Đỉnh Cấp Gian Thương: Vô Địch Từ Buôn Bán Vũ Khí Đạn Dược Bắt Đầu

Chương 657: Tìm kiếm Thiên Tuyệt đều đem là Thiên Tuyệt chôn cùng

Chương 657: Tìm kiếm Thiên Tuyệt đều sẽ chôn cùng với Thiên Tuyệt
【Bách Hoa Tôn Giả!!】 Hồ ly thấp giọng thì thầm, sau đó ánh mắt xoắn xuýt nhìn Lâm Phong.
Lâm Phong cũng đang chờ đợi.
Hắn không hề rõ ràng quan hệ giữa Bách Hoa Tôn Giả và Thiên Tuyệt Tôn Giả.
Nếu hai bên đối địch thì phiền phức, đó là lý do vì sao hắn một mực không nói.
Chỉ là hiện tại tình hình càng ngày càng mất khống chế, biến số càng ngày càng nhiều, hắn không thể không nói.
Hồ ly nháy mắt bình tĩnh lại.
Hít sâu một hơi nhìn Lâm Phong, trầm giọng nói: 【Không quản ngươi nói cái gì, đi tới trước mặt ta!】
Lâm Phong đã sớm nghĩ đến, chỉ cần hồ ly không trốn, hắn liền yên tâm.
【Tốt, đánh cược riêng phần mình vào Tôn Giả phía sau, bàn lại một lần!】
【Cắt, chờ ngươi đến rồi nói!】
Thâm Hải Long Sắt bản thể lượng máu đã rơi xuống 50%.
Mặc dù các phân thân khác vẫn còn rất nhiều máu, bất quá không thành vấn đề lớn.
Ngay lúc hắn an ổn đánh quái.
Như Ngọc công tử gửi tin nhắn riêng đến.
【Thương lão bản, giúp ta! Đó là BOSS nhiệm vụ của ta!】
Thanh âm của hắn rất sốt ruột.
Lâm Phong dù sao cũng phải ăn đòn, lại còn phải ổn định hồ ly, có nhiều thời gian đùa giỡn Như Ngọc công tử.
【Ngọc ca, nói như vậy không hay lắm, lúc đầu tổ đội tốt đẹp, là ngươi đá ta!】
Như Ngọc công tử: 【Thương huynh đệ, Thương lão bản, hồ ly đã tìm được, ngươi xem, một ngàn vạn kim tệ kia ta không cần, coi như là thù lao giúp ta có được không!】
【Ta đi...】 Lâm Phong đều kinh hãi, có người vô liêm sỉ như vậy sao: 【Ca, đại ca, Ngọc ca ca, mặt cũng không cần à?】
Sắc mặt Như Ngọc công tử xác thực không dễ nhìn, chính hắn cũng cảm thấy mất mặt.
1000 vạn kim tệ lúc nào lại thành của hắn?
Như Ngọc công tử vẫn không qua được, nghe thủ hạ hồi báo, hắn đã ngạnh xông ba lần, đều bị tinh anh quái đánh trở về.
Nhìn ra hắn rất gấp.
Lâm Phong vừa định trào phúng hắn vài câu, đột nhiên nghĩ đến cái gì, vừa cười vừa nói: 【Như Ngọc huynh đệ, ta biết ngươi rất gấp, thế nhưng ngươi đừng nóng vội, nhiệm vụ của ngươi là gì, gửi cho ta đi.】
Như Ngọc công tử do dự.
Hắn có thể để Lâm Phong biết, Thâm Hải Long Sắt là nhiệm vụ của hắn.
Nhưng hắn không muốn cho hắn biết, đó là nhiệm vụ chức quan.
Có điều càng nghĩ, trừ Lâm Phong ra hắn không có biện pháp nào tốt hơn, chỉ có thể cắn răng nói ra: 【Tốt!】
Sau đó gửi nhiệm vụ của mình qua.
Lâm Phong nhìn thấy mở đầu nhiệm vụ nhịn không được kinh ngạc: 【Ta đi, nhiệm vụ này...ngươi trâu bò.】
Như Ngọc công tử lúng túng nói: 【Thương lão bản, ta toàn bộ nhờ ngươi.】
Suy tư một lát.
Lâm Phong nhếch miệng cười: 【Ta pt ngươi!】
Lúc Như Ngọc công tử nhận được lời mời tổ đội, rõ ràng sửng sốt một chút.
Hắn không nghĩ tới Lâm Phong dễ nói chuyện như vậy.
Ngay sau đó Lâm Phong lại gửi đến một tin.
【Ngươi vào đi, ta liền giúp ngươi làm nhiệm vụ, ta Thương Thiên Tử nhất ngôn cửu đỉnh, có thể chụp ảnh màn hình!】
【Ta~~】
Như Ngọc công tử biết, đây là kết quả tốt nhất.
Hắn cũng không thể yêu cầu Lâm Phong ra đón hắn a, chỉ có thể tự nghĩ biện pháp.
Cắn răng hô trong bang: 【Tinh anh quái đừng đánh nữa, các ngươi đưa ta vào trong.】
【Ách, lão đại, khó trị a, huynh đệ chúng ta tới đây chỉ có hơn 100 người, đối phó 2-3 con tinh anh quái còn được...Nhiều hơn chúng ta chịu không nổi!】
【Bớt nói nhảm, không cần các ngươi gϊếŧ quái, khiên thịt với vú em, đưa ta vào trong, c·hết bao nhiêu người cũng không quan trọng!】
Hắn chỉ có thể làm như vậy, mặc dù làm vậy sẽ khiến huynh đệ trong bang rất khó chịu.
Như Ngọc công tử vẫn có chút năng lực chỉ huy, không tới 5 phút, liền tổ chức hai mươi mấy đội cảm tử.
Bên ngoài một tầng khiên thịt, hắn với vú em ở giữa.
Đội hình thật là lớn!
Nhưng vừa đi vào phạm vi công kích của tinh anh quái liền bị gϊếŧ trở lại.
【Lão đại, chúng ta từ bỏ đi.】
【Từ bỏ? Câm miệng, ta không thể từ bỏ!】
Làm xong nhiệm vụ này, hắn liền có thể tấn cấp tứ phẩm quan, năm chủng loại còn chưa chắc chắn, nói không chừng ngày mai ngày kia sẽ có người tấn thăng.
Chỉ có tứ phẩm mới có thể yên tâm gối cao ngủ ngon.
Hắn nhìn về phía đoàn đội tán nhân, đột nhiên con mắt tỏa sáng: 【Cần khiên thịt vú em, đưa ta đến giữa đảo, một người thù lao 1 vạn kim tệ, không, 5 vạn kim tệ!!】
Sự thật chứng minh, có tiền có thể sai khiến quỷ thần, rất nhanh liền có mấy chục người xuất hiện.
Lần này Như Ngọc công tử vận khí không tệ.
Để kiếm tiền, vú em và khiên thịt của họ rất liều m·ạ·ng, và họ thực sự dẫn anh ta thoát khỏi vòng vây và tiến vào trung tâm hòn đảo.
Vừa lao ra khỏi rừng cây tảo biển, Như Ngọc công tử liền nhìn thấy lượng máu của Thâm Hải Long Sắt chỉ còn lại 1%.
Hai mắt Như Ngọc công tử muốn nứt ra, sốt ruột vạn phần.
【Thương lão bản, ta đến rồi, đừng gϊếŧ, chờ ta!!】
Tọa kỵ của hắn đang phi tốc chạy tới!
Vào một khắc cuối cùng, hắn vẫn đuổi kịp và bước vào phạm vi chia sẻ kinh nghiệm.
Lâm Phong bất đắc dĩ trong lòng: 【Thật chậm a, chờ hắn hai phút.】
Lập tức hạ lệnh xử lý Thâm Hải Long Sắt.
Ba tên thủ hạ đồng thời sử dụng kỹ năng đơn thể, gϊếŧ giây BOSS còn một tia máu.
【Đinh, chúc mừng bạn đã gϊếŧ c·hết Thâm Hải Long Sắt, khoảng cách thu được thông tin Thiên Tuyệt lại gần một bước.】
Nghe hệ thống nhắc nhở, Như Ngọc công tử lúc này mới thở một hơi dài nhẹ nhõm.
【Đa tạ Thương lão bản a!】
Bản thể Thâm Hải Long Sắt nổ tung, các phân thân của nó cũng hóa thành bụi đất trong giây lát.
Một đống chiến lợi phẩm rơi ra từ t·hi t·hể nổ tung, bao gồm trang bị cấp 90 màu đỏ và một tấm ván màu vàng.
Như Ngọc công tử mong chờ nhìn Lâm Phong thu hết chiến lợi phẩm vào bao.
Ánh mắt ghen tị vô cùng s·ố·n·g động.
【Thương~Thương huynh đệ, cái màu vàng vừa rồi là cái gì?~】
Lâm Phong nhìn hắn như cười mà không phải cười: 【Sao? Ta giúp ngươi làm nhiệm vụ, ngươi còn muốn chia chiến lợi phẩm à.】
【Ah không không, ngươi hiểu lầm rồi!】
Không rảnh để ý tới tên hề đầy dã tâm này.
Lâm Phong thu tất cả tay chân, để la lỵ ở lại tại chỗ chờ đợi, một mình hắn chậm rãi đi về phía sứ đồ Thiên Tuyệt.
【Tốt, rất tốt, theo như ước định, ta sẽ nói cho ngươi thông tin về Thiên Tuyệt Tôn Giả!】
Nghe thấy lời hồ ly nói, Như Ngọc công tử trừng lớn hai mắt.
Hai chữ Thiên Tuyệt dường như chạm vào dây thần kinh của anh ta.
Lâm Phong cũng không ngờ, hồ ly lại mở miệng trực tiếp trước mặt nhiều người như vậy.
【Ha ha, biết thì sao? Ta không ngại nói cho các ngươi biết, Thiên Tuyệt Tôn Giả đã sớm c·hết từ một ngàn năm trước rồi!】
Hồ ly đầy vẻ cực kỳ bi ai, trầm giọng nói: 【Nếu nàng còn sống, đám tu luyện giả ti tiện các ngươi, ngay cả tư cách gặp ta cũng không có!!】
Lâm Phong khẽ nhíu mày, đó không phải là câu trả lời hắn muốn.
Như Ngọc công tử lại trừng lớn hai mắt, bất khả tư nghị nói: 【Sao có thể, không thể nào, Thiên Tuyệt c·hết rồi? Vậy NPC bảo ta tìm tung tích hắn làm gì?】
Đúng vậy, Bách Hoa Du Nhiên để anh tìm, nhiệm vụ của Như Ngọc công tử cũng là tìm.
Nếu c·hết rồi, thì cái nhiệm vụ này có ý nghĩa gì?
Lâm Phong trầm giọng nói: 【Hồ ly, ngươi biết ngươi đang nói cái gì không!】
Trong bi thống, hồ ly đột nhiên chậm rãi cúi đầu xuống, lộ ra một nụ cười quỷ dị: 【Ngươi cho rằng hai ba câu nói là có thể giải quyết ta sao? Nằm mơ, ta thích nhìn dáng vẻ tuyệt vọng của con người, không chơi nữa, U Mộng, động thủ, à không, động dạ dày!】
Hắn vừa dứt lời, thân thể liền trở nên trong suốt.
Lâm Phong lúc này mới kịp phản ứng: 【Ảo ảnh!】
【Kiệt kiệt kiệt, muộn rồi, c·hết đi, những kẻ tìm kiếm Thiên Tuyệt đều sẽ chôn cùng với Thiên Tuyệt!】
Ầm ầm một tiếng vang lên.
Đột nhiên, vô số chất lỏng màu xanh lam bài tiết ra xung quanh, loại chất lỏng này có tính ăn mòn rất mạnh, nháy mắt lan rộng ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận