Tu Tiên: Ta Có Một Cái Thùng Vật Phẩm

Tu Tiên: Ta Có Một Cái Thùng Vật Phẩm - Chương 123: Đặt chân, hàng xóm mới (1) (length: 8523)

"Tình hình cơ bản của tiên thành Ly Dương, hẳn là tiền bối dù sao cũng là lần đầu đến, hẳn là cũng có chút hiểu biết rồi."
"Tiên thành được Ly Dương Chân Nhân tạo ra hơn 160 năm trước, cũng không phải ngay từ đầu đã có quy mô lớn như vậy. Ban đầu quy mô chỉ bằng khoảng một phần ba hiện tại thôi."
"Tiên thành trước sau trải qua bốn lần mở rộng, đến 30 năm trước mới hoàn toàn hình thành bố cục như bây giờ."
"Tiên thành Ly Dương là thành của những người tu hành tự do, rộng mở đón nhận các tu sĩ từ mọi nơi, bất kể là tu sĩ thuộc tông môn nào, thế lực nào, chỉ cần đến tiên thành Ly Dương tuân thủ quy tắc, tiên thành sẽ không xua đuổi, cho nên nói một cách nghiêm ngặt, cho dù là người tu ma đạo, chỉ cần không lộ thân phận, tiên thành cũng không chuyên đi dò xét. . ."
Tu sĩ dẫn đường giảm thấp giọng nói, cho ba người Tiếu Trường Thanh biết một số quy tắc ngầm của tiên thành Ly Dương.
"Trị an của tiên thành rất tốt, bởi vì bên trong tiên thành tuyệt đối cấm đấu pháp, cho dù là Giả Đan Chân Nhân cũng không dám công khai động thủ. . . Nhưng mà, nên cẩn thận thì vẫn cứ nên cẩn thận. Dù sao tiên thành Ly Dương lớn như vậy, ẩn chứa rồng nằm hổ phục, ai cũng không biết ẩn chứa bao nhiêu kẻ hung ác tàn bạo. . ."
"Bất quá, tiền bối là đại tu sĩ cảnh giới Trúc Cơ, ở tiên thành Ly Dương cơ bản là không có nguy hiểm."
"Thế lực lớn nhất của tiên thành Ly Dương, không được chọc vào, tự nhiên là phủ thành chủ. Phủ thành chủ ngoại trừ Ly Dương Chân Nhân, người đứng đầu trong giới tu tiên Đại Ngu còn có 'Ly Dương Thất Kiệt' là bảy đệ tử xuất sắc nhất của Ly Dương Chân Nhân!"
"Trong đó, 'Quảng Khâm Chân Nhân' có thực lực mạnh nhất, chính là Kết Đan Chân Nhân. Ngoài ra còn có hai Giả Đan Chân Nhân."
"Còn lại đều là tu sĩ Trúc Cơ viên mãn, có hi vọng Kết Đan trong tương lai."
"Đương nhiên, Ly Dương Chân Nhân mấy trăm năm nay không chỉ thu nhận có 7 đệ tử đó. Tổng số đệ tử của Ly Dương Chân Nhân hơn 30 người, trừ những người chết yểu thì còn khoảng hai mươi mấy người. Không ai là không phải tu sĩ cảnh giới Trúc Cơ."
"Cho nên phủ thành chủ duy trì trật tự của tiên thành, không ai dám làm loạn."
"Ngoài phủ thành chủ ra, tiếp theo sau chính là mười đại gia tộc. Mười đại gia tộc này hoặc là bản thân gia tộc đã có Giả Đan Chân Nhân trấn giữ, hoặc là dựa vào Giả Đan Chân Nhân phía sau, hoặc là có quan hệ thân thiết với phủ thành chủ..."
"Nói chung, ở tiên thành Ly Dương, mười đại gia tộc cũng là những thế lực mà tán tu bình thường tuyệt đối không dám trêu vào. Theo thống kê, mười đại gia tộc gần như chiếm giữ sáu thành sản nghiệp của cả tiên thành!"
"Tỉ như Lưu gia ngự thú này, gần như đã độc chiếm thị trường linh thú của tiên thành Ly Dương. Lưu gia không có Thú Vương tam giai, nhưng lại có mấy đầu linh thú nhị giai đỉnh phong, mỗi một đầu đều có chiến lực phi phàm, không thua gì đại tu sĩ Trúc Cơ viên mãn."
"Lại như Linh Phù Các chiếm một nửa thị trường phù lục ở tiên thành Ly Dương, phía sau là 'Khương gia', một trong những gia tộc mới gia nhập mười đại gia tộc hơn mười năm trước. Khương gia chẳng những có Giả Đan Chân Nhân đứng sau, mà còn có một vị phù sư tam giai duy nhất và nhiều phù sư nhị giai của tiên thành Ly Dương..."
Nghe đến đó, ánh mắt Tiếu Trường Thanh đang nhàn nhã bỗng thay đổi.
Linh Phù Các? Khương gia?
Mới gia nhập vào mười đại gia tộc hơn mười năm trước?
Trong đầu hắn, tự nhiên liên tưởng đến Hồng chưởng quỹ, Hồng Kiếm Đào, người đã từng dìu dắt hắn khi còn nhỏ tại những ngày đầu hắn xuyên qua.
Năm đó Hồng chưởng quỹ rời khỏi phường Nam Sơn, mang theo cháu gái Khương Tễ Nguyệt đến tiên thành Ly Dương, lúc đầu Tiếu Trường Thanh cứ tưởng là do Lạc Hà Tông sắp xếp.
Nhưng sau này, qua lời Cung Vạn Thắng, hắn mới biết, Hồng chưởng quỹ sau khi đến Ly Dương tiên thành thì gần như đoạn tuyệt với Lạc Hà Tông, tự mình lập môn hộ.
Chỉ là điều khiến Tiếu Trường Thanh không ngờ là, Hồng chưởng quỹ lại phát triển Linh Phù Các "phân chi" này thành một trong mười đại gia tộc của tiên thành Ly Dương?
Chiếm cứ một nửa thị trường của tiên thành Ly Dương, cho dù không bằng vị thế của Linh Phù Các ở phường Nam Sơn, cũng không hề kém nhiều.
Hơn nữa, Hồng chưởng quỹ năm đó cũng coi như đã ẩn mình rất kỹ, sớm đã đột phá lên đến cấp bậc phù sư nhị giai, nhưng vẫn chưa thể trở thành phù sư tam giai. Tu sĩ Luyện Khí cảnh, ngoài tài nghệ phù kỹ ra thì pháp lực quá yếu, cho dù có bút phù cao giai hỗ trợ, cũng không thể vẽ ra được phù lục tam giai.
Tiếu Trường Thanh nghĩ trong lòng.
Xem ra Khương gia này vốn đã có cao thủ phù đạo.
Khương gia... Khương Tễ Nguyệt?
Tiếu Trường Thanh nhớ tới Khương Tễ Nguyệt có thiên phú phù đạo khá tốt, đối nhân xử thế ôn hòa, và rất được yêu mến khi còn ở Linh Phù Các của phường Nam Sơn.
Lúc trước khi rời khỏi phường Nam Sơn, Tiếu Trường Thanh mới biết nàng là cháu gái của Hồng chưởng quỹ.
Xem ra phần lớn, quan hệ giữa Hồng chưởng quỹ và Khương gia không nhỏ. Khương Tễ Nguyệt có lẽ cũng là người của Khương gia.
"Không biết, quan hệ giữa Khương gia và Lạc Hà Tông như thế nào."
"Giả Đan Chân Nhân đứng sau Khương gia hiện tại là ai?"
Trong đầu Tiếu Trường Thanh thoáng qua vô số suy nghĩ, nhưng không hề thể hiện ra.
Khi hai tỷ muội nhà Lâm nghe được lời giới thiệu của người dẫn đường cũng nhìn Tiếu Trường Thanh một cách kinh ngạc, thăm dò hỏi han. Tiếu Trường Thanh liền nhẹ nhàng lắc đầu, ra hiệu cho các nàng đừng gây chuyện.
Đến tiên thành Ly Dương, hắn không phải tìm đến nương tựa Hồng chưởng quỹ mà đến. Hồng chưởng quỹ đã hết lòng giúp đỡ, nâng đỡ hắn khi còn nhỏ, ân tình này hắn luôn ghi nhớ trong lòng.
Sau này có cơ hội, chắc chắn sẽ báo đáp.
Nhưng hiện tại hắn không cần thiết phải đến nương nhờ Hồng chưởng quỹ, thậm chí phù lục cũng không phải nguồn kinh tế chủ yếu của hắn nữa rồi.
Trên người hắn bây giờ có lẽ còn có không ít chuyện phiền phức, không cần thiết phải đi tìm đến Khương gia.
"Tiền bối, ngài là tu sĩ Trúc Cơ, lại là phù sư nhị giai, nếu ngài hứng thú với Khương gia, muốn gia nhập Khương gia thì tôi nghĩ chắc chắn Khương gia sẽ rất hoan nghênh. Nếu ngài thấy hứng thú với Khương gia, có lẽ tôi có thể giới thiệu, tôi vừa hay có quen biết một quản sự của Khương gia." Người dẫn đường thận trọng thăm dò.
Nếu có thể giới thiệu, lôi kéo một phù sư nhị giai cảnh Trúc Cơ vào Khương gia, Khương gia chắc chắn sẽ không bạc đãi hắn.
Hắn coi như một bước lên trời rồi.
Đáng tiếc Tiếu Trường Thanh lắc đầu nói: "Không cần."
Trong lòng người dẫn đường có chút thất vọng, nhưng không dám biểu lộ ra.
Nếu để cho vị tiền bối Trúc Cơ này bất mãn thì chẳng khác nào "ăn trộm gà không được còn mất nắm gạo", chẳng đáng gì cả.
Ba người Tiếu Trường Thanh đi theo người dẫn đường đi dạo trong tiên thành gần một canh giờ, tận mắt thấy sự phồn hoa và khác biệt của thành trì này, quan sát rất nhiều cửa hàng lớn, thậm chí đi vào cảm nhận một chút, mở rộng tầm mắt.
Đến chiều, họ mới bắt đầu tìm kiếm động phủ thích hợp để ba người ở lại.
Với ngân sách đã định trước, việc tìm kiếm một động phủ phù hợp cũng không quá khó.
Dân số của tiên thành Ly Dương đông đúc, cấp bậc động phủ cũng tự nhiên nhiều hơn, không giống như phường Nam Sơn đơn giản dùng bốn cấp giáp, ất, bính, đinh để phân chia.
Ở đây, ngoại trừ động phủ tam giai cao cấp nhất không cho ở lâu dài thì tất cả các khu vực còn lại, từ những nơi giống lều trại hạ phẩm nhất giai cho đến động phủ trang viên thượng phẩm nhị giai, có tổng cộng khoảng ba mươi mấy khu.
Cuối cùng, Tiếu Trường Thanh thuê một động phủ có linh mạch đạt đến cấp nhị giai thượng phẩm, nằm ở khu vực trung tâm của tiên thành, với giá 2000 hạ phẩm linh thạch một năm.
Mọi mặt đều rất tốt, dù diện tích nhỏ hơn động phủ Giáp nhất ở phường Nam Sơn một chút, nhưng ở cách bố trí chi tiết, trận pháp, sự phân chia công năng các loại thì tốt hơn rất nhiều.
Bất quá giá cả cũng đắt.
Một năm 2000 hạ phẩm linh thạch, bình quân một tháng hơn một trăm sáu mươi hạ phẩm linh thạch. Nếu là tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ, lại không có nghề nghiệp vững vàng thì có lẽ một năm cũng chỉ kiếm được 2000 - 3000 hạ phẩm linh thạch!..
Bạn cần đăng nhập để bình luận