Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 843: Rất nhiều rất nhiều Phỉ Phỉ.

-Đường Kim tiên sinh, ta nghĩ ở cùng anh mới là an toàn nhất. – Judy vội vàng nói.
-Cô ở cùng ta, bạn gái ta sẽ giết cô đấy. – Đường Kim nghiêm trang nói.
-Ách, cái này, thật sao? – Judy ngẩn ra, nàng dùng ánh mắt hồ nghi nhìn Lạc Phỉ Phỉ.
-Không sai, cô còn tiếp tục ở lại đây thì ta sẽ giết cô! – Lạc Phỉ Phỉ bực mình nói, nữ nhân ngoại quốc chết tiệt này, đúng là không biết xấu hổ, rõ ràng thính nữ nhân mà vẫn chạy tới tranh nam nhân với nàng.
-Được rồi, ta đi là được chứ gì. – Judy dường như có chút tin lời của Lạc Phỉ Phỉ, cuối cùng nàng còn lẩm bẩm một câu:
-Ta nghe nói nữ nhân Hoa Hạ lúc ghen tuông rất là đáng sợ, tốt nhất là nên tránh xa một chút.
-Ta mới không thèm ghen! – mặt Lạc Phỉ Phỉ lập tức đỏ lên.
-Ta còn nghe nói nữ nhân Hoa Hạ rõ ràng là ghen nhưng không bao giờ chịu thừa nhận. – Judy tiếp tục bổ sung.
-Cô có tin là ta sẽ giết cô ngay bây giờ không? – Lạc Phỉ Phỉ phẫn nộ nhìn Judy.
-Ta tin. – Judy lập tức đáp, sau đó mới quay sang cười với Đường Kim:
-Đường Kim tiên sinh, anh nói nơi an toàn kia là ở đâu vậy?
-Thân ái à, đợi ta vài phút nhé, ta đưa cô ta đi chỗ khác xong lập tức sẽ quay lại ngay. – Đường Kim nói với Lạc Phỉ Phỉ xong liền túm lấy tay Judy rồi biến mất.
Một giây sau Đường Kim đã trực tiếp xuất hiện ở Ninh Sơn, chính xác mà nói là ở bên trong kí túc của hắn, bây giờ Thất tiên nữ không ở đây, thế nên có thể để cho Judy tạm thời ở lại.
-Cô cứ yên tâm ở lại đây đi, trong thời gian ngắn ta tin đám người truy sát cô không thể tìm tới đâu. – Đường Kim đơn giản nói một câu, cũng không nói với Judy đây là đâu đã vội vàng quay lại khách sạn.
-Ngươi đưa cô ta đi đâu rồi? – Lạc Phỉ Phỉ vừa thấy Đường Kim quay lại liền lên tiếng hỏi.
-Ta đưa cô ta về Ninh Sơn, kẻ truy sát cô ta khẳng định vẫn đang ở Lạc Bắc, cho nên cô ta ở đó nhất định rất an toàn. – Đường Kim không có giấu diếm, sau đó lập tức đổi chủ đề:
-Thân ái, đừng quản cô ta nữa, bây giờ chỗ này mới là tổ ấm chân chính của chúng ta.
-Ai thèm ở cùng ngươi chứ! – Lạc Phỉ Phỉ trừng mắt nhìn Đường Kim, dứt lời liền không tự giác được có chút buồn ngủ, muộn như vậy nàng cũng đã thấm mệt rồi.
-Thân ái , nếu nàng đã buồn ngủ rồi thì chúng ta ngủ đi. – Đường Kim ôm lấy eo Lạc Phỉ Phỉ, trong lòng có chút dục hỏa đang bốc lên, bận bịu lâu như vậy cuối cùng cũng có thể gặt hái được kết quả rồi.
Đường Kim vô thức nhìn vào trước ngực Lạc Phỉ Phỉ một cái, trái nho chân quý ẩn tàng sau lớp quân phục, còn có cả cặp tuyết lê cực bự đều sẽ do hắn tới gặt hái.
-Ga giường đều ướt rồi, ngủ thế nào chứ? – Lạc Phỉ Phỉ có chút không vui, ga giường ướt tất nhiên là vì lúc này nàng đổ bia vào người Judy.
-Không sau, lập tức sẽ khô ngay. – Đường Kim duỗi tay ra đặt lên chỗ bị ướt, rất nhanh chỗ đó đã có hơi nóng bốc lên, không đến một phút sau ga giường đã bị hong khô, Đường Kim liền ôm Lạc Phỉ Phỉ nằm lăn ra giường, thì thầm vào tai nàng:
-Thân ái ,bây giờ chúng ta có thể đem ga giường làm ướt trở lại rồi.
-Ngươi, ngươi đi tắm trước đi. – ánh mắt Lạc Phỉ Phỉ có chút phức tạp, do dự một lát, nàng mới nhỏ giọng nói.
-Phỉ Phỉ, chúng ta có thể tắm cùng nhau a. – Đường Kim lập tức dụ dỗ Lạc Phỉ Phỉ cùng tắm uyên ương với hắn.
-Ngươi tắm trước đi. – Lạc Phỉ Phỉ rất kiên trì.
-Được rồi. – Đường Kim có chút vô nại, nóng lòng không ăn được đậu hũ nóng, xem ra hắn phải kiên nhẫn hơn nữa.
Có chút lưu luyến không nỡ rời khỏi thân thể của Lạc Phỉ Phỉ, Đường Kim nhanh chóng xuống giường rồi đi thẳng vào nhà tắm, vẻ phức tạp trong mắt Lạc Phỉ Phỉ rất nhanh đã xẹt qua, nàng nhắm mắt lại, cứ nằm im như thế.
Chỉ ba phút sau Đường Kim đã dùng tốc độ nhanh nhất để tắm vàmặc áo tắm đi ra ngoài, sau đó thì hắn đã triệt để tan vỡ.
Lạc Phỉ Phỉ ngủ cmnr!
Nàng vậy mà đã ngủ mất! Ba phút a! Chỉ có ba phút!
Lúc này Đường Kim chỉ muốn ngửa mặt lên trời thét dài một tiếng, thế giới này nam nhân dúng là số khổ, đây hoàn toàn không phải là tình huống mà hắn mong đợi a, sao nàng lại ngủ mất được chứ?
Nhìn chằm chằm vào bộ dáng ngủ say của Lạc Phỉ Phỉ, Đường Kim đột nhiên mờ mờ phát hiện ra có gì đó sai sai, tròng mắt khẽ đảo một cái, sắc mặt Đường Kim lập tức hồi phục như thường, vừa than nhẹ vừa lẩm bẩm:
-Phỉ Phỉ, nàng hại khổ ta rồi, nàng bây giờ ngủ rất ngon nhưng tốt nay ta biết ngủ sao đây.
Đường Kim trèo lên giường, ghé sát mình vào người Lạc Phỉ Phỉ, nhưng rất nhanh hắn đã ngồi dậy lẩm bẩm:
-Đi ngủ mà mặc quần áo không tốt, ta giúp nàng cởi quần áo ngoài!
Đường Kim nói là làm, hắn từ từ cởi bỏ cúc áo của Lạc Phỉ Phỉ, chẳng bao lâu áo ngoài của nàng đã bị hắn cởi ra hoàn toàn, sau đó mới vô thanh vô thức lấy ra, tiếp theo Đường Kim cởi thắt lưng, tụt quần nàng xuống.
Lạc Phỉ Phỉ ăn mặc khá mỏng manh, trời lạnh thế này mà chỉ mặc mỗi một chiếc quần quân nhu, lúc quần nàng vừa bị kéo xuống thì cặp đùi ngọc hoàn mỹ của nàng đã hiện ra trước mặt Đường Kim, nhìn cặp đùi non vô cùng dụ hoặc này, Đường Kim thiếu chút nữa thì đã không kìm chế được, nhưng cuối cùng hắn vẫn nỗ lực nhịn xuống.
Phía trên bên trong Lạc Phỉ Phỉ còn mặc thêm một chiếc áo t-shirt, Đường Kim không có cởi nó ra, không phải là không muốn mà là nếu như còn tiếp tục cởi thì hắn sẽ kìm chế không nổi nữa, mà nếu hắn kìm chề không nổi thì kế hoạch nhỏ của hắn sẽ tan thành mây khói.
-Phỉ Phỉ a, nàng đúng là ngủ như chết, ta có cởi sạch quần áo của nàng nàng cũng chẳng tỉnh dậy. – Đường Kim tự lẩm bẩm với mình một câu nhưng cũng không tiếp tục cởi đồ của nàng nữa, hắn chỉ nằm sát bên nàng, hai tay ôm lấy eo nàng:
-Ngủ thôi, đợi nàng tỉnh lại rồi nói tiếp, dù sao nàng cũng chủ định sẽ là nữ nhân của ta, ta cũng không sợ nàng sẽ chạy mất.
Đường Kim nhắm mắt lại, một bộ dáng giống như chuẩn bị ngủ, chỉ là ngủ được một lúc hắn lại bắt đầu lẩm bẩm:
-Ngủ không được a, ta phải đi đếm cừu thôi, nhưng mà đếm cừu không hay, hay là đếm Phỉ Phỉ đi…1 Phỉ Phỉ, hai Phỉ Phỉ, ba Phỉ Phỉ…rất nhiều rất nhiều Phỉ Phỉ… thật nhiều thật nhiều mỹ nữ…
Thanh âm của Đường Kim nhỏ dần, một lúc sau thanh âm của hắn mới triệt để biến mất, hô hấp trở nên đều đặn, hắn thực sự chìm vào giấc ngủ.
-Đại sắc lang, nghĩ ngon quá nhỉ, còn muốn rất nhiều Phỉ Phỉ, rất nhiều rất nhiều mỹ nữ, ngươi chỉ biết nghĩ tới chuyện đó thôi! – đúgn vào lúc này Lạc Phỉ Phỉ bỗng mở mắt ra nhỏ giọng mắng.
Nhìn khuôn mặt gần trong gang tấc của Đường Kim, ánh mắt Lạc Phỉ Phỉ càng thêm phức tạp hơn, có chút phiền não, có chút nhu tình cũng có chút do dự, lại thêm chút quyết đoán nào đó.
Nhìn chằm chằm vào Đường Kim khá lâu, ánh mắt phức tạp của Lạc Phỉ Phỉ cuối cùng cũng biến mất, trong mắt nàng bắt đầu tỏa ra một tia sáng ôn nhu, sau dó nàng cuối cùng cũng làm ra phản ứng, nhẹ nhàng vươn cánh tay búp măng của mình ra từ từ ôm lấy thân thể Đường Kim, đây cũng là lần đầu tiên nàng chủ động ôm hắn trong trạng thái thanh tỉnh, ôm một nam nhân mà nàng đã từng rất hận đến mức chỉ muốn giết hắn cho hả dạ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận