Giang Sơn Chiến Đồ

Chương 257: Không đủ thành ý





Bùi Tuyên Khí tiễn Trương Huyễn đi, lại bước nhanh đi vào trong thư phòng của phụ thân, lúc này Bùi Uẩn đang ngồi ở trong phòng uống trà đọc sách, Bùi Tuyên Khí đi tới cửa thi lễ:
- Phụ thân!
- Hắn đi rồi à?
Bùi Uẩn buông sách xuống hỏi.
- Con đã tiễn hắn đi rồi.
- Vào ngồi đi!
Bùi Uẩn chỉ ghế phía trước.
Dù sao Bùi Tuyên Khí đã làm Thái Thú vài năm, coi như là một quan lớn triều đình, Bùi Uẩn cũng cho y thể diện, không để y đứng nói chuyện như con cháu khác.
Bùi Tuyên Khí ngồi xuống, thấp giọng hỏi:
- Phụ thân quyết định tuyển hắn là cháu rể sao?
Bùi Uẩn không trực tiếp trả lời, mà cười hỏi ngược lại:
- Con cảm thấy người này như thế nào, có thể làm con rể của con không?
- Người cũng không tệ lắm, có thể chấp nhận hắn làm con rể của Bùi gia, nhưng con cảm giác thành ý của hắn cũng không đủ, hắn luôn cường điệu mình đã đính hôn, việc này làm cho lòng người ta không thoải mái. Phụ thân, con không rõ hắn đang nghĩ gì?
Bùi Uẩn cười lắc đầu:
- Kỳ thật ta cũng không biết gia chủ bá phụ của con nghĩ như thế nào, việc đến quá đột nhiên, hai ngày trước bác cả của con tìm ta, nói muốn chọn Trương Huyễn làm con rể của Bùi gia. Nhưng bên phía ông ấy không có cháu gái thích hợp, để ta tới thúc đẩy việc này, ta không chuẩn bị một chút tâm lý nào, chuyện này đã tới rồi, nói thật, ta còn không nghĩ kỹ rốt cuộc có nên chọn hắn làm cháu rể hay không nữa.
Bùi Tuyên Khí nhướn mày:
- Bên phía bác cả có nhiều cháu gái đang đến tuổi lấy chồng, sao lại nói không có người thích hợp để chọn chứ?
- Bác cả của con không muốn gả tôn nữ ruột cho hắn, nhưng lại cảm thấy thứ xuất không thích hợp, ông ta cảm thấy chọn đích nữ của chi thứ là thích hợp nhất, tìm tới tìm lui thì chỉ có Trí Trí là tương đối phù hợp yêu cầu của ông ta.
Bùi Tuyên Khí ngây người sau một lúc lâu nói không ra lời, Bùi gia đầu tiên đã không có bao nhiêu thành ý, không muốn gả đích nữ cho người ta, người ta có chịu nhận mối hôn nhân này không cũng là một vấn đề.
- Phụ thân, con cảm thấy khả năng Trương Huyễn đồng ý cuộc hôn nhân này không lớn.
Bùi Uẩn thản nhiên cười:
- Đây không phải là việc chúng ta cần suy tính. Ta đã vì hắn mở gia yến, lại đề việc kết thân. Nên làm đều làm rồi, được hay không thì cũng không có quan hệ gì với ta nữa.
- Tuyên Khí hiểu rồi!
- Đi thôi! Ta sẽ viết một bức thư, con để Tấn nhi đưa cho gia chủ.
- Vâng! Phụ thân nghỉ ngơi thật tốt trước đi.
Bùi Tuyên Khí lui xuống, y bước nhanh đi vào trong viện của mình. Chỉ thấy thê tử Vương thị đang ngồi một mình ở trong phòng hờn dỗi, Bùi Tuyên Khí cười nói:
- Ai dám làm phu nhân tức giận rồi?
- Còn không phải là con gái bảo bối của người sao?
Vẻ mặt Vương thị mất hứng nói:
- Ta một lòng hảo tâm muốn nói chuyện hôn sự với nàng. Mới nói không đến hai câu thì nàng đã nổi giận đùng đùng bỏ đi, căn bản không để mẫu thân ta vào mắt. Sau này ta sẽ không xen vào việc của nàng ta nữa.
Trong lòng Bùi Tuyên Khí hiểu được, sự việc cũng không phải đơn giản như vậy. Mọi nhà đều có một giai đoạn khó khăn, nhà y cũng không ngoại lệ, quan trọng là mười năm trước mẹ đẻ của Trí Trí bị chết không rõ ràng. Vợ mình Vương thị có hiềm nghi lớn nhất, nhưng lại không có chứng cớ. Vì thế dẫn đến con gái Trí Trí vô cùng thù hận đại nương của nàng.
Mấy năm nay mẹ con hai người gặp mặt liền cãi nhau, thê tử không biết xử phạt con gái bao nhiêu lần, nhưng càng xử phạt lại càng thù hận. Ngay cả y cũng không có cách nào, có đôi khi y cũng muốn gả con gái ra ngoài sớm một chút, có lẽ đây là biện pháp tốt nhất.
Bùi Tuyên Khí ngồi xuống cười hỏi:
- Nàng cảm thấy hôm nay tên Trương Huyễn kia như thế nào?
- Bộ dáng không tồi, nhưng rất kiêu ngạo. Bùi gia là vọng tộc của Hà Đông, danh môn trong thiên hạ, cho hắn cơ hội xem mắt đã là hắn trèo cao rồi, hắn có cái gì chứ? Một tên con cháu hàn môn mà thôi, thế mà còn nói mình đã đính hôn, người như vậy rất không biết tốt xấu, nếu như là con gái của ta, hắn đừng mơ được một chút cơ hội, nhưng đó là con gái bảo bối của người, ta nói rồi ta mặc kệ, người tự xem mà xử lý đi!
Mặc dù dỗi nói mặc kệ, nhưng thái độ của Vương thị lại rất rõ ràng nói cho trượng phu, nàng không đồng ý cuộc hôn nhân này, nguyên nhân là dòng dõi không xứng, Trương Huyễn trèo cao Bùi gia.
Tuy rằng Bùi Tuyên Khí cảm thấy Trương Huyễn không tệ, nhưng thái độ của phụ thân lãnh đạm, mà thê tử lại kiên quyết phản đối, khiến cuộc hôn nhân này che phủ một tầng bóng ma, y cũng thấy kết quả không tốt, y thở dài, lại trở về chỗ của phụ thân trả lời.
***
Từ Bùi phủ đi ra, chuyện đầu tiên Trương Huyễn làm chính là đi tới quán rượu Thiên Tự Các ăn uống no nê, hắn ở Bùi phủ gần như không ăn được gì, sớm đói bụng đến ngực thiếp vào lưng, hắn vội vàng cáo từ cũng là vì liên quan đến việc chưa ăn no.
Trương Huyễn nheo mắt lại uống một hơi cạn sạch rượu ngon trong chén, đây cũng là nguyên nhân mà hắn thích Thiên Tự Các nhất. Rượu nho ở quán rượu Thiên Tự Các vô cùng đậm đà, là rượu nho Cao Xương chân chính, tất cả các quán rượu khác đều kém ở đây, tuy rằng giá cả rất đắt, nhưng đáng giá.
- Tiểu nhị, tính tiền!
Trương Huyễn cơm nước no nê, quay đầu lại hô.
Tửu bảo vội vàng chạy tới, cười khom người nói:
- Vị gia này, tổng cộng mười quan tiền!
Trương Huyễn không khỏi ngẩn ra, hắn mới gọi một bầu rượu, năm cái bánh nướng và hai bàn món ăn thôn quê, lại tốn mười quan tiền, mấy ngày hôm trước ăn cơm cũng không phải hắn mời khách, hắn không biết tốn bao nhiêu tiền, nhưng hắn nhớ rõ năm trước uống rượu ở quán rượu Thiên Tự Các, gọi rượu và thức ăn còn nhiều không biết gấp bao nhiêu lần bây giờ, nhưng chỉ tốn hai mươi quan tiền, đây. . . . . đây là đang lừa mình sao?
Tuy rằng Trương Huyễn không so đo loại chuyện nhỏ nhặt này, nhưng loại chuyện rao giá trên trời này khiến cho hắn cực kỳ không thoải mái, khuôn mặt hắn trầm xuống nói:
- Sao lại thế này, là tính tiền sai sao?
- Khách quan, không phải tính sai, tiền rượu là ba quan, bánh nướng thịt dê ngon là một quan một cái, ngài ăn năm cái, món ăn thôn quê cũng là mỗi bàn một xâu tiền, tổng cộng mười quan tiền, ngoại trừ tiền rượu thì các món khác của chúng ta đều là giá thực tế, giống với các quán rượu khác.
Trương Huyễn vẫn cảm thấy không thể tin nổi, nào có một xâu tiền một cái bánh nướng? Vốn dĩ phải một trăm tiền một cái bánh, cho dù là hai cái bánh nhân thịt dê ngon thì nhiều nhất cũng là ba trăm tiền một cái, như thế nào cũng không đến một xâu tiền một cái chứ.
Lúc này, lão giả ngồi ở đối diện hắn chậm rãi nói:
- Tiểu tử, hiện tại chính là giá cả này, ngươi có thể là rất lâu rồi chưa tới Lạc Dương! Hiện tại giá hàng phát triển rất nhanh chóng, nhất là thức ăn, tăng gấp mấy lần, quan trọng nhất là xem ngươi dùng loại tiền gì.
Ông lão lấy ra mấy miếng tiền ngũ thù cười nói:
- Đây là đồng tiền thời Khai Hoàng, tương đương với đồng tiền Đại Nghiệp lúc ban đầu, vì thế nếu ngươi dùng tiền Khai Hoàng, bữa cơm này của ngươi nhiều nhất là tốn hai quan tiền.
Trương Huyễn hơi hiểu được, hỏi:
- Có đồng tiền Đại Nghiệp hiện tại không?
Tửu bảo lấy ra một đồng tiền đưa cho hắn:
- Đây là tiền Đại Nghiệp mới đưa ra năm nay, ai cũng không muốn tiền mục nát, nhưng loại tiền này trên thị trường lại nhiều nhất, mọi người đều cất giữ tiền cho tốt.
Trương Huyễn cầm ở trong lòng bàn tay nhìn nhìn, màu sắc đồng tiền chuyển thành màu đen, chữ viết mờ nhạt, hơn nữa vô cùng nhẹ, nhẹ nhàng tách ra cũng có thể thành hai mảnh, đã không còn loại cảm giác vàng óng nặng tay như lúc trước, khó trách giá hàng lại tăng lên, loại tiền mục nát này ai muốn lấy chứ?
Trương Huyễn thầm nghĩ, xem ra tình hình tài chính trong triều đình rất không lạc quan.
Ông lão đối diện thở dài:
- Không chỉ có tiền mục nát, ngay cả đo lường cũng thay đổi, lúc đầu là đấu lớn đấu nhỏ, chiều dài cũng có thước dài thước ngắn, thu lương thực thuế má dùng đấu lớn, quan phủ cứu tế hoặc bán ra thì dùng đấu nhỏ, việc một vào một ra này không biết đã lừa được bao nhiêu người, dân oán ngập trời rồi!
Trương Huyễn cảm thấy có chút kỳ quái, kinh tế của Đại Tùy cũng không đến mức thảm như vậy chữ!
Hắn nhớ rõ trong lịch sử tồn kho của triều Tùy đến thời Trung Đường vẫn chưa sử dụng hết, thời Đường lúc đầu có thể giảm lao dịch, giảm thuế má, có thể chính sách thời Trinh Quán hoàn toàn là nhờ vào sự ủng hộ của tồn kho khổng lồ triều Tùy. Tại sao lúc này triều đình lại bắt đầu phát hành tiền mục nát, thay đổi hệ thống đo lường nữa?
- Công tử có phải không mang đủ tiền đúng không?
Tửu bảo phát hiện Trương Huyễn không mang túi tiền, lập tức có chút lo lắng.
- Dùng thứ này có thể trả tiền không?
Trương Huyễn cười, từ trong lòng lấy ra một thỏi vàng, nặng khoảng hai lượng, ánh vàng lấp lánh lập tức hấp dẫn ánh mắt của tiểu nhị, ánh mắt gã trừng lớn:
- Đương… đương nhiên có thể!
Không ngờ tay của lão giả nhanh hơn, một tay đoạt lấy lượng vàng:
- Công tử, lượng vàng này đổi cho ta, ta đổi cho ngươi ba mươi quan tiền bằng một lượng, ta đưa tiền Khai Hoàng cho ngươi ngay bây giờ.
Trương Huyễn cũng giật mình, mùa xuân năm trước hắn ở quận Mã Ấp, mười quan tiền bằng một lượng vàng, sao mới một năm ngắn ngủi mà giá cả của vàng tăng gấp ba, thực khiến hắn cảm thấy không thể tin nổi.
Trương Huyễn bỗng nhiên ý thức được mình có chút tách biệt với xã hội, nếu hôm nay không phải một mình hắn tới nơi này ăn cơm uống rượu, hắn còn thật không biết giá hàng tăng vọt, đồng tiền bị giảm giá trị nghiêm trọng.
Trương Huyễn đương nhiên biết việc này có ý nghĩa như thế nào, đây rõ ràng chính là điềm báo bùng nổ khủng hoảng kinh tế, nếu vương triều Tùy không thể giải quyết được cục diện này thì nguy cơ chỉ càng thêm nghiêm trọng, cuối cùng mất nước.
Trương Huyễn cầm lại lượng vàng trong tay lão giả, rút đao ra chém vàng thành hai nửa, đưa cho lão giả cười nói:
- Ta không thể cầm đi hết sáu mươi quan tiền, lão trượng trước tiên đổi cho ta ba mươi quan tiền đi!
Lão giả bất đắc dĩ, chỉ đành vẫy tùy tùng tiến lên, để gã trả tiền giúp Trương Huyễn, đem tiền còn dư lại giao cho Trương Huyễn, ông ta thở dài nói:
- Hiện tại trên thị trường vàng là hàng hiếm, người bình thường sẽ không lấy ra ngoài, giống công tử lấy vàng trả tiền rượu là lần đầu tiên ta nhìn thấy. Nếu công tử có dư vàng thì có thể đổi cho ta hay không? Tại hạ họ Ngu, là người của quận Hội Kê.
Trong lòng Trương Huyễn vừa động, cười hỏi:
- Không biết lão trượng và Ngu tướng quốc có quan hệ như thế nào?


Bạn cần đăng nhập để bình luận