Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá

Chương 781: Hắc Đoàn

Chương 781: Hắc Đoàn
“Tại sao không dựa vào Nhân tộc?” Từ Phàm tò mò hỏi.
“Tổ tông quy định, Thực Thiết Thú không bao giờ làm nô.”
“Ngay cả khi đối mặt với việc Kim Sí Đại Bàng quật khởi khi trước, bọn ta cũng chưa bao giờ thỏa hiệp.” Hắc Đoàn nói.
Thực Thiết Thú không bao giờ làm nô, Từ Phàm luôn cảm thấy lời này hắn đã nghe qua ở đâu rồi.
“Cho nên lần này đến, một là xuất phát từ sự tôn trọng đối với vị trí bá chủ của Nhân tộc, hai là thể hiện lập trường của tộc Thực Thiết Thú ta.” Thực Thiết Thú nói với giọng điệu kiên định.
“Đồng ý đồng ý, nhưng ta có một điều kiện...”
“Hy vọng các ngươi có thể phái một trăm Thực Thiết Thú, đến tông môn ta làm đệ tử.” Từ Phàm cười nói.
Sau khi tiệc Long Hổ được tổ chức, cả Ẩn Linh môn bắt đầu dần dần được Tu Tiên giới biết rõ.
Trưởng lão, phong chủ, đệ tử nội môn, đệ tử ngoại môn và Yêu bộ.
Cấu trúc đơn giản hơn bất kỳ tông môn nào của Tu Tiên giới.
“Đệ tử này chính là đệ tử nội môn?” Hắc Đoàn hơi do dự hỏi.
Nếu chỉ cho Thực Thiết Thú gia nhập Yêu bộ, hắn chắc chắn sẽ không đồng ý.
Nhưng nếu thật sự tới làm đệ tử nội môn, điều này thật sự khiến hắn hơi động lòng.
“Đối đãi như đệ tử nội môn.” Từ Phàm gật đầu.
“Chí cao, tại sao đối đãi tốt với tộc ta như thế?” Hắc Đoàn vừa nghi ngờ vừa cảm kích.
“Có lẽ là cảm thấy thân thiết khi nhìn thấy các ngươi, ta từng du lịch Yêu giới, cũng đã thấy tộc Thực Thiết Thú các ngươi.”
“Không biết tại sao nhìn tộc Thực Thiết Thú lại gợi lên tình cảm nhớ quê trong ta, tộc Thực Thiết Thú các ngươi bản tính lương thiện, ân trả nghĩa đền, nhất là ý chí bất khuất kia, ta đánh giá rất cao.”
“Cho nên ta cam đoan, sau khi tộc nhân xuất sắc của tộc các ngươi tới đây, ta sẽ đối đãi như người trong nhà.” Từ Phàm cam đoan nói.
Hắn nhìn Hắc Đoàn trắng đen, nhất là bộ lông bóng mượt và nét mặt ngây ngô dễ thương kia, cứ thế đi lên vuốt một cái.
“Nhân tộc chí cao, việc này ta không làm chủ được, phải quay về tộc bàn bạc với các trưởng lão.” Hắc Đoàn ngẫm nghĩ rồi nói.
“Đi đi, điều mà ta đã nói có hiệu lực mãi mãi.”
“Sau đó ta sẽ truyền lời tới các Hội trưởng lão và Thánh địa tông môn đứng đầu Nhân tộc, ta cho tộc các ngươi thư xác nhận, tộc Thực Thiết Thú vĩnh viễn duy trì trung lập.”
Trong khi Từ Phàm nói những lời này, hắn đã trực tiếp kết nối với ý chí Thiên Đạo.
Giống như không chỉ là nói với các thế lực kia, mà còn như là nói với ý chí Thiên Đạo.
Nghe thấy lời của Từ Phàm, Hắc Đoàn kích động đứng dậy.
Hành đại lễ của tộc Thực Thiết Thú với Từ Phàm, biết ơn hắn vì đã bảo vệ tộc Thực Thiết Thú.
Lúc này, Từ Nguyệt Tiên bê trà Tiên Linh đã pha xong lên.
“Uống trà, rồi lại kể cho ta nghe chút chuyện về tộc của các ngươi.” Từ Phàm tỏ ra rất thích tộc Thực Thiết Thú.
Hai bàn chân gấu to lớn, cầm chén trà nhỏ bé, khéo léo đổ chén trà vào trong miệng, giống như ngưu tước mẫu đơn.
Uống xong, cảm thấy chưa đủ.
“Đại trưởng lão, tộc chúng ta có ngọn nguồn từ Thượng Giới...”
Hắc Đoàn vừa uống trà vừa nói về lịch sử của tộc Thực Thiết Thú.
Một người một gấu hàn huyên rất lâu.
“Sư phụ, tộc Thực Thiết Thú có chỗ nào đặc biệt sao?” Từ Nguyệt Tiên tò mò hỏi sau khi Hắc Đoàn rời đi.
“Ở quê của ta, cũng có Thực Thiết Thú, nhưng ở quốc gia bọn ta gọi là gấu trúc, là quốc bảo của quốc gia ta.”
“Khi đó, nguyện vọng của mọi người trong quốc gia bọn ta chính là nuôi một con gấu trúc.” Giọng điệu của Từ Phàm tràn đầy hoài niệm.
“Hóa ra là thế.” Từ Nguyệt Tiên gật đầu nói, cuối cùng cũng hiểu tại sao Từ Phàm thân thiết với Thực Thiết Thú như thế.
“Chủ nhân, người đi Nam Tiên giới đều đã trở về rồi.” Giọng của Bồ Đào vang lên.
“Bảo Bàng Phúc tới đây.” Từ Phàm nói.
Một truyền tống trận nhỏ xuất hiện, Bàng Phúc bước ra từ trong đó.
“Đại trưởng lão, lần này đi Nam Tiên giới đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ, đã quyết định hợp tác cung ứng lâu dài linh dược và linh khoáng với Thanh Huyền Tông.”
“Lợi nhuận ròng một năm, có thể đổi thành tám nghìn tiên ngọc.” Giọng của Bàng Phúc hơi kích động, phải biết rằng chỉ riêng lợi nhuận một năm, đã bằng thành quả mười mấy năm của hắn khi trước.
“Khá lắm, thị trường Nam Tiên giới này đang dần phát triển, ngươi có thể tự do phát triển trong một nghìn năm.”
“Đến lúc đó ta sẽ dẫn ngươi tới một nền nền tảng rộng lớn hơn.” Từ Phàm nói.
“Một nghìn năm là đủ rồi, ta chắc chắn dùng thương nghiệp nhập tiên đạo.” Bàng Phúc tự tin nói, giống như đã tìm được quân bài tất thắng.
“Vậy thì đi đi.” Từ Phàm nở nụ cười.
Vị bộ trưởng bộ Thương Vụ này, là vị khiến hắn yên tâm nhất.
“Đại trưởng lão, vậy ta đi chuẩn bị hàng hóa giao dịch.”
Bàng Phúc đang chuẩn bị rời đi, đột nhiên nghĩ tới một chuyện.
“Đại trưởng lão, có cần tạo ra một nền tảng liên kết thương hội không, chủ trì giao dịch hai giới, phát huy tối đa ưu thế của Tu Tiên giới chúng ta.”
Nghe đến đây, Từ Phàm đột nhiên nhớ tới thời điểm hắn vừa gặp Bàng Phúc.
Nhưng đáng tiếc, vận mệnh quá ngang trái, vừa mới ôm hoài bão, lấy tông môn làm nền tảng xây dựng, chưa được bao lâu, cả tông môn đã bị Yêu tộc tiêu diệt.
Nền tảng vừa mới xây dựng đã bị phá hủy, sau khi tới đại lục trung tâm, sống không quen lại không có người giúp đỡ, thương hội nhỏ mới thành lập bị các thương hội lớn gạt ra, thoi thóp.
Mãi cho tới khi gặp hắn, cuộc sống mới tốt hơn một chút, nhưng mấy năm gần đây vẫn luôn toàn tâm toàn ý phục vụ tông môn, những hoài bão của những năm đầu đó vẫn được chôn chặt trong tim.
“Cứ mạnh dạn đi làm đi, tông môn luôn là chỗ dựa vững chắc nhất của ngươi.” Từ Phàm mỉm cười nói.
“Đại trưởng lão, ta hiểu rồi!”
Bàng Phúc nói xong thì hành lễ rời đi.
“Cũng đúng, chỉ buôn bán có thể kiếm được bao nhiêu, phí nền tảng mới là một khoản lớn.” Từ Phàm nhìn bóng dáng thấp thoáng cười nói.
Hắn biết, những lời mà hắn đã nói với Bàng Phúc trong những năm đầu đó, Bàng Phúc vẫn luôn chôn chặt trong tim và không bao giờ quên.
Quả nhiên không bao lâu sau, mười mấy thương hội có thực lực mạnh nhất trong toàn bộ Tu Tiên giới đều nhận được thông báo.
Một thiệp mời từ thương hội Ẩn Linh môn.
Vào ngày tụ hội, tất cả chủ sự của thương hội đều đi vào với vẻ mặt nghi ngờ.
Ba ngày sau, tất cả người chủ trì của thương hội, bước ra từ trong đó với vẻ mặt rối rắm.
Vẻ mặt vừa phấn khởi lại vừa có phần bất đắc dĩ.
Kể từ đó, tên của Bàng Phúc, đã được lưu truyền trong các thương hội ở toàn bộ Tu Tiên giới.
“Đại trưởng lão, tất cả thương hội có thực lực ở Tu Tiên giới đều đã gia nhập vào trong nền tảng, những thương hội nhỏ còn lại đều tự tới xin gia nhập rồi.” Bàng Phúc báo cáo nói.
“Ta nghe nói bây giờ biệt danh của ngươi trong thương hội ở Tu Tiên giới là Bàng lột da, ngươi đây là muốn lột của bọn họ bao nhiêu.” Từ Phàm cười nói.
“Ba mươi phần trăm doanh thu, đây coi như là lợi ích cấp cho các thương hội lớn kia.”
“Sau này khi các thương hội nhỏ gia nhập vào, tất cả đều là bốn mươi phần trăm.” Bàng Phúc cười nói.
“Bốn mươi phần trăm doanh thu, vậy bọn họ còn có lãi không?”
Từ Phàm đột nhiên cảm thấy cảnh này rất quen thuộc.
“Đại trưởng lão ta đã tính qua, nó còn nhiều hơn số tiền bọn họ kiếm được từ việc làm ăn ở Tu Tiên giới.”
“Giao dịch xuyên biên giới, tông môn chúng ta là độc nhất độc quyền, độc quyền tất nhiên là phải có cái giá của sự độc quyền.” Giọng điệu của Bàng Phúc rất tự nhiên.
Có đôi khi, sự cạnh tranh giữa các thương hội còn tàn khốc hơn trong Tu Tiên giới.
Bàng Phúc cảm thấy mình không thu năm mươi phần trăm, đã là rất nhân từ rồi.
Coi như đây là một phần phúc lợi cho những đồng bào của thương hội Tu Tiên giới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận