Đỉnh Cấp Gian Thương: Vô Địch Từ Buôn Bán Vũ Khí Đạn Dược Bắt Đầu

Chương 652: BOSS trong cơ thể có tòa đảo

Chương 652: Bên trong cơ thể BOSS có một hòn đ·ả·o
Đây là lần đầu tiên gặp phải tình huống như vậy.
Vòng xoáy xoay tròn quá nhanh, khiến cho mọi người đều k·í·ch hoạt cơ chế choáng váng.
Trước mắt tối sầm lại, giống như ngủ thiếp đi vậy.
Một lát sau, âm thanh hệ th·ố·n·g mới vang lên.
【 Đinh, thiết lập lại kết nối! 】 【 Kết nối th·à·nh c·ô·ng, ghi nhân vật thành c·ô·ng. 】 Hệ th·ố·n·g âm thanh vang lên.
Lâm Phong dần dần mở mắt.
Hình ảnh lại hiện ra.
Hắn nghi hoặc nhìn xung quanh.
Bên cạnh là hơn một ngàn người chơi đã đi vào trước đó.
Những người chơi này gần như đồng thời mở mắt.
Tỉnh dậy, nhốn nháo đứng lên, tất cả đều mờ mịt nhìn bốn phía.
Đây là một không gian kín dị thường.
Nơi bọn họ đang đứng là một hòn đ·ả·o hoang.
Hòn đ·ả·o rất lớn, xung quanh hòn đ·ả·o là chất lỏng màu xanh lam phát huỳnh quang.
Ánh huỳnh quang chiếu sáng toàn bộ không gian.
Ngước đầu nhìn lên đỉnh cũng là một đỉnh vòm kín.
【 Đây là đâu vậy? 】 【 Ta nhớ chúng ta bị một cái miệng nuốt vào mà? 】 【 Chẳng lẽ đây là bụng của con BOSS kia? 】 【 Con BOSS này to thật đấy. 】 Không gian này còn lớn hơn cả Ninh Đô Thành.
Nếu nơi này là bụng quái vật.
Điều đó có nghĩa là hình thể BOSS này còn lớn hơn cả Ninh Đô Thành.
BOSS lớn như vậy, chưa từng nghe nói.
Sắc mặt Lâm Phong càng ngày càng ngưng trọng.
BOSS cấp 100, dù cho hắn có chơi mấy năm t·h·i·ê·n hạ ở kiếp trước.
Vẫn là một tồn tại k·h·ủ·n·g b·ố.
Thực lực người chơi và BOSS không tương đồng.
Sau cấp 90 là một ranh giới đối với người chơi, cũng là ranh giới đối với BOSS.
Cho dù có chơi mấy năm lên tới cấp 100.
Người chơi cũng chỉ có thể đi quét mấy con BOSS cấp 90, BOSS cấp 99 cũng được.
Nhưng BOSS cấp 100, có danh tiếng, thì đừng hòng mơ tưởng đến.
【 Thương lão bản, ngươi biết chuyện này rốt cuộc là sao không? 】 Ngay lúc Lâm Phong đang suy tư, có người hỏi hắn.
【 Đúng vậy, BOSS ở đâu ra vậy? Gần khu vực biển sẽ có boss lớn vậy sao? 】 【 Quan chức T·h·i·ê·n H·ạ nói rằng sau cấp 100 bọn họ mới từ từ c·ô·ng bố vị trí boss, sao chúng ta chưa tới cấp 85 mà đã gặp phải rồi? 】 【 Thương lão bản, đây là nhiệm vụ của ngươi sao? 】 Bởi vì ban đầu Lâm Phong là người đang giao chiến với BOSS.
Mọi người ngay lập tức nghĩ đến hắn.
Lâm Phong nhíu mày, bất đắc dĩ nói với mọi người: 【 Chư vị, ta cũng không biết tình hình cụ thể như thế nào, ta chỉ đang đ·á·n·h quái ở San Hô Hải Thành, đột nhiên gặp phải con BOSS này tập kích, chuyện gì xảy ra tiếp theo thì chắc chư vị cũng biết rồi. 】 【 Chư vị vì cứu ta mà bị BOSS nuốt, ta Thương T·h·i·ê·n T·ử vô cùng áy náy, nhưng ta thật sự không biết lai lịch của con BOSS này! 】 Là đệ nhất t·h·i·ê·n hạ, hắn vẫn rất khiêm tốn.
Trong đám người, trừ C·ô·ng T·ử Minh ra, những người khác đều nhộn nhịp đáp lời kh·á·c·h khí.
【 Thương lão bản kh·á·c·h khí quá. 】 【 Đúng thế, chúng ta đâu có c·hết ai đâu? Cũng không tổn thất gì. 】 【 Đúng rồi, hay là chúng ta về thành thôi. 】 【 Gì chứ, đến được chỗ tốt thế này rồi mà ngươi còn muốn về thành à? 】 【 Đúng đấy, con boss này hiển nhiên không phải loại chúng ta có thể đ·á·n·h lại, nó đã nuốt chúng ta vào, chắc chắn là có nhiệm vụ đấy. 】 Không ai trách Lâm Phong cả.
Lang bạt trong T·h·i·ê·n H·ạ, cái này gọi là kỳ ngộ!
【 Nhưng trong danh sách nhiệm vụ của chúng ta đâu có nhắc gì đâu. 】 【 Ai mà biết được? Có khi lát nữa là có nhiệm vụ đấy. 】 【 Hay là chúng ta tìm thử xem? 】 Nghe vậy, Lâm Phong cũng không nhịn được nhìn thoáng qua nhiệm vụ ẩn của mình.
Vẫn là tìm mảnh ghép cuối cùng.
Những người khác thì không cần nói.
Lâm Phong luôn quan s·á·t sắc mặt Như Ngọc C·ô·ng T·ử.
Tên này giấu chuyện không giỏi, đến đây, thấy hắn cúi đầu, mắt sáng lên.
Hắn biết ngay, Như Ngọc C·ô·ng T·ử chắc chắn biết gì đó.
【 Lão đại, sao đây? 】 【 Chúng ta cũng vào xem sao? 】 Người Đại Thương Vương Triều và những người chơi bình thường đều hướng về hòn đ·ả·o nhỏ ở giữa mà đi tới.
Như Ngọc C·ô·ng T·ử bận hạ m·ệ·n·h lệnh: 【 Mau đi tìm một con BOSS tên là Thâm Hải Long Sắt, tìm được thì báo cho ta, nhớ kỹ, phải bảo m·ậ·t đấy. 】 【 Rõ lão đại! 】 【 Yên tâm đi lão đại, chỉ có bọn ta biết thôi! 】 Đương nhiên, thông tin này chỉ một giây sau đã đến tay Lâm Phong.
Lâm Phong nhướng mày: 【 Tên này, quả nhiên có nhiệm vụ! 】 Sau đó, hắn truyền đạt m·ệ·n·h lệnh tương tự.
【 Người của Đại Thương Vương Triều nghe lệnh, tìm một con BOSS tên là Thâm Hải Long Sắt, đừng làm rùm beng lên. 】 【 Rõ lão đại. 】 Nhìn đám người chơi đông đ·ả·o rời khỏi hòn đ·ả·o.
Như Ngọc C·ô·ng T·ử đến bên cạnh Lâm Phong.
Nhỏ giọng nói: 【 Thương lão bản, ở đây chỉ có hai bang p·h·ái chúng ta, ngài cứ yên tâm, C·ô·ng T·ử Minh ta chỉ nghe lệnh của Đại Thương Vương Triều, ngài có dặn dò gì cứ việc nói. 】 Lâm Phong liếc hắn một cái, trong lòng thì cười lạnh, tên này đang chơi trò tâm cơ với mình.
Muốn moi tin tức hữu ích từ chỗ hắn, còn non lắm, trước tiền bạc, tâm cơ của hắn vô dụng thôi.
Lâm Phong vui vẻ vỗ vai Như Ngọc C·ô·ng T·ử.
【 A Ngọc à, lời hứa 10 triệu trước kia của ta vẫn còn hiệu lực, chỉ cần tìm được con hồ ly, giúp ta hoàn thành nhiệm vụ, 10 triệu sẽ là của cậu. 】 【 Cảm ơn Thương lão bản, chúng ta cùng nhau! 】 Như Ngọc C·ô·ng T·ử tỏ ra rất vui vẻ, một bộ dạng đi th·e·o Lâm Phong.
Hắn đang giám thị Lâm Phong.
Lâm Phong nhìn thấu nhưng không nói ra.
Lâm Phong cũng tò mò đi về phía tr·u·ng tâm hòn đ·ả·o.
Hòn đ·ả·o này rất cổ quái, có những hòn non bộ và rừng cây được tạo thành từ san hô tảo biển.
Ngoài ra, nó cũng không khác gì các hòn đ·ả·o bình thường khác.
Dưới ánh đêm lờ mờ, ngàn người chơi t·h·ả·m thức lục soát tiến vào bên trong đ·ả·o.
Tất cả mọi người rất ăn ý.
Cứ sáu người lập thành một tổ, mỗi tổ cách nhau một khoảng, xếp thành một hàng, trùng trùng điệp điệp tiến vào đ·ả·o.
Mặc dù bên ngoài có một vòng 'Nước' huỳnh quang lập lòe.
Nhưng nơi này vẫn rất u ám.
Ước chừng sau 10 phút, mọi người không biết đã đi sâu được bao xa, không có bất cứ động tĩnh gì.
Hòn đ·ả·o này tĩnh mịch như tờ, chỉ có tiếng nước chảy thưa thớt xung quanh.
【 Đây không phải là nước, nếu như nơi này là bên trong cơ thể BOSS, vậy thì chất lỏng huỳnh quang kia chắc là dịch vị của BOSS! 】 【 Kì lạ thật, không có dã quái, BOSS đâu ra? 】 Khi mọi người đang hiếu kỳ thì một tiếng c·ô·n trùng kêu the thé phá vỡ sự yên tĩnh.
Đột nhiên một bóng đen lao ra từ một bên bụi cây rậm rạp.
Bóng đen không lớn lắm, chỉ cỡ hài nhi.
Nhưng động tác lại cực kì nhanh nhẹn.
Trong nháy mắt nó lao về phía một người chơi tự do.
Người kia là một k·i·ế·m kh·á·c·h cấp 75.
Đúng vậy, đẳng cấp của người chơi bình thường vẫn dao động ở mức 75 đến 80.
Trên 80 là người chơi cao cấp.
Cấp 75 đến đây, thuần túy là tham gia náo nhiệt và làm bia đỡ đ·ạ·n.
Bóng đen lao ra đã x·á·c định điều đó.
Nhìn kỹ lại, bóng đen kia có một lớp giáp x·á·c hình bầu dục, bao bọc toàn thân.
Phía dưới lớp giáp x·á·c, có ba đôi mắt đỏ tươi.
Nó còn có sáu móng vuốt như liêm đ·a·o.
đ·a·o lóe lên, lao tới chộp lấy đầu người chơi kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận