Xuyên Nhanh: Nam Phụ Không Phải Yêu Đương Não
Xuyên Nhanh: Nam Phụ Không Phải Yêu Đương Não - Chương 28: Vì chứng kiến mà đến 3 (length: 5460)
Ôn An mua một bó lớn hoa hồng đỏ chờ đợi, cùng một cửa hàng mua bó hoa hồng đỏ giống hệt như lần trước. Lần trước hoa hồng không thể đợi đến chủ nhân của nó, trong góc chậm rãi khô héo, lần này Ôn An có lòng tin làm cho nàng nhận.
"Quỳnh Di, ta thích ngươi, có thể cùng ta kết giao không? Cả đời loại kia." Ôn An chính thức thổ lộ với Mạnh Quỳnh Di, quỳ một chân trên đất, trong con ngươi trong suốt tình cảm nhiệt liệt lại thuần túy.
"Được."
Mạnh Quỳnh Di đáp, một tiếng "được" này, nói rõ nàng rốt cuộc chính thức đem thiếu niên trước mặt đặt vào tương lai của nàng, cũng hi vọng bọn họ có thể đi thẳng xuống.
Không qua mấy ngày, Mạnh Quỳnh Di không chịu nổi Ôn An quấy rầy đòi hỏi, đồng ý cùng hắn trở về gặp cha mẹ, thế là hắn liền thuận lợi mang theo bạn gái "đăng đường nhập thất" ngẩng đầu ưỡn ngực mà nhìn Ôn mẫu, giống như đang nói.
Ta có thể làm được!
Nhưng mà Ôn mẫu căn bản không có để ý đến hắn.
Trong nhà đột nhiên có tiểu cô nương, ba người đàn ông to xác trong nháy mắt thất sủng. Trên bàn ăn, bọn họ nghe Ôn mẫu không ngừng phổ cập với Mạnh Quỳnh Di tầm quan trọng của việc dưỡng da, hoàn toàn không thể chen miệng vào, chỉ có thể yên lặng gắp thức ăn.
"Ai nha nha, tuổi trẻ tiểu cô nương chính là mơn mởn, không cần quá tận lực bảo dưỡng, chỉ cần dưỡng da đơn giản là được rồi."
Mạnh Quỳnh Di tâm tình khẩn trương bị nhiệt tình của Ôn mẫu làm cho không còn sót lại chút nào, hai mắt phát sáng mà nhìn Ôn mẫu chia sẻ kinh nghiệm.
Thích chưng diện là thiên tính của mỗi cô gái, chỉ là Mạnh Quỳnh Di trước đó một mực chưa phát động mà thôi.
"Kỳ thật ta cảm thấy. . ."
Ôn An ý đồ chen vào nói.
"Ngươi cảm thấy cái gì?" Ôn mẫu đang thao thao bất tuyệt, bị đánh gãy lập tức liền trừng hắn, "Ngậm miệng."
Ôn An nhìn mẫu thân đang trợn mắt nhìn, cùng ánh mắt không đồng ý của bạn gái, có chút mộng.
Để hắn ngẫm lại, hắn mang bạn gái về nhà mục đích hình như là muốn chứng minh với lão mụ rằng mình có thể đi tới.
Hiện tại sao lại cảm thấy đã mất đi bạn gái?
. . .
Thời gian tựa như cát mịn trong tay, có dùng bao nhiêu sức cũng không thể giữ lại.
Đảo mắt đã đến mùa khai giảng, Ôn Thiệu, Ôn An, Mạnh Quỳnh Di cùng nhau tiến về thành phố xa lạ. Ba người đi, Ôn Thiệu biến thành một bóng đèn lớn siêu cấp, sáng đến chói lóa.
Hai người đang trong thời kỳ yêu đương cuồng nhiệt, trong mật thêm dầu, vừa vào cổng trường liền cao điệu khoe khoang tình yêu, biểu thị công khai chủ quyền, làm cho đám người chua đến đau răng.
Tình yêu cao điệu của hai người lan đến gần quần chúng Ôn Thiệu.
Song bào thai đệ đệ đối với bạn gái tốt như vậy, ca ca cũng không ngoại lệ chứ?
Thế là Ôn Thiệu liền bị quấn lấy.
Ôn Thiệu: . . .
Ôn Thiệu lễ phép cự tuyệt.
Sao có thể dễ dàng thích hắn như vậy? Hắn cảm thấy tình yêu của người trẻ tuổi bây giờ có chút đơn giản, hoặc là nói bị hạn chế mười tám năm yêu đương tự do, bọn họ cần một phần yêu đương để biểu lộ rõ ràng mình đã đạt được tự do, lúc này, là ai cũng không có gì quan trọng?
Ôn Thiệu lão khí hoành thu thở dài một hơi.
Đại học sinh hoạt rất bình tĩnh, nhưng cũng không phải bình tĩnh như vậy.
Ngày này Ôn An như thường ngày đi đến dưới lầu ký túc xá nữ chờ Mạnh Quỳnh Di, hôm nay là thứ bảy, hai người đã sắp xếp xong xuôi hành trình, ra ngoài trải qua một ngày tốt đẹp.
Ôn An xa xa trông thấy bóng dáng bạn gái, đã xuống lầu rồi, chẳng lẽ hắn tới chậm?
Ôn An đang muốn bước nhanh về phía trước, liền thấy bên cạnh có một nam sinh tiến lên, kéo tay Mạnh Quỳnh Di, hai người cử chỉ thân mật, Ôn An thậm chí còn trông thấy nam sinh kia dùng tay sờ sờ mũi của nàng, Mạnh Quỳnh Di nghiêng đầu cười một tiếng, vừa ngọt ngào lại vừa ngoan ngoãn.
Đầu óc Ôn An nổ tung một tiếng, chật vật lui lại mấy bước, núp ở góc chết trong ánh mắt của Mạnh Quỳnh Di, trong lòng một trận bối rối.
Mạnh Quỳnh Di bởi vì gia đình biến cố, đã rất lâu không được gặp ca ca Mạnh Tư Miểu, mặc dù hai người bình thường có liên lạc vụng trộm trên điện thoại di động, nhưng tiếp xúc trực tiếp bên ngoài như thế này vẫn là lần đầu tiên trong mấy năm nay.
"Ca? Sao anh lại ở đây?" Mặc dù ca ca cũng ở thành phố này, nhưng anh quá bận rộn, dẫn đến hai tháng nay hai người chưa từng gặp mặt.
Mạnh Tư Miểu cười nói: "Đây không phải trường học hiệu triệu các bạn học cũ trở lại trường sao, anh cũng tới xem, biết em ở đây, anh lại tới. Bạn trai của em đâu, sao không đi cùng em, anh phải xem thật kỹ một chút, xem xét giúp em."
"Chúng em hẹn rồi, anh ấy một hồi sẽ đến." Mạnh Quỳnh Di nói, "anh không được làm khó anh ấy."
"Chậc, cái này đã bảo vệ rồi." Mạnh Tư Miểu sờ sờ mũi của nàng, giống như trước đây.
"Hắc hắc ~" Mạnh Quỳnh Di nghiêng đầu, kiêu ngạo nói, "bạn trai em rất tốt, không bảo vệ anh ấy thì bảo vệ ai?"
"Nhỏ không có lương tâm." Mạnh Tư Miểu cười nói, không níu lấy đề tài này không buông, hai người quá lâu không gặp, có rất nhiều chuyện muốn nói.
Nói hồi lâu sau, Mạnh Tư Miểu đột nhiên nói: "Không phải hẹn bạn trai em sao? Lâu như vậy hắn đều không đến?"
Mạnh Quỳnh Di lúc này mới sững sờ, cúi đầu nhìn điện thoại, đã qua nửa giờ so với thời gian ước định, cái này rất không bình thường, Ôn An từ trước đến giờ chưa từng đến trễ, hơn nữa không hề gửi một tin tức nào.
Là ngủ quên mất rồi, hay là có chuyện gì cản trở.
"Để em gọi điện thoại hỏi một chút, anh ấy trước kia chưa từng như vậy." Mạnh Quỳnh Di một bên gọi điện thoại, còn vừa không quên nói tốt cho bạn trai...
"Quỳnh Di, ta thích ngươi, có thể cùng ta kết giao không? Cả đời loại kia." Ôn An chính thức thổ lộ với Mạnh Quỳnh Di, quỳ một chân trên đất, trong con ngươi trong suốt tình cảm nhiệt liệt lại thuần túy.
"Được."
Mạnh Quỳnh Di đáp, một tiếng "được" này, nói rõ nàng rốt cuộc chính thức đem thiếu niên trước mặt đặt vào tương lai của nàng, cũng hi vọng bọn họ có thể đi thẳng xuống.
Không qua mấy ngày, Mạnh Quỳnh Di không chịu nổi Ôn An quấy rầy đòi hỏi, đồng ý cùng hắn trở về gặp cha mẹ, thế là hắn liền thuận lợi mang theo bạn gái "đăng đường nhập thất" ngẩng đầu ưỡn ngực mà nhìn Ôn mẫu, giống như đang nói.
Ta có thể làm được!
Nhưng mà Ôn mẫu căn bản không có để ý đến hắn.
Trong nhà đột nhiên có tiểu cô nương, ba người đàn ông to xác trong nháy mắt thất sủng. Trên bàn ăn, bọn họ nghe Ôn mẫu không ngừng phổ cập với Mạnh Quỳnh Di tầm quan trọng của việc dưỡng da, hoàn toàn không thể chen miệng vào, chỉ có thể yên lặng gắp thức ăn.
"Ai nha nha, tuổi trẻ tiểu cô nương chính là mơn mởn, không cần quá tận lực bảo dưỡng, chỉ cần dưỡng da đơn giản là được rồi."
Mạnh Quỳnh Di tâm tình khẩn trương bị nhiệt tình của Ôn mẫu làm cho không còn sót lại chút nào, hai mắt phát sáng mà nhìn Ôn mẫu chia sẻ kinh nghiệm.
Thích chưng diện là thiên tính của mỗi cô gái, chỉ là Mạnh Quỳnh Di trước đó một mực chưa phát động mà thôi.
"Kỳ thật ta cảm thấy. . ."
Ôn An ý đồ chen vào nói.
"Ngươi cảm thấy cái gì?" Ôn mẫu đang thao thao bất tuyệt, bị đánh gãy lập tức liền trừng hắn, "Ngậm miệng."
Ôn An nhìn mẫu thân đang trợn mắt nhìn, cùng ánh mắt không đồng ý của bạn gái, có chút mộng.
Để hắn ngẫm lại, hắn mang bạn gái về nhà mục đích hình như là muốn chứng minh với lão mụ rằng mình có thể đi tới.
Hiện tại sao lại cảm thấy đã mất đi bạn gái?
. . .
Thời gian tựa như cát mịn trong tay, có dùng bao nhiêu sức cũng không thể giữ lại.
Đảo mắt đã đến mùa khai giảng, Ôn Thiệu, Ôn An, Mạnh Quỳnh Di cùng nhau tiến về thành phố xa lạ. Ba người đi, Ôn Thiệu biến thành một bóng đèn lớn siêu cấp, sáng đến chói lóa.
Hai người đang trong thời kỳ yêu đương cuồng nhiệt, trong mật thêm dầu, vừa vào cổng trường liền cao điệu khoe khoang tình yêu, biểu thị công khai chủ quyền, làm cho đám người chua đến đau răng.
Tình yêu cao điệu của hai người lan đến gần quần chúng Ôn Thiệu.
Song bào thai đệ đệ đối với bạn gái tốt như vậy, ca ca cũng không ngoại lệ chứ?
Thế là Ôn Thiệu liền bị quấn lấy.
Ôn Thiệu: . . .
Ôn Thiệu lễ phép cự tuyệt.
Sao có thể dễ dàng thích hắn như vậy? Hắn cảm thấy tình yêu của người trẻ tuổi bây giờ có chút đơn giản, hoặc là nói bị hạn chế mười tám năm yêu đương tự do, bọn họ cần một phần yêu đương để biểu lộ rõ ràng mình đã đạt được tự do, lúc này, là ai cũng không có gì quan trọng?
Ôn Thiệu lão khí hoành thu thở dài một hơi.
Đại học sinh hoạt rất bình tĩnh, nhưng cũng không phải bình tĩnh như vậy.
Ngày này Ôn An như thường ngày đi đến dưới lầu ký túc xá nữ chờ Mạnh Quỳnh Di, hôm nay là thứ bảy, hai người đã sắp xếp xong xuôi hành trình, ra ngoài trải qua một ngày tốt đẹp.
Ôn An xa xa trông thấy bóng dáng bạn gái, đã xuống lầu rồi, chẳng lẽ hắn tới chậm?
Ôn An đang muốn bước nhanh về phía trước, liền thấy bên cạnh có một nam sinh tiến lên, kéo tay Mạnh Quỳnh Di, hai người cử chỉ thân mật, Ôn An thậm chí còn trông thấy nam sinh kia dùng tay sờ sờ mũi của nàng, Mạnh Quỳnh Di nghiêng đầu cười một tiếng, vừa ngọt ngào lại vừa ngoan ngoãn.
Đầu óc Ôn An nổ tung một tiếng, chật vật lui lại mấy bước, núp ở góc chết trong ánh mắt của Mạnh Quỳnh Di, trong lòng một trận bối rối.
Mạnh Quỳnh Di bởi vì gia đình biến cố, đã rất lâu không được gặp ca ca Mạnh Tư Miểu, mặc dù hai người bình thường có liên lạc vụng trộm trên điện thoại di động, nhưng tiếp xúc trực tiếp bên ngoài như thế này vẫn là lần đầu tiên trong mấy năm nay.
"Ca? Sao anh lại ở đây?" Mặc dù ca ca cũng ở thành phố này, nhưng anh quá bận rộn, dẫn đến hai tháng nay hai người chưa từng gặp mặt.
Mạnh Tư Miểu cười nói: "Đây không phải trường học hiệu triệu các bạn học cũ trở lại trường sao, anh cũng tới xem, biết em ở đây, anh lại tới. Bạn trai của em đâu, sao không đi cùng em, anh phải xem thật kỹ một chút, xem xét giúp em."
"Chúng em hẹn rồi, anh ấy một hồi sẽ đến." Mạnh Quỳnh Di nói, "anh không được làm khó anh ấy."
"Chậc, cái này đã bảo vệ rồi." Mạnh Tư Miểu sờ sờ mũi của nàng, giống như trước đây.
"Hắc hắc ~" Mạnh Quỳnh Di nghiêng đầu, kiêu ngạo nói, "bạn trai em rất tốt, không bảo vệ anh ấy thì bảo vệ ai?"
"Nhỏ không có lương tâm." Mạnh Tư Miểu cười nói, không níu lấy đề tài này không buông, hai người quá lâu không gặp, có rất nhiều chuyện muốn nói.
Nói hồi lâu sau, Mạnh Tư Miểu đột nhiên nói: "Không phải hẹn bạn trai em sao? Lâu như vậy hắn đều không đến?"
Mạnh Quỳnh Di lúc này mới sững sờ, cúi đầu nhìn điện thoại, đã qua nửa giờ so với thời gian ước định, cái này rất không bình thường, Ôn An từ trước đến giờ chưa từng đến trễ, hơn nữa không hề gửi một tin tức nào.
Là ngủ quên mất rồi, hay là có chuyện gì cản trở.
"Để em gọi điện thoại hỏi một chút, anh ấy trước kia chưa từng như vậy." Mạnh Quỳnh Di một bên gọi điện thoại, còn vừa không quên nói tốt cho bạn trai...
Bạn cần đăng nhập để bình luận