Sống Cùng Biểu Tỷ

Chương 718: Bảo Vật?

Chương 718: Bảo Vật?Chương 718: Bảo Vật?
Giờ phút này Vương Kiên Quyết đau muốn chết, Tân Thiên đem chân của hắn đánh nát, sắc mặt cũng không thay đổi chút nào, hiển nhiên không phải người bình thường, nói giết hắn rồi nhất định sẽ giết, Vương Kiên Quyết lập tức hô lớn:
- Tao nói tao nói, là Tam gia để cho tao làm, là Tam gial
- Móa nó, lại là tên khốn kiếp kia, không biết sống chết!
Tần Thiên lạnh lùng nói, dưới chân vừa dùng lực, trong nháy mắt đầu Vương Kiên Quyết lập tức giống như dưa hấu trực tiếp nổ tung, nát bấy, não cùng máu tươi văng ra, thật sự kinh khủng.
Giờ phút này, Tam gia núp ở trong ngõ hẻm nghe được Vương Kiên Quyết bán đứng mình hơn nữa cũng không cách nào giết chết Tần Thiên, cho nên định đi ra, câm lấy súng, mang theo tiểu đệ nhanh chóng lao đến Tần Thiên.
- Đừng động, Tân Thiên!
Tam gia hướng về phía Tần Thiên quát to, súng trong tay chỉ vào Tần Thiên quát lớn, thân thể có chút phát run, bởi vì hắn thấy Vương Kiên Quyết chết thảm trên mặt đất tạo thành một đoàn huyết nhục mơ hồ không khỏi cảm thấy một trận sợ hãi.
- Hừ! Tam gia, tao còn muốn đi tìm mày, mày lại chủ động đưa đến!
- Hừi lớn lối, không có kết quả tốt!
- Mày... mày không có cơ hội, trong tay của tao có súng, mày nhất định phải chết! Tam gia khẩn trương hướng về phía Tân Thiên hô lớn.
- Tên tiểu tử kia, dám lớn lối, lão tử giết chết mày!
Tần Thiên nhanh chóng đi tới chỗ Tam gia.
- Thật sao, vậy mày nổ súng thử một chút!
Tam gia cả giận nói, mãnh liệt bóp cò, tiếng súng lập tức bang bang vang lên, lần nữa kinh động cả đêm yên lặng, trong nháy mắt nhà nhà sáng đèn.
Thời gian dần qua, càng nhìn Tần Thiên càng cảm thấy nguy hiểm, hắn nhìn Tam gia lạnh lùng nói, bên trong đôi mắt bắn ra sát khí cực kì khủng bố dọa cho Tam gia và những tiểu đệ kia phát run một trận, cảm giác sau lưng lạnh lẽo.
- Đi tìm chết!
- Thật saol
Thanh âm Tần Thiên lạnh như băng vang lên ở bên tai Tam gia để cho Tam gia đang đắc ý trong nháy mắt bị hù trực tiếp tè ra quân, ánh mắt nhìn phía trước, cũng không thấy thi thể Tần Thiên, nhìn nhìn lại bên cạnh, Tần Thiên đang mở to mắt như thần nhìn mình.
Tam gia buông súng xuống, đắc ý nói.
Tần Thiên quay đầu lại nhìn bọn hắn, lạnh lùng nói:
- Thình thịchI
Một tiếng nổ vang, quả đấm Tần Thiên nhanh chóng đánh bay đầu Tam gia, để cho Tam gia không kịp nổ súng nữa trực tiếp ngã xuống đất bỏ mình, một đám tiểu đệ đi theo bên cạnh nhìn Tần Thiên cử động như thế, bị hù hơn phân nửa tè ra quần, lạnh run. Tam gia phục hồi tinh thần lại, lập tức giơ súng lên hướng Tần Thiên bắn tới.
- Nếu còn tới tìm tao gây phiên phức, tao sẽ cho bọn mày toàn bộ đi chết!
Tần Thiên nhìn Dư Kiều cười duyên, đưa tay lên, đem Dư Kiều bế lên, đi vê phía phòng tắm, vừa đi, tay không thành thật sờ loạn ở trên người Dư Kiều.
Dư Kiều nhìn trên người Tần Thiên toàn là máu cau mày hỏi, đưa tay giúp Tần Thiên cởi xuống cái áo dính máu
- Làm sao cả người đều là máu, vừa đi đánh nhau sao, người của tổ chức Hồ Điệp à!
Đám tiểu đệ của Tam gia nhìn Tần Thiên rời đi, một hồi lâu mới phục hồi tinh thần lại, nhưng ngay sau đó giải tán lập tức, rối rít chạy trối chết, sợ Tần Thiên trở lại giết bọn họ diệt khẩu. ...
- Không có, gặp phải một chút tiểu tốt!
Nói xong, Tần Thiên vẫy vẫy máu tươi trên tay, đi tới xe, nổ máy xe chạy đến chỗ nhà Dư Kiều.
Sau khi tắm rửa xong mặc quần ngủ, bên trong đều không mặc gì, Tân Thiên đưa tay lên, trực tiếp mò tới trong bí động của Dư Kiều, làm cho Dư Kiều thở gấp liên tục.
- Sắc lang, gấp như vậy sao!
Cô nhìn Tần Thiên nũng nịu mắng.
- Thật sao, nhưng dường như em cũng đang gấp!
Tần Thiên nhìn Dư Kiều cười tà nói, tay Dư Kiều giờ phút này đang chộp vào đại sát khí của hắn.
- Dĩ nhiên, anh sờ soạng em, em nhất định phải trả thù lại!
Dư Kiều nhìn Tần Thiên đắc ý nói, một tay ôm cổ Tần Thiên, môi anh đào hướng vê môi phía Tần Thiên trực tiếp hôn lên. ...
Một trận phiên vân phúc vũ, hai người ở bên trong phòng tắm đại chiến hai tiếng đồng hồ, lại tiếp tục trong phòng ba tiếng, đến sáng hôm sau, làm cho hai chân Dư Kiều như nhữn ra, mềm nhữn nằm ở trên giường, rất là thỏa mãn, lần này hoàn toàn ăn no.
- Như thế nào, có muốn nữa hay không, anh vẫn còn muốn đây!
Tân Thiên nằm một bên vừa xoa nắn hai vú Dư Kiều vừa nói.
- Không cần!
Dư Kiều vội vàng đẩy tay Tần Thiên ra, lần này thật sự là không được, hoàn toàn thỏa mãn.
- Đúng rồi, Tân Thiên em cùng anh nói một chuyện.
Dư Kiều lấy tay Tần Thiên đang để trên ngực tay mình ra, nói.
- Chuyện gì!
Tần Thiên hỏi.
- Hôm nay tông chủ phát tới tin tức, Thiên Nam thị có một bảo vật xuất thế, hiện tại các đại gia tộc các đại môn phái đều vì nó mà đến, trong vòng hai ngày cơ hồ cũng sẽ đến, sau đó ba ngày bảo vật kia sẽ xuất thế, trên một ngọn núi địa phương ở ngoại ô thành phố Thiên Nam.
Dư Kiều nhìn Tần Thiên nói.
- Bảo vật?
Tần Thiên nhìn Dư Kiều nghi ngờ hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận