Đỉnh Cấp Gian Thương: Vô Địch Từ Buôn Bán Vũ Khí Đạn Dược Bắt Đầu

Chương 342: Hèn hạ Thương Thiên Tử

**Chương 342: Thương Thiên Tử hèn hạ**
Động tĩnh chiến đấu của đối phương khiến sương mù xung quanh tan đi không ít.
Lâm Phong và Kiếm Bất Phàm ẩn nấp trong sương mù từ từ tiến lại gần.
Cuối cùng cũng nhìn rõ được diện mạo của đối phương.
Nhóm người này có 6 người, bao gồm: Thầy thuốc, cổ sư, đạo sĩ, quyền sư, kiếm sĩ, chiến sĩ, mỗi người một nghề.
Một tổ hợp luyện cấp đánh BOSS rất tiêu chuẩn.
Ba nam ba nữ, tất cả đều đến từ cùng một bang phái.
【Lâm Đô Thành】【Thần Long Giáo】
Tên bang phái cái nào cũng uy vũ.
Có điều cái tên này Lâm Phong nghe còn chưa từng nghe qua.
Không lọt vào top 10 bảng xếp hạng bang phái.
Tuy nhiên, có thể tập hợp ra 6 người chơi cấp độ khoảng 68, bang phái này cũng được xem là khá.
【 Lão đại, ta đã từng nghe nói đến bang phái này rồi, là một bang phái tân tiến lớn, không cẩn thận có khi sẽ gặp chuyện! 】
Lâm Phong cười nói: 【 Nhìn ngươi sợ chưa kìa, ta Thương Thiên Tử sợ cái này sao? Ngươi cứ chờ xem là được. 】
Trong lúc bọn họ quan sát đối phương.
Cương Thi Vương và Thôn Thiên Nga đã đi vòng quanh khu vực của bọn họ, đem tất cả quái dã có thể kéo đến toàn bộ kéo tới.
Sự chú ý của đối phương toàn bộ đều dồn vào Bạch Hổ vương, không hề chú ý tới tiếng động vật xung quanh càng ngày càng thường xuyên, càng ngày càng tới gần.
【 Lão đại, ngươi đây là kéo bao nhiêu vậy? 】
【 Đừng vội, BOSS hiện tại còn 50% lượng máu, còn sớm mà! 】
【 Đừng kéo nhiều quá, ngươi lát nữa kéo nhiều quá, chúng ta làm sao tiếp nhận bây giờ? 】
【 Ngươi nói… Thật đúng là có lý, thế nhưng ta không nghe! 】
Làm loại chuyện này, Lâm Phong kinh nghiệm đầy mình, chưa từng ăn thịt heo chẳng lẽ còn chưa thấy heo chạy sao?
Số lượng quái dã ít, đối phương chịu đựng được, vậy thì xem như phí công vô ích.
【 Làm việc là phải làm cho đến cùng! 】
Lâm Phong thấy lượng máu Bạch Hổ vương càng ngày càng thấp.
Nhẹ nhàng vỗ tay ra tiếng.
Cương Thi Vương và Thôn Thiên Nga liền dẫn theo một đợt lớn quái dã đang ập đến.
Sáu người Thần Long Giáo, lúc này mới lờ mờ nghe thấy được âm thanh.
【 Lão đại, con BOSS này thật khó đánh! 】
【 Cũng tàm tạm, tiểu BOSS thôi mà, chỉ là trâu bò một chút! 】
Trong sáu người này, lão đại lại là một vú em thầy thuốc!
Nhìn hình dạng nhân vật của đối phương, là một loli chân dài.
Không hề nhỏ bé, bởi vì đôi chân này rất dài, so với tính mạng BOSS còn muốn dài hơn kiểu loại kia.
Chính là kiểu nhìn mặt là tiểu loli, nhìn dáng người là người mẫu lớn loại kia.
Cũng không biết nàng ta nặn thế nào được hay vậy.
Tên của nàng là Thủy Thủy, dù sao thì Lâm Phong và Kiếm Bất Phàm đều chưa từng nghe qua.
Thế nhưng nhìn ra được, người trong đội ngũ đều rất nể phục nàng.
【 Thủy lão đại, ngươi có nghe được âm thanh gì không? 】
【 Ta hình như là có nghe. 】
Thủy Thủy khinh thường nói: 【 Các ngươi lá gan càng ngày càng nhỏ rồi, Bạch Vụ rừng cây khắp nơi đều là quái dã, có chút âm thanh thì làm sao? 】
【 Đúng, ngạc nhiên thật! 】
Dần dần, âm thanh càng ngày càng nhiều, càng ngày càng gần.
Sáu người bọn họ cuối cùng cũng phát hiện ra điểm không hợp lý.
【 Giống như là có âm thanh, hơn nữa ta có một loại cảm giác là ta bị bao vây rồi! 】
【 Từ lúc tiến vào khu rừng rậm này ta đã có cảm giác bị vây quanh, thế nhưng mà, tê cả da đầu như thế này vẫn là lần đầu tiên! 】
【 Cẩn thận, ngớ ngẩn à, né tránh chút đòn tấn công của BOSS đi! 】
Quái dã chạy đến tạo ra động tĩnh rất lớn.
Nhưng mà bọn họ đều đang tập trung đánh BOSS, cho dù biết có điểm là lạ, cũng chỉ có thể kiên trì đánh tiếp.
Điều này cũng khiến cho bọn họ bỏ lỡ cơ hội chạy trốn.
Khi Thủy Thủy nhìn thấy quái dã xông phá sương mù xuất hiện, đã không kịp nữa rồi.
Bốn phương tám hướng tất cả đều là quái dã.
Kền kền toàn thân trắng như tuyết, khỉ mặt trắng có hai cái má…
Cấp 70, cấp 72…
Đủ loại quái dã với các cấp độ, khoảng chừng vài trăm con.
【 Mẹ kiếp! Chúng ta bị bao vây rồi! 】
【 Sao lại có nhiều quái dã như vậy chứ. 】
【 Ta biết rồi, là tiếng hổ gầm vừa nãy, đã khiến sương mù dày đặc xung quanh nhạt bớt đi. 】
Vừa rồi tiếng hổ gầm rất vang, cũng bởi vì cái âm thanh kia, hai người Lâm Phong mới nhìn thấy đối phương đang đánh BOSS.
Sau âm thanh kia, cũng không hề phát sinh chuyện gì khác.
Sáu người theo bản năng cho rằng, những con quái dã này đều bị tiếng hổ gầm kia dẫn tới.
【 Làm sao bây giờ? Nhiều quái dã như vậy chúng ta không gánh nổi đâu! 】
【 Mau, mau bảo vệ lão đại. 】
【 Không được, BOSS làm sao bây giờ? 】
Đánh BOSS được nửa canh giờ, thấy sắp xong đến nơi, bọn họ đều không muốn từ bỏ.
Thủy Thủy lúc này lại đứng ra.
Trầm giọng nói: 【 Không thể lo cho BOSS được nữa, nếu không chúng ta sẽ bị diệt đoàn mất! 】
【 Lão đại… 】
【 Bên ngoài không chịu đựng nổi, BOSS cũng không còn cách nào xử lý, đi thôi, vừa đi vừa gánh BOSS, chúng ta rời khỏi đây! 】
Thủy Thủy có thể làm lão đại bang phái này không phải là không có lý do.
Nhìn qua là một tiểu loli không làm nên chuyện gì.
Trên thực tế lại sát phạt quyết đoán.
Nàng vừa nhìn thấy quái dã liền biết, hỏng rồi!
【 Phá vòng vây ra ngoài, những con quái nhỏ này để sau rồi tính. 】
【 Rõ, lão đại! 】
Dưới sự chỉ huy của nàng, sáu người tiểu đội ngay ngắn trật tự, không ngờ lại cứ thế mà gánh vác được đợt công kích đầu tiên của quái dã.
Lâm Phong và Kiếm Bất Phàm trốn ở một bên thấy cảnh này cũng không khỏi cảm thán.
【 Lão đại, nữ nhân kia rất lợi hại a! 】
【 Ừ, đúng vậy, nàng ta thế mà trong thời điểm hỗn loạn như này, còn biết để cho phó T chiến sĩ cản lại tất cả cừu hận. 】
Hơn nữa bộ kỹ thuật T kia cũng rất tốt, có thể vừa chạy vừa giữ chặt tất cả quái nhỏ.
Thủy Thủy và đạo sĩ đều có thể hồi máu cho hắn.
Bất quá, bọn họ không kiên trì được quá lâu.
Chỉ có thể nghĩ biện pháp trốn thoát!
【 Lão đại, đối phương ngưu như vậy, hình như là chúng ta sắp thất bại rồi! 】
【 Thất bại sao? Ha ha, nghĩ nhiều rồi, làm sao ta lại có thể không nghĩ đến cái kết quả này, vừa rồi quái dã chỉ là những con do Cương Thi Vương mang đến thôi, tiếp theo còn có Thôn Thiên Nga đây! 】
Nụ cười của Lâm Phong rất nham hiểm.
Ngay khi sáu người Thần Long Giáo sắp sửa phá được vòng vây xông ra ngoài.
Đột nhiên lại có thêm một đám quái dã khác ập đến, ngay lúc đem đám quái dã này kéo đến bên cạnh bọn họ, Lâm Phong liền thu Thôn Thiên Nga về.
Không còn mục tiêu nữa, đám quái dã này trực tiếp tấn công sáu người Thần Long Giáo.
Thành công lấp kín đường có khả năng bỏ trốn của bọn họ!
【 Xong rồi! ! 】
【 Chết tiệt, vì sao lại có nhiều quái dã như vậy! 】
【 Con BOSS này chẳng lẽ có phương pháp dẫn quái sao? 】
【30% lượng máu? Chẳng lẽ là kỹ năng? Con quái này làm sao mà đánh được đây? ? 】
【 Mau, bảo vệ lão đại! 】
Giờ thì hay rồi, bốn phương tám hướng đều là quái dã, không chạy được nữa, không có đủ vị trí kéo quái dã.
Bọn họ chỉ có thể ở bên trong đau khổ giãy dụa.
Không lâu sau, cổ sư yếu nhất trong đội liền bị đám quái vây công đến chết.
【 Lão đại, chúng ta hình như thành công rồi! Lúc nào xuất mã đây? 】
【 Đừng vội. 】
【 Hả? Còn chưa vội sao? Nhỡ đâu con BOSS kia thoát chiến, chúng ta lại phải đánh lại BOSS từ đầu đấy! 】
Lâm Phong đương nhiên biết rõ điều này: 【 Phải giết người trước đã, đợi sáu người này chết hẳn rồi lại nói tiếp. 】
Trong lúc nói chuyện, hắn lại lần nữa triệu hồi ra tay chân, chuẩn bị sẵn sàng tiếp nhận BOSS.
Ngay khi Lâm Phong cho rằng mình sắp thành công.
Đột biến phát sinh.
Trong sáu người Thần Long Giáo, đã chết 4 người.
Chỉ còn lại Thủy Thủy và quyền sư.
【 Thủy lão đại, không cần quan tâm ta, ngươi đi mau đi! 】
【 Cắt... Được rồi, vậy thì ngươi… hi sinh đi. 】
Sau đó, trong ánh mắt kinh hãi của Lâm Phong.
Thủy Thủy đột nhiên xông thẳng lên trời, bay lên! !
Bạn cần đăng nhập để bình luận