Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá

Chương 933: Kế hoạch vẫn chưa bắt đầu

Chương 933: Kế hoạch vẫn chưa bắt đầu
Khi còn ở hạ giới, Từ Phàm tuy rất coi trọng việc bồi dưỡng đệ tử nhưng cũng không quá mức như gà con, thuộc loại nửa ấp nửa nuôi thả.
Một môi trường tu luyện thoải mái, phúc lợi của tông môn hậu hĩnh, và những trưởng lão hòa nhã.
Mặc dù những điều này không gây quá nhiều áp lực cho các đệ tử, nhưng họ không hề buông thả trong việc tu luyện của mình.
Sau khi bước vào Tiên giới, đặc biệt là bây giờ hắn đã thu nhận rất nhiều đệ tử.
Quan niệm giáo dục của Từ Phàm bắt đầu thay đổi.
Khi còn ở Phi Vũ giới, Từ Phàm ngẩng đầu là có thể nhìn thấy trần nhà của giới này.
Trước khi trở thành chí cao, hắn đã có phương pháp tương ứng để bảo vệ tông môn, ngay cả khi chí cường tấn công, hắn cũng có thể chắc chắn sẽ trốn thoát.
Nhưng ở Tiên giới thì khác, Từ Phàm nhìn lên còn có Kim Tiên, phía trên Kim Tiên là thánh giả Đại La, phía trên thánh giả Đại La có sức mạnh không thể diễn tả được.
Căn cơ của Ẩn Linh môn ở Tiên giới vẫn còn thấp, hắn không đủ sức để một người chống cho toàn bộ tông môn.
Vậy mới nói, dụng tâm bồi dưỡng đệ tử cũng là một trong những kế hoạch lớn của hắn về sau.
Trong một học viện được xây dựng trên một ngọn núi cao, Lý Lôi Hổ đứng trong hư không và bên cạnh hắn là đạo lữ Lâm Mặc Uyển của mình.
Nhiệm vụ thời gian tới của họ là trở thành viện trưởng của trường học viện số 169.
Sau này sẽ có các trận đấu giữa các học viện, thứ bậc càng cao thì cống hiến tông môn họ nhận được càng cao.
“Lần này tông môn có vẻ gấp gáp huấn luyện những đệ tử này.” Lý Lôi Hổ nhìn yêu cầu nhiệm vụ của tông môn rồi nói.
“Đó là đương nhiên, tông môn thu nhận nhiều đệ tử như vậy, hẳn là không giống với chúng ta trước đây.” Lâm Mặc Uyển ở bên cạnh dịu dàng nói.
Lúc này, đại trận truyền tống ở học viện bên dưới đang lần lượt truyền tống các tân đệ tử đến học viện.
“Dự kiến nửa tháng nữa tất cả đệ tử sẽ đến, Mặc Uyển, đến lúc đó chúng ta sẽ dạy bọn họ như thế nào?” Lý Lôi Hổ vừa nói vừa nhìn những đệ tử bên dưới.
Sau khi thăng cấp lên Chuẩn Tiên, hắn rất muốn làm nhiệm vụ cho tông môn, nào biết nhiệm vụ vừa mới xuất hiện đều bị cướp sạch, không có nhiệm vụ nào phù hợp với hắn.
Cuối cùng hắn được Bồ Đào bố trí làm viện trưởng cho học viện này.
“Còn có thể dạy thế nào nữa? Tất nhiên là bắt đầu từ những điều cơ bản rồi. Ngoài ra, ngươi bảo Nhị Viễn là lão sư, với tính cách của nàng rất dễ hòa đồng với những đứa trẻ này.” Lâm Mặc Uyển nói.
“Ừ, sao ta lại quên nàng nhỉ?” Lý Lôi Hổ vỗ đầu nói.
Sau một tháng, toàn bộ đám trẻ mới đều bước vào trạng thái học tập căng thẳng.
Đám trẻ có nền tảng sẽ sắp xếp trước để học Ngũ Hành quyết công pháp cơ bản của tông môn.
Trong sân nhỏ của Từ Phàm, Thần La Bốn Tay đang quỳ gối cung kính trong sân.
“Bái kiến chủ nhân.” Thần La Bốn Tay nói.
“Không tệ, lấy cảnh giới vô địch lên cấp Chuẩn Tiên, chiến lực còn mạnh hơn so với Chân Tiên.” Từ Phàm hài lòng nhìn Thần La Bốn Tay.
Nếu được bồi dưỡng bài bản thì sau này chắc chắn sẽ là một hộ vệ tay chân xuất sắc.
“Đợi đến khi toàn bộ tộc nhân của ngươi ngộ đạo hết thì hãy bắt đầu tu hành công pháp mới đi.” Từ Phàm nói.
Từ Phàm đã tu luyện nhiều năm như vậy, ngoài việc tu luyện ba ngàn đạo pháp, còn lại là thôi diễn công pháp và đổi mới công pháp.
Với tư cách là hộ vệ tương lai của hắn, chỗ mặt tiền đương nhiên hắn phải thôi diễn một môn công pháp thành hệ thống đỉnh cao.
Hắn cũng thêm hiệu ứng tạo hình vào trong công pháp, một khi Ma tộc bốn tay bắt đầu tu luyện, chiều cao và hình dạng cơ thể của chúng sẽ bắt đầu đồng nhất.
“Tuân lệnh chủ nhân.”
Thần La Bốn Tay cung kính đỡ lấy ngọc điệp lơ lửng trước mặt.
“Về sau, đốc thúc tộc nhân của ngươi tu luyện nhiều hơn. Trong thế giới Trung Thiên, tông môn của chúng ta là mạnh nhất trong Tu Tiên giới, đến lúc Tiên giới có nhiều thánh địa và thế lực Tiên tông mạnh hơn chúng ta, chúng ta phải tăng tốc tu luyện để họ không thể bắt nạt chúng ta.” Từ Phàm chậm rãi nói.
“Chủ nhân, Ma tộc bốn tay nguyện liều chết chiến đấu vì chủ nhân.” Thần La Bốn Tay rống lên.
“Được rồi, có chuẩn bị này là có thể, ngươi trở về đi.” Từ Phàm gật đầu nói.
Không lâu sau, Chu Khai Linh đến sân nhỏ của Từ Phàm.
“Chúc mừng sư phụ đã trở thành Chuẩn Tiên.” Chu Khai Linh quỳ xuống hành lễ.
“Đã nhiều năm như vậy rồi, nhìn ngươi tỉnh lại từ trong ngộ đạo và có hiểu biết mới nào về Tu Tiên đạo không.” Từ Phàm cười nói khi nhìn thấy vị đồ đệ nhỏ tuổi nhất của mình.
“Càng cảm nhận rõ hơn về đại đạo, hiểu sâu hơn về linh hồn, tam thần, ngũ giác của chư giới vạn linh.”
“Đồ nhi gần đây lại có linh cảm mới.” Chu Khai Linh hưng phấn nói.
“Linh cảm mới này của ngươi có thể được sử dụng thường xuyên không?” Từ Phàm hỏi.
“Chắc là có thể.” Chu Khai Linh nói với vẻ không chắc chắn. thần thông hắn thôi diễn bình thường khá kỳ lạ, hiệu quả thật sự sau khi xuất hiện, hắn cũng không biết chuyện gì sẽ xảy ra.
“Thôi vậy, trở về củng cố tu vi đi, vừa mới trở thành Chuẩn Tiên, không cần nghĩ tới loại chuyện loạn thất bát tao như vậy.” Từ Phàm xua tay nói.
Sau khi Chu Khai Linh rời đi, Từ Phàm chỉ còn lại một mình trong sân.
“Bồ Đào, Tống Minh bây giờ đang làm gì vậy?” Từ Phàm hỏi.
“Tống Minh dẫn một nhóm đệ tử thương mạch đi thị sát tiên vực xung quanh.” Bồ Đào đáp.
“Bàng Phúc kia?”
“Đang tiếp quản công việc làm ăn của những gia tộc ở Kim Khí thành, nhân tiện thành lập thương hội và bắt đầu sắp xếp Tinh Nguyệt Tiên vực.”
“Tiên ngọc dự trữ của tông môn bây giờ còn bao nhiêu?” Từ Phàm lại hỏi.
“Hiện tại chỉ còn lại 1.328.000 tiên ngọc, chờ Bàng Phúc tiếp quản bảo khố và công việc làm ăn của những gia tộc ở Kim Khí thành, đoàn chừng sẽ có hơn một triệu tiên ngọc.”
“Nhiều gia tộc như vậy mà chỉ có một triệu?” Từ Phàm có chút nghi ngờ nói, hắn cảm thấy ít nhất phải là ba bốn triệu.
“Vắt cạn bọn họ, toàn bộ gia sản, tất cả của cải, nhiều nhất không quá hai triệu tiên ngọc.”
“Kim Khí thành tuy to lớn nhưng không còn huy hoàng như xưa, nên các gia tộc đóng ở đây cũng nghèo như vậy.” Bồ Đào nói.
Từ Phàm hồi tưởng lại một phen, hắn thấy rằng không có bao nhiêu Chân Tiên ở Kim Khí thành, có nhiều chính là tu sĩ Hợp Thể kỳ trở xuống và người phàm.
Những tu sĩ có chút năng lực đều rời khỏi Kim Khí thành.
“Ta cảm thấy trước đây mình đã đánh giá thấp giá trị của tiên ngọc, xem ra sau này nhất định phải tiết kiệm một chút.” Từ Phàm sờ cằm nói.
“Chủ nhân không cần phải như thế đâu, tông môn có lợi thế rất lớn, chỉ là bây giờ chưa phát huy ra.”
“Đến khi bày bố xong, tiên ngọc sẽ không ngừng cuồn cuộn được nhập vào khố, chỉ cần chủ nhân không lãng phí, tiên ngọc sẽ càng ngày càng nhiều.” Bồ Đào an ủi nói.
“Không lãng phí là không có khả năng, sau khi tới Tiên giới vẫn còn rất nhiều kế hoạch lớn phải thực hiện.”
“Có thể đẩy nhanh thời gian tiên bảo tu luyện Chân Tiên, cần phải nghiên cứu các Tiên khí thường để đối phó với Chân Tiên và đổi mới Tụ Linh trận. Dây chuyền sản xuất con rối chiến lực cấp Chân Tiên và cả tinh hoa Thái Dương của Tiên giới...” Từ Phàm bắt đầu trầm ngâm.
Chỉ riêng những kế hoạch này, hắn cảm thấy, đủ để hắn chơi mấy trăm ngàn năm.
“Đúng rồi, một đống hộp mù mà huynh đệ tốt của ta đưa cho ta còn chưa mở ra, có phải phúc lợi tới sổ không?” Từ Phàm đột nhiên nhớ ra một chuyện quan trọng.
Hắn thấy mình đã lâu rồi mình không mở chiếc hộp mù do huynh đệ tốt tặng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận