Các Sư Đệ Đều Là Đại Lão, Vậy Ta Chỉ Có Thể Bật Hack

Chương 713: Làm Thánh Nhân trong một ngày, chỉ trong chớp mắt

Bây giờ ở nhân gian này, Phật Môn hưng thịnh, Thánh Nhân ra đời, cũng đại biểu cho toàn bộ thế giới sẽ xuất hiện pháp tắc Phật Môn mới.
Thánh Nhân phát ra 36 nguyện, cũng sẽ trở thành giáo điều cho người trong Phật Môn đời này.
Phật cũ chết do cố chấp, Phật mới ra đời từ Huyền Môn chính tông, Phật pháp này sẽ ảnh hưởng khắc sâu với thế giới.
Cho dù ba vị Chí Thánh hợp tác nhưng cũng không ngờ, Phật Môn Chí Thánh lại lấy đại nguyện làm phương pháp phá cục để thành một vị Phật Môn Chí Thánh chân chính.
Cực khổ tính kế trăm năm, kết quả lại nhường thành quả cho người khác.
Chuyện này khiến Lãnh Thanh Tùng và Bạch Phi Vũ xanh mặt mà Trần Trường Sinh đứng bên cạnh dù sắc mặt khó coi, nhưng trong lòng sắp cười đến chết.
"Hai người các ngươi muốn hợp tác thì ta tìm một người trợ giúp cũng không quá đáng, đúng không?" Trần Trường Sinh âm thầm suy nghĩ.
Vị Phật Môn Chí Thánh này có nguồn gốc sâu xa với mình, cùng xuất phát từ Ma tộc, là giúp đỡ đáng tin cậy của mình. So với Trần Trường Sinh mừng thầm trong lòng thì cảm xúc của hai vị Chí Thánh khác rất đặc sắc.
"Vị Thánh này nên rời thế giới" Ngón tay Lãnh Thanh Tùng nắm quải trượng đến trắng bệch, đủ để thấy lửa giận trong lòng của vị Thánh Nhân này.
"Phật pháp không thể hưng thịnh! Chính là dị giáo!" Sắc mặt Bạch Phi Vũ cũng khó coi, nếu Thần đạo đang hưng thịnh, lại thêm một cái Phật Môn đạo thống thì sẽ tranh đoạtkhí vận với hắn.
Hai vị Thánh Nhân ban pháp tắc, tự nhiên đại biểu cho ý chí thuộc về thế lực của bọn họ.
Phật Môn vừa xuất hiện đã bị hai vị Thánh Nhân coi là dị đoan, con đường tương lai chắc chắn sẽ long đong.
"Phật pháp có duyên với Vu tộc hữu duyên, Chí Thánh cũng ra đời từ từ Vu tộc, Phật pháp sẽ phổ biến ở Vu tộc!" Trần Trường Sinh bình tĩnh nói.
Lãnh Thanh Tùng và Bạch Phi Vũ không thể tin nhìn Trần Trường Sinh.
Trong ba sư huynh đệ bọn họ vậy mà xuất hiện một phản đồ? Ba vị Thánh cùng lên kế hoạch nhưng không ngờ, phản đồ lại ở bên cạnh.
"Tranh đấu giữa Đạo và Phật sẽ không thể ngăn cản." Sắc mặt Lãnh Thanh Tùng khó coi nhìn Nhị sư đệ, uy hiếp.
"Việc của lượng kiếp sau thì mỗi người tự dựa vào thủ đoạn đi.” Trần Trường Sinh nói, hắn không sợ đối đầu Lãnh Thanh Tùng.
Lúc này cũng là lúc ba vị Thánh quyết liệt với nhau, từ khi ba vị Thánh thành thánh đến nay, đây là lần đầu tiên giữa ba người có vết rách lớn.
Ba vị Thánh còn chưa tiếp tục cãi thì Đường Tam Táng đã thành thánh lại lớn tiếng giảng đạo: "Một hạt cát là một thế giới, một bông hoa là một thế giới, vô hạn trong lòng bàn tay, giây lát thành vĩnh hằng!"
Trong chớp mắt, vô số Huyền Hoàng chi khí bay lên, các loại diệu pháp tuôn ra từ miệng Đường Tam Táng.
Đường Tam Táng hiểu rõ kiếp trước, kiếp này, tương lai, bây giờ cũng phải sáng lập quy tắc mới để bù đắp pháp tắc cho thế giới này.
Ba vị Thánh nghe 20 chữ chân ngôn lập tức giống như sấm sét đánh bên tai.
Mỗi một chân ngôn đều ẩn chứa vô tận Tạo Hóa Chi Khí. Nó Chưởng Trung Phật Quốc thời Phật cũ, nhưng đây vốn là pháp tắc tà ác nhưng không ngờ cũng ẩn chứa vô tận cơ hội tạo hóa.
Ba vị Thánh vốn hợp sức thôi diễn cách xây dựng tiểu thiên thế giới nhưng những điều đó lại hoàn toàn thông suốt trước 20 chữ chân ngôn này.
Phương pháp Chưởng Trung Phật Quốc khác với tiểu thiên thế giới nhưng lại có cùng tác dụng.
Ba vị Thánh cùng nhau nhìn xuống thì thấy ánh mắt trêu tức của Đường Tam Táng.
Có 20 chữ chân ngôn ủng hộ khiến ba vị Thánh thiếu vị Thánh Nhân mới trước mắt một nhân quả lớn.
Kinh khủng như vậy.
Dù ba người đã thành Thánh, nhưng vẫn non nớt như con khỉ trong tay sống cáo già sống không biết bao nhiêu năm.
"Rốt cuộc hắn muốn làm gì? Chẳng lẽ muốn cho Phật Môn đứng trên Huyền Môn sao?" Hai vị Chí Thánh thấp thỏm lo lắng mà cảm xúc trong lòng Trần Trường Sinh cũng phức tạp.
Tam Táng lại không nhanh không chậm nói: “Khi thế giới này có 49 trung thiên thế giới, 3000 tiểu thiên thế giới là cực hạn.”
Hắn vừa dứt lời đã định ra số lượng trung thiên thế giới và tiểu thiên thế giới trong tương lai.
Sau đó Đường Tam Táng đứng dậy trên Kim Liên thập nhị phẩm, nhìn thế giới, cười to: "Các ngươi nghĩ ta vì thành Thánh mà thả ra phương pháp tạo hóa sao?"
Thánh Nhân nói, vạn vật nghiêng tai, ai cũng không biết, vị Thánh Nhân đột nhiên xuất hiện này muốn làm gì?
Trước mắt vô số đại tu sĩ, Đường Tam Táng giật cà sa gấm trên người xuống, cao giọng nói: "Ta là Thánh Nhân, lúc này lấy Thánh Nhân chi đạo, định Địa Hỏa Phong Thủy của Hỗn Độn, dẫn đường cho ngàn vạn thế giới."
Hắn dứt lời, Kim Liên thập nhị phẩm dưới chân hoà vào trong cơ thể, sau đó cơ thể cũng biến thành thành từng điểm ánh sáng bay vào Hỗn Độn ngoài thế giới.
Vô tận hỗn độn chi khí vốn không phân cao thấp bị Thánh Nhân biến thành ánh sáng vàng không ngừng dọn dẹp, Tạo Hóa Chi Khí chiếu rọi khiến chúng biến thành linh khí.
Trong Hỗn Độn bắt đầu diễn biến lực lượng Ngũ Hành mới.
Mà khi Đường Tam Táng biến mất thì nhân gian này cũng rời thế giới, xuất hiện ngoài Hỗn Độn. Nó lần nữa lần nữa diễn biến trong Hỗn Độn, bắt đầu không ngừng lớn mạnh, dù kém xa thế giới rộng lớn ban đầu, nhưng cũng đang không ngừng trưởng thành. Cuối cùng sẽ có một ngày, nhân gian này sẽ độc lập thành một thế giới mới.
Mà thế giới này là khuôn mẫu cho tất cả trung thiên thế giới, tiểu thiên thế giới trong tương lai.
Thánh Nhân ra đời không đến một khắc, nhưng lại hi sinh chính mình, đúc lại Hỗn Độn.
Vạn vật chúng sinh trong thế giới này còn chưa kịp biết hình dáng của vị Thánh Nhân này thì hắn đã rời xa bọn họ.
Cách mặt đất thành Thánh lại từ bỏ Thánh vị, hi sinh bản thân mở ra thành đạo chân chính cho đại tu sĩ của thế giới.
Một lát thành thánh, trong chớp mắt huy hoàng để vô số đại tu sĩ trong thế giới này bắt đầu từ bây giờ có hi vọng thành Thánh, cũng tìm được phương pháp chân chính để thế giới này kéo dài không suy yếu.
Ba vị Thánh Nhân trên bầu trời vốn vừa kinh ngạc vừa sợ hãi thì bây giờ sắc mặt rất đặc sắc.
Bọn họ cũng không ngờ, vị Chí Thánh mới của Phật Môn, vậy mà ngay sau đó đã hi sinh cho chúng sinh của thế giới.
Bọn họ vốn đã nghĩ đến dự định xấu nhất nhưng không ngờ mình lại là thằng hề.
Sao với vị Thánh Nhân vừa thành Thánh đã hi sinh bản thân thì ba người họ đã thua. Bọn họ vừa thiếu nhân quả tạo hóa của Phật Môn, vừa thiếu nhân quả nhân quả của vị Thánh Nhân hi sinh bản thân này.
Cộng hai điều lại thì trong tương lai, ba người bọn họ không thể ra tay với Phật Môn.
Bọn họ vừa uy hiếp người khác thì bây giờ nó lại thành bằng chứng đánh mặt bọn họ.
"Thánh Nhân chí công vô tư!" Bạch Phi Vũ cười khó coi, nói.
Dù Lãnh Thanh Tùng nhắm mắt không nói nhưng sau một hồi lại hơi khom người về phía Thiên Ngoại Thiên.
Trần Trường Sinh và Bạch Phi Vũ khom người về phía Thiên Ngoại Thiên theo Lãnh Thanh Tùng.
Vị Chí Thánh mới này vẫn hi sinh vì thế giới, lòng dạ rộng lớn, hi sinh lớn này nên được ba vị Thánh Nhân khom người cảm ơn.
Mà vị đã từng đại tu sĩ của Nhân tộc, đại sư huynh mạnh nhất của Thanh Vân Tông, người thay thế Thiên Đạo của nhân gian, Ma Tôn đời trước coi khát vọng của chúng sinh là lớn nhất, xem thường vị trí Thánh Nhân như cỏ rác.
Từ lúc mới bắt đầu, hắn là Đường Tam Táng cũng là Trọng Minh đã chướng mắt vị trí Thánh Nhân, vì sao lại chân chính dạy cho ba vị Thánh Nhân một bài học?
Sau khi trở thành Thánh Nhân đã không do dự bỏ qua Thánh vị, lấy bản thân mở Hỗn Độn để đời sau tìm đạo.
Thành Thánh là cách Trọng Minh hắn xem thường ba vị Thánh Nhân, mà thành Thánh rồi tự hi sinh thì là hào khí lớn nhất của Trọng Minh hắn.
Hôm nay, vị Đại sư huynh này cuối cùng cũng lấy cách không thua sư đệ Động Hư Tử để chứng đạo bản thân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận