Trường Sinh: Ta Tại Giáo Phường Ti Thiên Thu Vạn Tái

Chương 827: Chu Ngọc Nương từ vào tuyệt cảnh

**Chương 827: Chu Ngọc Nương tự đẩy mình vào tuyệt cảnh**
"Đạo trưởng nói đùa, trên đời này trừ ngươi ra, ta còn có thể tin tưởng ai?"
Chu Ngọc Nương khoát tay.
Nhưng trong lòng nàng chợt nhớ tới một người.
"Nếu như người kia còn sống, có lẽ người ta có thể tin tưởng sẽ là hai người, chỉ tiếc, hắn đã sớm không còn trên thế gian này."
Chu Ngọc Nương thu lại tâm tư, nói tiếp: "Đạo trưởng, kỳ thực biện pháp ta đối phó Sở Kinh Hồng là muốn hợp tác cùng một người, mà người kia ngươi cũng quen biết."
"Bần đạo cũng quen biết?"
Triệu Mục kinh ngạc: "Người này là ai, thế mà có thể giúp ngươi đối phó Sở Kinh Hồng?"
"Cổ Vô Huyết!"
"Là hắn? Hắn trở lại nam vực?"
"Ân, đã trở về."
Chu Ngọc Nương gật đầu nói: "Cổ Vô Huyết đã đáp ứng hợp tác cùng ta, giúp ta cướp đoạt thiên mệnh đạo quả còn lại từ trong tay Sở Kinh Hồng, còn ta thì phải giúp hắn cứu một nữ nhân."
"Nữ nhân?"
Triệu Mục lộ ra vẻ trầm tư: "Liên quan tới chuyện năm đó Cổ Vô Huyết và Sở Kinh Hồng trở mặt, đồng thời rời khỏi triều đình Liệt Dương, trong triều chính nhiều năm qua có rất nhiều thuyết pháp."
"Trong đó có mấy thuyết pháp, nói có bài bản hẳn hoi, làm cho người ta không phân biệt được cái nào là thật?"
"Mà có một thuyết pháp cho rằng, Sở Kinh Hồng và Cổ Vô Huyết đều coi trọng một nữ nhân, vì nữ nhân mà hai huynh đệ trở mặt, thậm chí còn dùng đến bạo lực."
"Về sau Sở Kinh Hồng đủ hung ác, còn Cổ Vô Huyết lại là kẻ dùng tình sâu đậm, cho nên Sở Kinh Hồng liền dùng tính mạng nữ nhân kia uy h·iếp Cổ Vô Huyết, bức bách người này từ bỏ quyền lợi trong tay."
"Chẳng lẽ Cổ Vô Huyết nhờ ngươi cứu, chính là nữ nhân trong truyền thuyết kia?"
"Đúng, cũng không phải!" Chu Ngọc Nương cười nói: "Kỳ thực tin đồn không chuẩn xác."
"Nữ nhân kia tên là Sở Mộng Thơ, là đường muội của Sở Kinh Hồng, cho nên nghe đồn nói Sở Kinh Hồng cùng Cổ Vô Huyết thích cùng một nữ nhân là không thể nào."
"Sở Kinh Hồng người kia tuy rằng chẳng ra làm sao, nhưng ít nhất sẽ không nhúng chàm đường muội của mình, bất quá Cổ Vô Huyết đối với Sở Mộng Thơ ngược lại thật sự là tình căn thâm chủng."
(tình căn thâm chủng: ý chỉ tình cảm sâu nặng, khó dứt)
"Nghe nói Cổ Vô Huyết, Sở Kinh Hồng cùng Sở Mộng Thơ ba người, là từ nhỏ cùng nhau lớn lên, tình cảm sâu đậm, Cổ Vô Huyết cùng Sở Mộng Thơ càng là thanh mai trúc mã, 'hai đứa nhỏ vô tư', sớm đã định tình cả đời."
"Cũng chính vì vậy, Cổ Vô Huyết mới có thể cùng Sở Kinh Hồng chinh chiến thiên hạ, cuối cùng thống nhất nam vực, sáng lập ra Liệt Dương đế quốc."
"Chỉ là sau này gặp phải một chuyện ngoài ý muốn, Sở Mộng Thơ bị người trọng thương ngã xuống, khiến cho Cổ Vô Huyết không thể không phong ấn nàng, mới tạm thời bảo vệ được tính mạng."
"Sau đó, Cổ Vô Huyết dốc sức tìm kiếm khắp thiên hạ, mong tìm được biện pháp chữa trị cho Sở Mộng Thơ, nhưng thủy chung không thu được gì."
"Mãi cho đến một ngày, hắn và Sở Kinh Hồng đạt được phương pháp tu luyện thiên mệnh đạo quả, từ đó biết được thiên mệnh đạo quả có thể trị hết tổn thương cho Sở Mộng Thơ."
"Thế là từ ngày đó trở đi, Cổ Vô Huyết liền bắt đầu giúp Sở Kinh Hồng, mưu đồ thúc đẩy thiên mệnh đạo quả, mà Sở Kinh Hồng hứa hẹn, sau khi thúc giục quen thiên mệnh đạo quả, sẽ dốc toàn lực cứu chữa Sở Mộng Thơ."
"Cổ Vô Huyết đối với điều này không hề nghi ngờ, dù sao Sở Mộng Thơ cũng là đường muội của Sở Kinh Hồng, với lại từ nhỏ tình cảm đã sâu đậm, hắn chưa từng nghĩ tới Sở Kinh Hồng sẽ nuốt lời."
"Nhưng sự thật chứng minh, hắn đã tin lầm Sở Kinh Hồng."
"Sở Kinh Hồng vì tư lợi cá nhân, đối với hắn tình nghĩa chẳng đáng một đồng."
"Hắn sau khi tu luyện thiên mệnh đạo quả, đối với loại công pháp này ngày càng hiểu rõ, rốt cuộc có một ngày hắn cảm ngộ được, thúc đẩy thiên mệnh đạo quả, đích xác có thể cứu chữa Sở Mộng Thơ."
"Nhưng phương pháp cứu chữa lại là đem thiên mệnh đạo quả chuyển vào trong cơ thể Sở Mộng Thơ, như vậy, hắn sẽ không có thiên mệnh đạo quả."
"Vất vả một phen, trù tính vạn năm, lại muốn đem tu vi Chúa Tể cảnh chắp tay đưa cho người khác?"
"Cho dù người này là đường muội từ nhỏ cùng nhau lớn lên, Sở Kinh Hồng cũng không nguyện ý, cho nên hắn bắt đầu giấu Cổ Vô Huyết, trong bóng tối tiến hành kế hoạch của mình."
"Nhưng Cổ Vô Huyết là hạng người nào, một hai ngày có thể lừa gạt được, nhưng thời gian dài, Sở Kinh Hồng có tâm tư gì cuối cùng vẫn không giấu được."
"Khi Cổ Vô Huyết phát hiện, Sở Kinh Hồng thế mà lại bội ước, không chịu đem thiên mệnh đạo quả cho Sở Mộng Thơ, hai người liền triệt để trở mặt."
"Lúc ấy hai người phát sinh xung đột kịch liệt, đến nỗi triều đình Liệt Dương đều rung chuyển bất an, thậm chí đều có nguy cơ tan rã."
"Sở Kinh Hồng cũng không muốn Liệt Dương đế quốc hủy diệt, để cho quyền lực trong tay mình suy tàn, thế là hắn lại bắt cóc Sở Mộng Thơ, lấy tính mạng Sở Mộng Thơ uy h·iếp Cổ Vô Huyết, bức bách Cổ Vô Huyết rời khỏi triều đình."
"Cổ Vô Huyết rơi vào đường cùng, cũng chỉ có thể đáp ứng Sở Kinh Hồng, mang theo Sở Mộng Thơ rời khỏi triều đình."
Nghe đến đó, Triệu Mục bỗng nhiên ngắt lời: "Cổ Vô Huyết rời khỏi triều đình, chỉ sợ không chỉ là vì muốn cứu Sở Mộng Thơ bị cưỡng ép?"
"A a, đạo trưởng quả nhiên cơ trí, lập tức liền nghĩ đến mấu chốt."
Chu Ngọc Nương cười nói: "Kỳ thực lúc đó Cổ Vô Huyết, đã sớm có ý nghĩ thu tay lại, dù sao hắn và Sở Kinh Hồng tiếp tục đấu, chỉ có thể lưỡng bại câu thương, Liệt Dương đế quốc sụp đổ."
(lưỡng bại câu thương: cả hai bên đều bị tổn thương)
"Mà một khi Liệt Dương đế quốc không còn, như vậy kế hoạch thúc đẩy thiên mệnh đạo quả cũng sẽ không thể tiến hành."
"Không có thiên mệnh đạo quả, làm sao cứu chữa Sở Mộng Thơ?"
"Cho nên hắn liền dứt khoát 'thuận nước đẩy thuyền', đáp ứng Sở Kinh Hồng rời khỏi triều đình Liệt Dương, mang theo Sở Mộng Thơ rời đi."
"Hắn dự định chờ Sở Kinh Hồng thúc đẩy thiên mệnh đạo quả xong, lại nghĩ biện pháp đoạt lại, cứu chữa Sở Mộng Thơ."
"Mà lần chờ đợi này ròng rã hơn vạn năm, mãi đến khi hắn nhận được tin tức, Sở Kinh Hồng đã thúc đẩy thiên mệnh đạo quả, nhưng lại bị ta chia cắt một nửa, mới tìm tới ta mấy tháng trước, cùng ta đạt thành hợp tác."
"Hắn đáp ứng giúp ta cướp đoạt một nửa thiên mệnh đạo quả còn lại trong tay Cổ Vô Huyết."
"Còn ta hứa hẹn, nhiều nhất sử dụng thiên mệnh đạo quả vạn năm, trước khi kỳ hạn vạn năm đến, nhất định phải đem thiên mệnh đạo quả đưa vào cơ thể Sở Mộng Thơ, chữa cho tốt Sở Mộng Thơ."
"Hắn thế mà tin ngươi?"
Triệu Mục kinh ngạc nói: "Cổ Vô Huyết cũng không phải là người dễ lừa gạt, năm đó Sở Kinh Hồng đã có thể bội ước, hắn không sợ ngươi cũng nuốt lời, vạn năm sau không cứu Sở Mộng Thơ sao?"
"Dù sao đây chính là thiên mệnh đạo quả, có thể khiến người ta đạt đến tu vi Chúa Tể cảnh, thiên hạ có mấy người có thể bỏ qua?"
"Hắn đương nhiên sẽ không tùy tiện tin tưởng, nhưng ta có biện pháp để hắn tin tưởng."
Chu Ngọc Nương cười nhạt nói: "Ta dùng thiên mệnh đạo quả gieo một hạt giống vào trong cơ thể Sở Mộng Thơ."
"Hạt giống kia vạn năm sau mới có thể nảy mầm lớn lên, mà trong vạn năm, nếu như ta không đem thiên mệnh đạo quả đưa vào cơ thể Sở Mộng Thơ, vạn năm sau mầm hạt giống cũng biết cưỡng ép cướp đoạt thiên mệnh đạo quả trên người ta, cứu chữa Sở Mộng Thơ."
"Mà hạt giống này, dù cho ta cũng không có khả năng lấy ra."
"Cho nên, Cổ Vô Huyết tin tưởng ta, đồng thời hiện tại đã bắt đầu giúp ta đối phó Sở Kinh Hồng."
Nói đến đây, Chu Ngọc Nương cười nhẹ nhàng nhìn Triệu Mục, hỏi: "Đạo trưởng, có phải ngươi cảm thấy, ta vì để Cổ Vô Huyết tin tưởng mà trồng hạt giống xuống cho Sở Mộng Thơ, rất không sáng suốt?"
"Đích xác có chút không sáng suốt, ngươi chỉ cho mình vạn năm, vạn năm sau làm sao bây giờ?"
Triệu Mục cau mày nói: "Ngươi nhất thời đạt được thiên mệnh đạo quả hoàn chỉnh, liền có thể đạt đến thực lực Chúa Tể cảnh, chuyện này tất nhiên sẽ chọc giận Vĩnh Hằng thánh chủ."
"Trong vạn năm, ngươi có thể sử dụng thiên mệnh đạo quả đối kháng Vĩnh Hằng thánh chủ, nhưng vạn năm sau thì sao?"
"Không có thiên mệnh đạo quả, ngươi sẽ mất đi thực lực Chúa Tể cảnh, đến lúc đó, Vĩnh Hằng thánh chủ tất nhiên sẽ g·iết đến tận cửa."
"Ngươi làm như vậy, đơn giản chính là tự mình chặn đường lui."
"Đối phó Sở Kinh Hồng có rất nhiều biện pháp, cần gì phải hợp tác với Cổ Vô Huyết, trừ phi, ngươi còn có cân nhắc sâu xa hơn?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận