Từ Tế Khuyển Bắt Đầu Thất Thập Nhị Biến

Chương 232: Các phương phản ứng

Chương 232: Các Phương Phản Ứng
Trong chi nhánh Dược Vương đường ở trấn Xà Ngư, nghe Tần Vũ Tiên và Đan Linh Quan nhắc đến một cái tên đặc biệt. “Hư Thiên Bảo Hạp là cái gì vậy?”
Trần Khổ không khỏi ngạc nhiên. Dường như trong ký ức truyền thừa về Từ gia, cũng như trong những tính toán về đường đi địa cung, hắn chưa từng thấy chỗ nào nhắc đến đồ vật này. “Hư Thiên Bảo Hạp...”
Tần Vũ Tiên liếc nhìn tiểu sư đệ, chậm rãi giải thích: “Không biết tiểu sư đệ có từng nghe trong thần thoại dân gian, có một loại bảo vật gọi là ‘Tụ Bảo Bồn’?”
“Tụ Bảo Bồn? Cái này đương nhiên là nghe qua.”
Trần Khổ nghĩ rồi nói: “Nghe nói Tụ Bảo Bồn có công hiệu thần kỳ, có thể sao chép tài bảo trong bồn, bỏ vào một đồng tiền, hôm sau sẽ có đầy bồn tiền, có thể nói là ‘trồng dưa được dưa, trồng đậu được đậu’, bỏ vật gì vào sẽ thu được đầy bồn vật đó.”
Ngay cả ở kiếp trước của hắn, cũng có một vài ghi chép về câu chuyện dân gian liên quan đến vật này. Thương nhân giàu nhất thời Minh là Thẩm Vạn Tam, nghe nói chính là có một cái Tụ Bảo Bồn, cho nên mới giàu có bậc nhất thiên hạ. Nhưng người có ngọc lại mắc tội, trong câu chuyện, Thẩm Vạn Tam cũng vì thế mà gặp họa diệt môn. “Lẽ nào, cái Hư Thiên Bảo Hạp này, cũng là bảo vật giống như Tụ Bảo Bồn?”
Trần Khổ kinh ngạc: “Thần kỳ như vậy sao?”
“Chuyện Tụ Bảo Bồn chỉ là truyền thuyết dân gian, đến giờ chưa ai thấy, còn Hư Thiên Bảo Hạp thì có thật…” Đan Linh Quan vuốt râu nói: “Nghe nói Hư Thiên Bảo Hạp là bảo vật của Tiên giới, bên trong liên thông với Tiên giới, cứ một thời gian sẽ phun ra các loại bảo vật, có đan dược, binh khí, bảo bối, trân ngoạn, vàng bạc, vô số kể…”
Tần Vũ Tiên gật đầu: “Sư thúc nói không sai, tên tuổi của Hư Thiên Bảo Hạp, phải ngược dòng tìm hiểu đến Hồng Thái Tổ. Hồng Thái Tổ vốn chỉ là dân thường, có được thiên hạ chính là nhờ vô tình có được chiếc Hư Thiên Bảo Hạp này, cứ một thời gian lại có một bảo vật, nên trước đây, Hồng Thái Tổ còn có biệt hiệu ‘Đa Bảo đạo nhân’. Sau đó phúc quốc Hồng triều truyền bốn trăm năm... Hiệp Vương Bùi Đông Lưu là người đầu tiên dẫn quân vào kinh thành, cướp đi vô số tài bảo trong thành, còn lập ra Hiệp Vương bảo tàng. Có người suy đoán Hư Thiên Bảo Hạp, nằm trong một chỗ bảo tàng của Hiệp Vương.”
Đan Linh Quan cũng chậm rãi nói: “Từ sau khi Đại Kỷ Thái Tổ lên ngôi, đã huy động lực lượng toàn thiên hạ, điều tra Hiệp Vương bảo tàng, truy sát hậu nhân Tứ Đại Thiên Vương của Bùi Đông Lưu. Trong hơn 150 năm này, đã khai quật được hai địa cung bảo tàng của Hiệp Vương, nhưng vẫn không thấy Hư Thiên Bảo Hạp. Vì vậy phải nghi ngờ rằng Hư Thiên Bảo Hạp ở trong địa cung của hai vị Thiên Vương còn lại, tính ra đây là Hiệp Vương bảo tàng thứ ba.”
"Tiền đề là, không biết tin tức bảo tàng này là thật hay giả?" Tần Vũ Tiên cau mày: "Lúc Bảo Giao huyện vừa bị công hãm thì lại truyền ra tin tức này, khó tránh khỏi có người cố tình tạo cục."
"Thật! Cái Hiệp Vương bảo tàng này là thật!"
Trần Khổ trực tiếp nói: "Ta có thể đảm bảo!"
Một lời vừa ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận