Vừa Định Thi Nghệ Thuật Ngươi Nói Ta Chạy Nửa Đời Người Diễn Viên Quần Chúng?

Chương 57: 【 Trương Nhất Mưu chấn kinh 】!

**Chương 57: Trương Nhất Mưu chấn kinh!**
Bắc Kinh, trung tâm quản lý xổ số thể thao khu Triều Dương.
"Anh đẹp trai, anh đối chiếu lại tờ vé số!"
"Ở mặt sau tờ vé số, anh viết tên và số chứng minh thư nhân dân của anh!"
Nhân viên công tác tại cửa sổ đổi thưởng nói với Trần Cẩn, Trần Cẩn vội vàng đem năm tờ vé số bên trong viết thông tin cá nhân vào rồi đưa tới.
Tích tích tích!
Máy tính quét rất nhanh, cuối cùng số tiền trúng thưởng của Trần Cẩn hiện ra.
1.955.600 tệ!
Gần 2 triệu.
Tuy rằng còn cần trừ đi 20% thuế thu nhập cá nhân, vậy nên cuối cùng đến tay, là một tờ 1.564.480 tệ đơn đổi thưởng.
Không phải chi phiếu hay sổ tiết kiệm như Trần Cẩn tưởng tượng.
Bởi vì đổi thưởng bằng cách này an toàn hơn, trực tiếp cầm thẻ căn cước đến ngân hàng rút tiền là được.
Bỏ ra gần 1 tiếng, từ chối lời đề nghị quản lý tài sản của ngân hàng, Trần Cẩn t·i·ệ·n làm cho mình một tấm thẻ, hơn 1 triệu 560 ngàn tiền mặt đã nằm trong đó.
"Khoản tiền đầu tiên, một đêm phất nhanh!"
"Cái này tài phú, đến cũng không miễn quá nhanh đi?"
Toàn bộ quá trình Trần Cẩn cứ như là đang nằm mơ, mãi đến khi mở điện thoại, nhìn thấy số dư tài khoản ngân hàng, hắn mới tin mình hiện tại đã là phú ông trăm vạn.
"Tiếp theo chỉ cần nhớ điểm số duy nhất chính là trận chung kết Champions League năm nay, Inter Milan đối đầu Bayern 2-0!"
"Tuy rằng Inter Milan, Bayern có thể đánh cược, mua một chút cũng được!"
Dù sao trận chung kết là hai đội này, vậy thì 16 đội, rồi đến 8 đội, về cơ bản đều có thể mua bọn họ thắng.
Đã vào đến trận chung kết, mặc dù có khả năng thua, nhưng tỉ lệ thắng chắc chắn cao hơn.
Coi như là k·i·ế·m chút tiền lẻ.
Nghĩ đến đây, Trần Cẩn liền đi về phía cửa hàng cá cược thể thao gần đó, chuẩn bị mua 1 vạn, số 17, trận Inter Milan vs Chelsey.
Còn không đến một tuần nữa là trận đấu bắt đầu.
Trong một tuần này, mấy trận đấu kết thúc, Champions League sẽ chính thức bước vào vòng t·ứ kết.
Trần Cẩn đã tính toán xong, đến tháng 5, trận chung kết kết thúc, hẳn là còn có thể k·i·ế·m được 10 đến 20 vạn.
Đinh linh linh!
Tiếng chuông điện thoại táo quen thuộc vang lên, Trần Cẩn nhìn thấy số điện thoại hiển thị Phó Lộ Lộ, vội vàng nhận máy.
"Trần Cẩn, có bận không?"
Bình thường nếu trực tiếp gọi tên, vậy chắc chắn là có việc.
Trần Cẩn trả lời: "Chị, không bận, có chuyện gì sao?"
"Ừm, lát nữa tới văn phòng một chuyến, phối hợp với một nữ diễn viên thử vai!"
"Được rồi, trong vòng 1 tiếng em chắc chắn có mặt!"
"OK!"
Trần Cẩn cúp điện thoại, đến cửa hàng cá cược thể thao bỏ ra 2 vạn mua vé cược Inter Milan, còn có quán quân, sau đó mới bắt xe chạy tới văn phòng Trương Nhất Mưu.
. . .
45 phút sau, Trần Cẩn đã tới khu dân cư Châu Giang Đế Cảnh.
Phó Lộ Lộ đã đứng chờ ở dưới lầu.
"Có thể nha, vai nam chính trong phim của đạo diễn Trương mà cậu cũng có thể lấy được!"
Phó Lộ Lộ đưa tay đập tay cùng Trần Cẩn, lần này hai người gặp mặt hiển nhiên đã không có cảm giác xa cách như trước, mà tỏ ra rất là thân m·ậ·t.
Trước đó Trần Cẩn chưa có x·á·c định được nhân vật, Phó Lộ Lộ cũng không quá thân cận, nhưng bây giờ thì khác, hai người nghiêm túc mà nói, đều tính là đồng nghiệp, cho nên đùa giỡn một chút, trò chuyện cũng không có vấn đề gì.
"Nếu không có gì bất ngờ, thì nữ diễn viên mấy ngày nay hẳn là có thể x·á·c định!"
"Chính là trong số mấy người này, cho nên cậu lát nữa, nhớ nghe đạo diễn Trương nói cho kĩ!"
Phó Lộ Lộ vừa lên lầu, vừa dặn dò Trần Cẩn.
"Vâng!"
Trần Cẩn gật đầu, tiến vào văn phòng có hai gian phòng, ngẩng đầu liền thấy mấy cô gái trẻ đang đứng trong phòng khách.
Cô nào cô nấy đều rất ngây ngô, người trong cùng nhìn qua còn giống như học sinh tiểu học, dáng dấp như que củi, dáng người lại càng như "màn hình phẳng".
Khuôn mặt vẫn còn tốt, rất thanh tú.
Muốn tìm hình tượng trong phim không sai, thì nữ chính 《 Chuyện tình cây táo gai - 2010 》 chính là cô ấy.
Chu Đông Vũ, sau này sẽ là "Tam Kim Ảnh Hậu" của Hoa ngữ.
Kim Kê, Kim Mã và Kim Tượng, cộng thêm Bách Hoa, Hoa Đỉnh, và giải thưởng điện ảnh châu Á... trong các giải thưởng tốt nhất của nhân vật nữ chính tại Hoa ngữ, cô ấy hẳn là chỉ thiếu một cái giải Hoa Biểu.
Đương nhiên, Hoa Biểu có cũng được mà không có cũng không sao, ngành giải trí cũng chẳng mấy người quan tâm.
Cô gái này thật ra diễn xuất cũng tàm tạm, nhưng phải t·h·í·c·h hợp với hình tượng nhân vật thì mới có thể p·h·át huy; còn nếu không, thì đúng là không ổn.
Mà lại càng lớn càng không được xinh đẹp, thời điểm mới bước vào nghề, giá trị nhan sắc được xem là thời kỳ đỉnh cao.
Cũng chính là dáng vẻ thanh tú hiện tại.
"Trần Cẩn, tới rồi?"
Trương Nhất Mưu trong phòng nghe được động tĩnh, đi ra.
Trần Cẩn vội vàng gọi: "Đạo diễn Trương!"
"Nam chính, một hồi các ngươi mỗi người sẽ diễn thử với cậu ấy!"
Trương Nhất Mưu còn chưa giới t·h·iệu xong.
Bá bá bá!
Ánh mắt mấy nữ diễn viên thử vai, đã đồng loạt quét qua người Trần Cẩn, có mấy người còn mang th·e·o vẻ mặt hâm mộ.
Chu Đông Vũ cũng tò mò đ·á·n·h giá Trần Cẩn, trong đôi mắt đẹp càng nhiều chính là sự nghi hoặc.
"Trần Cẩn, cậu vào trước đi!"
Trương Nhất Mưu gọi, Trần Cẩn đi vào văn phòng, đập vào mắt liền thấy một bàn bóng bàn rất lớn.
Phía tr·ê·n chất đầy các loại tư liệu và văn kiện, còn có ghi chép tại trường quay bài.
Sau đó, bên cạnh có một chỗ trống, hẳn là được chuẩn bị để diễn thử, Trương Nhất Mưu thì ngồi cạnh bàn bóng bàn, xoay người lại vừa vặn có thể tựa vào, xem không gian diễn thử.
"Một lát nữa thử ba đoạn này, cậu xem qua trước đi, tìm cảm giác!"
Trương Nhất Mưu đem một quyển kịch bản đã có chút sờn cũ, đưa tới trước mặt Trần Cẩn.
Trần Cẩn t·i·ệ·n tay tiếp nh·ậ·n, chỉ cần nhìn đoạn mở đầu, trong đầu liền lập tức hiện lên một màn này của lão tam.
Ký ức tương đối khắc sâu.
Hơn nữa, đêm qua khi nghiên cứu hệ th·ố·n·g, Trần Cẩn p·h·át hiện ra một chỗ rất thú vị.
Những bộ phim mà cậu đã từng trải nghiệm qua, đến bây giờ, cậu vẫn có thể truy cập.
Đồng thời không cần tốn bất kỳ thẻ trải nghiệm nào, chỉ có điều, bộ phim đầu tiên là ngẫu nhiên, cậu không biết tên; hai bộ còn lại, ví dụ như 《 Chuyện tình cây táo gai - 2010 》 mở ra liền có thể thể nghiệm lần nữa.
Hệ th·ố·n·g sẽ hiện ra một cái nhắc nhở —— Lần này thể nghiệm không cần tiêu hao thẻ thể nghiệm cố định nhân vật!
Đây là sau khi trải nghiệm, mới có được phúc lợi.
"Vừa vặn thử một chút, 1 phút có thể trải nghiệm xong một bộ phim hay không!"
Nghĩ đến đây, Trần Cẩn liền nói: "Đạo diễn Trương, em đi vệ sinh một lát!"
"Tiêu hay tiểu?"
"Tiểu!"
Trần Cẩn đáp.
"Ừm, đi đi!"
Trương Nhất Mưu cũng không nói gì, Trần Cẩn lại cầm kịch bản đi về phía phòng vệ sinh, nhìn bộ dạng này của cậu, Trương Nhất Mưu n·g·ư·ợ·c lại có chút bật cười.
1 phút sau, Trần Cẩn vẻ mặt tươi tỉnh, thần thanh khí sảng từ phòng vệ sinh đi ra.
Mấy nữ diễn viên lo lắng bất an đang chờ thử vai, không có phản ứng gì, Phó Lộ Lộ và Bàng Lập Vi đang ngồi kia, lại không nhịn được ngẩng đầu lên, hai người th·e·o bản năng nhìn Trần Cẩn, còn tưởng rằng mình hoa mắt.
Cái này... làm sao vào nhà vệ sinh một lát, khí chất cùng thần thái lại thay đổi? !
Cậu ta đi vệ sinh, là đã nhập vai luôn rồi sao?
Phó Lộ Lộ suy đoán, mà Trương Nhất Mưu lúc này cũng vừa hay nhìn thấy Trần Cẩn đi tới, vẻ mặt cũng ngẩn ra.
Trương Nhất Mưu: ". . ."
"Tên nhóc này, bảo cậu đến phối hợp thử vai, không phải bảo cậu thử vai!"
Trương Nhất Mưu dở k·h·ó·c dở cười.
Nhưng không thể không thừa nh·ậ·n, Trần Cẩn tiểu t·ử này có chút năng lực.
Mới vào nhà vệ sinh một lát, một cái lão tam liền đã xuất hiện trước mặt.
Cả một đời chỉ đạo diễn xuất, đây là lần đầu tiên Trương Nhất Mưu nhìn thấy người trẻ tuổi, có bản lĩnh biểu diễn đến vậy.
Không chừng, tiểu t·ử này sau này có thể làm lớn.
Diễn viên cấp một quốc gia, có thể thử sức một phen!
Bạn cần đăng nhập để bình luận