Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá

Chương 1214: Giao lưu 1

Chương 1214: Giao lưu 1
Một tháng trôi qua rất nhanh.
Giữa Ẩn Linh đảo và cung điện đen có một đại thế giới tạm thời được Bồ Đào dựng nên, dùng làm đấu trường giữa hai tông.
Trong đại thế giới đó có một bí cảnh bí mật, Từ Phàm, Hoàng Sơn, Thiên Diệt và hai vị Đại Thánh Nhân của Thiên Đạo môn cùng gặp nhau tại đây.
Lúc này, đại thế giới phía dưới đã chia thành một ngàn không gian, để đệ tử hai tông đối chiến một chọi một.
“Hoàng Sơn tiền bối, là ngươi nói đệ tử Thiên Đạo môn không bằng tông môn ta sao?” Từ Phàm có chút đau trứng hỏi.
“Ta chỉ ăn ngay nói thật mà thôi, so sánh với đệ tử Thiên Đạo môn, đệ tử tông môn Ẩn Linh môn các ngươi quả thật hiếu thắng hơn một chút.” Hoàng Sơn điềm tĩnh nói.
Từ Phàm lộ ra một biểu tình vô cùng bất đắc dĩ, phạm vi của Ma vực chỉ chiếm không đến một phần ba so với lãnh thổ cả Nhân tộc nắm giữ.
Thực lực tuy không mạnh bằng Nguyên Thuỷ tông, nhưng tiêu chuẩn tuyển chọn đệ tử lại dựa theo cường độ của Nguyên Thuỷ tông.
Từ sau khi đồng ý giao lưu với đệ tử Thiên Đạo môn, Từ Phàm liền tin tức tập hợp về Thiên Đạo môn từ trong cơ sở dữ liệu của Bồ Đào.
“Hoàng Sơn tiền bối, về sau có thể đừng nhắc đến tông môn ta ở phương diện này không, chịu không nổi dày vò mất?” Từ Phàm nhìn Hoàng Sơn chân thành hỏi.
“Từ Đại Thần sư, ngươi phải tin tưởng phán đoán của ta chứ.” Hoàng Sơn cười ha ha nói.
“Cảm giác của Hoàng Sơn từ trước giờ đều tương đối chính xác, ngươi cứ yên tâm đi!” Thiên Diệt ở bên cạnh nói.
Lúc này đệ tử hai bên bắt đầu vào trận, hai tông môn đều phân biệt phái ra năm trăm đệ tử Đại La và năm trăm đệ tử Kim Tiên.
Không có quá nhiều quy tắc, dùng mọi thủ đoạn giành được thắng lợi là được.
Tiếng chuông bắt đầu chiến đấu vang lên, cả đại thế giới hơi rung động.
Cuối cùng, mỗi thế giới đều bộc phát ra đủ loại ánh sáng đại đạo.
Từ Phàm chỉ hờ hững nhìn lướt qua, phát hiện phần lớn đệ tử phía mình tùy cơ phái ra ngay từ lúc vừa bắt đầu chiến đấu liền nằm trong tình thế xấu.
Sau đó, còn chưa đến một hơi thở sau, có sáu mươi thế giới chiến đấu biến thành màu đen, ba mươi bảy thế giới chiến đấu biến thành màu lam.
Màu đen đại biểu Thiên Đạo môn thắng, màu lam đại biểu Ẩn Linh môn thắng.
“Hoàng Sơn, sau này trước khi nói chuyện tốt nhất nên suy nghĩ kỹ trước đi.”
“Đệ tử Ẩn Linh môn tuy mạnh, nhưng nào có thể mạnh hơn Thiên Đạo môn ta.” Một Đại Thánh Nhân trong Thiên Đạo môn dửng dưng nói.
“Đệ tử ngươi mang tới lần này, có phải là nhóm ưu tú nhất trong cùng cảnh giới của Thiên Đạo môn các ngươi không?”
“Mà Ẩn Linh môn, bọn họ lại là tùy cơ chọn.” Hoàng Sơn khẽ cười nói.
“Từ Đại trưởng lão, ngươi khinh thường Thiên Đạo môn ta à?” Một Đại Thánh Nhân của Thiên Đạo môn khác nhăn mày nói, giọng điệu có phần bất mãn.
Lúc này, thế giới chiến đấu sáng lên màu đen trong đại thế giới phía dưới càng ngày càng nhiều.
Việc này đại biểu cho đệ tử Thiên Đạo môn giành được thắng lợi chiến đấu càng ngày càng nhiều.
“Đương nhiên không phải, thật vất vả gặp được quý tông môn, ta muốn cho mỗi đệ tử đều hiểu biết một chút thực lực quý tông, để bọn họ biết, nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên.”
“Lại nói, thực lực đệ tử tùy cơ chọn không nhất định yếu.” Từ Phàm vội vàng nói.
“Sau khi trận tỷ thí này xong, Từ Đại trưởng lão có thể phái ra nhóm đệ tử ưu tú nhất các cảnh giới của quý tông môn không?” Trưởng lão Đại Thánh Nhân của Thiên Đạo môn hỏi.
“Từ Thần sư, ngươi cứ phái ra, để bọn họ được mở mang kiến thức.” Thiên Diệt ở một bên cười nói.
“Đúng vậy, nếu không bọn họ còn tưởng rằng ta ánh mắt không tốt.” Hoàng Sơn ở bên cạnh nói.
“Chỉ phái ra đệ tử ưu tú nhất, vậy những đệ tử bình thường phải làm sao bây giờ? Thật vất vả mới có một cơ hội giao lưu với tông môn đứng đầu Nhân tộc mà.” Từ Phàm hơi do dự nói.
“Chuyện này dễ, lần này có trăm vạn đệ tử theo tông môn bọn ta đến, đủ để đệ tử quý tông môn luân phiên đấu một lần.”
“Từ Đại trưởng lão cứ phái ra đệ tử ưu tú nhất giao lưu một phen trước, dư lại để bọn họ tự do giao lưu là được.” Một vị trưởng lão cấp Đại Thánh Nhân khác nói.
Lúc này ở bên ngoài đại thế giới, Nguyên chủ và Ma chủ đang ở một không gian khác chăm chú xem chiến đấu trong đại thế giới.
“Lúc trước ta có từng nói, phương thức ngươi tuyển chọn đệ tử hoàn toàn bắt chước theo Nguyên Thuỷ tông là không được.”
“Hài tử đang tốt lành, bị Thiên Đạo môn các ngươi dạy đến không ra làm sao.” Nguyên chủ lắc đầu nói.
“Ngươi có sư phụ tốt, có sư tổ tốt, có tằng sư tổ tốt, có…”
“Mà ta cái gì cũng không có, không học theo người khác trước thì có thể làm sao đây?” Chủ Ma vực điềm tĩnh hỏi.
“Cũng không biết dạy đệ tử thế nào thì ở một bên làm linh vật là được rồi, chỉ chỉ trỏ trỏ, chẳng ra gì cả.”
“Nếu ngươi giao các đệ tử Thiên Đạo môn ngươi cho Đại trưởng lão Ẩn Linh môn dạy dỗ thì bây giờ nói không chừng đều đã thay thế Nguyên Thuỷ tông ta.” Nguyên chủ nói.
Chủ Ma vực không để ý đến Nguyên chủ, chỉ chuyên tâm xem chiến đấu phía dưới.
“Lần đại hội vạn tộc này chúng ta liên thủ, ăn một nửa thế giới vỡ nát kia, đến lúc đó Nhân tộc chúng ta chính là mạnh nhất chủng tộc trong Tam Thiên giới.” Nguyên chủ nói.
Chủ Ma vực nghe được lời này đột ngột sững người, sau đó có hơi giật mình nhìn Nguyên chủ nói: “Ta cảm thấy hình như ngươi đang cướp lời của ta đó.”
“Nguyên chủ vốn luôn không quan tâm Nhân tộc lần này làm sao vậy, đột nhiên có lòng xưng bá hả?”
“Trước kia ta có quan tâm hay không, Nhân tộc đều là như vậy, ta quan tâm nhiều hay ít hơn một phần, đều không có tác dụng quá lớn đến thực lực chỉnh thể của Nhân tộc.”
“Nhưng lúc này lại không giống vậy, hai thế giới vỡ nát, nếu có thể độc hưởng một nửa trong đó, ta cũng có thể xứng đáng với hứa hẹn trước mặt sư phụ lúc trước.” Nguyên chủ nói.
“Vận mệnh phí hoài nha, nếu lúc trước sư phụ ngươi thu ta làm môn hạ, ta dám nói, hiện tại toàn bộ Tam Thiên giới không có chuyện của mấy tộc khác.” Chủ Ma vực khí phách nói, ánh mắt nhìn về phía Nguyên chủ có chút hận sắt không thành thép.
“Đừng dùng loại ánh mắt này nhìn ta, nếu ngươi ở trên vị trí của ta thì sẽ không nói ra những lời này đâu.”
“Ngươi cho rằng Nhân tộc nhất thống Tam Thiên giới dễ như vậy à?”
Nguyên chủ đã từng nhìn thấy loại ánh mắt này từ trên người rất nhiều người, nhưng không một ai trong bọn họ có thể lý giải uất ức cùng áp lực mình phải chịu đựng.
“Vậy ngươi cùng hưởng những thứ ngươi biết với Ma vực ta, ngươi không muốn chịu đựng thì để ta tới.”
Chủ Ma vực nhìn chằm chằm một thế giới chiến đấu trong đại thế giới.
Ở thế giới kia, Hùng Lực đang ẩu đả sinh tử mộ đệ tử luyện thể của Thiên Đạo môn.
Không có pháp tắc đại đạo loè loẹt va chạm, chỉ có đạo lực thuần túy nhất.
Hai Đại La Kim Thân va chạm hết lần này đến lần khác, cường lực bộc phát ra không thua gì dao động chiến đấu cấp Chuẩn Thánh.
Không gian thế giới chiến đấu sụp đổ một lần lại tiếp một lần.
Không gian rách nát hóa thành hư vô, lại bắt đầu tu bổ dưới một lực lượng nào đó.
Nhưng còn chưa kịp sửa xong, không gian lại sụp đổ lần nữa.
Hai người đành ngươi tới ta đi ngay trong chiến trường hóa thành hư vô này.
“Thật sự đáng tiếc, nếu lúc trước ta một lòng đi con đường đạo Luyện Thể, hiện tại nói không chừng đã có thể đến cảnh giới Hỗn Độn Thánh Nhân.” Chủ Ma vực cảm khái nói.
“Đạo Luyện Thể, tuy rằng là loại tấn cấp Hỗn Độn Thánh Nhân đơn giản nhất trong Tam Thiên giới.”
“Nhưng trước đó, ngươi phải nghĩ cách trở thành Đại Thánh Nhân đạo Luyện Thể đã.”
“Lẻn vào khu vực đế quốc Thần Ma, ngươi dám bảo đảm không bị phát hiện?” Nguyên chủ dùng ánh mắt nhìn kẻ ngốc nhìn chủ Ma vực.
Bạn cần đăng nhập để bình luận