Sống Cùng Biểu Tỷ

Chương 1389: Phân Điện Phía Tây Âm Dương Thần Giáo

Chương 1389: Phân Điện Phía Tây Âm Dương Thần GiáoChương 1389: Phân Điện Phía Tây Âm Dương Thần Giáo
- Ô ôô... Người xấu!
Hiên Viên Phiêu Nhi khóc lóc, thò tay ôm lấy eo của Tần Thiên, đầu tựa vào trong ngực Tần Thiên khóc lớn.
- Được rồi, đừng khóc, quần áo của tôi rất quý, khóc một ít như vậy là đủ rồi, tôi không đi nữa là được!
Tần Thiên vỗ nhẹ sau lưng Hiên Viên Phiêu Nhi nói.
- Hừ! Thật không, tôi không muốn làm dơ quần áo của anhI
Hiên Viên Phiêu Nhi ngẩng đầu lên nhìn Tần Thiên vểnh cái miệng nhỏ nhắn nói, khóc đến nhòe cả mắt, bộ dáng thoạt nhìn điềm đạm đáng yêu. Thêm việc chu cái miệng nhỏ nhắn tươi mới rất mê người, Tần Thiên nhìn thấy trong nội tâm có chút kích động, nhịn không được cúi đầu xuống, chuẩn bị hôn cô ấy.
Hiên Viên Phiêu Nhi nhìn thấy Tần Thiên sắp hôn mình, sắc mặt ửng hồng, nhưng lại không có giấy giụa, mà nhắm hai mắt lại, chờ Tân Thiên hôn.
Nhưng đợi một hồi lâu, lại không đợi được Tần Thiên nhiệt liệt hôn, mở mắt ra xem xét, phát hiện vẻ mặt Tần Thiên cười xấu xa nhìn cô.
- Khốn nạn, tôi sẽ đánh chết anhI
Tần Thiên nhìn Hiên Viên Phiêu Nhi trêu chọc, Hiên Viên Phiêu Nhi vô cùng xấu hổ, rõ ràng bị Tần Thiên đùa bỡn, tức chết cô.
- Hì hì. Tới đây, đánh tôi đi!
Hiên Viên Phiêu Nhi giận dữ nói, giơ tay lên định tát vào mặt Tần Thiên. Nhưng Tần Thiên lại nhanh chóng cản được tay của cô ấy, lay chuyển thân người một cái, né sang một bên, lại để cho Hiên Viên Phiêu Nhi bị vồ ếch chụp hụt.
- Tôi muốn giết anh!
Tân Thiên khiêu khích Hiên Viên Phiêu Nhi nói, vẻ mặt trêu chọc, khiến Hiên Viên Phiêu Nhi tức chết.
- Cô làm cái gì, tiểu nha đầu, nghĩ tới tôi hôn cô sao?!
- Tên đại háo sắc, tên khốn nạn, xem tôi đánh chết anhI
- Ha ha ha ha... Tiểu nha đầu, nhìn cô còn dám không cho tôi nước hay không... Ha ha ha ha... !
Tần Thiên vừa bay đi vừa chọc tức Hiên Viên Phiêu Nhi.
Hiên Viên Phiêu Nhi nổi giận vọt tới chỗ Tần Thiên, Tần Thiên tránh né, trực tiếp bay lên không trung. Hiên Viên Phiêu Nhi cũng vội vàng đuổi theo, hai người truy đuổi nhau trên không trung.
- Chuyện gì xảy ra vậy, bọn họ muốn đi đến nơi nào?!
Hai người trên bầu trời truy đuổi một hồi, liền phát hiện sa mạc phía trước có hơn hai mươi tu luyện giả đang đi đến phía tây. Đây gần như là tất cả tu luyện giả đã vào trong sa mạc tụ hợp với nhau, không biết muốn đi đâu.
Tần Thiên phát hiện bọn họ, bọn họ cũng phát hiện ra Tần Thiên. Đám người này đối với Tân Thiên cũng không có hảo cảm gì, thậm chí nghĩ muốn giết chết Tân Thiên. Nhưng tiếc Tần Thiên quá lợi hại, bọn họ căn bản cũng không phải đối thủ của hắn, cho nên chỉ có thể buông tha, trong nội tâm chỉ thâm mắng.
Hiên Viên Phiêu Nhi thở phì phì hô to, dùng toàn lực đuổi theo Tần Thiên, nhưng tiếc rằng tốc độ không nhanh được như Tần Thiên, căn bản đuổi theo không kịp. Hiên Viên Phiêu Nhi nhìn thấy nhiều người như vậy, dừng lại, tạm thời không có xuất thủ với Tần Thiên.
Kim Thiền Tử nhìn thấy Tần Thiên đuổi theo hắn, lớn tiếng hồi đáp:
- Này! Tiểu trơ trọi, đợi một tý, đừng chạy, ta không cùng ngươi bàn luận, ta chỉ muốn hỏi ngươi một chút, các ngươi đang đi đến nơi nào?
Kim Thiền Tử sớm đã nhìn thấy Tần Thiên, sớm có chuẩn bị, nhìn thấy Tần Thiên bay tới, sắc mặt đại biến, vội vàng bay rất nhanh về phía trước. Những người khác nhìn thấy Tần Thiên bay tới, cũng thế tách ra xung quanh, tránh cho Tần Thiên ra tay với bọn họ, cả đám đều sợ hãi Tần Thiên.
Tần Thiên chỉ trong đám người phía trước, chính là Kim Thiền Tử, sau đó rất nhanh bay đi, Hiên Viên Phiêu Nhi vội vàng đi theo.
Tần Thiên một bên đuổi theo, vừa nói.
- Không biết, bất quá chúng ta đến hỏi tiểu trơ trọi sẽ biết!
- A Di Đà Phật, Tần thí chủ, chúng ta đi tìm phân điện phía tây của Âm Dương Thần Giáo, chúng ta đã phân điện tiêu diệt phía Bắc!
Tần Thiên nghe đến đó, dừng lại, thì ra đám người này phải đi tìm phân diện phía tây Âm Dương Thần Giáo. Phương Bắc đã bị tiêu diệt, phía nam và phía đông cũng đều bị năm người Tần Thiên tiêu diệt, như vậy cũng chỉ còn lại có một cái, vừa hay bản thân hắn cũng muốn đi, vậy thì có thể đi cùng đám người này.
- Chúng ta hãy đi tìm sư huynh ta và hai người Tiêu Du và Tiểu Nhã, bọn họ khẳng định không biết phân điện phương Bắc đã bị diệt, nếu không đã cùng nhau đến đây rồi!
Hiên Viên Phiêu Nhi nhìn Tân Thiên nói.
- Ừm! Cô nói rất có lý, bất quá bọn họ chắc chắn sẽ tới phân điện phía tây bên này. Chúng ta chậm rãi đuổi theo đám người kia, như thế có thể đợi bọn họ đến đây!
Tần Thiên nói, hai người cùng đáp xuống mặt đất, đi theo đám người này, đi từ từ, đợi ba người Tiêu Du đến.
Đám người này đều rất sợ Tần Thiên, nên tạo khoảng cách rất xa với hai người bọn họ. Tần Thiên cũng không quan tâm những người này, cùng Hiên Viên Phiêu Nhi ở phía sau dần đi theo. Phân điện Âm Dương Thần Giáo cũng không phải dễ dàng tìm được, mọi người phân tán năm sáu kilomet, thảm thức tìm tòi qua, tìm kiếm cả ngày, nhưng lại không có tí thu hoạch nào.
Rất nhanh, sắc trời liền tối xuống, trong sa mạc, thời tiết biến hóa cực kỳ vô thường, sắc trời tối sâm lại, nổi lên gió lớn, nhiệt độ cũng thế chợt hạ xuống, thoáng cái đã hạ xuống âm vài độ.
May mắn đều là tu luyện giả, cũng không lo ngại rét lạnh, cho nên không có gì.
Tần Thiên lấy ra một tấm chăn, kê lót trên mặt cát, nằm xuống, chuẩn bị ngủ một giấc.
Đúng lúc này Hiên Viên Phiêu Nhi đã ở bên cạnh của hắn nằm xuống, chăm chú dựa sát vào hắn, thân thể có chút run rẩy. Tần Thiên có thể cảm nhận được nhịp tim của cô ấy đập nhanh hơn.
- Cô làm sao vậy, lạnh sao?
Tần Thiên xoay người nhìn sang Hiên Viên Phiêu Nhi hỏi, lại phát hiện Hiên Viên Phiêu Nhi sắc mặt đỏ bừng, vẻ mặt thẹn thùng, bộ dạng như vậy rất hiển nhiên không phải sợ lạnh.
- Sặc, thực sự không phải giống như Hiên Viên Thác nói chăng, cô nàng này yêu thích mình rồi!
Tần Thiên thầm nghĩ, lúc trước Tần Thiên cũng không chắc chắn. Cô nàng này thật sự đã thích hắn rồi, buổi sáng hôm nay biểu hiện đã rất rõ ràng, nhưng Tần Thiên cũng không xác định được, nhưng đến hiện tại, Tần Thiên đã rất xác định, cô nàng này tuyệt đối là thích hắn. - Tôi... Tôi không lạnh!
Hiên Viên Phiêu Nhi nhìn Tân Thiên có chút khẩn trương nói, nói chuyện đều cà lăm, cô ấy xử sự hoàn toàn không giống với bình thường.
Tần Thiên nhìn thấy biểu hiện của Hiên Viên Phiêu Nhi trong nội tâm âm thầm bật cười, mở miệng nói:
- Có phải cô thích tôi hay không?!
- AI Không... Tôi không cói
Hiên Viên Phiêu Nhi vội vàng nói, ngoài miệng phủ nhận, nhưng âm thanh không rõ ràng đã bán rẻ cô ấy. Tần Thiên cũng càng thêm khẳng định Hiên Viên Phiêu Nhi thật sự là thích hắn.
Dáng người và tướng mạo của Hiên Viên Phiêu Nhi không chút nào thua với bất kỳ một nữ nhân nào của Tần Thiên. Nếu cô ấy thật sự thích hắn, Tần Thiên tự nhiên là sẽ không cự tuyệt.
Tần Thiên nhìn Hiên Viên Phiêu Nhi, khẽ vươn tay, trực tiếp đem cô ấy ôm vào trong ngực của hắn.
- AI
Hiên Viên Phiêu Nhi thẹn thùng kêu lớn một tiếng, cực kỳ khẩn trương, thân thể không ngừng run rẩy.
- Cô chắc chắn không thích tôi chứt
Tần Thiên nâng khuôn mặt của Hiên Viên Phiêu Nhi lên, vẻ mặt cười xấu xa hỏi.
- Tôi... Tôi... Tôi... Tôi không biết!
Hiên Viên Phiêu Nhi nhìn Tần Thiên ngại ngùng nói. Nhịp tim đập vô cùng nhanh, gần như muốn nhảy ra ngoài, cả người đều mềm yếu, toàn thân vô lực...
Bạn cần đăng nhập để bình luận