Chí Tôn Đặc Công

Chương 1061: Anh ta chắc chắn sẽ không bỏ qua cho anh

- Tần Dương, anh có báo danh thi đấu lôi đài không?Tần Dương lắc đầu, nói lại một lần lý do thoái thác.Trần Hầu cũng không để ý, cười nói:- Nếu Triệu Thanh Long và Vân Bạch Linh đều đến đây, hơn nữa còn đều tham dự, thì những người khác có lẽ chỉ đấu nền thôi, cho dù tham gia cũng không có ý nghĩa gì rồi, trừ phi anh giống tôi đến đây để đánh nhau, chứ không phải để dương danh hay vì những phần thưởng kia.Tần Dương cười nói:- Đúng vậy, dù sao đánh không lại vẫn nên chừa lại mặt mũi cho chính mình, nếu bị người ta đánh tới mặt xám mày tro thì chẳng phải bị mất mặt Ẩn Môn tôi sao.Trần Hầu cười khà khà:- Tôi còn lâu mới để ý thua hay không, cứ đánh trước rồi nói sau, khó có dịp gặp được đối thủ mạnh mẽ như vậy, không đánh một trận thoải mái quả thật có lỗi với một chuyến tôi tới đây.Tần Dương tò mò hỏi:- Vậy Triệu Thanh Long và Vân Bạch Linh đều đã là Thiên Nhân đỉnh phong rồi, anh thì sao, cũng như vậy sao?Trần Hầu còn chưa trả lời thì Long Viên Viên ngồi bên cạnh đã quay đầu hừ một tiếng:- Nếu anh ta cũng là đỉnh phong thì sợ rằng cũng không nói chuyện bằng khẩu khí kia.Trần Hầu hiếm có khi có vẻ ngượng ngùng xuất hiện trên gương mặt:- Tôi là thực lực hai mươi bảy khiếu huyệt, nhưng còn cách đỉnh phong một khoảng, hẳn kém một chút so với Triệu Thanh Long và Vân Bạch Linh.Tần Dương cười nói:- Như vậy đã rất lợi hại rồi, cũng kém đâu có bao nhiêu đâu.Trần Hầu do dự nói:- Đánh nhau thì hẳn đánh không qua được hai người họ, nhưng con người của tôi cũng thích đánh nhau với người ta, thân bản lĩnh này đánh nhau mà ra, cho nên gặp được đối thủ mạnh là tôi liền muốn đánh một trận với đối phương...Tần Dương nghe Trần Hầu nói như vậy, trong đầu bỗng nhiên hiện lên một bóng người.Lúc trước sau khi Tần Dương và Tư Đồ Hương chiến đấu với nhau xong, ở đại học Trung Hải không hiểu sao đã từng gặp cảnh một thanh niên hai mươi tư, hai mươi lăm tuổi khiêu chiến, người thanh niên kia tên là Trương Linh Phong, là người Trương gia núi Thanh Thành, khi ấy người kia là Tiểu Thành đỉnh phong, tìm được Tần Dương liền muốn đánh một trận với Tần Dương, cuối cùng bị Tần Dương thuyết phục, nói là ba tháng sau lại tới tìm Tần Dương.Nhưng về sau người này lại không thấy tới.Trương Linh Phong lúc trước cũng đặc biệt thích đánh nhau, dùng lời của tên đó để nói thì chính lực thực lực do đánh nhau mà ra, không phải cùng một thiên phú với Trần Hầu trước mắt saoNúi Thanh Thành?Mi Châu, Tứ Xuyên?Hai nơi này không phải cực gần nhau sao?Tần Dương không kiềm chế được mở miệng hỏi:- Trần Hầu, anh có biết người của Trương gia núi Thanh Thành không?Trần Hầu mở to hai mắt:- Biết chứ, chúng tôi ở rất gần nhau, Trần gia và Trương gia thi thoảng có qua lại, quan hệ cũng không tệ lắm, sao vậy?Tần Dương cười nói:- Vậy anh có quen một người tên là Trương Linh Phong không?Trần Hầu biểu lộ thần sắc kinh ngạc:- Trương Linh Phong? Đương nhiên biết, người kia cũng giống như tôi, cũng nổi danh là cuồng đánh nhau, thực lực cũng dựa vào đánh nhau mà phát triển, sao vậy, anh ta cũng tìm anh đánh nhau?Quả nhiên có biết!Tần Dương cười khổ:- Lúc trước anh ta đã từng chạy tới trường tìm tôi, bảo là muốn đánh một trận với tôi, khi đó tôi mới ở khiếu huyệt mười tám, anh ta đã là Tiểu Thành cảnh đỉnh phong, tôi nói tôi đánh không lại anh ta, sau đó anh ta nói ba tháng sau tới tìm tôi, không biết vì sao lại không thấy tới nữa...Trần Hầu sửng sốt, rồi bất chợt cười phá lên.- Chuyện này mặc dù tôi không biết, nhưng tôi nhất định có thể đoán được nguyên nhân...Tần Dương tò mò hỏi:- Nguyên nhân gì?Trần Hầu cười nói:- Bởi vì Trương Phong Linh đột phá!Đột phá?Tần Dương sửng sốt một chút, chợt định thần lại:- Ý anh nói Trương Linh Phong đột phá bước vào cảnh giới Đại Thành?- Đúng!Trần Hầu trả lời khẳng định:- Anh nói khi anh gặp mặt anh ta, anh ta vẫn là Tiểu Thành đỉnh phong, nhưng theo tôi biết anh ta đã đột phá thành công cảnh giới Đại Thành, tôi nghĩ anh ta không tới tìm anh nữa nguyên nhân là vì anh ta đột phá, thực lực đã tăng lên trong phạm vi lớn, còn tìm anh nữa sẽ không còn bất cứ ý nghĩa gì...Tần Dương giật mình, cảm thấy thực lực của bản thân đã khiến người khác chướng mắt nữa.Trương Linh Phong lúc trước khi khiêu chiến mình, bản thân hắn mới là khiếu huyệt mười tám, khi đó Trương Linh Phong cảm thấy khiêu chiến hắn thắng mà không vinh quang gì, nhưng cảm thấy hắn còn có thể đánh bại Tư Đồ Hương khiếu huyệt hai mươi hai, hắn ta còn hi vọng được đấu với mình một trận, nhưng sau khi Trương Linh Phong tấn thăng Đại Thành căn bản không thể so được, như vậy tìm tới hắn cũng không còn tác dụng gì nữa.- Được rồi, xem ra tên đó đã đi tìm đối thủ lợi hại hơn rồi, chẳng qua nếu thích đánh nhau như vậy thì đại hội lần này tên đó không tới sao?Trần Hầu cười hả hê nói:- Đúng vậy, anh ta thích đánh nhau như vậy, nên một dịp như thế này sao có thể để lỡ được, cho nên anh ta nhất định sẽ tới đây!Tần Dương lập tức có chút giật mình:- Trương Linh Phong cũng tới đây?Trần Hầu cười khà khà:- Đúng vậy, cũng như lời anh nói, có cơ hội như vậy sao anh ta có thể để lỡ được, vả lại thực lực của anh hiện giờ đã mạnh như vậy rồi, tôi nghĩ Trương Linh Phong gặp anh nhất định sẽ khiêu chiến anh đấy.Tần Dương cười ha ha nói:- Tôi cũng không muốn đánh nhau với anh ta, tôi không có hứng thú với đau nhau.Vẻ mặt Trần Hầu nhìn có vẻ hả hê nhìn Tần Dương:- Nếu Trương Linh Phong thực sự tìm tới anh, trận này anh không đánh không được, nếu không anh ta sẽ luôn quấn lấy anh, khiến anh phải sợ bị người khác làm phiền...Tần Dương không nói gì, nhìn chằm chằm Trần Hầu hỏi:- Anh cũng thích đánh nhau, chẳng lẽ anh cũng thích dùng phương thức như vậy ép người ta đánh nhau với mình sao?Trần Hầu bĩu môi:- Tôi sẽ không rắc rối tới vậy, muốn đánh thì trực tiếp xông tới thôi. Tôi cũng không tin nắm đấm tới gần rồi, đối phương còn không đánh trả, tùy ý để tôi đánh, chỉ cần đối phương đánh trả thì chẳng phải sẽ thành đánh nhau sao?Tần Dương tò mò hỏi:- Anh sẽ luôn có thời điểm không đánh thắng chứ, chẳng lẽ anh không lo lắng sẽ chọc giận người khác, sau đó bản thân bị đánh bại rồi thì sẽ bị người ta xử lý sao?Trần Hầu không để tâm trả lời:- Muốn đánh nhau đương nhiên phải chuẩn bị xong tâm lý bị người ta đập lại, tôi cũng không biết đã bị người khác đánh bao nhiêu lần rồi, nhưng vậy thì sao, chẳng qua tôi chỉ tìm người đánh nhau, cũng không phải cừu hận động tới sống chết, cho dù người khác có cực kỳ khó chịu đi chăng nữa thì nhiều nhất đánh đau tôi một trận là xong, còn có thể làm gì, chẳng lẽ thật sự giết tôi sao?Tần Dương bị chấn kinh trước lời nói của Trần Hầu rồi. Fuck, tên này quả nhiên đủ lưu manh, cũng rất đáng đánh, bất cứ lúc nào cũng chuẩn bị xong tinh thần bị đánh.Tần Dương nhớ tới Trương Linh Phong, bỗng nhiên cười nói:- Tính cách của Trương Linh Phong ngược lại không khác anh lắm, hai người sao không cọ xát với nhau cùng tăng lên...Trần Hầu vốn không để ý tới lời trêu chọc của Tần Dương, bỗng nhiên cười nói:- Anh khoan hãy nói, tôi còn thực sự từng đánh một trận với Trương Linh Phong, nhưng thực lực của anh ta rớt lại sau tôi, tôi và anh ta hoàn toàn là một bên đánh tàn bạo, không có ý nghĩa gì, nếu anh ta lớn hơn thêm mấy tuổi nữa, có lẽ chúng tôi thật sự là kỳ phùng địch thủ của nhau đấy.Trần Hầu hơi ngừng lại một chút, sau đó cười khà khà nói:- Anh ta biết không đánh lại được tôi nên không đi tìm tôi, nhưng anh thì... khà khà... lúc trước anh ta từng tìm anh, nhưng vì thực lực của anh là Tiểu Thành nên mới từ bỏ, nhưng hiện giờ thực lực của anh đã tăng lên, anh ta chắc chắn sẽ không bỏ qua anh đâu...
Bạn cần đăng nhập để bình luận