Thiếu Nữ Huyền Học

Chương 75

Nàng đang đẩy hành lý tới thì chuông điện thoại di động reo vang, liền nghe có người gọi: “Cố Đại Sư, nơi này!” Triệu Vũ đến đã có chuẩn bị, trên tay thậm chí còn giơ một tấm bảng hiệu, nhưng vừa nãy vì mỏi tay nên nghỉ một lát, đúng lúc Cố Sanh tìm tới.
“Cố Đại Sư, cuối cùng cũng chờ được ngươi rồi.” Triệu Vũ vừa nói, vừa định ân cần giúp nàng xách hành lý, kết quả liếc mắt một vòng, lại phát hiện trên vali hành lý của nàng còn có một bàn tay to với khớp xương rõ ràng đang đặt lên.
Rụt tay lại nhìn kỹ, bên cạnh còn đứng một người đàn ông, đang dùng vẻ mặt đạm mạc nhìn mình chằm chằm, bàn tay đang giữ vali hành lý lại hơi dùng sức.
Triệu Vũ: “......” Không hiểu vì sao, hắn luôn cảm thấy trong ánh mắt người đàn ông này có địch ý.
“À, chào ngươi, ngươi là bạn của Cố Đại Sư?” Trong mắt Triệu Vũ mang theo dấu chấm hỏi.
Ngón tay Tề Thịnh đang nắm tay cầm vali càng dùng sức thêm mấy phần, hắn lãnh đạm gật đầu.
Triệu Vũ cười ngượng một tiếng, lần này xem như đã nhìn ra, người này thật sự không muốn nói chuyện với mình. Thế là hắn quay sang nói chuyện với Cố Sanh, nào ngờ còn chưa kịp mở miệng đã bị người ta kéo ra phía sau.
“Ta là bạn của Cố Sanh, Tề Thịnh, chào ngươi.” Triệu Vũ nhận ra động tác người này đặt tay lên vai mình có mấy phần cứng ngắc, mang theo cảm giác không được tự nhiên.
Còn nữa, không phải vừa rồi hắn không thèm để ý đến mình sao? Tại sao đột nhiên lại chủ động đến nói chuyện với mình, thật là khó hiểu, chỉ có thể đối phó nói: “Chào ngươi.” Nhưng vì Tề Thịnh đang khoác vai hắn, nên hắn cũng chỉ có thể đi theo phía sau, cố gắng đáp lời Cố Sanh.
“Cố Đại Sư, xe đang chờ ở bên ngoài! Phòng ta đã đặt xong rồi, chúng ta qua đó ngay bây giờ.” Trên đường đi, Tề Thịnh luôn giữ vẻ mặt không đổi, nhưng Cố Sanh thường thấy hắn như vậy nên cũng không cảm thấy có gì không đúng, ngược lại là Triệu Vũ ngồi bên cạnh hắn chỉ hận không thể run lên cầm cập.
Người này chẳng lẽ muốn dùng ánh mắt làm hắn chết cóng à?
Cố Sanh đoán không sai, nhà Triệu Vũ quả nhiên rất có tiền, khách sạn lần này đặt cũng là loại cực kỳ cao cấp, bên trong bày biện đủ mọi vật dụng, thậm chí còn có cả rạp chiếu phim nhỏ tư nhân, cũng không biết ở một đêm tốn hết bao nhiêu tiền.
Nhưng khách sạn đã đặt tốt, xem như tấm lòng thành của Triệu Vũ, Cố Sanh ở nơi kém một chút không sao, ở nơi tốt hơn một chút tự nhiên cũng không có áp lực gì.
Vì trước đó không biết Tề Thịnh sẽ tới, nên Triệu Vũ chỉ đặt phòng khách sạn cho một mình Cố Sanh, sau khi tới nơi định đặt thêm một phòng nữa thì đã thấy Tề Thịnh trực tiếp lấy ra một tấm thẻ đen, đưa cho lễ tân.
“Ở sát vách phòng nàng, mở một phòng giống như vậy.” Lễ tân sau khi nhìn thấy tấm thẻ kia, thái độ vốn đã không tệ lại càng trở nên cung kính hơn, nhanh chóng làm thủ tục thuê xong một phòng không nói, còn chúc hắn có một đêm vui vẻ.
Cố Sanh: “...... Nàng quen biết ngươi à?” Tề Thịnh lắc đầu, chỉ dùng hai ngón tay kẹp tấm thẻ đen kia, đưa tới trước mặt nàng: “Đây là khách sạn của Tề gia, thẻ này đưa ngươi, sau này ở đâu cũng có thể ở chi nhánh.” Cố Sanh: “......” Được rồi, đã nhìn ra, Tề gia nhà ngươi quả nhiên rất có tiền.
Phòng VIP ở tầng mười, sau khi thang máy đến nơi, Cố Sanh vào phòng trước sắp xếp đồ đạc của mình cẩn thận, Triệu Vũ ở một bên nói: “Cố Đại Sư, vậy ta không làm phiền ngươi nghỉ ngơi nữa, ngày mai ta lại đến đón ngươi cùng đến nhà La Tường.” Cố Sanh nhìn sắc trời một chút, còn mấy tiếng nữa là trời sáng, mà chính mình vì cả đêm cứ bôn ba khắp nơi nên cũng không có cảm giác mệt mỏi gì.
“Không ngủ, ngươi cứ nói thẳng đi, chờ trời sáng rồi đi xem.” Tác giả có lời muốn nói: Rất chống đỡ......
Đột nhiên nhớ tới lần trước tán gẫu với Cơ Hữu, nói chuyện ăn dưa.
Cơ Hữu: Ta vừa mới đang ăn dưa Ta: Ta cũng đang ăn dưa Cơ Hữu: Ha ha ha ha ăn một phần sáu quả dưa Ta: ...... Nửa, nửa quả dưa!
Ta thế này chẳng lẽ không phải số lượng bình thường sao? ╯^╰ Chương 41
Triệu Vũ do dự một thoáng, nhưng thấy Cố Sanh quả thực không có vẻ gì mệt mỏi, cũng liền tìm một chỗ ngồi xuống.
Hắn ngồi chưa được bao lâu thì Tề Thịnh lại tới, hắn gõ cửa xong liền trực tiếp đẩy cửa phòng ra, liếc mắt nhìn chỗ Triệu Vũ ngồi, sắc mặt dịu đi một chút, rồi ngồi xuống bên cạnh Triệu Vũ trên ghế sa lon.
Vị trí hắn ngồi vừa vặn đối mặt với Cố Sanh, lúc ánh mắt Cố Sanh không nhìn đi chỗ khác thì gần như là đang nhìn thẳng vào hắn.
Cũng may Cố Sanh về phương diện này thật sự rất trì độn, biểu hiện mà Tề Thịnh tự cho là hết sức rõ ràng, đến trong mắt nàng lại chỉ là đột nhiên nổi cơn điên một trận.
Ngoại trừ có chút không quen, cũng không có gì đặc biệt.
Triệu Vũ lúc này đang nghĩ đến chuyện của La Tường nên cũng không chú ý đến hai người này, mở miệng nói: “Cố Đại Sư, chuyện của La Tường, kỳ thực cũng gần giống như ta đã nói qua điện thoại.” “Lần trước ta cùng Giai Giai từ Đại Sơn trở về, nàng bị dọa sợ, nên ta vẫn luôn ở bên cạnh nàng, chưa có thời gian đi gặp La Tường. Chính là sáng hôm nay tại Tôn Hưởng, San Nhu gọi điện thoại cho ta, đột nhiên nói hắn nhảy lầu, làm ta sợ hết hồn.” Suy nghĩ của Cố Sanh cũng theo lời hắn chuyển sang chủ đề chính, chuyện này nàng đã biết trước đó, về sau La Tường cũng không chết.
“Nhưng lúc ta vội vàng chạy về, San Nhu vẫn đứng ở cửa nhà hắn, ánh mắt có chút kỳ quái. Cũng chính lúc đó, nàng nói cho ta biết, La Tường ngủ thiếp đi.” “Lúc đó ta còn rất tức giận, cho rằng bọn họ lại cấu kết lừa gạt ta, kết quả lần này biểu cảm của San Nhu rất không thích hợp, giống như vừa nhìn thấy thứ gì đó rất khủng bố vậy.” Triệu Vũ nói đến đây, dừng lại một chút: “Cố Đại Sư, nàng nói nàng tận mắt nhìn thấy La Tường nhảy từ cửa sổ xuống, tầng mười!” “Lúc đó San Nhu sợ đến phát điên, vừa bám vào bệ cửa sổ vừa gọi điện thoại cho ta, nàng vốn tưởng La Tường đã ngã thành bộ dạng gì rồi, kết quả xuống dưới lầu lại phát hiện hắn đang yên lành nằm trên mặt đất, chỉ là sắc mặt hơi tái nhợt nằm đó, vậy mà lại ngủ thiếp đi.” “San Nhu tìm người cõng hắn lên, nửa đường hắn cũng không hề tỉnh lại. Lúc ta đến nhà hắn, cha mẹ hắn đã nghe tin chuyện này, vội vàng trở về chăm sóc hắn. Ta vào xem một chút, ngồi một lát, kết quả hắn đột nhiên đứng dậy bóp cổ ta, giống như phát điên vậy, trên mặt thế mà còn đang cười, thật sự rất quỷ dị, không lừa ngươi đâu Cố Đại Sư, biểu cảm của hắn lúc đó thật sự rất không bình thường.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận