Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá

Chương 1340: Sáng tạo

Chương 1340: Sáng tạo
“Ra ngoài lâu như vậy, cũng phải về thăm nhà một chút.”
“Về sau trung tâm Hỗn Độn nhất định là phải đi.”
“La tiền bối, đến khi đó còn phải phiền ngươi dẫn ta đi xem trung tâm Hỗn Độn.” Từ Phàm cười nói.
“Ha ha, Từ Đại sư khách khí.” La nở nụ cười.
Sau đó một khối linh khoáng Hỗn Độn lóe ra ánh sáng màu tím bị phong ấn thu nhỏ xuất hiện trong tay La.
“Trước khi đi cũng không có gì để tặng, đây là một khối linh khoáng Hỗn Độn đỉnh cấp ta lấy được trong lúc vô tình, Đại sư trong tộc nói có thể luyện chế Hồng Mông chí bảo.”
Không gian hình cầu phong ấn linh khoáng bay đến trước mặt Từ Phàm.
Nhìn ánh mắt chờ đợi nhận lấy của La, Từ Phàm nhẹ vung tay lên, linh khoáng bị thu vào trong linh bảo không gian.
“Đa tạ La tiền bối.”
“Ha ha, Từ Đại sư có thể nhận lấy là cho ta mặt mũi.”
“Ngày sau ở khu Đông gặp phải chuyện gì, có thể trực tiếp thông qua Thiên Vị châu kêu ta.” La nói.
Lúc này từ trong trong sông mỹ thực bay ra một trường long từ thức ăn tạo thành, từ từ rơi xuống trước bàn hai người.
“Từ Thần sư, mỹ thực Nhân tộc các ngươi rất hợp khẩu vị tộc Thiên Thương bọn ta.”
“Loại bí cảnh mỹ thực này các ngươi nên mở đến khu vực trung tâm Hỗn Độn luôn đi, đến lúc đó nhất định sẽ kiếm được càng nhiều.” La nhìn về hắn nói.
“Việc này dễ, chờ lần sau ta tới, sẽ mở bí cảnh mỹ thực đến khu vực trung tâm Hỗn Độn, đến khi đó còn phải phiền tiền bối tiến cử.” Từ Phàm khách khí nói.
Sau khi tỉnh lại hắn vô tình nhìn lướt qua bảo khố, đột nhiên phát hiện, hình như hắn có thể dùng chân lý Hỗn Độn tự do rồi.
Trong bảo khố có đến bốn mươi chín phần chân lý Hỗn Độn, trong đó số số ba kiếm được bốn mươi phần, còn lại đều là bí cảnh mỹ thực kiếm được.
Chân lý Hỗn Độn không thiếu, nhưng cẩu hệ thống hiện tại cũng không hấp thu nữa.
“Việc này dễ nói, ta cam đoan để cảnh mỹ thực của Từ Đại sư bí mở khắp tộc Thiên Thương và các chủng tộc có liên minh với tộc Thiên Thương.”
La cầm lấy đũa, gió cuốn mây tan quét sạch sẽ hơn hai mươi món ăn mỹ thực trên bàn, lại uống ừng ực một bình rượu ngon.
Từ Phàm thấy tình huống này, lúc muốn gọi thêm vài món ăn để hắn tiếp tục ăn.
La xua tay.
“Không cần, đến cảnh giới này của ta, đồ vật có thể làm ta mong đợi đã không nhiều lắm.”
“Mỹ thực tính là một loại.”
“Dòng sông mỹ thực trong bí cảnh mỹ thực của ngươi, thức ăn mỹ vị đâu chỉ ngàn vạn, nhưng có nhiều hơn nữa cũng sẽ có một ngày nếm xong.”
“Cho nên ta muốn từ từ thưởng thức, mỗi lần ăn một ít, thời gian sau có thể chờ mong nhiều hơn chút.” La nâng ly cộng ẩm với Từ Phàm.
Ăn bữa tiệc chia tay này xong, Từ Phàm chuẩn bị cùng đám người Nguyên chủ lên đường về nhà.
Bên ngoài Thiên La giới, Từ Phàm đưa tay gia trì một trăm linh tám tầng đại trận phong ấn lên Thiên La giới.
Lúc Từ Phàm hoàn thành đơn đặt hàng thứ hai, Thiên La giới đã hoàn toàn thuộc về Ẩn Linh môn.
Một chiếc phi thuyền tạo hình kì lạ bay về thông đạo bên cạnh thế giới trung chuyển thứ nhất.
“Tới thế giới trung chuyển thứ chín trước, sau đó lại đi vòng qua khu Nam, như vậy có thể tránh phạm vi thế lực Minh tộc.” Từ Phàm chỉ vào một tấm bản đồ trên màn sáng nói.
“Ta cảm thấy trên đường gặp cũng tốt, cường giả Hỗn Độn Thánh Nhân Minh tộc, chúng ta đã không sợ.” Luyện Thể tiền bối nói.
“Tin tức Nhân tộc chúng ta có ba cường giả Hỗn Độn Thánh Nhân đã bị tộc Thiên Thương biết.”
“Minh tộc cũng có xác xuất tám phần mười biết được, đến lúc tới phục kích chúng ta có thể là Hỗn Độn Đại Thánh Nhân Thương đi.” Nguyên chủ phân tích.
Trước đây sau khi Luyện Thể tiền bối Nhân tộc trở thành Hỗn Độn Thánh Nhân, tộc Thiên Thương còn đặc biệt tới cửa chúc mừng.
“Cường giả Hỗn Độn Đại Thánh Nhân, vậy bỏ đi.” Luyện Thể tiền bối vội vàng lắc đầu nói.
Lúc này phi thuyền đã tiến vào trong thông đạo, bắt đầu gia tốc bay về thế giới trung chuyển thứ chín.
Phi thuyền trong thông đạo đã tiến vào trạng thái cao tốc, cũng mang ý nghĩa an toàn tuyệt đối.
Ít nhất dưới loại tốc độ này và bảo vệ của thông đạo, Hỗn Độn Đại Thánh Nhân cũng không ngăn được.
“Đến thế giới trung chuyển thứ chín cần ba trăm năm, chúng ta nên làm gì thì làm đó đi.” Ma chủ nói xong, về lại trong khu vực của chính mình.
“Vậy ta đi tu luyện.” Nguyên chủ cũng biến mất.
“Tiễn Đạo tiền bối, sau khi trở thành Hỗn Độn Thánh Nhân, con đường tu luyện về sau ở nơi nào?” Từ Phàm tò mò hỏi, trước kia hắn chưa từng ý thức được vấn đề này.
“Hoàn thiện đại đạo Hỗn Độn bản thân sở tu, dung hợp càng nhiều đại đạo Hỗn Độn quy về tự thân, sau khi đột phá đến giới hạn nhất định là có thể trở thành Đại Thánh Nhân.” Tiễn Đạo tiền bối nghĩ một lúc nói.
“Vậy phía trên Hỗn Độn Đại Thánh Nhân thì sao?”
“Ta không rõ lắm, huống hồ ta cảm giác, ta có thể tu luyện tới cảnh giới Hỗn Độn Thánh Nhân đã xem như là đến cực hạn.”
“Về phần Hỗn Độn Đại Thánh Nhân, ta cũng chỉ nghĩ một chút lúc nằm mơ.” Tiễn Đạo tiền bối cười nói.
Phi thuyền, trong Ẩn Linh môn.
Từ Phàm lại cởi bỏ hạn chế hệ thống, bắt đầu tham ngộ lực lượng kia.
“Vô tự, sáng tạo?”
Một thế giới vô tự phạm vi một trượng được Từ Phàm sáng tạo ra.
Sau đó trong thế giới vô tự này, Từ Phàm thử tăng thêm các loại thiết lập vào trong.
Một Tiên Thiên linh bảo dần hình thành trong thế giới vô tự.
Đây là Tiên Thiên linh bảo Từ Phàm thông qua đủ loại thiết lập sáng tạo ra.
Lúc hắn muốn mang Tiên Thiên linh bảo này ra ngoài, một loại va chạm tương hỗ quy tắc quét ngang toàn bộ Ẩn Linh môn.
Tiên Thiên linh bảo mới vừa xuất hiện trong tay Từ Phàm, liền bị dao động chấn động tương hỗ giữa quy tắc biến thành bã vụn.
“Không dung pháp tắc đại đạo?” Từ Phàm nhìn một đống bã vụn trên đất, lâm vào trầm tư.
Sau đó, một pháp khí bình thường nhất bắt đầu thành hình trong thế giới vô tự.
Sau đó vừa mới lấy ra, dao động va chạm pháp tắc lại truyền đến lần nữa.
Trên mặt đất lại nhiều thêm một đống bã vụn.
Ngay lúc này, giọng Bồ Đào vang lên.
“Chủ nhân, ngươi có thể thử dung nhập vào pháp tắc đại đạo cần dùng đến để món pháp khí này tồn tại.”
Nghe được lời Bồ Đào nói, Từ Phàm đột nhiên nhớ tới.
Nếu nói về sáng tạo thế giới, xây dựng quy tắc, Bồ Đào am hiểu nhất.
“Vậy ngươi giúp ta làm ra một món Tiên Thiên linh bảo trước đi.” Từ Phàm cảm giác hạn mức cao nhất của thế giới vô tự ở ngay chỗ này.
Sau khi Bồ Đào tiếp quản thế giới vô tự, đủ loại quy tắc bắt đầu dung nhập.
Đồng thời một viên linh châu tản ra ánh lửa đỏ rực đang từ từ hình thành.
Không bao lâu sau, một viên linh châu tản ra ánh lửa đỏ rực xuất hiện trong lòng bàn tay Từ Phàm.
“Một Tiên Thiên linh bảo tiêu chuẩn đến không thể tiêu chuẩn hơn.” Từ Phàm nhìn linh châu, đánh giá nói.
“Bồ Đào, có quan sát được hao tổn của thế giới vô tự không?”
“Thế giới vô tự chủ nhân sáng tạo, trong cảm nhận của ta, Tiên Thiên linh bảo như vầy chỉ có thể sáng tạo mười món.”
“Nó tiêu hao một loại lực lượng chưa biết Bồ Đào dò xét không được.”
Nghe hồi âm từ Bồ Đào, Từ Phàm điều động tất cả lực lượng đặc thù trong hạch tâm tiên hồn sáng tạo ra một thế giới vô tự.
“Bồ Đào, dưới tình huống năng lượng bản nguyên hiện hữu không đổi, ngươi nói sáng tạo ra cái gì là giới hạn cao nhất.” Từ Phàm đột nhiên cảm thấy hứng thú hỏi.
“Có thể sáng tạo một hài tử Nhân tộc có được thiên phú như chủ nhân.”
Bồ Đào khiến Từ Phàm cực kỳ ngoài ý muốn.
“Nhân tộc có được thiên phú như ta, loại này thế giới vô tự có thể sáng tạo ra được sao.”
Từ Phàm vừa nói xong, trong thế giới vô tự liền truyền đến tiếng khóc nỉ non của hài nhi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận