Tam Quốc Chi Thế Kỷ Thiên Hạ

Tam Quốc Chi Thế Kỷ Thiên Hạ - Q.1 - Chương 124: Gấp về Thiên Vân (length: 9868)

Chương 124: Gấp về Thiên Vân!
Nghe thấy Sử A nói Thiên Vân trấn gặp nguy, Lý Dương không khỏi kêu lớn một tiếng, liền vội hỏi Sử A tình huống cụ thể.
Sử A biết sự tình khẩn cấp, cho nên cũng không kéo dài, nhanh chóng đem sự tình từ đầu đến cuối kể lại đủ số.
Đông Lai khăn vàng sau khi trải qua hai tháng, rốt cục công phá được Đông Lai quận thành, mà sau khi công phá Đông Lai thành, đám khăn vàng này tự nhiên mà vậy hướng Bắc Hải xuất phát.
Lúc đầu những khăn vàng này tiến công Bắc Hải quận, tất nhiên sẽ đi trước bao vây Bắc Hải thành, dù sao làm 'Đô thành' của Bắc Hải quận, Bắc Hải là nơi phồn hoa nhất, cho nên khẳng định sẽ trở thành mục tiêu hàng đầu của khăn vàng.
Nhưng không biết vì nguyên nhân gì, đám khăn vàng này không chỉ phái người đi tiến đánh Bắc Hải quận thành, mà còn phân ra đại lượng binh mã đến đây công kích Thiên Vân trấn.
Hơn nữa căn cứ lời Sử A tự thuật, đám khăn vàng này không có đi quản thôn trấn của người chơi khác, mà là trực tiếp hướng Thiên Vân trấn tới, thậm chí đối với thôn trấn người chơi trên đường tiến về Thiên Vân, bọn hắn cũng mặc kệ không hỏi.
Hiện tại bên ngoài Thiên Vân quan, đã bị số lượng cực kỳ kinh người khăn vàng đoàn đoàn bao vây, chỉ bằng vào hai chi bộ đội của Ngô Phàm và Hồ Báo, căn bản là không có biện pháp đem bọn hắn triệt để đánh lui.
Bởi vậy, Đổng Túc liền lập tức phái Sử A, để hắn ngồi Mặc Long hướng mình cáo nguy.
Nghe xong lời Sử A, Lý Dương liền biết phía sau đám khăn vàng này, tất nhiên là có người chơi đang chỉ thị, bất quá bây giờ không phải là lúc nghĩ những thứ này.
Lý Dương lập tức bắt đầu an bài việc về Thiên Vân, hắn nhất định phải chạy về Thiên Vân trước khi Ngô Phàm không chống đỡ nổi.
Ngay khi Lý Dương phải nhanh triệu tập nhân thủ, Trương Lương lại tiến lên một bước ngăn Lý Dương lại.
"Đại ca, nghe Sử đại hiệp nói, khăn vàng vây công Thiên Vân quan chỉ sợ không dưới trăm vạn, cho dù chúng ta có mấy ngàn kỵ binh vội vàng chạy trở về, chỉ sợ cũng không làm nên chuyện gì!"
Lý Dương cau mày nói: "Ta biết, nhưng bất kể thế nào, chúng ta đều phải chạy trở về trước đã."
"Đại ca, một chút người này của chúng ta tuy không đủ, nhưng chúng ta có thể chiêu mộ thêm binh mã! Mấy cái phù lính kia..."
Đi qua Trương Lương nhắc nhở, Lý Dương nhớ tới, mình còn giống như đổi đại lượng binh phù a!
Khi tác chiến ở lãnh địa, binh doanh bên trong lãnh địa vẫn như cũ có thể chiêu binh, nhưng không có cách nào sử dụng những binh phù chiêu binh trong nháy mắt này.
Thế là hắn đem nhiệm vụ dẫn người thu dọn đồ đạc giao cho Triệu Vân, còn chính hắn thì mang theo Trương Lương hướng binh doanh trong Quảng Tông đi đến.
Đi vào binh doanh Quảng Tông, Lý Dương lại bắt đầu chần chờ.
"Tử Phòng, sử dụng binh phù chiêu mộ binh sĩ, chỉ có ba loại binh chủng cơ sở là trường thương, cung tiễn và đao thuẫn, mà tốc độ tiến quân của ba loại binh chủng cơ sở này quá chậm, sợ rằng sẽ làm giảm đáng kể tốc độ của chúng ta, nếu chúng ta chậm quá, chỉ sợ..."
"Đại ca, chớ có kinh hoảng, ta tin tưởng vào năng lực của Ngô tướng quân và Hồ tướng quân, tuyệt đối có thể chống đến khi chúng ta trở về." Trương Lương an ủi.
Lý Dương khẽ gật đầu, hắn biết hiện tại chỉ có thể tin tưởng Ngô Phàm và Hồ Báo, nếu không cho dù mình kịp thời trở về, chỉ sợ cũng không cứu được Thiên Vân.
Lý Dương hiện tại đã có chút rối loạn, hắn lấy ra binh phù, nhìn 3 tuyển hạng mà hệ thống đưa ra, không khỏi hỏi lại Trương Lương.
"Tử Phòng, vậy chúng ta nên lựa chọn những binh chủng nào?"
Lúc trước Lý Dương đã nói với Trương Lương rằng, dùng binh phù chiêu mộ chỉ có thể triệu hoán ba loại binh chủng cơ sở, cho nên Trương Lương đã sớm cân nhắc, liền trực tiếp nói với Lý Dương.
"Đại ca, lần này là để thủ vệ Thiên Vân, cho nên ta muốn lấy cung tiễn binh làm chủ; như vầy đi! Chúng ta chọn 5000 đao thuẫn binh lục giai, 8000 cung tiễn binh; thất giai binh, 1000 đao thuẫn binh, 4000 cung tiễn binh."
Lý Dương sau khi nghe xong khẽ gật đầu, trực tiếp chọn sử dụng binh phù trong tay; sau khi Lý Dương lựa chọn xong binh chủng, những binh lính kia liền từng đội từng đội từ trong binh doanh đi ra.
Lý Dương mang theo binh sĩ vừa mới chiêu mộ, về tới chỗ của Triệu Vân bọn hắn, mọi người cũng đã chỉnh lý xong trang bị, sau khi Lý Dương trở về liền trực tiếp ra lệnh cho bọn họ xuất phát.
Sử A tới là cưỡi Mặc Long tới, mà lúc này Mặc Long đang đậu ở bờ Hoàng Hà, cho nên Sử A sẽ dẫn đường, đồng thời vì sốt ruột, nên Lý Dương bảo tất cả mọi người đi đường với tốc độ cao nhất.
Mặc dù trên đường đi cơ hồ không nghỉ ngơi, nhưng vẫn tốn hơn ba ngày mới tới được địa điểm chỉ định. Mà tất cả mọi người sau khi lên Mặc Long đều mệt mỏi nằm rạp trên boong thuyền.
Lý Dương đợi đến khi tất cả mọi người lên Mặc Long, liền mệnh lệnh Tưởng Phong để hắn tăng tốc về Thiên Vân.
Lý Dương lúc trước đã phân phó Tưởng Phong huấn luyện không ít đồ đệ biết lái Mặc Long, nhưng lần này vì sự tình khẩn cấp, Tưởng Phong sợ phạm sai lầm, cho nên đích thân đến.
Từ khi Tưởng Phong lái thuyền, tốc độ của Mặc Long càng nhanh hơn rất nhiều, cho nên đám người rất nhanh liền về tới Vân Giao thôn.
Vì lo lắng tình huống Thiên Vân quan, nên Lý Dương trước hết để Y Tuyết mang theo 1 vạn 8000 tên lính ở phía sau tăng tốc hướng Thiên Vân quan tiến đến, còn hắn thì trước cùng Triệu Vân, Trương Lương dẫn đầu chạy tới Thiên Vân quan.
Về phần Yên Vân thiết Kỵ, Lý Dương biết dù cho có đem bọn hắn đến Thiên Vân quan, chỉ sợ cũng không được tác dụng gì, chi bằng lưu lại Vân Giao thôn, đợi đánh lén hậu phương lúc nào thì không cần phải chạy tới chạy lui.
Ba người Lý Dương đều cưỡi danh mã, một đường hết tốc độ tiến về phía trước, chưa đến nửa nén hương, ba người đã tới Thiên Vân quan.
Khi tiếp cận Thiên Vân quan, ba người Lý Dương lại không nghe thấy tiếng la g·i·ế·t, nghe yên tĩnh như vậy, Lý Dương không khỏi lo lắng.
'Chẳng lẽ hai quan Thiên Vân bị công phá rồi?' Lý Dương kinh hoảng quên mất, mình vừa mới đi qua Thiên Vân trấn còn hoàn hảo không chút tổn hại, hai quan Thiên Vân làm sao có thể bị phá.
Sau khi Lý Dương đuổi tới Thiên Vân quan, phát hiện binh sĩ thủ vệ hai nơi hiểm yếu của Thiên Vân vẫn là binh sĩ Thiên Vân trấn, liền biết hai quan còn chưa bị đánh hạ, không khỏi yên lòng.
Bất quá khi Lý Dương nhìn thấy bọn họ toàn thân vết m·á·u cùng mặt mũi tràn đầy tro bụi, còn có vẻ mặt mỏi mệt của bọn họ, Lý Dương biết bọn họ thủ chắc cũng không dễ dàng.
Sau khi ba người xuống ngựa, liền nhanh chóng leo lên Thiên Vân quan ở phía trước nhất, sau khi leo lên Thiên Vân quan, ba người Lý Dương đầu tiên nhìn xuống khăn vàng dưới tường thành.
Lý Dương xem xét đại khái, dưới Thiên Vân quan có đại lượng khăn vàng hạ trại, sau thời gian dài tác chiến, Lý Dương cũng có thể đại khái đoán ra, những khăn vàng này chỉ sợ thật không dưới trăm vạn người.
Lúc này Ngô Phàm và Hồ Báo đang chỉ huy binh sĩ xử lý chiến trường ở một bên, tự nhiên cũng phát hiện ba người Lý Dương, liền vội vàng chạy tới.
"Chủ công!"
Ánh mắt Lý Dương, bị lời nói đồng thanh của hai người kéo lại.
"Ngô Phàm, Hồ Báo các ngươi vất vả rồi!" Lý Dương tiến lên vỗ vai hai người nói "Nếu không có hai người các ngươi, Thiên Vân trấn chỉ sợ cũng không còn nữa."
Trong lòng hai người không khỏi có chút cảm động, đồng thanh nói ra: "Hết thảy vì Thiên Vân!"
Lý Dương khẽ gật đầu, sau đó lại hỏi tình huống cụ thể mấy ngày nay.
Căn cứ lời Ngô Phàm và Hồ Báo, đám khăn vàng này đến dưới Thiên Vân quan từ 7 ngày trước, may mắn U Ảnh đường nhận được tin tức từ sớm, nên Ngô Phàm và Hồ Báo hai người đã chuẩn bị sẵn sàng từ sớm, sau khi trăm vạn khăn vàng kéo đến Thiên Vân quan, liền lập tức bắt đầu công thành không ngừng nghỉ.
Lý Dương mang về rất nhiều binh phù lục giai từ Trường Xã, thêm vào việc chiêu mộ mấy ngày nay, Thiên Vân trấn cũng có hơn 5 vạn binh sĩ, mà những thủ vệ này của Thiên Vân trấn, cũng đều là binh ngũ giai trở lên.
Hơn nữa, vì lo lắng an nguy của Thiên Vân trấn, Lý Dương đã bỏ ra rất nhiều tiền của để gia cố phòng ngự của Thiên Vân quan, còn trang bị đầy đủ nỏ cho Thiên Vân trấn để phòng thủ.
Đối mặt với thủ thành binh sĩ chuẩn bị đầy đủ, giai vị cao, những khăn vàng này tự nhiên không chiếm được lợi lộc gì.
Dựa vào tường thành kiên cố, khí giới phòng ngự siêu cường và binh lực cao giai, Ngô Phàm và Hồ Báo vẫn kiên trì đến giờ.
Nhưng dù sao binh lực hai bên chênh lệch quá xa, nhân số khăn vàng đông đảo, mỗi lần đều dựa vào đại lượng nhân số chồng chất lên, binh sĩ Thiên Vân trấn càng lúc càng mệt mỏi, thương vong cũng càng ngày càng lớn.
Cuối cùng đến bây giờ, binh sĩ Thiên Vân trấn cũng t·ử trận hơn phân nửa.
Hồ Báo và Ngô Phàm cùng quỳ xuống, đồng thanh nói "Thuộc hạ vô năng, xin chủ công trách phạt."
Lý Dương liền tranh thủ đỡ bọn họ lên, "Các ngươi có thể thủ vững ở Thiên Vân quan trong tình huống thực lực chênh lệch nhiều như vậy, sao lại vô năng, ta còn phải thay mặt tất cả lĩnh dân Thiên Vân trấn cảm tạ các ngươi!"
"Bất quá, những binh sĩ t·ử trận đều là anh hùng, các ngươi khắc tên của bọn họ lên bia Anh Hùng chứ?" Sau khi đỡ hai người dậy, Lý Dương hỏi.
"Chủ công yên tâm, chúng ta đều đã khắc tất cả tên của bọn họ ở trên bia Anh Hùng."
Lý Dương khẽ gật đầu, sau đó quay người nhìn đám khăn vàng dưới thành, chậm rãi nói: "Để cho bọn chúng đánh lâu như vậy, cũng nên đến lúc chúng ta phản kích rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận