Đỉnh Cấp Gian Thương: Vô Địch Từ Buôn Bán Vũ Khí Đạn Dược Bắt Đầu

Chương 259: Bái sư Âu Dương Vô Địch

**Chương 259: Bái sư Âu Dương Vô Địch**
Đế quốc thiên sư! ! !
Nhìn thấy hắn nháy mắt.
Vũ Viêm, Vũ Y Y và Lâm Phong toàn bộ đều sững sờ tại chỗ.
Đế quốc tổng cộng có ba danh tu luyện giả siêu nhiên vật ngoại.
Bọn họ phân biệt là Thiên Sư, Đế Sư và Quốc Sư.
Ba danh tu luyện giả này được xưng là đế quốc tam sư.
Trong đó Đế Sư địa vị cao nhất.
Quốc sư quyền lực cao nhất.
Thiên sư siêu nhiên vật ngoại nhất, tu vi tối cường.
Ba người này ở trong đế quốc vô cùng quan trọng.
Đừng nói công chúa và hoàng tử, ngay cả quốc chủ đế quốc đương kim nhìn thấy ba vị này cũng phải làm lễ tiểu bối.
Vũ Viêm và Vũ Y Y từ khi bắt đầu ghi nhớ, số lần gặp được thiên sư có thể đếm được trên một bàn tay.
Biết rõ thiên sư địa vị cao thượng.
Vội vàng cung kính hành lễ: 【 Gặp qua Lão Thiên Sư. 】
Đối mặt hoàng tử và hoàng nữ hành lễ.
Thiên sư nhìn cũng không thèm nhìn bọn họ một cái, chỉ là khẽ gật đầu nói: 【 Mau trở về cung đi. 】
【 Thiên sư, nhưng mà cái tên xấu xa kia! 】
【 Hả? 】
Thiên sư nhẹ lên một tiếng.
Bốn tên thị vệ của nàng, không hẹn mà cùng thổ huyết.
Vũ Y Y còn muốn nói gì đó, đám thị vệ phỏng chừng đều muốn chửi mẹ.
Dựa vào cái gì nàng nói chuyện, bọn họ chịu tổn thương chứ.
Vũ Viêm vội vàng kéo Vũ Y Y, ánh mắt ngưng trọng lắc đầu.
Lại lần nữa cung kính nói: 【 Cẩn tuân thiên sư chi mệnh. 】
Sau đó vội vã lôi kéo Vũ Y Y rời khỏi ngõ nhỏ.
【 Ca, huynh kéo ta làm cái gì? Ta lại không bất kính với hắn, ta chỉ là g·iết một tên tiểu quan tứ phẩm, làm sao vậy chứ! Chẳng phải xuất cung bị thiên sư phát hiện sao? Nếu không được trở về bị phụ hoàng quở trách một phen! 】
Vũ Viêm bất đắc dĩ nói: 【 Muội thật sự là bị làm hư rồi, Thương Thiên Tử chỉ là một nhân vật nhỏ không sai, có thể thiên sư "thần long kiến thủ bất kiến vĩ", ngay cả phụ hoàng muốn gặp hắn cũng không dễ dàng, hắn bây giờ lại xuất hiện ở đây, còn bảo chúng ta rời đi, lẽ nào không biết điều này có ý nghĩa gì sao? 】
【 Không biết, ta cũng không muốn biết cái lão thiên sư kia mưu đồ gì, tên xấu xa kia phải c·hết. 】
【 Muội muội ngốc ạ, muội còn không nhìn ra? Thiên sư chính là vì Thương Thiên Tử mà đến. 】
【 A, làm sao có thể? Không phải là vì chúng ta sao? 】
【 Muội cảm thấy thiên sư lại vì hai chúng ta trộm đi ra ngoài cung mà đặc biệt chạy tới sao? Ta cũng cảm thấy không có khả năng, thế nhưng đã phát sinh ở trước mặt chúng ta, xem ra Thương Thiên Tử này không đơn giản như vậy. 】
Vũ Y Y hiển nhiên là một đóa bạch liên hoa ngây thơ.
Có thể Vũ Viêm thì không, hắn là hoàng tử, dù cho không phải một hoàng tử rất anh minh, cũng đã phát giác được gì đó.
Thương Thiên Tử vậy mà có thể khiến cho thiên sư tự thân xuất mã.
Tin tức này nếu truyền vào lỗ tai phụ hoàng, người cũng muốn coi trọng đi.
Vũ Y Y tỉnh tỉnh mê mê tựa hồ nghe hiểu được một nửa, lộ ra nụ cười nghịch ngợm: 【 Ca, nếu huynh hiếu kỳ, chúng ta trở về nghe lén? 】
Vũ Viêm liếc mắt: 【 Lén lút? Thiên hạ hôm nay ai có thể nghe lén thiên sư? Thôi đi, chúng ta vẫn là hồi cung đi, chỉ là về sau đối với Thương Thiên Tử, cần phải đặc biệt chú ý. 】
【 A? Tên xấu xa kia không g·iết? 】
【 Còn g·iết cái gì nữa? Nếu như hắn đáng c·hết, thiên sư tự khắc sẽ g·iết hắn, nếu hắn sống sót, vậy ta cần phải kết giao lại với hắn. 】
Đừng nói bọn họ.
Giờ phút này, ngay cả Lâm Phong cũng rất k·h·i·ế·p sợ.
Đường đường thiên sư đứng đầu trong tam sư của đế quốc, vậy mà lại tìm hắn.
Hắn không giống Vũ Viêm và Vũ Y Y, bọn họ là NPC.
Lâm Phong trong lòng hiểu rất rõ, đây là thế giới trò chơi, làm một cái NPC đột nhiên tìm ngươi, tất nhiên sẽ có nhiệm vụ.
Ngay cả người chơi từng gặp qua thiên sư ở đời trước cũng không nhiều.
Lâm Phong sửa sang lại y phục, ôm quyền nói: "Đế quốc tổng môi giới, Thương Thiên Tử, gặp qua thiên sư."
Hắn làm lễ này cũng gần giống như hai người kia.
Thiên sư không hề ngại ngần một chút nào, nở nụ cười hớn hở, lắc đầu nói: 【 Ta muốn gặp không phải là đế quốc tổng môi giới Thương Thiên Tử, hắn không có tư cách gặp ta. 】
"A?"
【 Ta muốn gặp chính là phó tông chủ Lạc Hà tông, Thương Thiên Tử. 】
Thì ra là nhắm vào tầng thân phận này của hắn.
Không đúng, Lạc Hà tông chỉ là một môn phái nhỏ ở một thành nhỏ.
Tam sư quản lý tất cả môn phái trong thiên hạ, sao lại có thể để mắt loại môn phái nhỏ như này? Còn tự thân tới đây?
Thiên sư tựa hồ nhìn thấu tâm tư Lâm Phong, tiếp tục nói: 【 Người sáng lập Lạc Hà tông và lão phu là sư huynh đệ. 】
【 Ngươi là đệ tử có thiên phú tốt nhất, cống hiến lớn nhất trong trăm năm trở lại đây của Lạc Hà tông. 】
【 Tên nhóc Lạc Hà thượng nhân kia cầu đến trên đầu lão phu, hắn nhờ ta chỉ điểm cho ngươi một hai. 】
Nghe vậy.
Lâm Phong mở to hai mắt nhìn, bất khả tư nghị nhìn thiên sư.
Hắn có nghĩ qua đối phương có thể sẽ giao cho hắn nhiệm vụ.
Cũng có khả năng sẽ có một ít lợi ích, chỉ là không nghĩ tới lợi ích sẽ lớn đến vậy.
Không thể nào, đây hoàn toàn không giống với tác phong của quan lại trong "thiên hạ".
Liền bán tín bán nghi nói: "Lão thiên sư nói chỉ điểm là chỉ? ?"
【 Tâm pháp tông môn. 】
"Cái gì! !"
【 Tâm pháp của Lạc Hà tông thiên về công kích, am hiểu lấy điểm phá diện, sắc bén vô cùng, Lạc Hà thượng nhân nói, tâm pháp của Lạc Hà tông không thích hợp với ngươi. 】
Xác thực.
Tâm pháp Lạc Hà tông càng thích hợp với những chức nghiệp công kích, kiếm sĩ, đạo sĩ các loại.
Không thích hợp với thợ săn hay người hỗ trợ.
【 Ngươi chỉ có hai con đường, hoặc là chuyển sang tông môn khác, hoặc là mở ra lối đi riêng. 】
【 Hiển nhiên, Lạc Hà thượng nhân không muốn mất đi ngươi, liền cầu đến trên thân lão phu, để lão phu truyền thụ cho ngươi tâm pháp tông môn, ngươi có bằng lòng bái ta làm thầy không? 】
Có lẽ sợ Lâm Phong không đáp ứng, thiên sư lại bồi thêm một câu.
【 Dựa theo đạo thống truyền thừa, lão phu và Lạc Hà coi như là sư huynh đệ, chúng ta xem như là đồng tông đồng nguyên, ngươi không cần phải có gánh nặng trong lòng. 】
Lâm Phong giờ phút này đã k·í·c·h động đến không nói nên lời.
Cái này còn có gì nguyện ý hay không? Đây chẳng phải là trò chơi đang tặng phúc lợi à?
"Thiên hạ" lúc nào lại tốt như vậy.
Khó trách, khó trách Lạc Hà thượng nhân lại để hắn dẫn đội tới Đế đô.
Vốn cho rằng chỉ là nhiệm vụ chuyển chức bình thường, không ngờ lại có chỗ tốt lớn thế này.
Đây chẳng phải là kỳ ngộ của đại nam chính trong tiểu thuyết hay sao?
Trước mặt Lâm Phong hiện ra khung chat.
"Nguyện ý! ! Sư phụ xin nhận của đồ nhi..."
【 Ai ~ 】 không đợi Lâm Phong bái xuống, liền bị một cỗ lực lượng vô hình ngăn chặn, thiên sư vừa cười vừa nói: 【 Chuyện bái sư, ngươi và ta không vội, ta sẽ không tiếc bất cứ thứ gì dạy cho ngươi tâm pháp, thế nhưng, trước khi tâm pháp của ngươi đại thành, ta không hi vọng có người biết được quan hệ giữa chúng ta! 】
Lâm Phong đương nhiên không quan trọng, vừa vặn cũng không cần bái sư.
Chỉ thấy thiên sư vung tay lên.
Liền có một đạo hào quang rơi vào trên thân Lâm Phong.
Âm thanh hệ thống vang lên.
【 Đinh, chúc mừng ngươi học được tâm pháp: Thiên Địa Tiêu Dao. 】
【 Thiên Địa Tiêu Dao tầng thứ nhất: Tăng toàn bộ thuộc tính 10%, tỷ lệ né tránh +10%, tỷ lệ chính xác +10%, tốc độ tấn công +10%, tốc độ di chuyển +10%. 】
【 Điều kiện học tập tầng thứ hai: Đẳng cấp đạt tới cấp 70, sau đó tự động học tập! 】
Lâm Phong trừng to mắt nhìn xem Thiên Địa Tiêu Dao.
"Đậu phộng! Bật hack à?"
Hắn hiểu rất rõ tầm quan trọng của tâm pháp.
Tâm pháp không chiếm vị trí kỹ năng, không chiếm vị trí trong thanh trang bị.
Mà chỉ là vô căn cứ, có thêm thuộc tính.
Lạc Hà tông chỉ tăng thêm lực công kích, hơn nữa hình như tầng thứ nhất cũng chỉ thêm 10%.
So sánh với Thiên Địa Tiêu Dao, quả thực là khác biệt một trời một vực.
Nếu như đem tâm pháp so sánh với trang bị.
Thiên Địa Tiêu Dao quả thực chính là tiên khí!
"Cứ. . Cứ như vậy vô duyên vô cớ cho ta? ?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận