Thiếu Nữ Huyền Học

Chương 103

Cố Sanh gật đầu, “Vậy thì ngày mai xuất phát.” Lâm Đạo Trường đắc ý quay về thu dọn đồ đạc, rồi đi ngủ sớm.
Cố Sanh còn băn khoăn về tấm hình mình đăng trước đó, bấm vào xem thử, quả nhiên lại có không ít phản hồi, nhưng đa số đều là suy đoán, đây rốt cuộc là thứ gì.
Cố Sanh lướt xem một lượt, đã chuẩn bị tinh thần lại công cốc như lần trước, thì đột nhiên nhìn thấy một ID lạ: sư, sư tỷ? Ngài, ngài là trá thi sao?
Cố Sanh dừng lại, nghiến răng một cái, hận không thể tát một cái.
Nàng bẻ cổ tay, vừa định trả lời, thì bỗng nhiên lập tức, cả phòng tối đen.
Ngay sau đó, hành lang náo loạn, có người hỏi thăm, “Xảy ra chuyện gì? Cúp điện à?”
Đột nhiên, có người rít lên một tiếng, “Có người, có người nhảy lầu!”
Tiếng hét chói tai mang theo sợ hãi, mấy người ở gần vội vàng chạy tới, tất cả mọi người đều ghé vào cửa sổ nhìn ra ngoài.
Người nhảy lầu không phải người ở khách sạn bên này, mà là từ một căn phòng dân cư đối diện nhảy ra, là một người đàn ông trung niên, rơi trên mặt đất, hai mắt trợn lớn, máu không ngừng chảy ra từ dưới thân.
Chưa hết, sau khi người này nhảy lầu, ở một căn nhà phía trên đối diện, ánh đèn mờ ảo bao phủ, loáng thoáng có thể nhìn ra hai người đang tranh chấp, xô đẩy nhau ra ban công, người đàn ông dựa lưng vào lan can, người phụ nữ cầm dao trong tay, một giây sau, lan can ban công lại đột nhiên đứt gãy, cả hai người đàn ông và phụ nữ cùng hét lên chói tai rồi rơi xuống.
Họ rơi ngay cạnh người đàn ông tử vong trước đó, hai người ôm chặt lấy nhau, chỉ là ánh mắt của người đàn ông kia cũng trợn lớn, con ngươi co rút lại, dường như trước khi chết đã nhìn thấy thứ gì đó kinh khủng.
Máu chảy hòa vào nhau, tụ thành một dòng suối nhỏ, chảy qua bãi cỏ xung quanh, thấm vào bùn đất.
Liên tiếp nhìn thấy ba người tử vong trong tình trạng như vậy, cuối cùng cũng có người trong khách sạn chịu không nổi, hét to một tiếng, quay người bắt đầu nôn khan.
Ngay lúc mọi người cho rằng đây chỉ là một tai nạn ngoài ý muốn, chuẩn bị nhanh chóng báo cảnh sát, thì trên sân thượng đối diện, bỗng nhiên lại thấp thoáng xuất hiện một bóng trắng.
Một cô nương mặc váy ngủ màu trắng, tóc dài xõa vai, bị gió thổi rối tung, khóe miệng tái nhợt, quầng thâm dưới mắt hết sức rõ ràng.
Tay phải nàng giơ điện thoại, cuồng loạn vừa khóc vừa la hét, “Sao hắn còn chưa tới?!”
Không biết người đối diện nói gì, cô nương này lại đột nhiên ném điện thoại đi.
Người bên khách sạn gần như đã chạy hết đến các phòng ở nửa bên này, giờ phút này nhìn thấy cô nương này, bọn họ cảm thấy không ổn, vội vàng khuyên nhủ, “Cô nương, đừng nghĩ quẩn a!” “Đúng vậy! Không đáng đâu! Còn sống chẳng phải tốt hơn sao?” “Còn sống mới có cơ hội để hắn hồi tâm chuyển ý a! Ngươi còn trẻ thế, cũng đừng tìm cái chết!” “Nghĩ lại cha mẹ của ngươi đi! Ngươi chết rồi người đau lòng nhất cũng không phải tra nam!”
Mọi người rõ ràng đều nghe được câu nói kia, trong lòng lập tức đoán ra bảy tám phần, lại vừa mới chứng kiến hai vụ rơi lầu, cực kỳ máu me, giờ phút này không hề cảm thấy chuyện này có gì vui.
Có những người bình thường hay đùa giỡn, nhìn thấy tình huống này cũng dẹp bỏ tâm tư trêu chọc, cùng khuyên nhủ.
Cố Sanh xem xét tình hình cô nương kia, đã cảm thấy không ổn, chuẩn bị rời đi sang phía đối diện cứu người.
Kết quả chân nàng còn chưa bước ra khỏi cửa phòng, cô nương đối diện rõ ràng bị nhiều người như vậy khuyên nên kinh ngạc, ý định tự tử cũng tạm lắng xuống, nhưng ngay lúc nàng chuẩn bị lùi lại, thì dưới chân đột nhiên dẫm phải thứ gì đó, bất ngờ ngã nhào về phía trước.
Ngay sau đó, là tiếng rơi xuống từ trên cao.
Mọi người trong khách sạn đều im lặng, một đêm tận mắt chứng kiến ba vụ rơi lầu, đều là một giây trước còn là người sống sờ sờ, một giây sau đã mất mạng, hiện trường còn máu tanh như vậy, trong lòng khó tránh khỏi khó chịu.
Nhưng Cố Sanh lại nhìn thấy khác bọn họ, từ lúc cô gái kia vừa rơi xuống, nàng đã mơ hồ cảm giác được, có một thứ gì đó kinh khủng đang chậm rãi sinh sôi.
Mà toàn bộ bầu trời Phong Thị, vào đêm nay, bỗng nhiên hiện ra màu đỏ mờ ảo.
Đại tà hiện ra!
Chương 57
Mà giờ khắc này, người chú ý tới dị tượng trên trời, hiển nhiên không chỉ có một mình Cố Sanh.
Trong một phòng khác của khách sạn, Chú Ý Bắc đứng trước cửa sổ, nhìn về phía dưới lầu đối diện, trong mắt lóe lên tia tối tăm, lấy điện thoại di động ra, bấm một dãy số.
Tề Thịnh không đứng bên cửa sổ, nhưng trong nháy mắt, dường như có cảm ứng, ánh mắt rời khỏi màn hình máy tính, đứng dậy, đi đến bên cửa sổ, nhìn ra ngoài.
Bên trong đạo quán đổ nát trên đỉnh Vân Sơn, một người đàn ông trung niên tiên phong đạo cốt đang véo khuôn mặt một đứa bé mập mạp, “Bàn Đôn, ta đã bảo ngươi đừng ăn nữa, ngươi xem ngươi lại mập lên bao nhiêu rồi?”
Bàn Đôn bị đau, nhăn mặt, “Sư phụ, buổi tối con chỉ ăn một bát cơm.”
“Ngươi còn dám nói?” Trên đỉnh đầu bị gõ nhẹ một cái.
Bàn Đôn ôm đầu, đột nhiên nhớ ra một chuyện, “Đúng rồi sư phụ, chúng con thật sự nhìn thấy sư tỷ đó! Nàng còn biết vẽ phù chú bất truyền của huyền môn chúng ta nữa!”
Người đàn ông trung niên định gõ tiếp thì dừng lại, tay cứng đờ giữa không trung, trên mặt hiện lên vẻ ngạc nhiên, “Ngươi nói thật chứ?”
Bàn Đôn cười hì hì, “Sư phụ, đừng nói ngài không tin, hôm qua hai chúng con cũng giật nảy mình đó. Dù sao người này dù không phải sư tỷ, chắc chắn cũng có quan hệ với sư tỷ, nói không chừng chính là sư tỷ chạy tới thế giới này rồi trá thi đó?”
“Đây không phải là trá thi!” người đàn ông trung niên tỏ vẻ bất đắc dĩ, đang định hỏi thêm vài câu, thì bỗng nhiên cơ thể cứng lại, nhanh chóng đi mấy bước ra khỏi đạo quán, nhìn lên bầu trời.
Trong mắt hắn hiện lên vẻ kinh ngạc, “Đây là......”
Trong khách sạn, Lâm Đạo Trường đứng đối diện Cố Sanh, mặt đầy vẻ ưu sầu, “Cố Đại Sư, chuyện này không hề đơn giản!”
Cố Sanh từ sau khi cô gái thứ ba rơi lầu, liền nhìn chằm chằm vào mái nhà đối diện, chỉ thấy nơi đó có một bóng dáng màu đỏ lướt qua, nhưng chỉ trong nháy mắt đã biến mất không thấy đâu.
“Có quỷ vật.”
“Khoảng cách quá xa, ta không phát hiện được. Nhưng nếu thật sự có quỷ vật, liên tiếp hại chết ba người trước mặt nhiều người như vậy, là muốn làm gì?”
Cố Sanh cũng cảm thấy kỳ lạ, quỷ vật bình thường không tùy tiện giết người, hoặc là để báo thù, hoặc là tìm thế thân, ngoài ra thì chính là lệ quỷ hại người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận