Tu Tiên: Ta Có Một Cái Thùng Vật Phẩm

Tu Tiên: Ta Có Một Cái Thùng Vật Phẩm - Chương 79: Phe phái chi tranh (length: 9759)

Cung Vạn Thắng đang rất vội!
Từ lúc Tiếu Trường Thanh thi triển bí thuật thần thức, đánh tan bản nguyên Tà Sùng, trong đầu hắn nảy ra vô vàn suy nghĩ và tán gẫu với Tiếu Trường Thanh, nhưng thật ra hắn vẫn luôn dồn một phần sự chú ý vào khối ngọc thạch kia!
Khối ngọc thạch này có lai lịch bí ẩn, hiện tại nó đã mất bản nguyên lực lượng, nhưng nhỡ đâu công năng cho phép Trúc Cơ tu sĩ đạt được thực lực Kết Đan vẫn còn đó thì sao?
Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là người đó không bị Tà Sùng quấn thân, rơi vào vực sâu, trở thành cái xác không hồn.
Nếu thật sự khống chế được mặt trái của Tà Sùng, lại có thể giúp Trúc Cơ tu sĩ nhanh chóng đạt đến cảnh giới Kết Đan, vậy thì đây chính là một bảo vật vô giá...
Lùi một bước mà nói, cho dù không có công hiệu thần kỳ, thì nó vẫn có giá trị nghiên cứu.
Nếu nghiên cứu triệt để, biết đâu lại hiểu thêm được về Tà Sùng.
Đương nhiên, đó là nguyên nhân chính, hắn rất muốn có được khối ngọc thạch thần bí này.
Một phần nguyên nhân nữa là vì hắn cảm thấy khối ngọc thạch thần bí này vẫn ẩn chứa nguy cơ rất lớn.
Nhìn bên ngoài thì không có gì, nhưng nhỡ đâu Tiếu Trường Thanh giữ bên mình, tương lai sức mạnh Tà Sùng thức tỉnh, không cẩn thận bị mê hoặc, thì sẽ gây ra tai họa lớn cho bản thân Tiếu Trường Thanh và phường Nam Sơn.
Đưa về Lạc Hà tông mới là an toàn nhất.
"Cung đạo hữu đa tâm rồi, ta đã có thể chôn vùi sức mạnh Tà Sùng của khối ngọc thạch này thì chắc chắn sẽ kiểm soát được nó."
Tiếu Trường Thanh dùng pháp lực bao bọc viên ngọc thạch lại, rồi trực tiếp cất vào túi trữ vật.
Sức mạnh Tà Sùng thức tỉnh ư? Chuyện đó không thể xảy ra!
Sau hôm nay, Tiếu Trường Thanh sẽ cuồng họa Phá Tà Phù và Định Thần Phù!
Trước đây hắn cất giữ chín mươi mấy tấm, cứ ngỡ đã đủ dùng.
Dù sao, giống như con trai của Nguyễn Thanh Trúc bị Tà Sùng quấn thân, chỉ cần một tấm Phá Tà Phù và một tấm Định Thần Phù là xong.
Nhưng hắn lại không biết, con trai của Nguyễn Thanh Trúc căn bản không đối mặt trực tiếp với Tà Sùng, mà chỉ là nhìn thoáng qua từ xa, nên mới nhiễm một chút tà khí thôi.
Sau hôm nay, số lượng Phá Tà Phù và Định Thần Phù trên người hắn không thể ít hơn ba chữ số!
"Tiếu phù sư, ngươi có thể suy nghĩ lại được không? Vật này giữ bên mình, thật không chắc là chuyện tốt đâu." Cung Vạn Thắng gấp gáp nói.
"Ta đã suy tính kỹ rồi."
Tiếu Trường Thanh bây giờ nhịn xuống, chưa dùng hệ thống để kiểm tra xem có trang bị được không, chỉ là sợ nhỡ đâu có chuyện ngoài ý muốn xảy ra.
Dù theo lý mà nói, nếu hệ thống trang bị ngọc thạch thần bí kia, thì dù sức mạnh Tà Sùng có mạnh đến đâu cũng khó lòng làm nên sóng gió.
Tà Sùng có quỷ dị đến đâu, chẳng lẽ còn mạnh hơn cả các vật phẩm trong cột của hắn?
Nhưng để chắc ăn, Tiếu Trường Thanh quyết định chờ thần hồn khôi phục đỉnh phong, trên người có đủ phù lục thì mới thử xem có thể trang bị được viên ngọc thạch thần bí này không.
"Haiz, thôi được rồi. Tiếu phù sư về sau phải cẩn thận đấy, chuẩn bị thêm chút Phá Tà Phù và Định Thần Phù để trấn áp khối ngọc thạch này."
Cung Vạn Thắng cũng không ép nữa mà chỉ dặn dò.
Dù sao, Mục Nhân Kiệt là do Tiếu Trường Thanh tiêu diệt, sức mạnh Tà Sùng trong ngọc thạch cũng là do Tiếu Trường Thanh chôn vùi, thì viên ngọc thạch kia chính là chiến lợi phẩm của Tiếu Trường Thanh.
Còn về hắn, dù ban đầu là hắn giao đấu với Mục Nhân Kiệt, nhưng cuối cùng lại chiến bại bỏ chạy.
Một lần bị đuổi giết đến tuyệt vọng, hắn còn tưởng mình sẽ chết ở đây.
Tiếu Trường Thanh xem như ân nhân cứu mạng của hắn, làm sao hắn có thể đường hoàng yêu cầu Tiếu Trường Thanh đưa viên ngọc thạch thần bí kia cho hắn được?
"Đa tạ đã nhắc nhở, ta sẽ chú ý."
Tiếu Trường Thanh gật đầu rồi lập tức bắt đầu bàn chuyện chính sự: "Chu chưởng quỹ đêm nay chết trong tay Mục Nhân Kiệt, vậy tiếp theo Linh Phù Các sẽ xử lý thế nào? Cung đạo hữu sẽ kiêm nhiệm chưởng quỹ Linh Phù Các hay là Lạc Hà tông sẽ cử người khác đến thay thế?"
Cung Vạn Thắng nói: "Ta lần này chỉ đến điều tra Mục Nhân Kiệt. Giờ Mục Nhân Kiệt đã chết, ta sẽ lập tức về tông môn. Còn người thay chưởng quỹ..."
Vốn dĩ hắn định nói tông môn sẽ cử người đến thay,
Nhưng chợt nhớ ra gì đó, hắn cười tủm tỉm nhìn Tiếu Trường Thanh dò hỏi: "Không biết Tiếu phù sư có hứng thú với vị trí chưởng quỹ không?"
Tiếu Trường Thanh ngớ người, lập tức lắc đầu: "Ta chỉ là một người vẽ bùa, không hợp với việc làm chưởng quỹ, và cũng không muốn làm chưởng quỹ."
Làm ở Linh Phù Các vẽ bùa thì chỉ là được Lạc Hà tông thuê, tương đương như khách khanh. Nếu trở thành chưởng quỹ Linh Phù Các thì sẽ là người của Lạc Hà tông.
Nếu là Tiếu Trường Thanh lúc còn nhỏ yếu, chưa có bàn tay vàng thì việc gia nhập Lạc Hà tông quả thực là chuyện tốt, chắc chắn không chút do dự mà đồng ý. Nhưng bây giờ, gia nhập Lạc Hà tông không chắc đã có lợi cho hắn.
Mà còn thêm rất nhiều trói buộc và ràng buộc.
Chẳng hạn như tình thế bất ổn hiện tại, nhỡ đâu một ngày xảy ra chính tà đại chiến, ma giáo tà tu xâm lăng quy mô lớn, thân là đệ tử Lạc Hà tông nhất định phải tham gia chiến đấu, không thể tự do rời đi.
Cung Vạn Thắng vẫn tiếp tục thuyết phục: "Phù sư không phải là không thể làm chưởng quỹ. Mặc dù Chu trưởng lão không phải phù sư, nhưng trước đó chưởng quỹ Hồng Kiếm Đào, chẳng phải cũng là một vị phù sư sao? Hơn nữa, còn là nhị giai phù sư ẩn mình nhiều năm..."
"Nhị giai phù sư ẩn mình nhiều năm? Hồng chưởng quỹ chẳng phải sau khi rời Nam Sơn phường và được điều đến Ly Dương tiên thành mới đột phá thành nhị giai phù sư sao?" Tiếu Trường Thanh mấy năm nay chưa từng nghe tin tức gì liên quan đến Hồng chưởng quỹ.
Phường Nam Sơn ở tây nam biên giới, cách Ly Dương tiên thành trong giới tu tiên Đại Ngu quá xa, các đội thương bình thường cũng không buôn bán xa như vậy.
Tin tức ở Ly Dương tiên thành đương nhiên khó mà đến được phường Nam Sơn.
"Xem ra Hồng chưởng quỹ không hoàn toàn tin tưởng Tiếu phù sư, đã giấu ngươi rất nhiều chuyện." Cung Vạn Thắng nói đầy ẩn ý.
"Không phải là giấu, mà là ta không hỏi đến." Tiếu Trường Thanh đính chính.
"Thôi được rồi." Cung Vạn Thắng xua tay rất thoải mái, không tranh cãi với Tiếu Trường Thanh chuyện này, mà lại hỏi: "Nếu Tiếu phù sư không muốn tiếp nhận vị trí chưởng quỹ Linh Phù Các, vậy nếu tông môn muốn triệu ngươi về, tấn phong làm cung phụng của tông môn, Tiếu phù sư có bằng lòng cùng ta trở về không?"
"Ta tư lịch nông cạn, làm sao có thể gánh vác được vị trí cung phụng của tông môn?" Tiếu Trường Thanh nhẹ nhàng nói.
"Sở hữu kỹ nghệ nhị giai, ở bất kỳ tông môn Kết Đan nào, ngươi đều đủ tư cách làm cung phụng. Huống hồ ngươi còn là phù sư, lại có thiên phú dị bẩm như vậy." Cung Vạn Thắng trêu chọc nói, "Tiếu phù sư, chẳng lẽ ngươi định nói mình chưa tấn thăng nhị giai, mà số lượng lớn nhị giai phù lục ngươi có hôm nay đều là đi mua hoặc được người khác tặng sao?"
"...". Tiếu Trường Thanh hỏi ngược lại: "Nếu như ta nói vậy, Cung đạo hữu có tin không?"
Cung Vạn Thắng cười ha hả, sau đó gấp gáp nói: "Xem ra Tiếu đạo hữu không có ý định cùng ta trở về tông môn, mà là định sau này tìm cơ hội đến Ly Dương tiên thành, tìm Hồng chưởng quỹ rồi."
Tiếu Trường Thanh không phản bác.
Mà lại thỉnh giáo: "Hồng chưởng quỹ cũng là người của Lạc Hà tông. Vì sao ta luôn có cảm giác, không chỉ Cung đạo hữu mà còn cả Chu trưởng lão trước đây, có vẻ không thích Hồng chưởng quỹ, mà lại có thành kiến rất lớn? Đến tông môn và đến Ly Dương tiên thành tìm Hồng chưởng quỹ có gì khác nhau sao? Chẳng lẽ Hồng chưởng quỹ đi Ly Dương tiên thành thì đã không còn là người của Lạc Hà tông?"
Cung Vạn Thắng trầm mặc một lát rồi nói mập mờ: "Chỉ là chuyện cũ từ thế hệ trước mà thôi. Ta cũng không rõ tình hình cụ thể ra sao, ta chỉ biết rằng, một nhóm người đứng đầu là Hồng chưởng quỹ có thành kiến rất lớn với tông chủ, và không chịu phục."
Cuối cùng, Cung Vạn Thắng bỏ vẻ cà lơ phất phơ thường ngày, thành khẩn nói với Tiếu Trường Thanh: "Tiếu phù sư, ta biết ngươi quen Hồng chưởng quỹ từ sớm, Hồng chưởng quỹ có ơn tri ngộ với ngươi. Nhưng chuyện ân oán của thế hệ trước không liên quan gì đến chúng ta. Đừng nói là ngươi, mà đến cả ta là đệ tử chân truyền của Lạc Hà tông cũng không muốn nhúng tay vào chuyện của họ."
"Mặc kệ tông chủ từng làm chuyện gì, ta không rõ lý do cụ thể. Nhưng ta biết rằng, lúc Lạc Hà tông lâm nguy, chính là nhờ tông chủ mới giữ vững được cơ đồ, vực dậy tông môn."
"Những tin đồn nói tông chủ không ngay chính mà lên ngôi thì thật là buồn cười. Tu tiên giới vốn dĩ xem trọng thực lực, tông chủ hiện tại là Kết Đan chân nhân duy nhất của tông môn, ngoài người ra còn ai xứng làm tông chủ?"
"Nếu Tiếu phù sư bằng lòng theo ta về tông môn, ta có thể đảm bảo, sau khi ngươi trở về sẽ không chịu bất cứ đãi ngộ bất công nào. Tông chủ là người có tài, chỉ cần có năng lực thì sẽ được trọng dụng, sẽ không vì ngươi có quan hệ với Hồng chưởng quỹ mà chèn ép ngươi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận