Tam Quốc Chi Thế Kỷ Thiên Hạ

Tam Quốc Chi Thế Kỷ Thiên Hạ - Q.1 - Chương 221: Bảo đảm Trương Nhượng (length: 8958)

Chương 221: Đảm bảo Trương Nhượng!
Có Trương c·ô·ng c·ô·ng làm 'Dẫn đường', Lý Dương bọn người hướng về mục đích một đường đuổi gấp mà đi, bọn hắn một đường hành quân gấp, rất nhanh liền chạy tới thành Lạc Dương phía tây.
Đi vào thành phía tây, Lý Dương liền p·h·át hiện ở đây có rất nhiều người chơi.
Lý Dương biết những người chơi này cũng vì muốn tìm k·i·ế·m Hán t·h·iếu Đế, bất quá Lý Dương có chút nghi hoặc, lẽ ra người chơi hẳn là đều biết Trương Nhượng sẽ mang t·h·e·o Hán t·h·iếu Đế chạy ra Lạc Dương, sao lại không có ai ở cửa thành giám thị? Nếu có người trông thấy Trương Nhượng ra khỏi cửa thành, sao tất cả người chơi ở đây lại giống như con ruồi không đầu.
Lý Dương tùy t·i·ệ·n tìm một người chơi hỏi rõ tình huống, nguyên lai tại lúc Trương Nhượng đ·á·n·h g·i·ế·t Hà Tiến, binh sĩ trong thành Lạc Dương đã đuổi tất cả người chơi về phòng và trong hẻm nhỏ, đến khi Trương Nhượng ra khỏi thành mới thả bọn hắn ra, cho nên người chơi không biết Trương Nhượng ra khỏi thành sẽ chạy đi đâu.
Nghe người chơi này giải t·h·í·c·h, Lý Dương cũng minh bạch, chuyện này chỉ sợ hệ th·ố·n·g cố ý làm vậy để người chơi không can t·h·iệp quá sớm! Dù sao nếu nhiều người chơi vây lại Tây Môn như vậy, đừng nói Trương Nhượng mang t·h·e·o Hán t·h·iếu Đế và Trần Lưu Vương ra khỏi thành, dù Đổng Trác có mang t·h·e·o 3000 binh mã đuổi tới, chỉ sợ cũng không vào được cửa thành!
Vì người chơi không biết Trương Nhượng mang t·h·e·o Hán t·h·iếu Đế cụ thể chạy hướng nào, nên có không ít người chơi cưỡi ngựa tiến về hướng Trường An.
Lý Dương hiểu rất rõ những người chơi đang bôn tẩu về hướng Trường An, nếu không có Trương c·ô·ng c·ô·ng thì có lẽ Lý Dương cũng dẫn người tiến về hướng Trường An.
Vì trong lịch sử Hán t·h·iếu Đế và Trần Lưu Vương đều được Đổng Trác cứu, mà Đổng Trác lại đến từ hướng Trường An.
Người bình thường đều sẽ cho rằng chỉ cần một đường tiến về hướng Trường An thì sẽ đuổi kịp Hán t·h·iếu Đế, hơn nữa trong diễn nghĩa nói Trương Nhượng sẽ nhảy xuống Hoàng Hà tự vẫn, nên nhất định sẽ men th·e·o Hoàng Hà mà đi.
Nhưng có tình báo nội bộ của Trương c·ô·ng c·ô·ng, Lý Dương lại biết, Trương Nhượng bọn hắn sau khi ra khỏi thành Lạc Dương Tây Môn đã không men th·e·o Hoàng Hà, mà là đào tẩu về phía tây nam.
Không sai, chính là phía nam, lúc Lý Dương nghe Trương c·ô·ng c·ô·ng nói bọn hắn đi về phía nam còn tưởng rằng Trương c·ô·ng c·ô·ng cố ý l·ừ·a gạt mình! Vì trong lịch sử nói Trương Nhượng nhảy xuống Hoàng Hà tự vẫn mà!
Th·e·o lời Trương c·ô·ng c·ô·ng, chuyện này có cả nguyên nhân của Lý Dương.
Lúc trước mình cùng Trương Nhượng hợp tác để Túc Long thương hội tiến vào chiếm giữ Lạc Dương, Trương Nhượng cũng thu lợi không ít, mà khi đã thu được nhiều lợi lộc thì hắn cũng không muốn rời phủ đệ của mình.
Hơn nữa Trương Nhượng biết hắn bị thế lực khắp nơi nhìn chằm chằm, nên đã để người của Túc Long thương hội đem tất cả lợi ích của Trương Nhượng chuyển đến một trang viên của hắn ở phía tây nam Lạc Dương.
Trương Nhượng còn đem tất cả tiền tài vơ vét được trước kia đặt trong trang viên này, một người yêu tiền như m·ạ·n·g như Trương Nhượng đương nhiên sẽ không bỏ qua số tiền của mình, nên đã tranh thủ trước khi chạy t·r·ố·n sẽ lấy hết tất cả tiền bạc đi, sau đó một đường thẳng tiến tới Hoa Sơn để tránh né.
Cũng chính vì vậy, Trương Nhượng bọn hắn mới tiến về phía tây nam Lạc Dương.
Người chơi thì có người tiến về hướng Trường An, có người men th·e·o Hoàng Hà về phía tây, thậm chí có người chơi đuổi th·e·o 'Mồi nhử' ở Lạc Dương Đông Môn, nhưng không ai nghĩ sẽ tiến về phía Tây Nam Lạc Dương, dù là có dấu bánh xe ngựa.
Việc Trương Nhượng bọn hắn tiến về phía tây nam không chỉ người chơi không nghĩ đến mà ngay cả Viên T·h·iệu và những truy binh kia cũng không nghĩ tới, nên tr·ê·n đường đi Lý Dương đã không gặp phải truy binh nào.
Trương Nhượng và đoàn người phần lớn đều ngồi xe ngựa, nên Lý Dương và những người khác đã rất nhanh đuổi th·e·o kịp.
Khi còn chưa đến trang viên Trương c·ô·ng c·ô·ng đã nói, Lý Dương liền thấy hơn 100 tên c·ấ·m vệ hộ tống mấy cỗ xe ngựa ở đằng xa, khi Lý Dương nhìn thấy bọn hắn thì không nói hai lời liền dẫn người xông lên.
Bọn c·ấ·m Vệ Quân này dù đều là binh cửu giai, nhưng nhiệm vụ của bọn hắn chính là hộ vệ hoàng cung và bảo vệ an toàn cho hoàng thượng, hiện tại bọn hắn cũng biết đây là bắt cóc Hoàng Thượng nên sĩ khí khá thấp, khi sĩ khí sa sút thì ngay cả một nửa sức chiến đấu bọn hắn cũng không p·h·át huy ra được.
Vì vậy dưới sự dẫn đầu c·ô·ng kích của Lý Dương và Hứa Chử, đội thân vệ liên tục áp sát, bất quá đỉnh cấp binh vẫn là đỉnh cấp binh, dù sĩ khí sa sút, bọn hắn cũng cố gắng ngăn cản Lý Dương và những người khác.
Trương Nhượng bọn hắn cũng p·h·át hiện c·ấ·m Vệ Quân không thể ngăn cản được 200 truy binh ở phía sau, nên vội vàng bỏ rơi đám c·ấ·m Vệ Quân này để bỏ chạy về phía trước.
Lý Dương đương nhiên không thể để cho bọn hắn đào thoát, nên đã để Trương Lương mang Hứa Chử tiếp tục c·ô·ng kích, còn hắn thì mang theo mấy chục kỵ binh vòng qua c·ấ·m Vệ Quân phía trước để chặn đường Trương Nhượng và những người khác.
Sau khi Lý Dương dẫn người vòng qua c·ấ·m Vệ Quân đã rất dễ dàng đuổi kịp những người đang muốn chạy t·r·ố·n.
Nhưng trong đám thái giám này có những người biết võ nghệ và nhao nhao xông lên ngăn cản, nhưng sức chiến đấu của đám thái giám này rõ ràng rất thấp, căn bản không phải đối thủ của đội thân vệ.
Lúc Lý Dương 'Đồ s·á·t' thì đột nhiên p·h·át hiện một người quen, đó chính là Trương Nhượng, Lý Dương liền thúc ngựa chạy đến trước người Trương Nhượng.
Trương Nhượng đã sớm p·h·át hiện Lý Dương, hiện tại thấy Lý Dương chạy tới liền p·h·ẫ·n nộ quát Lý Dương: "Lý Dương, vì sao ngươi lại muốn ngăn cản chúng ta đi."
Lý Dương nhìn chung quanh, p·h·át hiện mọi người đang ra sức c·h·é·m g·i·ế·t, Hoàng Thượng cũng không ở gần đây, nên đã xuống ngựa đi đến trước người Trương Nhượng.
Lý Dương đi đến gần Trương Nhượng rồi nói nhỏ với hắn: "Trương thường thị, Viên T·h·iệu bọn hắn đã bày t·h·i·ê·n la địa võng ở bốn phía rồi, dù ta tha cho các ngươi, các ngươi cũng t·r·ố·n không thoát."
Trương Nhượng vốn còn đang p·h·ẫ·n nộ khi nghe Lý Dương nói đã bị bảo vệ thì kinh hoảng lên, "Lý Dương, không, Lý tướng quân, xin hãy xem xét tình nghĩa ngày xưa mà buông tha cho ta, chỉ cần ngươi có thể tha cho ta, ta sẽ giao hết tiền tài cho tướng quân."
Nghe vậy mắt Lý Dương sáng lên, rồi cười nói với Trương Nhượng: "Thường thị đại nhân nói gì vậy, thường thị đại nhân có ân với ta, Lý mỗ đương nhiên sẽ không thấy c·h·ế·t mà không cứu."
Nói xong Lý Dương liền giơ thương g·i·ế·t hết đám thái giám và hộ vệ quanh Trương Nhượng, rồi nói với Trương Nhượng đang sợ hãi: "Nhưng những người này không thể giữ lại! Nếu để bọn chúng nói cho người khác biết thường thị còn s·ố·n·g thì không chỉ thường thị phải c·h·ế·t mà có lẽ ta cũng phải đi th·e·o chịu tội."
Trương Nhượng nghe Lý Dương nói vậy thì biết Lý Dương đã quyết định cứu mình, vẻ mặt sợ hãi mới thoáng bình tĩnh lại.
Lý Dương nhìn xung quanh, thấy trận chiến sắp kết thúc liền nói với Trương Nhượng: "Thường thị đại nhân hãy trà trộn vào trong đội thân vệ của ta trước đi, đợi đến ngày mai ta sẽ p·h·ái người đưa ngươi về T·h·i·ê·n Vân."
Trương Nhượng hiện tại đã sợ hãi đến cực độ rồi, khi thấy có thể bảo m·ệ·n·h thì tự nhiên không có ý kiến gì.
Lúc này Trương Lương và Hứa Chử cũng đ·á·n·h g·i·ế·t tất cả c·ấ·m vệ và dẫn người chạy tới.
Khi thấy xung quanh, trừ xe ngựa ở chính giữa đang đóng c·h·ặ·t ra, không ai còn đứng được nữa, Lý Dương liền để Hứa Chử dẫn người bổ thêm một đ·a·o vào những chỗ yếu h·ạ·i của những người ngã xuống đất, đồng thời nhìn xung quanh xem còn có ai khác không, để tránh bại lộ sự việc.
Cùng lúc đó Lý Dương bảo Trương Nhượng và Trương c·ô·ng c·ô·ng kia thay quần áo thân vệ, sau đó lại sai người tìm một thái giám có dáng người tương đương với Trương Nhượng trong đám thái giám đã c·h·ế·t, Lý Dương cho thái giám này thay quần áo của Trương Nhượng rồi bảo Hứa Chử hủy dung hắn.
Sau đó đem người đã thay quần áo của Trương Nhượng cùng mấy thái giám khác đã c·h·ế·t ném xuống một cái hồ bên cạnh, như vậy tạo thành một màn Trương Nhượng đ·â·m đầu xuống hồ tự vẫn.
!
.
Bạn cần đăng nhập để bình luận