỗ ngượng ngùng, mặt nàng cảm thấy nóng bừng, trong lòng lại rộn ràng xao xuyến.
Nàng vừa mới cởi tiên quần ra, đổi lại quần áo ban đầu, liền nghe thấy trong sân vang lên một mảng ồn ào.
Trong lòng nàng thấy hiếu kỳ, đi đến trong sân để xem xét, nhất thời hoảng sợ đến hết hồn, liền thấy tiền viện xuất hiện không ít đao phủ thủ trên người mặc áo giáp.
"Đã xảy ra chuyện gì?"
Điêu Thuyền kinh ngạc, vội hỏi tỳ nữ ở hậu viện.
"Nô tỳ cũng không biết!"
Tỳ nữ nói: "Chỉ là nghe nói lão gia buổi tối muốn mời Vương tướng quân đến dự tiệc!"
Điêu Thuyền nghe vậy, sắc mặt trở nên trắng bệch.
Mời Vương Dã đến ăn tiệc sao lại điều động nhiều binh lính như vậy, nàng nghĩ đến tình huống có thể xảy ra, lòng liền chùng xuống.
Vương Doãn thấy Điêu Thuyền cùng vài tên tỳ nữ đang đứng ở trong sân, sắc mặt thay đổi, quát lớn: "Tất cả quay về, không được phép đi ra, ai dám chạy loạn, gia pháp sẽ xử tội!"
Lúc này, vẻ mặt Vương Doãn vô cùng tàn khốc, chúng tỳ nữ sợ đến run lẩy bẩy, vội vàng cùng Điêu Thuyền vào trong phòng.
Điêu Thuyền trở lại trong phòng, trong lòng bất an, đi qua đi lại, vẻ mặt đầy lo lắng.
Nhìn sắc trời dần dần tối lại, lại nghĩ đến việc Vương Dã đến dự tiệc sẽ rơi vào cảnh hiểm nghèo, trong lòng nàng nhất thời sinh ra một luồng dũng khí chưa từng có.
"Không được, ta nhất định phải nói cho hắn biết!"
Điêu Thuyền khẽ cắn môi anh đào, hạ quyết tâm.
...
Bên trong trại lính.
Vương Dã đột nhiên nhận được lời mời của Vương Doãn, mời hắn buổi tối đến trong phủ dự tiệc, nói có chuyện quan trọng muốn bàn bạc.
Hắn có chút buồn bực, vừa mới gặp mặt, sao đột nhiên lại mời mình, lẽ nào là hối hận về số lương thảo đã cho.
Đồ vật đã ăn vào trong bụng rồi thì làm sao có thể nhả ra được.
Vương Dã đợi đến lúc chạng vạng, đang chuẩn bị đi dự tiệc, lúc này Tào Tháo đến.
"Vương Dã, ngươi thật sự muốn làm tây viên nguyên soái?"
Tào Tháo mặt lạnh, nghiêm túc khác thường hỏi.
"Tào huynh, ngươi cảm thấy ta có nên làm không?"
Vương Dã khẽ mỉm cười, không trả lời mà hỏi ngược lại.
"Thập Thường Thị là hạng người người đều muốn tru diệt, nếu như ngươi thật sự dám làm tây viên nguyên soái, chắc chắn sẽ bị người đời phỉ nhổ!"
Tào Tháo nghiêm mặt nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận