Giang Sơn Chiến Đồ

Chương 738: Thượng Thư chi tranh (1)





Nhưng kích tình điên cuồng nhất vẫn là mấy chục vạn dân chúng hoan hô đối với Trương Huyễn. Xe ngựa hắn ngồi đi đến mỗi một chỗ, lập tức nhấc lên tiếng hoan hô như thủy triều, “Tề vương vạn tuế, hoàng đế bệ hạ vạn tuế!”
Rốt cuộc có người hô lên khát vọng sâu trong lòng bọn họ, bọn họ từ đáy lòng hy vọng Tề vương anh minh này có thể lên một bước nữa, thành hoàng đế bệ hạ của bọn họ. Vô luận lập quốc là Tùy triều hay không hay là triều đại khác, bọn họ đều không để bụng.
Mấy trăm lão giả áo trắng, thành kính quỳ gối trước xe ngựa của Trương Huyễn, tóc bạc trắng dập đầu dưới đất. Bọn họ ký thác chờ đợi lớn nhất đối với Tề vương điện hạ, mỗi người đều khát vọng thịnh thế tái hiện.
Tuy Trương Huyễn ngồi ở trong xe ngựa phòng vệ nghiêm mật, không thấy rõ đám người hoan nghênh nhiệt tình, nhưng hắn vẫn từ trong khe hở ngẫu nhiên chợt lóe thấy được đám người kích động vạn phần, thấy được các khuôn mặt rơi lệ đầy mặt, nghe được tiếng hoan hô như núi lở sóng thần, hắn trong lòng cũng dị thường cảm động.
Hắn cảm nhận thật sâu trên người tiếp nhận ngàn cân gánh nặng, hắn biết nhân dân Trung Đô đã không phải đang hoan nghênh hắn khải hoàn, mà là ở trong loạn thế ký thác kỳ vọng lớn nhất của bọn họ đối với mình. Vạn dặm non sông, vận mệnh mấy ngàn vạn người, một đế quốc cường đại phục hưng, đều quấn lấy hắn.
Trương Huyễn sau khi về phủ nghỉ ngơi suốt ba ngày, cùng người nhà trải qua một đoạn thời gian thoải mái khó được, nhưng hắn biết trong triều đình có tấu quyển chồng chất như núi cần mình phê duyệt, Trương Huyễn chỉ đành thu hồi tâm tính thoải mái nhàn tản, sáng sớm ngày thứ tư về tới Tử Vi cung.
Quan phòng nhiếp chính của Trương Huyễn thực tế là một tòa tiểu điện, tên là Chu Tước điện, đại điện chia ra hai tầng cao thấp, một tầng phía dưới là nơi mười mấy tòng sự làm việc, dùng bình phong ngăn thành bốn năm gian phòng, nơi ký thất tham quân Đỗ Như Hối của Trương Huyễn làm việc cũng ở đại điện tầng một. Trên thực tế, mười mấy tòng sự đều là quan phụ tá của Đỗ Như Hối, mỗi người đều có phân công của mình.
Nội điện thì là nghị sự đường, bày cái bàn rộng rãi, có thể chứa ba mươi người ở nơi này thảo luận công việc quân sự chính trị.
Lầu hai là quan phòng của Trương Huyễn, diện tích so với điện phủ phía dưới nhỏ hơn chút, nhưng rất trống trải, bên ngoài cùng bày sa bàn thiên hạ, rộng ba trượng, dài năm trượng, do tám cái sa bàn nhỏ độc lập ghép, trừ phòng tham quân để đặt sa bàn, còn có một nghị sự đường nhỏ, đây là nơi Trương Huyễn tiếp đãi khách nhân quan trọng, tận cùng bên trong là quan phòng của Trương Huyễn, thật ra còn có lầu ba, lầu ba là nơi Trương Huyễn nghỉ ngơi ngủ, là nơi tư nhân, người bình thường không thể đi vào.
Quan phòng của Trương Huyễn rất gọn gàng nhẹ nhàng, sát tường là từng hàng giá sách, đặt đầy các loại quyển sách, bản vẽ, góc tường còn có một cái lư hương thú đồng xanh ngồi, đang lượn lờ tỏa khói, khiến cả gian phòng tràn ngập một mùi đàn hương thoang thoảng. Trừ giá sách cùng lư hương, trong phòng cũng chỉ có một cái bàn sách rộng, bên trên đặt giấy và bút mực.
Lúc này Trương Huyễn đang ngồi ở trước bàn sách phê duyệt mấy trăm bản tấu quyển chồng chất như ngọn núi nhỏ, quyển trục đã do Đỗ Như Hối dựa theo chủng loại cùng trình độ quan trọng chia sẵn, trên tấu quyển dán một tờ giấy nhỏ, Đỗ Như Hối dùng văn tự ngắn gọn nhất viết rõ nội dung chủ yếu của tấu quyển, đây mới là khảo nghiệm lớn nhất đối với tài học của ký thất tham quân, hắn cần đọc hiểu nội dung thực chất của tấu quyển, sau đó dùng văn tự ngắn gọn nhất đem loại nội dung thực chất này thuyết minh ra, vậy mới có thể giúp Trương Huyễn không bị lạc ở trong các loại tấu quyển phức tạp khó phân chia.
Trương Huyễn một hơi phê duyệt hai mươi mấy bản tấu quyển. Lúc này, ở cửa có thị vệ bẩm báo: “Điện hạ, Tô tướng quốc, Bùi tướng quốc cùng Lại bộ Vi thượng thư cầu kiến!”
“Bảo bọn họ lên lầu hai!”
Thị vệ đi xuống, không bao lâu, trên cầu thang truyền đến tiếng bước chân, Tô Uy, Bùi Củ và Vi Vân Khởi trước sau đi đến. Trương Huyễn đứng dậy nghênh đón, cười nói: “Quá nhiều công việc, còn chưa kịp đi chỗ mọi người, trong khoảng thời gian này vất vả các vị rồi.”
Tô Uy thấy trong phòng Trương Huyễn chồng chất đầy tấu quyển, áy náy nói: “Điện hạ nhiều việc như vậy, chúng ta còn quấy rầy, thật không phải!”
“Lời này nói không đúng rồi, chẳng lẽ ba vị thật sự là đến chơi?”
Mọi người cười to, ngồi xuống ở nghị sự đường nhỏ. Một tòng sự dâng trà cho bọn họ. Lúc này, Tô Uy nháy mắt cho Vi Vân Khởi, Vi Vân Khởi hiểu ý, hạ thấp người cười nói: “Hôm nay chúng ta chủ yếu là đến thảo luận với điện hạ một phen nhân tuyển thượng thư mới. Thôi thượng thư đã xác nhận điều đến quận Bắc Hải làm thái thú, vậy chức Công bộ thượng thư nên do ai tới tiếp nhiệm? Hy vọng điện hạ có thể chỉ rõ một điểm này.”
Trương Huyễn cười cười hỏi: “Dựa theo lệ thường trước kia là an bài như thế nào?”
Bên cạnh, Tô Uy tiếp lời nói: “Lệ thường cụ thể nhậm chức không có, có thể từ địa phương điều nhiệm, có thể từ bộ tự khác chuyển công tác, cũng có thể từ bản bộ thăng nhiệm, bình thường mọi người sẽ nghĩ ra vài phương án, sau đó do thiên tử lựa chọn. Đương nhiên, đại bộ phận thời điểm đều là tiên đế tự mình quyết định.”
Tô Uy ý ở ngoài lời, Trương Huyễn có thể tự mình chỉ định nhân tuyển Công bộ thượng thư. Bọn họ đều là người thông minh, biết Lô Trác và Thôi Hoán bị miễn là kết quả do Tề vương mưu tính sâu xa, Tề vương cần cân nhắc quyền lực cân bằng cùng thế gia cân bằng, hắn tất nhiên sớm đã có nhân tuyển thích hợp.
Trương Huyễn trầm ngâm một phen, nói: “Ta vẫn cân nhắc từ bản bộ thăng nhiệm. Công bộ thị lang Lý Xuân lần này theo quân đông chinh, lập công rất lớn, ta cân nhắc thăng hắn một cấp làm Binh bộ thượng thư, ba vị ý kiến thế nào?”
Ba người nhìn nhau, thì ra Tề vương là muốn thăng Lý Xuân làm Công bộ thượng thư. Lý Xuân người này mọi người hiểu biết không nhiều, thời gian dài ở Đô thủy giám cùng Công bộ làm quan viên trung thấp cấp, năm trước thăng làm Công bộ thị lang, mọi người đều rất kinh ngạc. Người này một không có bối cảnh, hai không có tư cách và sự từng trải, chỉ giỏi về xây cầu làm kênh, thế mà có thể thăng làm Công bộ thị lang, thực sự khiến người ta khó hiểu, hiện tại thế mà lại sắp đề bạt hắn làm Công bộ thượng thư, ba người đều có chút không thể tiếp nhận.
Bùi Củ khuyên Trương Huyễn: “Chức thượng thư không phải là nhỏ, ở Trường An, thượng thư nếu có chút bình chươ ng sự chi hàm chính là tướng quốc rồi, nếu điện hạ cảm thấy Lý Xuân có khả năng, hoặc là lập công, có thể cho hắn làm Hùng quận thái thú, hoặc là đảm nhiệm chủ quan ở giám của mình, nhưng đảm nhiểm Công bộ thượng thư lão thần cho rằng hắn không đủ từng trải, sẽ dẫn lên tranh luận rất lớn, sẽ tổn hại uy vọng của điện hạ ở trong bách quan, xin điện hạ cân nhắc!”


Bạn cần đăng nhập để bình luận