Sống Cùng Biểu Tỷ

Chương 1017: Hôn Bạch Linh

Chương 1017: Hôn Bạch LinhChương 1017: Hôn Bạch Linh
Tần Thiên nhìn Thân Nông Bí Cảnh bên kia, mãnh liệt phát hiện bên kia dường như có một đôi mắt nhìn tới phía bọn hắn, lại để cho tất cả mọi người phát lạnh một hồi.
- Chủ nhân, thứ khủng bố dưới mặt đất kia đi ra!
Babaca lập tức nhân tiện nói, nó nói chính là tôn tại khủng bố dưới mặt đất Thần Nông Bí Cảnh.
- Móa, sẽ không ra ngoài tóm chúng ta chứt
Tần Thiên cả kinh nói, bất quá cũng không có gì xảy ra, cặp mắt kia quét qua Tần Thiên một phát, lập tức liền biến mất.
- Thật đáng sợ, cái gì đó!
Toàn thân Lăng Vũ đều có chút phát run, chúng nữ trên mặt đều là vẻ kinh hãi, loại cường giả đẳng cấp này thật đáng sợ, khá tốt các nàng không có gặp được, nếu không sẽ chết trôi chết nổi.
- Đi thôi, chúng ta đi vào chuẩn bị ăn cơm chiều.
Tần Thiên khen ngợi, những người khác cũng nhao nhao biểu thị lời khen.
- Đến, mọi người, nếm thử rượu linh quả do tôi ủ điI
Tần Thiên cầm lấy chén rượu, ngửi, sau đó uống một ngụm nhỏ, hương vị vô cùng thanh ngọt, sau khi uống hết, đầy miệng đều là mùi rượu vị, nhưng lại sẽ không sặc người, cực kỳ khoan khoái, tu vi cũng tăng trưởng một chút.
- Thơm quái
Bạch Linh cầm bình rượu ngọc, rót cho mỗi người một chén rượu, còn chưa bắt đầu uống, mùi rượu mê người cơ hồ muốn làm người mê say.
- Rượu ngonl
Bạch Linh nói xong dẫn mọi người đi vào trong động phủ, Tần Thiên cùng Thiên Hà đối luyện chúng nữ đã ở bên trong chuẩn bị tốt bữa tối, cực kỳ phong phú, các loại thịt yêu thú, linh quả, linh tửu... , đợi một tý, những vật này, đối với thân thể có tốt chỗ cực kỳ.
Cả đêm, mọi người ăn thịt, uống chén rượu lớn, rất thống khoái, nguyên một đám đều uống say khướt, ngã trái ngã phải té trên mặt đất, Tân Thiên không có lợi dụng tu vi bức rượu đi ra, cho nên cũng có chút ít men say, bất quá cũng không có hoàn toàn say.
Bạch Linh nhìn xem Tần Thiên cười nói, Tân Thiên lập tức biểu thị cảm tạ.
Cả đám bắt đầu gặm lấy gặm để, Tần Thiên đối với các loại thịt có yêu thích lớn vô cùng, thịt yêu thú đã nướng chín vô cùng thơm mềm, Tần Thiên ăn mà miệng đây mỡ, rất khoan khoái.
- Nếu anh ưa thích, chờ lúc trở về tôi cho anh một ít đi ra, nơi này của tôi còn có một chút!
Tần Thiên quay đầu nhìn Bạch Linh hỏi, cảm giác gọi Bạch Linh cô nương có chút xa lạ.
Buổi tối hôm nay ánh trăng đặc biệt xinh đẹp, rất tròn, chiếu xuống đại địa một mảnh tuyết trắng, Tần Thiên cùng Bạch Linh hai người dưới ánh trăng đáy chậm rãi đi tới, Tân Thiên đã không nhớ rõ bao lâu không có bước chậm dưới ánh trăng.
- Bạch Linh cô nương, ta gọi cô là Bạch Linh tỷ tỷ như thế nào!
Bạch Linh cũng không có, một bàn người, cũng chỉ còn lại Bạch Linh cùng Tần Thiên không có say, những người khác toàn bộ đều say, vì vậy hai người đưa nguyên một đám chúng nữ tới trên giường, để cho bọn họ ngủ, Tần Thiên cùng Bạch Linh thì vẫn thức, hai người an trí tốt chúng nữ, liền đi tới huyệt động, đi ra bên ngoài.
- Được!
Trong nháy mắt, bờ môi hai người chính tiếp xúc cùng một chỗ, toàn thân Bạch Linh đều chấn động, nhưng không có kháng cự, mặc kệ cho Tần Thiên hôn.
Sắc mặt Bạch Linh đỏ lên, hơi có chút kháng cự, nhưng cũng không phải rất mãnh liệt.
Tần Thiên nhìn Bạch Linh, si ngốc nói, dưới rượu cồn thúc giục, Tân Thiên có chút khống chế không nổi bắt lấy bàn tay nhỏ bé của Bạch Linh, chậm rãi để sát mặt vào Bạch Linh, lắng lặng nhìn ngắm khuôn mặt nàng.
- Tỷ thật xinh đẹp, giống như Tiên Tử, Bạch Linh tỷ tỷ!
Tần Thiên nhìn xem nàng, một tay nhịn không được giơ tay lên nhẹ nhàng nâng cái cằm của Bạch Linh, hôn bờ môi.
Bạch Linh ôn nhu đáp một tiếng, gật gật đầu, dưới mặt trăng nàng thoạt nhìn càng thêm xinh đẹp động lòng người, nhất là uống chút rượu, sắc mặt khẽ biến thành hơi đỏ lên, càng thêm xinh đẹp, Tần Thiên nhìn đều có chút ngốc, có loại xúc động mãnh liệt muốn hôn Bạch Linh.
Đầu lưỡi hai người chậm rãi tiếp xúc với nhau, Tần Thiên cũng chậm rãi ôm lấy Bạch Linh, dưới ánh trăng, hai người hôn cùng một chỗ, tay Tần Thiên đã đặt trên thân thể Bạch Linh làm loạn, vuốt vuốt hai quả đồi núi trước ngực Bạch Linh, khoan khoái cực kỳ.
Hai người hôn hồi lâu, một hồi mặt đỏ tới mang tai, nhu cầu sinh lý đều bắt đầu sinh đi ra, Tân Thiên ôm Bạch Linh ngồi ở trên cỏ, muốn cỡi bỏ quần áo Bạch Linh, nhưng bị Bạch Linh cự tuyệt.
- Chúng ta bây giờ vẫn không thể!
Bạch Linh đẩy tay Tần Thiên ra, sắc mặt đỏ bừng.
Tần Thiên cho dù rất muốn, nhưng cũng không có cường thế, chỉ là lắng lặng ôm Bạch Linh, lại để cho nàng dựa vào trên lồng ngực mình, cuối cùng hai người cùng nằm ở trên đồng cỏ, nhìn ánh trăng, đều không nói gì, men say càng ngày càng đậm, Bạch Linh tựa ở ngực Tần Thiên chậm rãi ngủ, ý thức Tần Thiên cũng dần dần mơ hồ, cuối cùng cũng ngủ. ....
Hôm sau.
Sáng ngày thứ hai, vừa tỉnh dậy, Tần Thiên phát hiện mình nằm ở trên giường Bạch Linh, đầu có chút thấy đau.
- Mình nhớ được mình nằm ở trên đồng cỏ mài
Tần Thiên gãi gãi đầu, chậm rãi hồi tưởng việc xảy ra buổi tối hôm qua, dường như mình ôm Bạch Linh cùng ngủ, vẫn cùng Bạch Linh hôn môi, sờ Bạch Linh.
- Móa, mình rõ ràng hôn Bạch LinhI
Tần Thiên nhớ tới việc buổi tối hôm qua tức khắc cảm giác không thể tưởng tượng nổi, buổi tối hôm qua uống chút rượu, ý thức có chút mơ hồ, không nghĩ tới rõ ràng không thể khống chế hôn Bạch Linh, Nha Nha, khá tốt Bạch Linh không có tức giận giết chết hắn.
- Tân Thiên, anh tỉnh rồi, chúng ta chuẩn bị đi vê!
Đúng lúc này Lăng Vũ đi tới, nhìn Tân Thiên nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận