Các Sư Đệ Đều Là Đại Lão, Vậy Ta Chỉ Có Thể Bật Hack

Chương 318: Nhất Khí Hóa Tam Thanh

Tượng Phật to lớn ngồi ngay ngắn giữa trời đất, trên đỉnh đầu là bầu trời xanh, mây trắng trôi nổi ở trước ngực. Một tay ngửa ra đặt nằm ngang ở phần bụng, còn một tay khác thì đang kết ấn pháp, khuôn mặt và dáng vẻ đều hết sức trang nghiêm.
Sau lưng hắn là màn chắn được tạo thành từ những cánh tay cao hơn cơ thể cả ngàn trượng, tạo cho người ta cảm giác áp bách đến ngạt thở.
Những cánh tay màu vàng óng này nhiều đến dày đặc và phía trên mỗi bàn tay đều có khắc ấn pháp hình chữ Vạn, cứ như lúc nào cũng có thể giáng xuống thiên tai!
So với tượng Phật trước mắt, núi non ở xung quanh đều thấp bé như mô đất, đám cây rừng cao lớn đều bị chặn ngang và đè gãy như những đám cỏ dại mới mọc ra từ dưới chân.
âu Dương sờ sờ cằm và nhìn tượng Phật ở trước mặt, hắn luôn cảm thấy nó rất quen thuộc, giống như là Quan âm nghìn tay ở kiếp trước?
Một bức tượng Phật to lớn như vậy thì đơn giản chính là tin mừng cho những người nào có chứng sợ hãi các vật to lớn.
Nó lớn đến mức đáng sợ và vượt ngoài sức tưởng tượng của mọi người, chỉ vẻn vẹn một cái liếc mắt đều làm cho người ta có cảm giác tâm thần không ổn định.
Làm sao Đại Linh sơn tự, thân là một trong chín thánh địa lớn, lại không có chút tài năng cơ chứ?
Ngay cả Động Hư Tử là người đứng đầu thế gian, cũng không thể chỉ dựa vào một mình là có thể đẩy ngã một cái thánh địa!
Nội tình lắng đọng hàng ngàn vạn năm thì chắc chắn không thể tuỳ ý bị rung chuyển bởi sức mạnh của một người!
âu Dương xoa xoa cái mũi nhìn vào Động Hư Tử nhỏ như hạt bụi đứng ở trước mặt tượng Phật, hôm nay lão tiểu tử này xem ra phải có một trận đánh ác liệt rồi, cũng không biết bộ xương già kia có thể chống đỡ nổi hay không?
"Này, lão đầu, cần giúp một tay hay không? Đừng có mà gắng gượng đó, nếu không, Đồ Đồ học kèn thật sự có thể giúp ngươi thổi cúng tuần đấy!" âu Dương la lớn với Động Hư Tử.
Nghe vậy, Động Hư Tử hơi ngẩn người rồi quay đầu lại mà tức giận mắng to: "Tiểu tử ngươi ít nói lời châm chọc đi, mau cút! Phía sau của tượng Phật chính là Đại Linh sơn tự, ngươi đi nhìn xem đến cùng là có chuyện gì xảy ra! Làm sao thánh địa Phật môn lại biến thành cái dạng này!"
Nghe được lời mắng chửi của Động Hư Tử, âu Dương không hề ngừng lại mà trực tiếp thả người chạy về phía Đại Linh sơn tự, đã Động Hư Tử có thể để cho chính mình đi trước, tự nhiên là có khả năng đối phó với tượng Phật to lớn chạm tới trời ở trước mắt kia!
Tuy rằng hắn tin tưởng tuyệt đối vào Động Hư Tử, nhưng tượng Phật to lớn ở trước mắt thật sự là quá vượt chỉ tiêu. âu Dương hơi không yên lòng mà quay đầu nhìn lại thì phát hiện Động Hư Tử đang nhìn vào chính mình và mỉm cười.
Thấy vậy, âu Dương quay đầu lại và phóng thẳng đến Đại Linh sơn tự, có gia trưởng trông nom ở sau lưng, ta chẳng còn sợ ở phía sau sẽ có điều gì đáng sợ hơn nữa!
Khi thấy âu Dương biến mất trong tầm mắt, Động Hư Tử mới nhẹ hít vào một hơi rồi nhìn tượng Phật to lớn ở trước mắt, giờ phút này, vẻ mặt của hắn tràn đầy sự nghiêm túc.
Cho dù chính mình đã sống lâu như vậy, nhưng đây là lần đầu tiên mình nhìn thấy một tượng Phật to lớn đến như vậy. Hơn nữa, tượng Phật này không chỉ đơn thuần là to lớn mà nó giống như sẽ chợt sống lại vào một giây sau đó vậy!
Điều làm cho mình cảm thấy hơi sợ hãi trong lòng không phải là chính tượng Phật, mà là vô số cánh tay ở phía sau lưng của tượng Phật đang xòe ra hình quạt như một màn chắn kia!
Trong số các sư huynh đệ, chính mình không phải là người có tài năng nhất hay thông minh nhất, càng không có thân phận siêu phàm gì mà chỉ là một tu sĩ hết sức bình thường.
Nhưng chính mình có thể sống nhiều năm như vậy, đều là dựa vào chính là người giỏi đánh nhau nhất trong số các sư huynh đệ!
Đánh nhau? Động Hư Tử ta thật đúng là muốn tìm xem trên thế gian này còn có kẻ địch nào đáng giá để cho chính mình ra tay hết sức hay không!
Ta đã làm người đứng đầu thiên hạ này đã quá lâu rồi, quá nhàm chán rồi.
Vào hôm nay, hai mươi bốn vị đại tu sĩ có quả vị Bồ Tát hợp lực tạo nên tượng Phật to lớn tuyệt thế này, vừa vặn có thể làm đối thủ của ta!
Nhìn tượng Phật to lớn ở trước mắt, chiến ý của Động Hư Tử sớm đã bị chôn sâu trong lòng do ngồi ở vị trí chưởng giáo nhiều năm thì nay một lần nữa bùng lên.
Vào giờ phút này, mình giống như đã về tới trong trận chiến lớn giữa Ma và Đạo vậy, chính mình đã từng thần cản giết thần, ma cản giết ma!
"Ha ha ha! Ta một ngày cũng không muốn làm cái chức chưởng môn rách này, vẫn là như vầy cho thoải mái!" Động Hư Tử cười ha ha rồi quy luật chảy xuôi trong hai mắt. Sau đó hắn vỗ vào sau đầu một cái làm cho hai luồng khí màu xanh bay ra từ trong trán.
Hai luồng khí màu xanh xoay quanh ở bên người Động Hư Tử rồi tách ra hai bên và biến thành hai tên đạo sĩ giống nhau như đúc với Động Hư Tử.
Một đạo sĩ có mặt mũi hiền lành với nụ cười mỉm trên môi và đang đứng cầm kiếm.
Một đạo sĩ khác có khuôn mặt lạnh lùng và sát ý đáng sợ, đang đứng khoanh tay, đeo đao sau lưng.
Cả hai người có khí thế và sức chiến đấu đều không phân cao thấp với Động Hư Tử!
Bản lĩnh này chính là thứ mà Động Hư Tử dùng để chứng đại đạo tối cao, bí pháp cao nhất trong Trảm Tam Thi!
Nhất Khí Hóa Tam Thanh!
Động Hư Tử nhẹ rung phất trần trong tay rồi lớn tiếng nói: "Đã lâu không gặp, hai vị đạo hữu, hôm nay hãy đánh một trận cho thoải mái đi!"
Hai tên đạo sĩ ở bên cạnh người của Động Hư Tử cùng trả lời: "Được!"
Lúc này, bức tượng Phật to lớn tuyệt thế kia cuối cùng cũng mở mắt ra, quy luật của Phật môn tối cao chợt biến thành hai luồng sáng vàng bắn ra từ trong hai mắt của tượng Phật to lớn và lao thẳng tới chỗ ba vị Động Hư Tử đang đứng.
Đạo sĩ đeo đao sau lưng là người trước tiên kìm nén không được mà đưa một tay lao thẳng tới phía trước, còn một tay khác giơ lên và nắm chặt vào chuôi đao.
Trong nháy mắt khi ánh sáng vàng do quy luật của Phật môn biến thành vọt tới, đạo sĩ đeo đao sau lưng đã rút đao rồi chém thẳng ra và chặn lại ánh sáng vàng này.
Đạo sĩ cầm kiếm lại xuất hiện ở sau lưng của đạo sĩ đeo đao, mặt mỉm cười, nhưng trong mắt lại hiện lên vẻ sắc bén nghiêm nghị, sau đó hắn đưa tay ấn vào chuôi kiếm rồi rút kiếm ra và chém xuống!
Ngay sau đó là một luồng kiếm quang rực rỡ xẹt qua chân trời và bay thẳng về phía tượng Phật to lớn.
Mấy chục cánh tay duỗi ra từ trong màn chắn để chặn đòn, nhưng những cánh tay hễ là tới gần kiếm quang đều bị kiếm quang xoắn nát thành từng hạt ánh sao.
Đang đứng ở phía sau cùng, Động Hư Tử giơ cao phất trần ở trong tay rồi cao giọng quát: "Lệnh cho trời đất, nổi sấm!"
Trong nháy mắt, vùng trời đất này nổi lên tiếng sấm sét vang dội, dòng điện dày đặc và dữ dội lập tức bao phủ toàn bộ tượng Phật to lớn.
Dòng điện màu trắng xanh chói mắt làm cho người khác phải hoảng sợ đến mắt mở không ra, nhưng ba vị Động Hư Tử lại có thể thấy rõ ràng, tượng Phật to lớn ở trước mắt hoàn toàn không hề chịu bất cứ tổn thương nào.
Cả hai bên đều chẳng qua là thử dao mổ trâu, thăm dò thực lực của đối phương mà thôi.
Tượng Phật to lớn hơi mở to miệng ra rồi phát ra Phạn âm tối cao biến thành phù văn màu vàng đập về phía ba vị Động Hư Tử!
Đạo sĩ cầm kiếm và đạo sĩ đeo đao sau lưng đều lách người né tránh, còn Động Hư Tử đang cầm phất trần trong tay thì khép hờ hai mắt rồi đột nhiên mở ra, sau đó hắn gầm lên một tiếng giận dữ từ trong miệng:
"Tán!"
Phạn âm như dòng lũ tạo thành vô số phù văn màu vàng đã trực tiếp bị một tiếng quát lớn này tách ra.
Trận chiến giữa hai bên đã dẫn đến không gian của vùng trời đất này đều sinh ra từng tia từng tia khe hở, khí hỗn độn không ngừng diễn biến thành Ngũ Hành làm cho sấm sét và lửa trong lòng đất đan xen vào nhau.
Trời nghiêng đất sụp, trong thiên tai, tượng Phật to lớn di chuyển từ từ, cùng với sự di chuyển còn có những cánh tay hình quạt tạo thành màn chắn kia!
Vô số cánh tay bên trên màn chắn bắt đầu động đậy, như là từng con từng con sâu bọ lúc nhúc không ngừng, hoặc chưởng hoặc những nắm đấm dày đặc đập về phía ba vị Động Hư Tử. Ngàn vạn nắm đấm như muốn kéo cả bầu trời đập xuống ba vị Động Hư Tử vậy!
Mỗi một nắm đấm đều ẩn chứa chân lý của trời đất và quy luật đạo vận, mỗi một đòn đánh xuống đều tượng trưng cho một đòn toàn lực của một đại tu sĩ!
"Tới thật đúng lúc! Đạo hữu giúp ta!" Động Hư Tử nhìn vào vô số nắm đấm và chưởng đang nhào thẳng về phía chính mình mà cao giọng hô.
Đạo sĩ cầm kiếm và đạo sĩ đeo đao sau lưng lập tức trở lại bên cạnh Động Hư Tử, ba người động tác thống nhất cùng kết ấn vào pháp khí họa quyển ở trong tay rồi ba người trực tiếp biến thành một luồng sáng lấp lánh phóng thẳng đến tượng Phật to lớn!
Bầu trời lờ mờ và mặt đất sụp xuống, ngọn lửa dưới lòng đất đang dâng trào.
Một bên là tượng Phật to lớn tuyệt thế, một bên là người đứng đầu thiên hạ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận