Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá

Chương 717: Đứa nhỏ nói chuyện dễ nghe vận khí cũng sẽ không quá kém

Chương 717: Đứa nhỏ nói chuyện dễ nghe vận khí cũng sẽ không quá kém
“Một kiếm này rất tốt.” Từ Phàm khen ngợi nói.
Lúc này, một kiếm vốn nên vượt qua không gian trong nháy mắt chậm lại.
Ánh kiếm chém ra kia, giống như một bà cụ bước đi, vô cùng chậm chạp chém về phía Từ Phàm.
“đạo Không Gian của ngươi mặc dù nhập môn, hiểu được cách sử dụng không gian ảnh hưởng thời gian, tăng tốc hoặc là biến hóa.”
“Nhưng không nên sử dụng loại phương pháp này khi gặp phải kẻ địch chủ tu đạo Không Gian chân chính, rất dễ thất bại.” Từ Phàm chỉ bảo nói.
“Không gian ma sát lẫn nhau có thể khiến thời gian tăng tốc, hoặc là có thể chém thẳng lên người kẻ địch trong nháy mắt.”
“Nhưng uy năng của một chiêu này sẽ không phát huy được tối đa.”
Theo lời nói của Từ Phàm, toàn bộ không gian đạo trường bắt đầu bị kéo dài vô hạn, thời gian cũng phục hồi bình thường.
Khi ánh kiếm kia ở trong không gian kéo dài vô hạn này, giống như bất động, tốc độ tiến về phía trước chậm như rùa.
“Nén và kéo duỗi không gian, cũng có thể đạt được hiệu quả này, sau đó khi sử dụng một chiêu này, đừng tốn sức ma sát không gian để ảnh hưởng thời gian, phí sức như thế không thu được kết quả tốt.” Từ Phàm nói.
“Tử Thạch, đã thụ giáo.” Lý Tử Thạch nhìn ánh kiếm tiến về phía trước với tốc độ chậm chạp, cung kính hành lễ với Từ Phàm nói.
Đồng thời trong lòng vô cùng cảm kích Từ Phàm, bởi vì tu sĩ chủ tu đạo Không Gian ở Tu Tiên giới ít càng thêm ít, người có tư cách dạy hắn càng ít.
Cho nên hắn chủ tu đạo Không Gian, chỉ có thể dựa vào thần thông công pháp bản thân tự tìm tòi.
Việc dạy học tại chỗ của Từ Phàm, đối với hắn mà nói rất quý giá, giống như rượng nước khô cạn, đón được mưa xuân vậy.
Chỉ là Lý Tử Thạch hoàn toàn không biết, hắn có thể nhận được sự chỉ bảo cẩn thận của Từ Phàm, tất cả đều là bởi vì những lời vừa rồi.
Từ Phàm biểu lộ nét mặt trẻ nhỏ dễ dạy, sau đó tiện tay điểm vỡ một ánh kiếm tiến lên chậm như rùa kia.
“đạo Không Gian ta cũng kiêm tu, nếu gặp được thì đó là duyên phận.”
“Cảm ngộ kỹ lưỡng, có thể lĩnh ngộ được bao nhiêu thì còn phải nhìn ngộ tính của ngươi.”
Một thanh linh kiếm xuất hiện trong tay Từ Phàm rồi tiện tay chém ra, một ánh kiếm ẩn chứa sức mạnh không gian vỡ vụn, chém về phía Lý Tử Thạch.
Nhìn một ánh kiếm này, Lý Tử Thạch ngây ngốc.
Giống như học sinh tiểu học vừa mới học thêm được phép trừ, tiếp xúc với phép nhân chia, loại cảm giác mới hiểu được sự thâm ảo này, khiến hắn mê say.
Lý Tử Thạch từ bỏ phản kháng, quá chú tâm cảm ngộ không gian đại đạo ẩn chứa trong ánh kiếm.
Sáng nghe đạo lý, tối chết cũng được.
Đây là cảm giác hiện tại của của Lý Tử Thạch, giống như mở ra cánh cửa lớn của thế giới mới.
Chỉ cần bước vào, chính là một phong cảnh khác.
“Tử Thạch kiếm hời, không ngờ Đại trưởng lão lại tinh thông đạo Không Gian như vậy.” Thái thượng Đại trưởng lão nói.
“Lão đại ngươi muốn cảm ơn Đại trưởng lão như thế nào, đưa mặt cho Tiên khí, bây giờ lại chỉ điểm Tử Thạch như vậy.” Thiên Linh tôn giả cười hỏi.
“Bây giờ Ẩn Linh Môn không giống với ngày xưa, chút đồ này của tông môn chúng ta, e rằng Đại trưởng lão đã không để vào mắt.”
“Chỉ có thể chờ sau này khi Đại trưởng lão có việc cần, ta và chị dâu ngươi sẽ góp một phần sức lực.” Thái thượng Đại trưởng lão nói.
Nhìn Lý Tử Thạch ngộ đạo ở bên trong, trong mắt lộ ra vẻ vui mừng.
“Đại trưởng lão, cảm ơn.” Thái thượng Đại trưởng lão cảm kích nhìn Từ Phàm trong đạo trường.
Từ Phàm cười, bước đến bên cạnh Thái thượng Đại trưởng lão.
“Trẻ nhỏ nói chuyện dễ nghe vận khí cũng sẽ không quá kém.” Từ Phàm mỉm cười nói.
Ba vị Thái Thượng trưởng lão của Thiên Linh Tông biểu lộ vẻ sửng sốt, bắt đầu hiểu rõ những lời này của Từ Phàm.
“Được rồi, đồ đệ bảo bối này của ngươi đoán chừng một đoạn thời gian nữa mới có thể tỉnh lại, nếu không có gì thì ta đi trước.”
Lúc này ánh kiếm kia hóa thành ảo ảnh, chui vào trong ấn đường của Lý Tử Thạch.
“Lại lần nữa cảm ơn Đại trưởng lão.”
“Không cần đa lễ như vậy, Ẩn Linh Môn còn có chút việc, ta về trước đây.” Từ Phàm vừa cười vừa nói.
“Đại trưởng lão, để Ẩn Linh đảo ở lại một thời gian nữa đi, ta thấy giao lưu giữa hai tông môn chúng ta vẫn chưa triệt để lắm.” Thái thượng Tam trưởng lão của Thiên Linh Tông nói.
“Sau này sẽ có cơ hội, ta phải mang theo Ẩn Linh đảo đi tới Vực Cực Không một chuyến.” Từ Phàm nói.
“Nếu đã có việc, vậy thì ta sẽ không giữ lại nữa.”
Thái thượng Đại trưởng lão của Thiên Linh Tông vung tay lên, vật đổi sao dời, bốn người xuất hiện ở bên ngoài cửa lớn của Thiên Linh Tông.
Lúc này, một chiếc xe thú cực kỳ xa hoa, do bốn Yêu tôn Giao Mã hóa thành nguyên hình kéo, chờ đợi khách quý đi đến.
“Mời Đại trưởng lão lên xe, để bọn họ đưa ngươi trở về.” Thái thượng Đại trưởng lão của Thiên Linh Tông nói.
Từ Phàm gật đầu, bước lên xe thú.
Xe thú hóa thành độn quang, bay nhanh về phía Ẩn Linh đảo ở phía xa.
“Ta có nên làm một chiếc xe thú như thế này cho có mặt mũi không nhỉ.” Từ Phàm ở trên xe vuốt cằm nói.
Ẩn Linh Môn, các đệ tử đều đã được thông báo, ba ngày sau Ẩn Linh đảo sẽ xuất phát về phía Vực Cực Không.
Toàn bộ tông môn sẽ đóng tông ở Vực Cực Không một đoạn thơi gian, mời nhanh chóng giải quyết vấn đề cá nhân.
Lúc này, Bồ Đào gia tốc chế tạo trong thế giới, Từ Phàm đang làm.
“Không nên gia tốc thời gian nhanh quá, chờ lúc ta sắp đột phá đến Hợp Thể Kỳ, thì tìm một nơi bí mật bế quan độ kiếp.” Từ Phàm phân phó nói.
“Tuân lệnh, chủ nhân.” Bồ Đào trả lời.
Ba ngày sau, theo một tiếng nổ ầm vang lên, Ẩn Linh đảo chậm rãi dâng lên ở trong sơn cốc, bay về phía Vực Cực Không trong ánh mắt hâm mộ của đám đệ tử Thiên Linh Tông.
“Đây chính là điều mà ta hâm mộ nhất, toàn bộ tông môn nói đi là đi, muốn đi đâu cũng được.” Thái thượng Tam trưởng lão của Thiên Linh Tông hâm mộ nói.
“Đừng nghĩ có chuyện tốt như vậy, Ẩn Linh đảo này đã là nửa Tiên khí rồi, ngưng tụ tâm huyết vô tận của Đại trưởng lão.”
“Trong nghìn năm, có ít nhất tám phần tài nguyên đều bỏ vào Ẩn Linh đảo này.”
“Lúc Ẩn Linh đảo vừa bay lên, cái bệ kia lờ mờ sáng lên một chút ngươi có nhìn thấy không?” Thiên Linh tôn giả nói.
“Ta nhìn thấy rồi, làm sao?” Thái thượng Tam trưởng lão của Thiên Linh Tông hơi nghi hoặc.
“Mỗi một điểm đó chính là một món Tiên khí, có vô số Tiên khí vận hành toàn bộ Ẩn Linh đảo.” Thiên Linh tôn giả nhìn về phía Ẩn Linh đảo biến mất nói, niềm khát khao trên vẻ mặt ai cũng có thể nhìn ra được.
“Cũng nhiều năm như vậy rồi, tại sao ngươi vẫn không qua đó?” Thái thượng Tam trưởng lão của Thiên Linh Tông liếc mắt nhìn tên khốn khiếp này một cái.
“Cứ như vậy đi, bây giờ qua đó, người khác sẽ thấy thế nào? Lão đại thấy thế nào?”
“Thà như vậy còn hơn duy trì hiện trạng.”
“Mặc dù lão đại thường hay dùng roi đánh ta, như đây cũng không phải là lý do ta rời bỏ tông môn.” Thiên Linh tôn giả hiên ngang lẫm liệt nói.
“Chút tâm tư nhỏ này của ngươi ta còn không biết, còn không phải mấy năm nay Ẩn Linh Môn phát triển quá nhanh.”
“Chút chiến lực tràn đầy nguy cơ của ngươi, đã không thể giúp bên kia làm cái gì rồi.” Thái thượng Tam trưởng lão của Thiên Linh Tông ý vị sâu xa nói.
Thiên Linh tôn giả không để ý đến vẫn luôn để lão tam ở cuối sự khinh thường, sớm đã bay đến hạm đội tinh chu đã chờ ở trên bầu trời sẵn.
Hắn đã quyết định rồi, chị dâu không trở lại hắn sẽ không quay về.
Hắn muốn để cho lão đại biết, hắn cũng có tôn nghiêm, không thể chỉ vì nói sai vài câu là có thể tùy tiện đánh roi.
Chỉ đáng tiếc giấc mộng của Thiên Linh tôn giả tan vỡ, hắn vừa định bay lên hạm đội tinh chu, thì có một đôi tay che trời trực tiếp chế trụ hắn, kéo đến trước mặt Thái thượng Đại trưởng lão của Thiên Linh Tông.
Bạn cần đăng nhập để bình luận