Nói Xong Trường Sinh Tu Tiên, Không Phải Bức Ta Nhục Thân Bạo Loại

Chương 591: Tiên Nhân

**Chương 591: Tiên Nhân**
"Ca, trước đó không phải huynh nói không muốn để ý tới chuyện này sao, tại sao lại bỗng nhiên thay đổi chủ ý vậy?"
Trần Dương nhập sổ, An An liền đi theo ngay.
Sau đó ngồi xuống bên cạnh, nhìn ca ca của mình đầy trông mong.
Trong đôi mắt to sáng ngời tràn đầy vẻ tò mò.
"Cũng không có nguyên nhân gì sâu xa, tất cả giống như ca ca đã nói lúc trước. Ngôn ngữ của tên Viêm Tộc tộc trưởng kia, quả thực là ngu xuẩn không thể tả, làm cho người ta chán ghét, phiền lòng."
"Vật cạnh thiên trạch, kẻ khôn sống người dại chết? Kỳ thật ngay từ đầu, muội cũng cảm thấy câu nói này có chút đạo lý. Bất quá vừa rồi nghe ca ca nói như vậy, hình như xác thực rất không thích hợp. Vẫn là ca ca nói đúng. Thiên địa tạo hóa rộng lớn thần bí như thế, cẩn thận nhập vi, sao có thể chỉ thông qua cạnh tranh để chọn ra kẻ ưu tú? Hơn nữa nói lời này, cũng là bỏ qua nhân tính! —— Chỉ là, nói đi thì nói lại. Tâm tình của ca ca, hình như không dễ dàng bị rung chuyển như vậy chứ?"
"Không đến mức tâm cảnh lay động, đơn giản chỉ là ngẫu nhiên có cảm giác mà thôi. Ca ca cũng không phải là một khối đá, làm sao có thể thờ ơ với mọi chuyện? Câu nói kia bất luận người khác thấy thế nào, ít nhất ở chỗ ca ca, chính là lời chó má. Nhất là những cái được gọi là Tiên Nhân kia lại lấy cương lĩnh như vậy đi bóp méo nhân sinh của người khác, quả thực là vừa ngu xuẩn lại vừa xấu xa."
"Được rồi, vậy ca ca muốn tiêu diệt bọn hắn sao?"
"Khi cần thiết, tự nhiên sẽ làm vậy. Bất quá lần này, chủ yếu nhất là chúng ta vẫn phải làm rõ xem rốt cuộc đây là nơi nào. Cái tiểu thế giới vỡ vụn này có nguồn gốc gì. Đã bọn hắn không phải là thổ dân nơi này, mà là tu sĩ hàng thật giá thật, tự nhiên có thể hỏi ra được điều gì đó."
"Ừm, mọi thứ đều do ca ca làm chủ! Mặt khác bất kể như thế nào, muội cảm thấy chúng ta đều nên giúp Vân Khê tỷ tỷ, dù sao lúc trước vị tỷ tỷ kia đã có ân cứu giúp đối với chúng ta. Coi như trên thực tế, chúng ta căn bản không cần thiết phải quan tâm đến loại hắc gió lốc kia..."
"Kỳ thật chính bởi vì nàng có ân cứu giúp đối với hai huynh muội ta, mới khiến cho ca ca lúc trước do dự giữa việc giúp và không giúp, đồng thời cuối cùng lựa chọn yên lặng theo dõi kỳ biến. Hạ Tộc rõ ràng đã suy thoái, không biết còn có thể kiên trì được bao lâu. Để nữ tử này tới Viêm Tộc, tốt xấu gì cũng có thể sống sót. Bất quá, đã ca ca vừa mới ra tay, vậy thì tiếp theo tự nhiên là nên giúp người thì giúp đến cùng."
"Ha ha, muội đã nói ca ca sẽ không bỏ mặc vị tỷ tỷ kia mà!"
...
Sau khi tiến vào căn đại trướng này, hai huynh muội đầu tiên là hàn huyên vài câu.
Rồi tùy ý đưa ra đánh giá.
Sau đó, tộc trưởng Hạ Kho của Hạ Tộc mới thận trọng đi đến.
Đồng thời cúi đầu đứng trước mặt hai người.
Thái độ cung kính, ra vẻ rửa tai lắng nghe.
"Tộc trưởng lão bá không cần câu nệ, kế tiếp chúng ta nói ngắn gọn thôi —— Đối với những Tiên Nhân ở trên lĩnh hội đảo kia, Hạ Tộc hiểu biết được bao nhiêu? Mặt khác, liên quan tới toàn bộ giao diện này, Hạ Tộc lại có mấy phần hiểu rõ? Đây đều là những điều Trần mỗ muốn biết."
Thấy đối phương cung kính như vậy, Trần Dương hòa ái khoát tay.
Sau đó, liền bắt đầu đi thẳng vào chủ đề.
"Về những điều Tôn Giả vừa nói, Hạ Tộc đời đời kiếp kiếp đều sinh sống ở trên Thương Ngô đảo này, đã trải qua mấy ngàn năm lâu. Về phần tư liệu lịch sử xa xưa hơn thì không có. Bản tộc chưa từng rời khỏi Huyền Không đảo này, các tộc đàn khác cũng giống như vậy, cho nên đối với thế giới bên ngoài, có thể nói là hoàn toàn không biết gì cả. Về phần bản thân lĩnh hội đảo cùng những Tiên Nhân kia, chúng ta cũng biết không nhiều. Tóm lại, khi có sử sách để tra thì Tiên Nhân đã tồn tại ở nơi này. Cứ như thế, đời này qua đời khác, thay đổi liên tục. Bình quân mỗi tiên nhân có tuổi thọ khoảng chừng hai trăm năm, gấp ba lần phàm nhân chúng ta, luôn luôn chúa tể tòa hòn đảo này. Mà mấy ngàn bộ tộc trên hòn đảo này thì đều là phụ thuộc của Tiên Nhân. Cần định kỳ giao nộp cống phẩm, để đổi lấy những tiên nhân linh phù có thể chống cự lại hắc gió lốc."
"Tuổi thọ hai trăm năm? Thú vị đấy."
Nghe thấy vậy, thần sắc Trần Dương hơi khẽ động.
Khóe mắt không khỏi hiện lên một tia chế nhạo.
Số tuổi thọ này, không phải là của tu sĩ Trúc Cơ kỳ sao?
Còn Kim Đan cảnh, căn bản là có thể sống đến năm trăm năm trở lên.
Cho nên, suy đoán lúc trước của mình và An An không hề sai.
Cái gọi là Tiên Nhân, chẳng qua chỉ là tu sĩ Trúc Cơ kỳ mà thôi.
Trong số họ có lẽ có kẻ thiên tư trác tuyệt, ngộ tính hơn người.
Nếu đặt ở trên giao diện bình thường, không chừng tiền đồ sẽ vô lượng.
Chỉ là linh khí ở nơi này thật sự quá mỏng manh.
Căn bản là không thể nào thúc đẩy sinh trưởng ra tu sĩ Kim Đan cảnh.
Ngay cả trúc cơ hậu kỳ cũng khó mà đạt tới.
"Cái này... Không biết Tôn Giả cười vì điều gì?"
"Đừng gọi Trần mỗ là Tôn Giả, nếu lão bá thực sự muốn dùng tôn xưng, cứ gọi một tiếng Trần công tử là được. Mặt khác, lão bá có nói đến cống phẩm lúc trước, rốt cuộc là cái gì? —— Còn về việc vì sao Trần mỗ bật cười, đoán chừng không bao lâu nữa, lão bá sẽ biết."
"Trần... Về lời của Trần công tử, những Tiên Nhân kia muốn cung phụng hai loại vật phẩm. Loại thứ nhất, chỉ là một chút vàng bạc châu báu, da thú mà thôi. Mặc dù những thứ này không dễ dàng thu thập, nhưng chỉ cần vất vả một chút thì vẫn có thể góp đủ. Thứ khó tìm kiếm thực sự là loại cống phẩm thứ hai. Đó là một loại đồ vật có tên là linh thạch, cơ bản chỉ xuất hiện ở phía dưới hòn đảo này. Hoặc là nói, là xuất hiện ở mặt sau của Thương Ngô đảo! Cần có người dùng dây thừng, móc câu, đinh thẳng, treo ngược mình xuống phía dưới hòn đảo để ra sức tìm kiếm. Hơn nữa, còn phải đối phó với sự công kích của một loại yêu cầm, độ khó không cần nói cũng biết. Mà Vân Khê là người mạnh nhất Hạ Tộc hiện tại, đi đến nơi đó cũng là gánh vác nguy hiểm cửu tử nhất sinh."
"Linh thạch? Tồn tại ở dưới đáy Thương Ngô đảo? Đúng thật là kỳ lạ. Mặt khác, lão bá nói những tiên nhân này, có chút buồn cười. Để các ngươi đi tìm kiếm linh thạch đã đành, ngay cả những của cải tục sự này, bọn hắn cũng không tự mình động thủ đi làm, mà còn phải ỷ lại vào các ngươi những bộ tộc này? Như vậy, chẳng phải là sống như ký sinh trùng sao?"
"Trần công tử nói rất đúng! Bất quá đã là Tiên Nhân, cơm dâng đến miệng, áo đưa tận tay, khiến cho chúng ta, đa số mọi người đều không nhận thấy có gì không ổn cả. Hơn nữa, điểm quan trọng nhất là, dù sao những Tiên Nhân kia có thể cung cấp phù chú, giúp bọn ta ngăn cản hắc gió lốc! Nếu không có những bùa chú này, người gặp phải hắc gió lốc, chỉ có thể rơi vào kết cục xương thịt nát tan."
Tộc trưởng Hạ Tộc nói đến đây, thần sắc cảm khái không tự giác xuất hiện một tia e ngại.
Dường như vô cùng sợ hãi loại hắc gió lốc này.
"Ừm, đây cũng là vấn đề kế tiếp Trần mỗ muốn hỏi. Hắc gió lốc này rốt cuộc là cái gì, lại từ đâu mà đến, các ngươi có từng biết được không?"
"Theo những tiên nhân kia nói, đây vốn là một thế giới bị nguyền rủa. Luôn luôn có âm phủ khí tức muốn thôn phệ sinh linh ở nơi này! Cuối cùng là những Tiên Nhân kia đã ngăn cơn sóng dữ, mới duy trì được sự ổn định ở nơi này —— Trên đây là tất cả những gì chúng ta biết."
Bạn cần đăng nhập để bình luận