Sống Cùng Biểu Tỷ

Chương 1125: Cha Con Cãi Nhau

Chương 1125: Cha Con Cãi NhauChương 1125: Cha Con Cãi Nhau
Tần Thiên nghe thấy cái tên này cảm thấy mình đã nghe qua ở đâu, có chút quen thuộc, bất quá không nhớ nổi.
- Chủ nhân, cô ấy rất thích nhất tranh vẽ, là cháu gái của Nghi lão, gặp ở buổi triên lãm tranh, lần trước ở triển lãm Nghi lão bị cướp tranh, là ngài hỗ trợ cướp về, còn đưa lại tranh cho Nghi lão, còn lưu lại số điện thoại của ông ấy!
Lúc này, âm thanh Babaca vang lên nhắc nhở Tần Thiên.
- Đúng vậy, khó trách cảm thấy quen thuộc, thì ra là cháu gái Nghỉ lão!
Tần Thiên lúc này mới bừng tỉnh.
Mạc Tiểu Vũ thấy Tần Thiên không nhớ mình, không khỏi có chút thất vọng, rất nhanh lại bình thường trở lại, mình và Tân Thiên cũng chỉ gặp qua một lần mà thôi, không nhớ cũng bình thường.
Nghĩ tới đây, Mạc Tiểu Vũ nhìn Tần Thiên cười nói:
- Không có việc gì, chúng ta cũng chỉ gặp qua một lần, không nhớ nổi cũng không có gì!
Mạc Tiểu Vũ nhẹ gật đầu, bắt tay Đồng Văn Văn tự giới thiệu một chút, hai người bắt tay, xem như quen thuộc.
Tần Thiên nhìn Mạc Tiểu Vũ cười nói.
- Tôi giới thiệu cho cô một chút, người này là bạn gái của tôi, Đồng Văn Văn.
Mạc Tiểu Vũ thấy Tần Thiên nhớ ra, trong lòng rất cao hứng, có thể để cho người khác nhớ tới mình khi chỉ gặp một lần, chứng tỏ rằng trong lòng đối phương cô không phải là một người quen qua đường.
- Anh nhớ ra rồi, vậy thì tốt quá!
Tần Thiên kéo Đồng Văn Văn lại giới thiệu cho Mạc Tiểu Vũ.
- Không cần, nhớ ra rồi, cô là cháu gái Nghỉ lão, lần trước ở thành phố Quang Châu có triển lãm tranh lúc đó chúng ta gặp qua một lần, nên cảm thấy có chút quen thuộc!
Mạc Tiểu Vũ nói.
Tần Thiên nhìn Mạc Tiểu Vũ hỏi.
- Không có, tôi vừa mới trở lại, nhà của tôi trong cư xá, đi thôi, đến nhà của tôi chúng ta ngồi uống chén trà, ông nội của tôi gặp lại anh sẽ cao hứng lắm.
- Đúng rồi, như thế nào hơn nửa đêm cô lại ở chỗ này!
Tần Thiên cười cười, không nói gì, bởi vì không biết nói cái gì cho phải.
- Tần Thiên, tôi buổi sáng xem tin tức thấy anh bị truy nã, buổi tối lệnh truy nã lại bị hủy bỏ, làm tôi sợ muốn chết, tôi còn tưởng rằng anh thật sự giết một nhà ba người thị trưởng!
- Ha hai
Tần Thiên nhìn Đồng Văn Văn, Đồng Văn Văn không có phản đối, vì vậy hai người đi theo Mạc Tiểu Vũ đến nhà cô ấy, vừa đi vừa trò chuyện.
- Tôi xem trên tivi nói anh là người của Tần gia một trong Thất đại gia tộc, thật sao?!
So với lần gặp mặt trước, Nghi lão bây giờ càng thêm già nua, cả người gầy nua, khí sắc không thật sự tốt, sắc mặt trắng bệch. Chỉ chốc lát, ba người đi tới nhà của Mạc Tiểu Vũ, chưa kịp đến cửa nhà đã nghe trong nhà truyên đến từng tiếng ồn ào, Mạc Tiểu Vũ vội vàng lấy ra chìa khóa mở cửa đi vào.
Mạc Tiểu Vũ a xong một tiếng, sau đó không có nói cái gì nữa, không biết trong nội tâm đang suy nghĩ gì.
- Ahl
Đi vào thì thấy một người đàn ông trung niên đang tranh chấp với một ông lão, người đàn ông trung niên kia thì Tân Thiên không biết, nhưng ông lão thì Tân Thiên nhận ra, chính là hoạ sĩ trứ danh, Nghi lão.
Mạc Tiểu Vũ tiếp tục hỏi, Tân Thiên nhẹ gật đầu không có phủ nhận.
- Ta cho con biết, Mạc Chấn Đình, chỉ cân ta còn một hơi thở, ta cũng tuyệt đối sẽ không cho con đem tranh của ta cầm ra ngoài đấu giá, con đâm chết ta đi, ta có chết rồi, thư họa của ta cũng là đem quyên cho quốc gia, một chút cũng không giữ cho con, con đừng hồng mơ tưởng được tài sản của tal
Nghi lão chỉ vào trước mặt người đàn ông trung niên phân nộ nói.
- Cha! Cha làm sao lại không rõ, cha giữ lại có làm được cái gì, cha đem quyên cho quốc gia, quốc gia cho cha điều gì tốt, hãy đưa cho con đi đấu giá, sẽ có người mua đến ngàn vạn, đem tài phú lưu cho hậu thế, không tốt sao!
Mạc Chấn Đình nhìn Nghi lão rất không thoải mái nói.
- Hừ! Hậu thế nghĩ muốn tài phú thì tự mình mà sáng tạo, ta sẽ không để cho bọn chúng phá hoại, con trở về đi, ta không muốn nhìn thấy conl
Nghi lão cự tuyệt.
- Cha, ông nội, sao mọi người lại cãi nhau rồi!
Mạc Tiểu Vũ thấy hai người, không cao hứng nói.
Lúc này, Nghỉ lão cùng Mạc Chấn Đình mới phát hiện có người đến.
- Con gái, con trở về rồi, dẫn bạn về nhài!
Mạc Chấn Đình nhìn thoáng qua hai người Tần Thiên, sau đó nhìn Mạc Tiểu Vũ cười nói, trên mặt lập tức thay đổi một bộ dáng tươi cười.
- Cha, thân thể ông nội không tốt, cha lại chọc tức ông nội!
Mạc Tiểu Vũ nhìn Mạc Chấn Đình không cao hứng nói.
- Được rồi, cha đi trước, con chiêu đãi bạn bè đi, cha còn có việc muốn làm, con có thời gian thì hãy khuyên nhủ ông nội của con!
Mạc Chấn Đình nhìn Mạc Tiểu Vũ cười nói, bộ dạng rất yêu thương, lập tức quay người rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận