Chí Tôn Đặc Công

Chương 1608: Không ở đây, không làm việc tại chức

Từ xưa đến nay, công pháp tu hành của Trung Quốc không được một nghìn cũng cỡ tám trăm, trong đó không thiếu một ít công pháp tốt vô cùng thích hợp mở rộng tập luyện, nhưng tại sao chưa bao giờ mở rộng cho toàn dân tu hành?Có một phần là vì các gia tộc người tu hành lớn hoặc quyền quý khống chế tài nguyên người tu hành ngăn chặn, bọn họ là giai cấp đặc quyền cao cao tại thượng, vì củng cố địa vị hoặc bảo vệ đặc quyền của mình nên họ phải ngăn chặn xuất hiện cục diện toàn dân tu hành.- Ngoài nhân tố này ra, người cầm quyền đơn thuần từ khía cạnh yên ổn quốc gia, mở rộng tu hành toàn diện sẽ mang đến tai họa ngầmrất lớn cho xã hội.Có khi nào rơi vào hỗn loạn giống như giang hồ thời xưa không?Luyện võ, trở thành người tu hành thì phải chăng có thể dùng hai tay của mình giải quyết nhiều chuyện, ví dụ như lặng lẽ diệt cả nhà ai đó, hoặc vô hình giết người, che mặt cướp bóc?Xã hội hỗn loạn xao động, khi đó làm sao kiểm soát?Tuy rằng hiện tại đã là thời đại khoa học kỹ thuật, nhưng nếu mở rộng tu hành toàn diện thì xã hội này sẽ biến đổi thành bộ dạng gì?Số nhân khẩu lớn như vậy, trong điều kiện quốc gia chưa có năng lực hoàn toàn kiểm soát thì ai dám mở lỗ hổng đó?Đảo ngược lại sự tình, không thể toàn dân tu hành thì không có số lượng người tu hành khổng lồ, vậy không cách nào toàn quân người tu hành, cái gọi là mở rộng cũng vô ích. Nhưng một, hai bộ đội đặc chủng người tu hành số lượng nhỏ thì không tính là việc lớn, quốcgia đã thực hiện không biết từ bao nhiêu năm trước rồi.Nét mặt của Lôi Tử Cường nghiêm túc hơn, lời của Tần Dương đả kích tính tích cực của hắn ta.Lúc trước Lôi Tử Cường chỉ một lòng tìm cách huấn luyện có thể mở rộng toàn quân, giờ mới chợt hiểu ra muốn hoàn thành tất cả thì vấn đề không phải cách huấn luyện mà là số lượng người tu hành!Không có cơ số người tu hành khổng lồ thì đào đâu ra binh đoàn người tu hành? Làm sao mở rộng?Việc này giống như nghịch biện, cố gắng hết nửa ngày mới phát hiện chuyện cơ bản nhất căn bản không cách nào thực hiện, ít ra ở giai đoạn hiện giờ là không thể nào.Tần Dương nhìn Lôi Tử Cường đen mặt, biết đã bị lời của mình đả kích, hắn an ủi:- Anh cũng đừng chán nản quá, nếu đây là thử nghiệm thì hãy cố gắng làm tốt, lấy được kết quả tốt nhất thì đã không thẹn với lòng. Huống chi chuyện tương lai có ai nói trước được? Không chừng hôm nào đó điều kiện chín muồi, toàn dân tu hành thì sao?- Và dù không cách nào thành lập quân đội người tu hành số lượng khổng lồ, nhưng chỉ cần tổng kết ra cách huấn luyện có hiệu quả, thành lập vài đội ngũ người tu hành số lượng ít hơn trong từng bộ đội, làm thành lính đột kích trong đội ngũ, sử dụng như bộ đội đặc chủng thì vẫn được. Nói sao thì bộ đội đặc chủng người tu hành ghê gớm hơn người thường nhiều, dù chạy cũng sẽ nhanh hơn người ta một chút.Lời an ủi của Tần Dương có chút tác dụng, Lôi Tử Cường lên tinh thần nói:-- Cậu nói cũng có đạo lý, mặc kệ cuối cùng cấp trên quyết định như thế nào là chuyện của họ, tôi là người mang binh, cấp trên giao việcthì tôi phục tòng mệnh lệnh, làm theo lệnh!- Cấp trên muốn thông qua huấn luyện đặc biệt nửa năm, So sánh tính toán để xác định tính khả thi chuyển biến người tu hành thực lựchơi kém thành chiến sĩ mạnh mẽ, hơn nữa qua đợt huấn luyện đặc biệt này lần mò ra kế hoạch huấn luyện có thể thực hành và nguyên bộ dụng cụ đi kèm. Mặc kệ kết quả như thế nào, tôi chỉ cần cố gắng làm tốt điều này là được rồi.Tần Dương nhìn Lôi Tử Cường lấy lại tinh thần, hắn cười nói:- Đúng thế, làm tốt chuyện của mình thôi, luận chứng cuối cùng gì đó không liên quan đến chúng ta, chúng ta cũng không quản được, đừng lo lắng vẩn vơ.Lôi Tử Cường vỗ vai Tần Dương:- Cậu nghĩ khá thoáng.Tần Dương bưng tách trà lên, dựa vào lưng ghế, cười nói:- Không ở nơi này, không làm việc tại chức. Hơn nữa việc chuyên nghiệp thì giao cho người có chuyên môn làm, em không hiểu, suy nghĩ nhiều cũng vô ích, em nói gì người ta cũng sẽ không thèm nghe, điều em có thể làm là làm tốt bổn phận của mình, không thêm phiền phức cho người khác là tốt rồi.Lôi Tử Cường khẽ ừ:- Tốt, vậy cậu xem kế hoạch huấn luyện bọn họ giùm tôi, sau đó ra vài đơn thuốc có thể trợ giúp bọn họ bổ sung tinh lực, chữa thương, ưm, tốt nhất là giá đừng đắt quá, nếu không thì dù hữu dụng cũng sẽ vì quá đắt đỏ mà không thể mở rộng ra được.- Không thành vấn đề!Tần Dương sảng khoái gật đầu đồng ý, có lẽ đây mới là nguyên nhân căn bản nhất Lôi Tử Cường mời mình đến hỗ trợ.Xét cho cùng thì mời huấn luyện viên danh dự đến đây không cần biết ủng hộ ai, trong lòng nghĩ như thế nào, có thể tới chỗ này chắc chắn đều có năng lực, thứ vừa có giá trị vừa thích hợp nhu cầu ở đây của mình chỉ có y thuật.Lôi Tử Cường thấy Tần Dương dứt khoát đồng ý thì lộ nét mặt vui vẻ. Lôi Tử Cường biết danh tiếng thần y của Tần Dương, dù không thể sửa đổi được gì trong toàn bộ kế hoạch, nhưng mình mời Tần Dương đến một chuyến, nếu có thể chỉnh lý ra một bộ thuốc men phụ trợ chữa bệnh huấn luyện đặc biệt cho đám lính cũng xem như tiến một bước.- Tôi đã nói với huấn luyện viên về cậu, huấn luyện viên cũng đồng ý, bắt đầu từ bây giờ cậu là huấn luyện viên danh dự của trại huấn luyện chúng tôi, lát nữa sẽ đưa quần áo và băng tay cho cậu. Giờ tôi kêu người dẫn cậu đi dàn xếp chỗ ở.- Được!Lôi Tử Cường đứng lên, bước tới cửa kêu một binh sĩ, dặn dò mấy câu.- Tần huấn luyện viên, xin đi theo tôi!Tần Dương đứng lên, đi theo sau binh sĩ kia.Binh sĩ mang hắn đến một căn phòng trống, ngắn gọn nói:- Tần huấn luyện viên, tôi là vệ binh của tôi thượng giáo, Trần Hải Đông. Đây là ký túc xá của người, bên trong có đủ đồ dùng sinh hoạt cơ bản. Ăn cơm ở nhà ăn, nhà ăn ở chỗ kia. Bữa sáng từ bảy giờ, cơm trưa lúc mười hai giờ, cơm chiều lúc sáu giờ. Nếu huấn luyện viên Có nhu cầu khác có thể nói với tôi, tôi sẽ giải quyết giúp.Tần Dương bước vào trong, nhìn lướt qua, phòng ở là loại phòng dã chiến mới xây không lâu, bên trong sạch sẽ gọn gàng, đệm chăn gấp ngay ngắn, một bộ đồ ăn và khăn lông, bàn chải đánh răng đặt trên cái bàn nhỏ đơn giản ở đầu giường.Tần Dương không yêu cầu nhiều về nơi ở nên cười nói:- Được rồi, tạm thời không có gì cần, làm phiền anh, tôi tự đi dạo một lúc đã.Trần Hải Đông nói:- Nơi này thực hành quản chế quân sự hóa, Tần huấn luyện viên chờ thêm một lúc, đợi tôi lĩnh đồng phục và bằng tay giúp huấn luyện viên, thay đồ rồi hãy đi dạo, nếu không dễ phát sinh hiểu lầm.Tần Dương nhập gia tùy tục, gật đầu:- Được rồi, vậy tôi chờ anh.Trần Hải Đông xoay người rời đi. Tần Dương không đi lung tung, hắn đứng ở cửa đánh giá xung quanh.Chợt vang một chuỗi tiếng bước chân, một người đàn ông trung niên mặc đồ rằn ri đi tới, trông thấy Tần Dương đứng ở cửa thì lộ ánh mắt kinh ngạc, dừng bước cách trước mặt Tần Dương hai mét, lạnh lùng hỏi:- Cậu là ai? Tại sao không mặc đồng phục?
Bạn cần đăng nhập để bình luận