Từ Tế Khuyển Bắt Đầu Thất Thập Nhị Biến

Chương 123: Ám tiễn

Chương 123: Ám tiễn
Một cái túi nhỏ, có thể đổ ra nhiều đồ như vậy, không hề nghi ngờ, chính là vật giống cái túi mà gã sư gia kia tùy thân mang theo hôm đó. Đây chính là thứ mà Trần Khổ hằng mong ước bấy lâu nay. Hắn đã thèm thuồng nó từ lâu rồi, bởi vì nếu có một cái túi như vậy, y phục, binh khí tùy thân đều có thể cất vào, không cần mỗi lần đi ra ngoài lại phải về nhà lấy binh khí. Nhưng Dương Lục Thiền đã nói với hắn, vật này được làm từ dạ dày gấu hiếm có, giá trị ngàn vàng, dù có tiền cũng chưa chắc mua được. Không ngờ…
Người đại ca này về nhà một chuyến, trực tiếp đưa cho hắn một cái, chưa nói đến những thứ khác, chỉ riêng cái túi trữ vật này thôi, cũng đủ sánh ngang toàn bộ gia sản của Trần Khổ hiện tại. Chưa kể đến... Trần Khổ cúi đầu nhìn xuống, nhìn những thứ ở trên mặt đất. Đủ màu sắc rực rỡ, có trái cây, phấn son, hương liệu, đều không phải là sản phẩm của Kỷ Quốc. Đặc biệt là khi Trần Khổ thấy trên mặt đất một trái cầu tròn màu xanh lá có vằn đen, không khỏi hít một hơi: "Dưa hấu?"
Thứ này ở Kỷ Quốc là loại trái cây xa xỉ thực sự, ngay cả vào mùa hè, ở Bảo Giao huyện cũng khó mà thấy, chắc chỉ nhà quý tộc ở phủ thành mới có thứ này. Huống chi là giữa mùa đông. Nhìn các thứ khác ngoài dưa hấu, có phấn son, còn có áo khoác lông chồn, cùng đồ chơi nhỏ cho trẻ con. Nhìn là biết. Đây là đồ người từ phương xa mang về làm quà tết. Trần Khổ cất hết từng món đồ vào trong túi trữ vật, đây đều chỉ là những món quà thông thường, còn có những món quà quý giá hơn, Trần Tân thậm chí còn dán giấy ghi chú ở phía trên. “Tử Băng Sơn Tuyết Liên, bảo thảo thượng đẳng, có thể dùng nấu canh cho người già trẻ nhỏ.”
“Gối Huyền Ngọc, ba chiếc, bảo vật, mùa hè nằm ngủ mát mẻ, không mộng mị.”
“Hạt giống Hợp Gia hoa, mùa hè trồng trong sân, không có muỗi.”...
Bạn cần đăng nhập để bình luận