Chí Tôn Đặc Công

Chương 1947: Cái gì gọi là công bằng?

Tần Dương vừa dứt lời, ánh mắt người cả phòng đều đồng loạt nhìn tới khuôn mặt của Tần Dương.Đơn đấu?Đấu sinh tử?Như vậy có phải chơi hơi lớn quá rồi không?Tần Dương nói chỉ cần không phải thực lực Thông Thần là được, như vậy chẳng phải là nói chỉ cần là thực lực dưới Thông Thần là có thể rồi sao?Siêu Phàm đỉnh phong, Tần Dương gánh được không?Marcus lạnh lùng nhìn Tần Dương:- Cậu có vẻ rất tự tin, ta biết cậu đã từng đánh bại hai đối thủ thực lực Siêu Phàm, nhưng cậu cho rằng cậu có thể đánh bại đối thủ Siêu Phàm đỉnh phong?Tần Dương cười nói:- Tôi chưa từng thử, nhưng tôi cảm thấy có thể thử một chút.Marcus ngược lại cũng không xem thường Tần Dương, vì vụ đánh cược này do chính Tần Dương nói ra, như vậy đương nhiên chứng minh hắn rất có tự tin với thực lực của mình. Nhưng Tần Dương mới hai mươi ba tuổi, muốn đánh bại đối thủ Siêu Phàm đỉnh phong, điều này có thể sao?Trong lịch sử tu hành, chuyện như vậy cũng chưa từng xảy ra đâu.Marcus trầm tư mấy giây, lão ta cũng biết lời Tần Dương nói rất đúng với tình hình thực tế. Mặc dù lão ta không sợ Tần Dương, nhưng cũng không trực tiếp làm được việc ngọc nát đá tan đồng quy vu tận, bởi vì đây không chỉ đặt cả gia tộc Dulles lên, mà chính cả bản thân tính mạng của lão cũng phải đặt theo rồi.Năm nay Marcus đã một trăm ba mươi tuổi, trong loài người đã xem như rất thọ, nhưng trong hàng ngũ cường giả Chí Tôn thì tuổi tác như vậy vẫn chưa phải rất già, bởi vì cơ thể của bọn họ đã được rèn luyện trở nên vô cùng rắn chắc, rèn luyện làm chậm tốc độ lão hóa, sống tới một trăm năm mươi tuổi vẫn rất dễ dàng, nếu như bảo dưỡng tốt, thực lực có sự tịnh tiến, sống qua hai trăm tuổi cũng không phải hoàn toàn không có hi vọng.Người càng già lại thường càng sợ chết, Marcus không muốn đặt tính mạng của bản thân và tất cả tính mạng của người trong gia tộc, dù sao Jules chính là một cây đao của gia tộc Dulles, cái chết của gã thật ra ở một phạm vi nào đó cũng đoán được. Giống như Tần Dương đã nói, làm chuyện xấu nhiều, một ngày nào đó phải lật thuyền, giết người càng nhiều, một ngày nào đó cũng sẽ bị người giết lại.Thật ra Marcus cũng không quá coi trọng cái chết của Jules, nhưng Tần Dương và Lucian đánh cướp pháo đài cổ, đánh cướp phòng bảo vật, ngược lại chọc giận Marcus, như vậy là không để Marcus vào mắt, chẳng phải là vả mặt lão rồi hay sao?Nếu như ngày hôm nay lão không làm gì cả, việc này truyền đi, sợ rằng người ta còn tưởng Marcus lão đây dễ bị bắt nạt, cho rằng gia tộc Dulles dễ bị khi dễ đây.- Nếu là đấu sinh tử, như vậy thắng thua tự đặt tính mạng của mình cũng được, sống chết có số, vì sao ta còn phải đặt cược thêm thanh đại kiếm Thập Tự? Cậu có đặt cược cái gì đâu!Tần Dương chớp chớp mắt:- Vậy ngài tìm người có thực lực giống tôi tới đánh với tôi, như vậy mọi người mới thật sự công bằng. Ngài muốn thắng tôi, muốn mạng của tôi, muốn đánh phế tôi, muốn phái ra cao thủ Siêu Phàm lợi hại nhất, như vậy ngài dù sao cũng phải trả cái giá lớn hơn một chút chứ, tôi cũng không ngốc, tôi vì sao phải liều mạng đánh với người lợi hại hơn tôi, có thể liều mạng thắng được hay không còn là một vấn đề đấy.Lời của Marcus không có bệnh, lời của Tần Dương cũng không bị điên.Từ góc độ của Marcus mà nói nếu là đấu sinh tử, như vậy mọi người đặt mạng cũng rất công bằng, nhưng ở góc độ của Tần Dương mà nói, con mẹ nó lão chắc chắn Siêu Phàm đỉnh phong đánh với tôi là công bằng. Muốn đánh, có thể, lão cược thêm đi, để cho tôi có cớ liều mạng.Marcus bỗng nhiên hỏi:- Thực lực của cậu bây giờ là gì?Tần Dương nhếch môi cười:- Không nói cho ngài.Mọi người thiếu chút nữa đã cười ngất, cậu ta lừa ai vậy?Tần Dương không thèm để ý ánh mắt của mọi người, hắn cũng không muốn tiết lộ bản thân đã đạt tới thực lực Siêu Phàm, nếu không lỡ như Marcus cẩn thận một chút, như vậy ván cược này sẽ không được thành lập nữa rồi.Tần Dương chính là muốn lợi dụng tâm lý báo thù muốn lấy lại mặt mũi của Marcus, ép lão phải cược ván này.Nếu như Marcus đáp ứng, được, như vậy đấu quyền cước, nếu không đáp ứng, như vậy Tần Dương có chuyện để nói rồi. Tôi cho mấy người tùy tiện phái người thực lực dưới Thông Thần tới đấu cũng không dám, như vậy trách tôi, đâu thể để một cường giả Chí Tôn đến đánh cùng với tôi chứ, như vậy có phải chờ tôi cũng đi tìm quân tiếp viện không?Tần Dương đề loại phương thức giải quyết bằng nắm đấm tu hành này thật ra rất phổ biến. Lucian giết chết Jules đó là báo thù thay cho Lois, Marcus là cường giả Chí Tôn, đâu thể trực tiếp ra tay tàn độc với Tần Dương được, như vậy thì chờ cùng bị ngọc nát đá tan tự liều mạng đi.Nếu lão đã không thể ra mặt, vậy thì phái người trẻ tuổi ra, đều tự phái người so đấu một trận rõ ràng, sống chết tự chịu, sau đó ai cũng sẽ không gây rắc rối cho đối phương nữa.Marcus cũng không rõ lắm thực lực hiện giờ của Tần Dương như thế nào, nhưng lúc trước lão đã điều tra qua thực lực của Tần Dương, năm ngoái khi thi đấu trao đổi, Tần Dương chỉ là người tu hành luyện khí khiếu huyệt hai mươi lăm Thiên Nhân, điểm này xác thực đã được xác nhận.Marcus trầm ngâm nhìn Tần Dương, trong lòng lão có chút nghi ngờ, chẳng lẽ thằng nhóc này đang gạt lão?Từ lần đấu trước mới trôi qua nửa năm, cho dù thực lực của thằng nhóc này tiến triển rất nhanh cũng không thể đột phá được Siêu Phàm đi, mà hắn nói chỉ cần đối thủ có cảnh giới không cao hơn Siêu Phàm là được, nói thế nào thì hắn cũng không thể đánh bại đối thủ được đi.Dựa vào thuật thôi miên kia sao?Trong trận đấu, Tần Dương đúng là đã dựa vào thuật thôi miên, một chiêu đánh bại đối thủ thực lực mạnh nhất đội bạn, nhưng đó là bởi vì đối phương không biết bản lĩnh này của hắn, bất ngờ không cảnh giác mới bị trúng chiêu, nếu như trước đó có thể đề phòng thì một chiêu này của hắn mặc dù có quấy nhiễu đến đối thủ, nhưng muốn đối thủ hoàn toàn trúng chiêu thực sự rất khó.Marcus hỏi thăm:- Như vậy không công bằng, nếu cậu muốn tìm lại đại kiếm Thập Tự, cậu có lẽ biết giá trị của nó!Tần Dương nhún nhún vai:- Thứ nhất, nó vốn cũng không phải của ngài, hẳn là thuộc về Lois; Thứ hai, tôi biết giá trị của nó, cho nên tôi mới dự định liều mạng một lần, nếu nó không có giá trị, chẳng lẽ tôi ngu sao đi liều mạng với một đối thủ có thực lực cách biệt lớn, còn là đấu sinh tử, tôi chán sống rồi sao?Marcus trầm ngâm nói:- Hay là cậu cũng đặt cược đi?Đương nhiên Marcus không thật sự quan tâm Tần Dương sẽ đặt cược cái gì, mà là thông qua thái độ của Tần Dương phán đoán sức mạnh của hắn.Tần Dương suy đoán rất chuẩn xác tâm lý của Marcus, biết lão hồ ly này có bệnh đa nghi nặng. Nếu như hắn biểu hiện chắc chắn thắng, như vậy đối phương sợ rằng sẽ cự tuyệt trận đấu này, thay đổi phương thức lựa chọn của lão. Nếu bản thân biểu hiện không nắm chắc một chút, như vậy đối phương không chừng ngược lại sẽ mắc bẫy.Tần Dương không hề do dự cự tuyệt:- Nếu ngài phái một đối thủ cảnh giới Đại Thành ra, ngài bảo tôi đặt gì tôi cũng đều đặt hết, nhưng rõ ràng ngài muốn phái ra người có thực lực vượt qua tôi quá nhiều, tôi còn đặt nữa thì chẳng phải tôi là kẻ ngu sao. Như vậy đi, nếu như tôi đánh không lại người ngài phái ra, tôi mở miệng nhận thuâ, kết thúc ván bài này, vậy tôi nguyện ý trả một trăm triệu đô la...Marcus nghe Tần Dương nói như vậy hơi nhíu nhíu mày:- Cậu dự định dùng một trăm triệu đô la mua cái mạng của mình hay là để chấm dứt chuyện này sao?Tần Dương nhún nhún vai:- Tôi đây chỉ sẵn sàng nếu lỡ như, lỡ như tôi không đánh thắng thì sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận