Chí Tôn Đặc Công

Chương 1692: Lần nợ nhân tình của Triệu Thanh Long

Tần Dương rất kinh ngạc, nhưng cũng lập tức thoải mái hơn.Kinh ngạc chính là cả hai người Triệu Thanh Long và Vân Bạch Linh đều đột phá thành công, mà nguyên nhân thoải mái chính như lời Trần Hầu nói.Tuyệt Đại Song Kiêu, danh hiệu như vậy chắc chắn không chỉ đơn giản là thuận miệng mà gọi. Không có thiên phú xuất sắc và thực lực vượt xa đám bạn cùng trang lứa thì có thể được gọi là Thiên Kiêu sao?Sau khi Tần Dương kinh ngạc thì đã lập tức thoải mái hơn. Làm một người tu hành Trung Quốc, đại diện cho Trung Quốc tham gia lần thi đấu giao lưu này, đương nhiên Tần Dương hi vọng có thể giành được phần thắng rồi.Mặc dù vẫn không rõ lắm quy tắc thi đấu cụ thể như thế nào, nhưng hắn đã biết bên phía nước Mỹ có tuyển thủ thực lực Siêu Phàm. Trước đó hắn còn đang lo lắng, hiện giờ nghe nói Triệu Thanh Long và Vân Bạch Linh đều đã đạt tới thực lực Siêu Phàm liền lập tức thở phào một hơi.Trời sập còn có cây cao gánh, lần này chính hắn sẽ được trải nghiệm kỹ càng hơn.Bản thân Tần Dương vốn dĩ không phải một người phách lối, hắn vốn dĩ không thích làm ra chuyện gây náo động lớn, hắn vẫn thích quá trình trưởng thành âm thầm, không sóng gió hơn.Trước kia Tần Dương tự do tự tại hơn rất nhiều, hiện giờ đi tới đâu cũng có thể bị người khác nhận ra, bị người khác nhìn chằm chằm, liên lụy đến người nhà, bạn gái, bạn bè đều đã bị người khác nhìn chòng chọc, thậm chí còn trở thành đối tượng cho đối thủ của hắn ra tay. Tần Dương không sợ kẻ khác làm phiền, chỉ có điều cuộc sống vẫn phải tiếp diễn, những việc Tần Dương làm không cách nào khiêm nhường được, giống như lời Hàn Thanh Thanh nói, hắn đã đi trên con đường của một nhân vật lớn, không có lựa chọn khác.- Vậy được, hi vọng thắng lợi của chúng ta được tăng thêm nhiều nữa rồi.Trần Hầu cười nói:- Tôi tới sớm, cũng có mấy mối quan hệ, hỏi thăm được một chút, lần này là lựa chọn hai chế độ đấu, có là đánh.Tần Dương tò mò hỏi:- Hai chế độ đấu gì?- Chính là hai quy tắc đấu đó, một loại là thi đấu đoàn đội, một là thi đấu cá nhân. Thi đấu đoàn đội bao gồm 10 + 1 trận, mỗi người chỉ có thể chiến một lần, nếu như cuối cùng đánh thắng năm hòa năm, vậy thì sẽ đánh thêm một trận nữa để quyết định đoàn đội chiến thắng. Thi đấu cá nhân thì rất dễ hiểu, không khác lắm so với khi chúng tôi tham gia tổ đấu thanh niên trên đại hội liên minh trước kia, chính là cả đám cùng lên đánh, đánh tới khi không còn ai ứng chiến hoặc bị đánh rớt lôi đài thì mới thôi. Mỗi người cũng chỉ có một lần cơ hội, người đứng trụ được đến cuối cùng đương nhiên chính là quán quân hạng mục thi đấu cá nhân rồi.Tần Dương chớp mắt:- Mặc dù là hai chế độ đấu, nhưng lần này là đấu giao lưu giữa hai nước, dù thế nào cũng nên dùng thực lực tổng thể đánh giá thắng bại chứ, như vậy tính ra kết quả thắng thua của hạng mục thi đấu đoàn đội sẽ càng khiến người khác chú ý hơn, tiền thưởng hẳn cũng cao hơn nhỉ?Trần Hầu cười nói:- Đương nhiên rồi, thi đấu đoàn đội đương nhiên quan trọng nhất, là sự va chạm của thế hệ người tu hành trẻ tuổi của hai quốc gia, thi đấu cá nhân là sân khấu cho phần lớn người tu hành bày ra nhằm buông thả bản thân, đến lúc đó anh có thể lên sân quét một vòng, một lần nữa tài hiện vinh quang quét Nhật Bản kia.Nước đã sôi, Tần Dương đứng dậy, bưng ấm nước lên rót nước vào hai chén nước đặt bên cạnh, đồng thời cười nói:- Đó là Siêu Phàm đấy, anh cho là người thường à, tôi vẫn nên cầu nguyện đến lúc đó tôi rút được một đối thủ yếu một chút, thoải mái thắng được mấy trận, không khiến Trung Quốc mất mặt là được rồi, còn về đấu cá nhân, để Triệu Thanh Long và Vân Bạch Linh đấu thôi, tôi nghĩ bọn họ chắc chắn rất có hứng thú, tôi cũng không tự đi chuốc lấy nhục nữa.Trần Hầu mới nâng chén trà lên đã lại đặt xuống bàn, cười nói:- Anh đây là quá khiêm tốn rồi, khi mà Chúc Thiên Sơn ra tay với bọn họ, chính anh đã đột ngột chống đỡ chặn gã tấn công tới. Mặc dù Chúc Thiên Sơn không phải Siêu Phàm đỉnh phong, nhưng nghe nói cũng là cao thủ Siêu Phàm hậu kỳ, anh chống đỡ công kích toàn lực của gã ba lượt, thậm chí còn không ho một ngụm máu nào, điều này nói rõ sức chiến đấu của anh đã ngang ngửa Siêu Phàm rồi!Tần Dương cười khổ:- Anh thật sự quá coi trọng tôi rồi, chẳng qua cơ thể tôi rắn chắc hơn so với những người khác một chút mà thôi, không thấy tôi bị đánh bay loạn lên, vô cùng chật vật đó sao. Vả lại, lần này là đấu giao lưu, quan trọng nhất là Trung Quốc chúng ta có thể thắng là được, những điều khác không quan trọng.Trần Hầu giơ tay lên chỉ Tần Dương, cười ha ha mấy tiếng, cũng không nói thêm nhiều lời nữa.Hai người vừa uống trà vừa nói chuyện phiếm, chỉ chốc lát sau đã tới giờ cơm, hai người cùng đi xuống phòng ăn.Đây là một phòng ăn khá nhỏ, bên trong tổng cộng đặt năm bàn, sau khi Tần Dương bước vào cửa đã thấy được rất nhiều vị trí có người ngồi.Ánh mắt Tần Dương đảo qua, người trẻ tuổi có hai bàn, hẳn đều là tuyển thủ dự thi, còn lại hẳn là lãnh đạo hoặc nhân viên theo đoàn có liên quan lần này. Tần Dương nhìn thấy Đoan Mộc Phong đang ở một bàn trò chuyện nhiệt tình với người khác.- Tần Dương, ở đây!Tần Dương còn đang suy nghĩ xem bản thân nên ngồi ở đâu, thì một thanh niên tuấn tú đã đứng dậy, nhiệt tình vẫy tay tới Tần Dương.Triệu Thanh Long!Tần Dương cười với Triệu Thanh Long, cùng Trần Hầu đi qua đó, nhìn lướt qua tấm bảng được đặt trên bàn, xác nhận đây là bàn của tuyển thủ tham dự ngồi, Tần Dương cũng không khách khí nữa, ngồi xuống vị trí bên cạnh Triệu Thanh Long.- Đã lâu không gặp!Triệu Thanh Long cười ha ha nói:- Đúng đấy, đã mấy tháng không gặp rồi, Tần Dương anh hiện giờ đã là người nổi tiếng rồi đấy.Tần Dương cười ha ha, khiêm tốn nói:- Đều do dân mạng làm liều, hư danh thôi! Đúng rồi, tôi nhớ lần đó khi anh chiến đấu với Vân Bạch Linh, cả hai đều đã bị thương, thương thế của anh không có vấn đề gì chứ?Triệu Thanh Long cười nói:- Trở về nằm ba tháng, sau đó cũng gần khỏi rồi, rồi bế quan thêm một tháng thì thuận lợi đột phá, tôi vốn dĩ còn đang thầm vui mừng, kết quả nghe nói Vân Bạch Linh cũng đột phá, xem ra tranh chấp giữa hai chúng tôi vẫn còn phải tiếp tục rồi.Tần Dương bật cười, tỏ vẻ hiểu rõ. Văn không đứng nhất, võ không đứng nhì, người tu hành vốn dĩ luyện liền một mạch, tâm tính đương nhiên cũng hiếu chiến hơn một chút. Người có tư cách tranh giành hạng một này có ai mà không muốn tranh kia chứ.- Lần này hai người không cần tranh nữa, liên thủ đấu với bên ngoài, tôi vốn nghe nói đối phương có tuyển thủ Siêu Phàm còn có chút lo lắng, nhưng khi biết cả hai đã thăng lên được Siêu Phàm, thì trái tim của tôi lập tức được thả lỏng rồi.Triệu Thanh Long thở dài:- Hành động của Tần Dương anh ở Nhật Bản thật khiến nhiệt huyết của người khác phải sôi trào, giành được vinh quang thay cho quốc gia. Tôi và Vân Bạch Linh tự đeo cái danh Song Kiêu, nhưng vẫn kém hơn rất nhiều so với việc làm của anh, đều phải tự ti mặc cảm, hơn nữa trong đại hội lần đó, nếu không có anh ra tay, sợ là Song Kiêu chúng tôi đều trở thành song phế cả rồi...Tần Dương khoát tay:- Anh nói quá lời, tôi cũng chỉ vạch trần âm mưu của Chúc Thiên Sơn, đồng thời giúp mọi người thôi, cũng đã trôi qua lâu như vậy rồi thì đừng nhắc lại nữa.Vẻ mặt của Triệu Thanh Long trở nên nghiêm túc, nói:- Từ nhỏ đến lơn tôi vẫn luôn là con cưng của trời trong mắt người khác, cùng với gia cảnh, nên cho tới bây giờ chưa từng thiếu nợ nhân tình của người khác, lần đó anh đã có ơn cứu mạng của tôi, là lần đầu tiên tôi nợ nhân tình của người khác, sau này nhất định sẽ cố gắng trả lại phần nhân tình này, nếu có chuyện gì anh cứ nói, tôi tuyệt đối sẽ không từ chối!Tần Dương cười khổ:- Này, anh đừng nghiêm túc như vậy chứ, mặc dù trước kia không quen biết, nhưng hiện giờ cũng coi như bạn bè rồi, chớ khách sáo như vậy.Triệu Thanh Long hơi sửng sốt, rồi bất chợt cười nói:- Nhân tình chính là nhân tình, bạn bè chính là bạn bè... Thật vui khi có thể trở thành bạn của anh!
Bạn cần đăng nhập để bình luận