Tu Tiên: Ta Có Một Cái Thùng Vật Phẩm

Tu Tiên: Ta Có Một Cái Thùng Vật Phẩm - Chương 55: Bày ngay ngắn tâm tính (length: 8298)

"Chúc mừng Chủ Quân, tấn thăng Luyện Khí hậu kỳ!"
Lâm Tử Du nhận được Tiếu Trường Thanh truyền âm, đi vào phòng luyện công bái kiến.
Ba tháng trôi qua, hai tỷ muội đã vượt qua giai đoạn ban đầu bỡ ngỡ, xấu hổ, tâm tính đã dần thích ứng.
Đặc biệt là mới đây, Tiếu Trường Thanh thể hiện ra tài nghệ phù sư nhất giai trung phẩm, hiện tại tu vi lại đột phá Luyện Khí hậu kỳ.
Tiềm lực lớn như vậy, Nam Sơn phường e là khó tìm ra mấy người có thể so sánh.
Không chỉ tỷ tỷ trầm ổn hơn là Lâm Tử Du, mà ngay cả cô em từ trước đến nay có lòng tự cao như Lâm Tử Hi cũng bị Tiếu Trường Thanh thuyết phục.
Dù sao, vị phù sư thần bí Bách Vô Kỵ mà nàng sùng bái, cũng chỉ là nhất giai trung phẩm mà thôi.
Tiếu Trường Thanh đã kẻ sau vượt người trước, tiềm lực vô hạn, đáng để nàng theo đuổi.
"Tiếp theo có hai việc cần giao cho ngươi đi làm. Việc thứ nhất, là đến chỗ quản lý động phủ, nghe ngóng về động phủ Ất cấp phù hợp, tìm xong thì chuẩn bị dọn nhà. Việc thứ hai, là giúp ta nghe ngóng xung quanh, xem chỗ nào bán những thứ này, cụ thể ta đã viết trên giấy..."
Tiếu Trường Thanh phân phó nói.
Đối với tu sĩ Luyện Khí hậu kỳ bình thường mà nói, độ đậm đặc linh khí của động phủ Bính cấp dù cũng tạm dùng tu luyện được, không ảnh hưởng nhiều đến tốc độ tu hành. Nhưng hiển nhiên không đáp ứng được yêu cầu của Tiếu Trường Thanh, công pháp Trường Sinh Công của hắn đạt đến cấp bậc đại thành, tương đương độ thuần thục cấp Trúc Cơ, đòi hỏi linh khí cao hơn.
Vừa rồi hắn thử tu luyện, là cần phải dọn nhà ngay lập tức.
Hắn hiện tại ra ngoài đã là phù sư nhất giai trung phẩm, mỗi tháng ở Linh Phù Các chỉ cần hoàn thành đủ số công việc, một tháng tiền lương cũng được 400-500 hạ phẩm linh thạch.
Hoàn toàn có đủ điều kiện ở động phủ Ất cấp.
Đương nhiên, động phủ số 1 đến số 3 Ất cấp, ba khu này gần như sánh được khu động phủ Giáp cấp, hiện tại hắn vẫn chưa đủ tư cách.
Về vật liệu chế tác phù lục nhị giai, ở các cửa hàng lớn của Nam Sơn phường không có bán cố định, ngay cả Linh Phù Các cũng không có.
Dù sao, Nam Sơn phường trước mắt không có phù sư nhị giai, không có mua bán cũng không có thị trường.
Cần từ từ tìm kiếm, thậm chí tìm chủ quán, thông qua con đường riêng của họ để ý, thu mua, mới có nguồn cung cấp.
Chuyện này khá phiền phức, có tỷ muội Lâm gia ở đây, Tiếu Trường Thanh sai khiến các nàng cũng hợp tình hợp lý.
Làm thị nữ thì cũng phải phân phó làm việc, không thể mang về để cúng bái.
"Vâng, Chủ Quân."
Lâm Tử Du cung kính nhận lấy tờ giấy, liếc nhìn nội dung, phát hiện toàn là vật liệu vẽ bùa, nhưng cấp độ cao hơn rất nhiều so với trước đây!
Ví dụ như không ít vật liệu, khởi đầu đều là da lông, linh huyết từ yêu thú cấp hai trở lên.
Lâm Tử Du thấy kinh ngạc, lẽ nào muốn bắt đầu thử vẽ phù lục nhị giai rồi sao?
Nhưng nghĩ lại chắc cũng không phải, dù sao bây giờ vẫn chỉ là phù sư nhất giai trung phẩm, chưa đạt đến nhất giai đỉnh cấp, không thể trực tiếp vượt cấp thử vẽ nhị giai được.
Chắc là có tác dụng khác...
Lâm Tử Du rất rõ thân phận của mình, biết cái gì nên hỏi cái gì không nên hỏi, cầm tờ giấy tiếp lệnh xong liền chuẩn bị rời phòng.
Lúc này, Tiếu Trường Thanh bỗng mở miệng: "Bộ y phục này mua lúc nào vậy?"
Hôm nay Lâm Tử Du mặc một bộ váy dài sa chất có chút trong suốt, không chỉ khoe ra dáng người đầy đặn lồi lõm mà đến cả bộ quần áo mặc bên trong cũng hơi ẩn hiện, kết hợp với gương mặt xinh đẹp tài trí tao nhã, có một loại cảm giác vừa thuần khiết lại quyến rũ.
Tựa hồ không thể xâm phạm, nhưng lại làm người muốn giày xéo.
Mặt Lâm Tử Du chợt ửng đỏ, cúi đầu nói: "Hôm trước... em gái ta mua, nói sau này trong nhà thì mặc loại trang phục này. Chủ Quân, ngươi thấy có được không?"
Lâm Tử Hi này, chẳng những nhí nhảnh mà vẫn còn rất hiểu lòng nam nhân.
"Tùy các ngươi, ta không có ý kiến." Tiếu Trường Thanh khoát tay áo.
Dạo này hắn bận tu luyện, đột phá ngưỡng Luyện Khí hậu kỳ, không có tâm tư nghĩ chuyện khác.
Đương nhiên, quan trọng nhất là hai tỷ muội này vẫn tồn tại một chút tâm tư không nên có, theo Tiếu Trường Thanh thấy thì cần phải 'nấu' một chút, 'mài' một chút.
Dù sao, hai tỷ muội này đều không phải là đèn đã cạn dầu.
Tuy bây giờ Tiếu Trường Thanh cũng có thể mặc kệ tâm tư nhỏ của các nàng, tùy ý tự nhiên, nhưng Tiếu Trường Thanh không thích dùng vũ lực, càng không thích dùng cách ép buộc đối với những chuyện như thế này.
Phải để hai tỷ muội nhận rõ thân phận của mình, an vị cho đúng vị trí của mình, ngoan ngoãn làm tròn phận sự thị thiếp mới được.
...
"Tỷ tỷ, Chủ Quân gọi ngươi đi làm gì vậy?"
Vừa rời khỏi phòng luyện công, Lâm Tử Hi đã tò mò xông tới hỏi.
"Phân phó ta hai việc..."
Lâm Tử Du dẹp bỏ chút cảm xúc bồn chồn, thuật lại đơn giản một lượt, không hề giấu diếm.
"Hai việc, vì sao Chủ Quân toàn giao cho tỷ đi làm, không giao cho ta vậy?" Lâm Tử Hi lẩm bẩm một câu.
Lâm Tử Du nghe vậy thì cười, có chút hứng thú trêu ghẹo nói: "Sao thế, không được phân phó làm việc ngươi còn không vui hả? Không phải trước kia trong lòng ngươi còn không cam tâm, rất khó chịu với thân phận thị thiếp sao?"
Lâm Tử Hi cũng không thấy ngại, có chút thở dài nói: "Mỗi lúc mỗi khác rồi mà. Phù kỹ của Chủ Quân đã đạt tới nhất giai trung phẩm, gần như không kém Bách Vô Kỵ tiền bối, đủ để các gia tộc Trúc Cơ ở Nam Sơn phường lấy lễ để tiếp đón. Tương lai thành tựu phù sư nhị giai, xác suất lại càng tăng lên. Hiện tại tu vi cũng dễ dàng đột phá Luyện Khí hậu kỳ, coi như bởi vì tư chất linh căn hạ phẩm mà không có hy vọng Trúc Cơ thì tương lai ít nhất cũng là Luyện Khí đại viên mãn."
"Phù sư nhị giai, Luyện Khí đại viên mãn. Đừng nói ở một nơi nhỏ như Nam Sơn phường này, mà cho dù là ở các tiên thành lớn thì cũng có chỗ đứng yên ổn."
"Ở trước mặt Chủ Quân như vậy, ta còn có gì mà bất bình, thấy không cam tâm đâu chứ?"
"Đi theo Chủ Quân như vậy, có lẽ sau này cảnh ngộ và tiền đồ của chúng ta còn vượt xa so với tự mình cố gắng."
Lâm Tử Du gật đầu, nói: "Đúng là như vậy. Hai tỷ muội chúng ta trở thành thị thiếp của Chủ Quân, có lẽ không phải chuyện tồi tệ gì mà ngược lại là họa phúc đan xen! Cho nên, chúng ta đừng nghĩ những điều viển vông nữa, nghiêm túc làm tốt bổn phận của mình là được."
"Vậy ta tiếp tục nghiên cứu thuật cất rượu, nếu có thể sản xuất ra linh tửu nhất giai thì đến lúc đó mở rộng tửu quán làm ăn và lợi nhuận đều tăng nhiều, Chủ Quân sẽ vui vẻ vì điều này."
Lâm Tử Hi nói.
Quán rượu Rộng Tụ là hai chị em nàng trước đây mượn danh tiếng của Tào gia để kinh doanh, sau khi thoát khỏi quan hệ với Tào gia thì lẽ ra không thể mở được nữa.
Nhưng hai chị em trở thành thị thiếp của Tiếu Trường Thanh, thì quán Rộng Tụ này tương đương với biến thành sản nghiệp của Tiếu Trường Thanh, mỗi tháng lợi nhuận kiếm được hai người đều phải nộp lên đủ.
Cho nên quán Rộng Tụ hiện tại dựa vào danh tiếng của Tiếu Trường Thanh, có thể thuận lợi mở cửa mà không ai dám gây sự.
Hiện tại tửu quán chủ yếu do Lâm Tử Hi trông coi.
Lâm Tử Du thì phụ trách các công việc thường nhật trong sinh hoạt ăn uống của Tiếu Trường Thanh, cũng như các công việc lặt vặt khi vẽ bùa.
"Đúng rồi, tỷ, bộ đồ hôm nay của tỷ, Chủ Quân nhìn xong thì đánh giá thế nào?" Lâm Tử Hi bỗng tò mò hỏi.
Lâm Tử Du nhớ lại ánh mắt của Tiếu Trường Thanh vừa rồi dừng lại liếc nhìn bộ vị nhạy cảm trên người mình, toàn thân nàng khẽ run lên, mặt lại ửng hồng, theo bản năng hai tay che ngực, nói: "Ngươi mua những bộ quần áo không đứng đắn này, muốn biết Chủ Quân đánh giá thế nào thì lần sau tự ngươi mặc thử đi!"
Lâm Tử Hi nghe vậy mắt sáng lên, vội vàng hỏi nhỏ: "Chắc không phải là... Chủ Quân rốt cuộc đã động tay động chân với tỷ rồi chứ?"
"Không có!" Lâm Tử Du trừng mắt liếc một cái, thâm ý nói: "Chủ Quân không phải là kẻ háo sắc."
Bạn cần đăng nhập để bình luận