Chưởng Môn Sư Thúc Không Thể Nào Là Phàm Nhân

Chương 494: Hôi Đằng Thần Nữ kế hoạch, chấp chưởng Hắc la sát

**Chương 494: Kế hoạch của Hôi Đằng Thần Nữ, chấp chưởng Hắc La Sát**
Dù rằng tới đây chỉ là một đạo phân thân, nhưng cũng sở hữu tu vi và lực lượng Linh Hải cảnh nhất trọng.
Tại Linh Diệu vương quốc, tu vi này không tính là gì.
Tuy nhiên, tại những tòa thành trì không có Linh Hải cảnh trấn giữ, hoặc là các quốc đô nhỏ yếu, Linh Hải cảnh lại là tồn tại khủng bố đủ để quét ngang ngàn vạn cường giả.
Sưu!
Hôi Đằng Thần Nữ phân thân tiếp tục tiến lên.
Nàng ta ly khai Nam Giang lưu vực mà không một ai hay biết, đi tới vùng sa mạc hoang vu.
Nhìn mênh mông cát vàng trước mắt, nàng ta cười nhếch mép.
"Rất tốt, phi thường không tệ."
"Ta liền thích nhìn thấy địa bàn của Nhân tộc biến thành một mảnh cát vàng, loại cảm giác này, thật làm cho người ta hưng phấn!"
Hôi Đằng Thần Nữ phân thân phân biệt phương hướng.
Cuối cùng, nàng ta bay về phía đông nam.
Nửa ngày sau.
Nàng ta đến tổng bộ đã từng của Huyết Ma điện.
Nhìn nơi đây một mảnh hoang vu, nàng ta cười gằn nói: "Huyết Ma điện đã từng... Xem ra, thực lực của Diệp Phong đích xác đã tiến vào Thần Nguyên cảnh cao giai, bất quá, chờ bản thể ta giáng lâm, ngươi vẫn phải c·h·ế·t!"
Nói rồi, nàng ta tiếp tục đi tới.
Hôi Đằng Thần Nữ đã quyết định.
Nàng ta nhất định phải rời xa Linh Diệu vương quốc hơn mười vạn dặm.
Khoảng cách này, đã vượt xa phạm vi hoạt động của Diệp Phong, Thư Thiên Quân cùng các tu hành giả bản địa Linh Diệu vương quốc khác.
Ở đó, sẽ dễ dàng cho nàng ta phát triển hơn.
"A, địa phương này không tệ, trong vòng vạn dặm, tất cả đều là những tòa thành trì bình thường, không có Linh Hải cảnh tọa trấn."
"Nam Vân thập tam châu... Ta đến rồi!"
Lời vừa dứt, Hôi Đằng Thần Nữ đột nhiên gia tốc.
Nàng ta đã chọn xong mục tiêu.
Nam Vân thập tam châu.
Đây là một vùng đất bình nguyên, cách Nam Giang lưu vực tám vạn dặm, trong phạm vi mấy vạn dặm, thậm chí không có một thế lực nhị tinh nào.
Nơi đây sản vật không phong phú, số lượng người tu hành cũng không nhiều, nhưng lại có một quốc gia phàm nhân.
Số lượng sinh linh ở đó, vượt qua một trăm triệu!
Nếu có thể tàn sát toàn bộ, hoàn toàn đủ để triệu hoán bản thể nàng ta, thậm chí, ngay cả phân thân của Thụ Yêu chi tổ cũng có thể triệu hoán tới!
...
Nam Giang lưu vực.
Thiên Cơ Các.
Tiêu Phạm Cốc và Trư Vĩnh Phúc nhìn Chỉ Phiến công tử, tr·ê·n mặt tràn đầy vẻ sùng bái.
"Các chủ, ngài thật sự là lợi hại."
"Đúng vậy a!"
"Ngay cả Hôi Đằng Thần Nữ cũng bị ngài thuyết phục, xem ra, không cần chúng ta ra tay, cũng có thể đ·ậ·p nát Phiếu Miểu tông."
Hai người không ngừng lấy lòng.
"Thế nhưng, vạn nhất Hôi Đằng Thần Nữ bản thể đích thân tới, ra tay với chúng ta thì làm sao bây giờ?"
Một lát sau, Tiêu Phạm Cốc lại nghĩ đến điểm này, tỏ vẻ lo lắng.
"Không sao cả!"
Chỉ Phiến công tử mang dáng vẻ kh·ố·n·g chế toàn cục, "Chỉ là Thụ Yêu nhất tộc, tại tinh không chỉ có thể coi là tộc quần bình thường, há có thể so sánh với Tiên Tri nhất tộc của chúng ta?"
Hắn tràn đầy tự tin.
"Người này, cho dù bản thể đích thân tới, cũng không dám ra tay với chúng ta... Tốt, tiếp tục ẩn núp chờ tin tức tốt."
"Rõ!"
...
Phiếu Miểu tông.
Diệp Phong cũng không biết Thiên Cơ Các thành lập, càng không biết Hôi Đằng Thần Nữ phân thân đến.
Giờ phút này, hắn đã đem mấy trăm vị đệ tử mang về Phiếu Miểu tông.
"Nơi này chính là Phiếu Miểu tông."
Diệp Phong chỉ vào Phiếu Miểu phong phong cảnh tú lệ, linh khí dồi dào phía dưới, "Từ nay về sau, các ngươi hãy ở chỗ này hảo hảo tu hành, tranh thủ đ·á·n·h vỡ cực hạn tự thân, trở thành đại tu hành giả."
"Rõ!"
Tất cả đệ tử đời hai hoàn toàn mới và ngoại môn chấp sự đều gật đầu.
Trong đám người.
Vương Tuyên Bình quan s·á·t tỉ mỉ xung quanh.
Rất nhanh, hắn ta chú ý tới Phiếu Miểu phong.
"Không hổ là Phiếu Miểu tông, nội tình thế lực này thật sự là cường đại, vậy mà lại có được một tòa linh mạch cỡ lớn."
"Xem ra, Phệ Hồn tộc chúng ta cần phải tiếp tục tăng cao đánh giá về Phiếu Miểu tông mới được."
Vương Tuyên Bình thầm nghĩ.
Ba~!
Đột nhiên, một cái bàn tay đ·ậ·p vào tr·ê·n bờ vai Vương Tuyên Bình, làm hắn ta giật nảy mình, vội vàng nhìn người tới.
"Nghe nói ngươi tên là Vương Tuyên Bình, là một trong những đệ tử đời thứ hai t·h·i·ê·n tư, tu vi cũng không tệ, ta là đại đệ tử Thạch Lỗi trong hàng đệ tử đời thứ nhất, t·h·e·o ta dời gạch từ hôm nay."
Thạch Lỗi đứng trước mặt Vương Tuyên Bình, nhếch miệng cười một tiếng.
"Ừm?"
"Dời gạch?"
"Không phải tu hành sao?"
Vương Tuyên Bình vẻ mặt mờ mịt.
Nào có vừa vào cửa, đã bắt người ta dời gạch?
Cái này cũng quá...đi!
Còn có, ta đi dời gạch, vậy kế hoạch nội ứng làm sao bây giờ?
Vương Tuyên Bình lo lắng.
"Dời gạch, chính là một loại tu hành." Thạch Lỗi vỗ vai Vương Tuyên Bình, "Xem dung mạo ngươi trắng nõn, khẳng định chưa từng làm qua việc tốn thể lực, cho nên, đi dời gạch với ta, có thể rèn luyện ý chí, tăng lên tiềm lực."
Dời gạch tăng lên tiềm lực?
Tăng lên cái đầu ngươi!
Vương Tuyên Bình khóc không ra nước mắt.
Tuy nhiên, người trước mắt thế nhưng là đại sư huynh Phiếu Miểu tông, hắn ta há có thể không nghe?
Thật sự phản kháng, kế hoạch nội ứng sẽ kết thúc.
"Tốt a, ta nghe đại sư huynh." Vương Tuyên Bình thở dài.
"Nam nhân, than thở cái gì?" Thạch Lỗi vỗ vào l·ồ·ng n·g·ự·c Vương Tuyên Bình, "Nha, cơ bắp luyện không tệ, đúng là hạt giống tốt để dời gạch."
Bị vỗ l·ồ·ng n·g·ự·c, Vương Tuyên Bình hơi đỏ mặt.
Mặc dù đ·oạt xá thân nam nhi, nhưng trước khi đ·oạt xá, nàng ta thế nhưng là một nữ tử!
Bị người vỗ l·ồ·ng n·g·ự·c, dù cho không phải thân thể ban đầu, cũng khiến Vương Tuyên Bình rất bài xích.
"Đi, đi dời gạch với ta!"
Thạch Lỗi bắt lấy tay Vương Tuyên Bình, lôi k·é·o hắn ta bay lên, hướng về di chỉ Thủy Dương thành ngoài ngàn dặm.
Trước đây không lâu, Diệp Phong đi một chuyến tới di chỉ Thủy Dương thành.
Sử dụng Phong Nguyên Linh Châu chứa đựng lực lượng cải tạo thiên địa, Diệp Phong tại di chỉ Thủy Dương thành chế tạo ra một tòa linh mạch loại nhỏ, trở thành nơi p·h·át ra linh khí cho mảnh dược điền này.
Phiếu Miểu phong.
Diệp Phong nhìn Vương Tuyên Bình rời đi, mỉm cười.
Thạch Lỗi mang hắn ta đi, dĩ nhiên là chủ ý của Diệp Phong.
Thế nhưng, ngay cả Thạch Lỗi cũng không biết Vương Tuyên Bình là nội ứng Phệ Hồn tộc, hắn chỉ coi Diệp Phong coi trọng vị đệ tử đời hai mới tới này.
"Đưa tiễn Vương Tuyên Bình, tiếp theo, trước hết để cho hắn chuyển mấy ngày gạch đã, chờ khánh điển thăng tinh của Linh Diệu vương quốc kết thúc, lại bắt đầu tìm kiếm bố cục của người này."
Diệp Phong nói nhỏ.
Lúc này, Cung Thanh Thu đi tới.
"Chưởng môn, ta có một chuyện bẩm báo."
"Chuyện gì?"
Diệp Phong xoay người, nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Cung Thanh Thu.
"Hơn vạn tên người đáng thương kia, đã được thuộc hạ sắp xếp vào một tổ chức s·á·t thủ tên là 'Hắc la s·á·t', các nàng đã được huấn luyện chuyên nghiệp, thề sống c·h·ế·t hiệu trung chưởng môn."
Cung Thanh Thu chắp tay nói.
"Ừm?"
Diệp Phong mờ mịt.
Hắn chỉ là bảo Cung Thanh Thu xử lý thích đáng những cô gái kia, thật không nghĩ tới, Cung Thanh Thu lại tổ kiến các nàng thành một tổ chức s·á·t thủ.
Hắc la s·á·t?
Cái tên này... Có chút không dễ nghe a!
Còn không bằng "Hắc Mân Côi", "Hắc Quả Phụ"...!
"Các nàng hiện tại ở đâu?"
Mặc dù nghi hoặc và mờ mịt, Diệp Phong vẫn khẳng định cách làm việc của Cung Thanh Thu.
"Mời đi theo ta." Cung Thanh Thu dẫn đường phía trước.
Hai người rời Phiếu Miểu phong, hạ xuống khu rừng rậm rạp phụ cận Bạch Phù thành.
Nơi đây bị sương mù bao phủ trong phạm vi vài dặm, tiến vào bên trong, mới p·h·át hiện nơi này có một hồ nhỏ.
Bên hồ, xây dựng rất nhiều kiến trúc gạch xanh kì lạ.
Nơi đây hiển nhiên giống như một tòa quân doanh, các nữ tử mặc trọng giáp, chạy dọc theo con đường bên hồ, rèn luyện thể chất và ý chí lực.
Còn có người đang luận bàn tr·ê·n hồ, t·h·i triển các loại á·m s·át p·h·áp t·h·u·ậ·t như «đ·â·m lưng», đến không hình không bóng, đi không tăm không tích.
Dù cho là tu hành giả có tu vi cao hơn các nàng một hai tiểu cảnh giới, nếu không chú ý, cũng sẽ bị á·m s·á·t v·ô t·ậ·n.
"Chưởng môn, nơi đây chính là nơi ở của tất cả thành viên Hắc la s·á·t, ta đã đổi tên nơi này thành 'La Sát Thành'."
Nghe vậy, Diệp Phong gật đầu nói:
"Không tệ, luyện cũng không tệ."
"Đáng tiếc, t·h·iếu khuyết một loại bí p·h·áp chân chính thích hợp các nàng không cách nào p·h·át huy hoàn mỹ thực lực."
Hắn thanh âm không lớn, lại truyền khắp La Sát Thành.
Hơn vạn tên nữ tử nhìn theo tiếng nói, chú ý tới Diệp Phong phong thần như ngọc, trong mắt lập tức toát ra vẻ cuồng nhiệt.
Canh [3]! Các vị ngủ ngon! !
Bạn cần đăng nhập để bình luận