Bắt Đầu Thiên Sư Kiếm Bị Trộm, Bần Đạo Trở Tay Lôi Pháp

Chương 74. Thiên Sư người còn trách tốt lặc!

**Chương 74: Thiên Sư người tốt quá đi mất!**
Da Vàng tại chỗ hóa đá.
Mà đúng lúc này, Tần Dương ở trong ký túc xá nữ sinh này, lại cảm ứng được điều gì đó.
Hắn vung tay lên, một cỗ linh lực cuốn lấy một vật ở góc khuất dưới đất trong ký túc xá rơi vào trong tay hắn.
Tần Dương nhìn về phía đồ vật bị hắn nhặt lên.
Đây là một tấm phù triện màu xám, tạo hình của phù triện hết sức kỳ quái.
Chỉ nhìn tạo hình thì không giống như là đạo môn thuần khiết bản địa Long Quốc làm ra, có chút tương tự như phù Âm Dương của Cuộn Vở quốc bên kia.
Nhưng thủ pháp vẽ phù triện, trong câu chữ, Tần Dương lại có thể nhìn ra một chút vết tích và phong vị của phù triện Long Quốc.
Da Vàng nhìn Tần Dương nhặt lên tấm phù triện màu xám này, nó nhận ra ngay lập tức.
"Đúng đúng đúng! Thiên Sư, chính là tấm hôi phù quỷ dị này, trước đó khi lệ quỷ kia vừa mới đánh nhau với ta, còn xa mới có cảnh giới Quỷ Vương, sau khi nàng dán tấm phù triện màu xám này lên người, lực lượng của nàng liền bắt đầu tăng vọt.
Trực tiếp từ cảnh giới Quỷ Tướng đột phá đến cảnh giới Quỷ Vương! Cũng chính bởi nguyên nhân của tấm phù triện màu xám này, ngũ lôi phù đối với nàng gần như không có tác dụng!"
Cho dù là nhất giai ngũ lôi phù của Long Hổ Sơn, đối với lệ quỷ cũng có hiệu quả khắc chế cực lớn.
Đối phó lệ quỷ cấp bậc Quỷ Tướng bình thường, nhất giai ngũ lôi phù dư sức!
Tần Dương vốn cho rằng lệ quỷ ở trong Thiên Đỉnh Đại Học này tu vi mạnh nhất bất quá là Quỷ Tướng, cho nên cho Da Vàng một chút nhất giai phù triện, là đủ để ứng phó.
Nhất giai Long Hổ ngũ lôi phù, đối phó Quỷ Tướng thì sát thương vẫn rất khả quan.
Dù sao cũng chỉ đối phó một con quỷ tướng mà thôi, nếu ngay từ đầu đã cho Da Vàng này nhị giai, tam giai, thậm chí tứ giai ngũ lôi phù, thì chính là dùng đại pháo đ·á·n·h muỗi, không cần thiết phải vậy.
Nhưng ai biết con quỷ tướng này cũng có át chủ bài, hôi phù vừa dán lên trên người, tu vi tăng vọt, sau khi hiện ra bản tướng thì trực tiếp tăng lên tới cảnh giới Quỷ Vương, không chỉ đ·á·n·h con chồn trở tay không kịp, mà còn nằm ngoài dự kiến của Tần Dương.
Da Vàng hỏi: "Thiên Sư, đây rốt cuộc là phù triện gì vậy? Lợi hại như thế? Thế mà có thể gia tăng tu vi của lệ quỷ trong nháy mắt!"
Tần Dương nhìn tấm hôi phù này, phía trên có phù văn đạo môn của Long Quốc và văn tự Âm Dương của Cuộn Vở quốc kết hợp.
Có viết một chữ 【 Trì 】!
Hẳn là một tấm phù triện tự sáng tạo, kết hợp phù triện đạo môn của Long Quốc và phù Âm Dương của Cuộn Vở.
Bất quá, vạn pháp không rời kỳ tông, vạn biến không rời kỳ thần.
Dù có thay đổi thế nào, Tần Dương cũng có thể nhìn ra bản chất của phù triện này, chính là một tấm gia trì phù của đạo môn.
Thêm vào một chút văn tự của Âm Dương sư Cuộn Vở quốc, đối với phù triện sư tu vi bình thường hoặc là người ngoài nghề mà nói, nhìn qua xác thực rất dọa người, không biết sẽ cho là rất lợi hại.
Nhưng trong mắt Tần Dương, vẽ bùa như vậy chính là vẽ rắn thêm chân.
Thêm mấy thứ chú Âm Dương của quỷ lão Cuộn Vở kia thì chẳng có tác dụng quái gì, chính là để cho đẹp mắt mà thôi.
Tần Dương nói: "Đây là gia trì phù, dán tấm phù triện này lên trên thân, có thể hấp thu được gia trì lực lượng từ bên ngoài tới, có thể làm cho thực lực đạt tới bạo tăng trong thời gian ngắn!
Bất quá, gia trì phù không phải dán lên là có thể dùng, mà cần phải có người thiết lập pháp đàn ở trong phạm vi hữu hiệu của phù triện, cung ứng năng lượng mới được. Phạm vi hữu hiệu của loại gia trì phù này thường là trong vòng năm mươi cây số, xem ra trước đó con quỷ kia không phải đơn độc tác chiến, mà là phạm tội có tổ chức a!"
Loại gia trì phù này, nói trắng ra, tương tự như một loại hiệu quả của máy thu tín hiệu.
Cần phải có người thiết lập pháp đàn cho nàng ta trong vòng năm mươi cây số, cung ứng năng lượng, nàng ta dán phù triện lên thì mới có thể hấp thu được năng lượng trong pháp đàn để bạo tăng sức mạnh.
Nếu không có người ở sau lưng tiếp ứng nàng ta, nàng ta dán một trăm tấm gia trì phù lên người cũng vô dụng.
Ban đầu Tần Dương cho rằng xử lý lệ quỷ ở Thiên Đỉnh Đại Học này, lấy phần thưởng rồi có thể kết thúc công việc trở về Long Hổ Sơn, không ngờ sự tình còn chưa có kết thúc.
Cái gọi là nhổ cỏ phải nhổ tận gốc, chuyện đã đến nước này, Tần Dương cũng sinh ra hứng thú không nhỏ đối với nhân vật đứng sau lệ quỷ ở Thiên Đỉnh Đại Học này.
Hiểu Âm Dương thuật của Cuộn Vở quốc, lại còn học qua phù triện đạo môn của Long Quốc sao?
Chỉ thị lệ quỷ tàng khắp Thiên Đỉnh Đại Học, cũng không chỉ đơn giản là hút dương khí của sinh viên thôi đâu.
Tần Dương phát giác được phía sau lệ quỷ kia có người.
Bên tai hắn, âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên lần nữa.
"Đinh! Tuyên bố nhiệm vụ mới, bắt được nhân vật thần bí ẩn tàng phía sau ở Thiên Đỉnh Thị, giải quyết vấn đề từ trường quái dị trong Thiên Đỉnh Thị, hoàn thành nhiệm vụ có thể đạt được ban thưởng 【 Thiên Sư Ngũ Lôi Phiến 】【 Thần cấp Long Hổ thuật luyện khí 】 điểm danh vọng +100000!"
Hệ thống cũng bảo mình bắt lấy nhân vật đứng sau lệ quỷ kia.
Xem ra hắn nhất định phải ở lại Thiên Đỉnh Thị này thêm một thời gian a!......
Lệ quỷ trong Thiên Đỉnh Thị Đại Học đã bị Tần Dương dùng Lôi pháp chém g·iết, coi như đã giải quyết xong.
Về phần vấn đề tổn hại ký túc xá đại học.
Tần Dương vốn nghĩ để Huyền Ấn Đạo Trường trả tiền, bồi thường cho Thiên Đỉnh Đại Học.
Nhưng Chu Viện Trường nói gì cũng không nguyện ý nhận.
Dù sao người ta Thiên Sư là vì đại học bọn họ mà đến g·iết quỷ, hơn nữa còn bận rộn thời gian dài như vậy, trong quá trình bắt quỷ vô ý làm hư hại lầu ký túc xá mà thôi.
Làm sao có thể để Thiên Sư bồi thường tiền chứ?
Đây là đạo lý ở đâu ra?
Chu Viện Trường nói gì cũng không nguyện ý nhận, thậm chí còn tỏ thái độ, nếu như Tần Dương nhất định phải bồi thường tiền, hắn quay đầu cũng sẽ đem tiền quyên góp lại cho Long Hổ Sơn.
Đến lúc đó hai bên qua lại thì không có ý nghĩa, cho nên vẫn là không cần giày vò.
Tần Dương nhìn Chu Viện Trường này, suýt chút nữa thì q·u·ỳ xuống cầu xin hắn đừng bồi thường.
Cuối cùng, hắn cũng chỉ có thể bất đắc dĩ đáp ứng.
Nhưng trước khi đi, Tần Dương vẫn là bồi thường cho mấy học sinh ở ký túc xá bị Ngũ Lôi Chưởng phá hư, mỗi người một vạn đồng tiền.
Dù sao, gian ký túc xá kia là do Tần Dương nổ, mặc dù hậu kỳ tu bổ không cần Long Hổ Sơn bỏ tiền.
Nhưng tổn thất tài sản cá nhân của mấy học sinh này, Tần Dương cảm thấy mình vẫn là phải bồi thường một chút.
Mỗi người 10.000, coi như là bồi thường.
Ban đầu, mấy nữ sinh ở gian ký túc xá bị nổ kia, nhìn xuống lầu một chuyến rồi trở về, ký túc xá của mình liền không còn, các nàng đều c·h·ết lặng.
Nhưng ngay sau đó liền từ chỗ Chu Viện Trường cầm được một vạn đồng tiền phí bồi thường của Thiên Sư cho mỗi người.
Mấy nữ sinh viên lập tức vui vẻ ra mặt, khuôn mặt tươi cười vốn đã không được thông minh cho lắm, giờ lại lộ ra vẻ thanh thuần ngu ngốc.
Thiên Sư người tốt quá đi mất!
Một vạn đồng a!
Đối với sinh viên giai đoạn này mà nói thì đơn giản chính là một khoản tiền lớn.
Đồ đạc trong ký túc xá ban đầu của các nàng cộng lại cũng không tới một vạn đồng!
Hơn nữa còn có không ít là đồ cũ.
Ban đầu ký túc xá của các nàng bị nổ còn buồn bực không thôi.
Nhưng bây giờ một vạn đồng tiền cầm tay, các nàng lập tức cảm thấy: nổ hay lắm!
Mấy nữ sinh viên ký túc xá khác nhìn mấy nữ đồng học ký túc xá bị nổ này, mỗi người cầm được một vạn đồng tiền bồi thường, không ít người đều lộ ra ánh mắt hâm mộ, có người tiếc nuối, tại sao ký túc xá bị nổ không phải là của chúng ta chứ?
Thậm chí có nam sinh viên ký túc xá nghe được tin tức này thì vô cùng tức giận.
Dựa vào cái gì mà quỷ lại làm loạn ở ký túc xá nữ sinh?
Tại sao ký túc xá nam sinh của chúng ta lại không có quỷ làm loạn?
Nếu như ký túc xá nam sinh cũng có quỷ làm loạn thì tốt biết bao?
Để Thiên Sư đến nổ tung ký túc xá sắp hỏng của bọn hắn, mỗi người một vạn đồng tiền bồi thường a!
Một vạn đồng tiền đối với nam sinh viên mà nói, đã không chỉ là một khoản tiền lớn đơn giản như vậy!
Đơn giản chính là từ trên trời rơi xuống cự phú!
Một vạn đồng, đủ cho bọn hắn sống mười năm!
Thật là quá đáng giận mà!
(Hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận