Tam Quốc: Chiến Trường Giả Chết Ta Thành Thiên Cổ Nhất Đế

Chương 250: Thành lập "Thiên Hạ hội" lính đánh thuê

**Chương 250: Thành lập "Thiên Hạ Hội" Lính Đánh Thuê**
"Viên Thuật không cần phải để ý, đợi qua một thời gian nữa, ta sẽ dẫn quân tới Uy Đảo, sau khi bình định Uy Đảo sẽ xuôi nam tới Thanh Châu!"
Vương Dã nói với Nhiếp Cửu: "Ngươi đi gọi Văn Hòa, Phụng Hiếu bọn họ tới đây, ta cùng bọn họ thương nghị một chút về việc xuất binh tới Uy Đảo."
Không lâu sau, Giả Hủ, Quách Gia, Tuân Úc, Điền Phong, Thư Thụ, Chung Diêu mọi người dồn dập kéo tới.
Biết được Vương Dã muốn xuất binh tới Uy Đảo, Tuân Úc hỏi: "Chúa công, lần này ngài mang bao nhiêu người đi?"
Tuân Úc là đại tổng quản của Vương Dã, chỉ cần Vương Dã xuất binh thì người bận rộn nhất chính là hắn.
Hiện tại có Điền Phong, Thư Thụ hỗ trợ, áp lực của hắn đã giảm đi không ít.
"Khoảng năm vạn là đủ!"
Vương Dã suy nghĩ một chút rồi nói.
Lần này đám cướp biển của Yamatai quốc hầu như đều đã c·hết ở núi Nhị Long, có thể nói là nguyên khí đại thương, phỏng chừng binh mã của Kamehisa Ibe chỉ có khoảng năm, sáu vạn, coi như hắn liên hợp với các phiên quốc khác cũng không vượt quá mười vạn.
Vương Dã tin tưởng, với sức chiến đấu của Hắc Kỳ quân, năm vạn binh mã là đầy đủ.
"Chúa công, nếu mang đại quân tới Uy Đảo, binh lực ở Ký Châu sẽ trống vắng, e rằng Tào Tháo, Viên Đàm sẽ giở lại trò cũ!"
Điền Phong có chút lo lắng, dù sao vừa mới bình định xong Uy loạn, bách tính Ký Châu không thể chịu thêm tổn thương được nữa.
"Chúa công, không bằng chúng ta chiêu mộ thêm binh mã!"
Quách Gia kiến nghị.
"Hiện tại đang là thời điểm mùa xuân canh tác, nơi nào cũng cần nhân lực, chiêu binh sẽ ảnh hưởng đến việc canh tác, hơn nữa lính mới vẫn cần huấn luyện, nhất thời chưa thể sử dụng được!"
Vương Dã suy tư một lát, sau đó đột nhiên nghĩ ra một ý kiến hay.
Trước khi hắn hồn xuyên đến thế giới này, có một đội quân "lính đánh thuê" rất nổi tiếng, thậm chí còn treo cờ đánh hơn hai mươi quốc gia.
Hắn dự định ở thế giới này cũng thành lập một đội lính đánh thuê như vậy.
Đội lính đánh thuê này sẽ lệ thuộc vào "Thiên Hạ Hội", đối ngoại có thể coi như là "bảo an".
Nếu như nói tương lai "Thiên Hạ Hội" là mãnh thú, vậy thì đội lính đánh thuê này chính là nanh vuốt của con mãnh thú đó.
Vương Dã càng nghĩ càng kích động, lập tức sai người tới Hữu Bắc Bình, liên hệ với mấy đại diện của các thế gia lớn trong "Thiên Hạ Hội" tới đây thương nghị.
Lúc này, "Thiên Hạ Hội" đã bắt đầu xây dựng mỏ than ở Đạn Hãn Sơn, mà con đường đi tới đó cũng đang được gấp rút xây dựng.
Mấy ngày sau.
Tại thư phòng bên trong phủ Đại tư mã ở Nghiệp Thành.
Vương Nguyên, Chân Nghiễm, Mi Trúc, Mã Bình, Gia Cát Huyền mọi người đều đã đến, trong thư phòng ngồi chật kín.
"Chư vị, ta dự định thành lập một đội lính đánh thuê, đội lính đánh thuê này sẽ do tư binh của các gia tộc trong Thiên Hạ Hội tạo thành, chủ yếu phụ trách bảo vệ tài sản của các thành viên Thiên Hạ Hội, thành lập các khu hỗ thị ở bên ngoài, dùng binh với ngoại tộc."
Vương Dã nói xong, nhìn mọi người một lượt rồi hỏi: "Các ngươi hãy nói ý kiến của mình đi?"
"Chúa công, hiện tại đạo phỉ hoành hành, việc làm ăn của Thiên Hạ Hội xác thực cần một đội ngũ có sức chiến đấu mạnh mẽ để bảo vệ, chúng ta đều tán thành!"
Với tư cách là phó hội trưởng trực ban, Vương Nguyên cùng mọi người nhìn nhau một cái rồi lên tiếng.
Hiện tại "Thiên Hạ Hội" không chỉ có mỗi mỏ than Đạn Hãn Sơn, bọn họ còn tiếp nhận việc làm ăn của "Ấn thư phường" (xưởng in) và "Pha lê phường" (xưởng thủy tinh), ngoài ra, việc làm ăn của gia tộc bọn họ cũng cần được bảo vệ.
Hơn nữa, Vương Dã đang trù tính việc xây dựng "tửu phường" (xưởng rượu).
Đây chính là một mối làm ăn lớn.
Hắn dự định giao việc làm ăn này cho Triệu gia.
Triệu Vân trung dũng quả cảm, Triệu Vũ nghe lời, ham chơi, nhưng Triệu gia không phải là quan lại, cũng không phải là thế gia thương nhân, gốc gác và thực lực đều rất yếu, vì lẽ đó hắn dự định bồi dưỡng cho họ một phen.
"Chúa công, binh lính của đội lính đánh thuê này có thể điều động một ít từ Hắc Kỳ quân được không, chúng ta đồng ý trả thêm tiền!"
Chân Nghiễm lại mập thêm một vòng, tay vuốt chòm râu, không nhịn được oán giận: "Bình thường hộ vệ sức chiến đấu quá kém, có mấy người cả đời chưa từng g·iết người, gặp phải giặc cướp bình thường thì còn được, gặp phải những kẻ cùng hung cực ác, căn bản không phải là đối thủ."
"Không được! Hắc Kỳ quân và lính đánh thuê hoàn toàn khác nhau!"
Vương Dã lắc đầu nói: "Binh lính của lính đánh thuê có thể đến từ bất kỳ dân tộc và quốc gia nào, thậm chí có thể là giặc cướp và tội phạm bỏ trốn. Bọn họ sống vì lợi ích, ta đối với bọn họ chỉ có một yêu cầu, đó là hung tàn. Đương nhiên, nguy hiểm càng lớn thì tiền bạc cũng càng nhiều, có thể tùy tình hình mà trả cho bọn họ thù lao hậu hĩnh hơn so với binh lính bình thường!"
Mọi người nghe vậy gật đầu tỏ ra hiểu rõ.
Thực ra "lính đánh thuê" cũng không phải là một việc gì mới mẻ, ở Tây Vực có không ít binh đoàn đánh thuê do đạo phỉ tạo thành. Vì vậy, Vương Dã vừa nói là bọn họ liền hiểu ngay.
"Chúa công, kỳ hạn thuê là bao lâu?"
Chân Nghiễm hỏi.
"Kỳ hạn là một năm, nếu muốn tiếp tục ở lại thì có thể gia hạn hợp đồng, tuổi nhỏ nhất là 18, lớn nhất không được vượt quá bốn mươi, nhân số khống chế ở trong vòng vạn người!"
Vương Dã nghiêm mặt nói, "Hơn một tháng nữa, ta sẽ dẫn bọn họ tới Uy Đảo, đó chính là chiến trường để kiểm nghiệm sức chiến đấu của bọn họ!"
"Đi Uy Đảo!"
Vương Nguyên và mọi người nghe vậy, đưa mắt nhìn nhau, trước đó Vương Dã không hề nhắc tới việc này trong thư.
"Ta muốn xuất binh tới Uy Đảo, hiệp trợ thánh nữ Himiko thảo phạt Yamatai quốc!"
Vương Dã nhấp một ngụm trà ngon do Nhiếp Cửu pha, rồi tiếp tục nói.
Mọi người thầm nghĩ, lợi dụng binh lính của "Thiên Hạ Hội" đi thảo phạt Yamatai quốc, chuyện này đối với "Thiên Hạ Hội" có lợi ích gì.
Vương Dã nhìn vẻ mặt muốn nói lại thôi của bọn họ, cười nói: "Ta sẽ thành lập các khu hỗ thị ở đó, hơn nữa ta nghe nói, nơi đó có một tòa mỏ bạc lớn mà mấy đời đều khai thác không hết."
"Mỏ bạc!"
Vương Nguyên lão luyện thành thục nên không tỏ ra kích động, còn Chân Nghiễm, Mi Trúc thì không nhịn được thốt lên kinh ngạc.
Than đá cần bán đi mới có thể biến thành tiền, còn bạc bản thân đã là tiền.
"Chúa công, chiêu mộ lính đánh thuê, xuất binh tới Uy Đảo cần bao nhiêu tiền, chúng ta sẽ toàn lực ủng hộ!"
"Đúng vậy, đây chính là lực lượng vũ trang bảo vệ Thiên Hạ Hội của chúng ta, nhất định phải ra sức ủng hộ!"
Mọi người kích động nói.
"Rất tốt!"
Vương Dã rất hài lòng với biểu hiện của bọn họ, lập tức nói với Vương Nguyên: "Phó hội trưởng Vương, việc chiêu mộ lính đánh thuê giao cho ngươi, ta sẽ để các châu quận phối hợp!"
"Chúa công yên tâm, chúng ta nhất định sẽ làm thỏa đáng việc này."
Vương Nguyên là phó hội trưởng trực ban, việc này tự nhiên do hắn đứng ra làm.
. . .
Uy Đảo.
Bên trong tẩm điện của quốc vương, hoàng cung Yamatai quốc.
Kamehisa Ibe đang hưởng thụ quyền lợi của một quốc vương, một cô dâu nằm trên giường đã bị chà đạp đến không còn ra hình người, còn tân lang thì cúi đầu quỳ gối cách đó không xa.
Tân lang tuy rằng hận không thể đem Kamehisa Ibe chém thành muôn mảnh, nhưng nghĩ tới người nhà của mình và người nhà của tân nương, hắn chỉ có thể nhẫn nhịn lửa giận hết lần này đến lần khác.
"Đại vương, cấp báo từ Ký Châu của Đại Hán!"
Một tên thị vệ bước nhanh tới trước cửa tẩm điện, quỳ sát xuống đất nói.
"Đọc!"
Kamehisa Ibe thở hồng hộc nói.
Thị vệ mở thư ra xem, sợ đến nỗi mặt mày trắng bệch, không dám đọc lên.
Kamehisa Ibe đợi một hồi không thấy có hồi âm, trong lòng không khỏi tức giận, đẩy tân nương đang sống dở chết dở ra, rút thanh đao trên bàn ra, đi về phía thị vệ.
Thị vệ thấy Kamehisa Ibe cầm đao đi tới, hoảng hốt vội nói: "Khởi bẩm đại vương, tướng quân Takeminaka đã tử trận ở núi Nhị Long của Ký Châu, ba vạn đại quân hầu như toàn quân bị diệt!"
"Cái gì!"
Kamehisa Ibe nghe vậy chấn động trong lòng, thoáng chốc cảm thấy trời đất quay cuồng.
Vừa nãy đã tiêu hao không ít thể lực, hiện tại đột nhiên nghe tin dữ, hắn nhất thời nộ hỏa công tâm, suýt nữa thì ngất xỉu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận