Thiên Tai! Ta Tích Trữ Kho Lương Thực Toàn Thiên Hạ Cứu Cả Hầu Phủ

Chương 394: Chương Kết

"Nhanh, nhanh tránh ra, tìm trái cây cho tiểu công chúa."
Mọi người đều cúi đầu tìm, một lát sau đã tìm ra, Phó Yến Đình cho người mang trái cây đi rửa, sau đó đưa lại cho Tang Tang.
Các đại thần cũng thở phào nhẹ nhõm, mấy trái cây nhỏ không đáng là bao, nhưng tuyệt đối không được chọc tiểu công chúa khóc.
Sau đó bãi triều, Phó Yến Đình ôm bé gái đến phòng Chử Trần Âm.
Hai người còn chưa nói chuyện, chỉ thấy tiểu cung nữ bên cạnh Phó Giang Hoằng đến nói:
"Tam công chúa sắp sinh rồi ạ."
Sau khi Phó Yến Đình đăng cơ, đã phong cho Phó Giang Hoằng danh hiệu Tam công chúa.
Chử Trần Âm không dám chậm trễ, lập tức chạy đến phòng Phó Giang Hoằng.
Quả không sai, Phó Giang Hoằng đúng là khó sinh, đứa bé nằm ngược đầu.
Rõ ràng mấy ngày trước vẫn bình thường, đột nhiên hôm nay lại ngược đầu.
Chử Trần Âm lập tức làm cho Phó Giang Hoằng ngất đi sau đó đưa đến phòng điều trị.
Cũng may có đã chuẩn bị sớm, có Phó Yến Đình giúp đỡ, dùng tốc độ nhanh nhất để mổ lấy đứa bé trong bụng Phó Giang Hoằng ra.
Là một bé gái xinh đẹp.
Sau khi vết thương được khâu lại, đã là mấy giờ sau.
Chử Trần Âm mang con của Phó Giang Hoằng đi ra ngoài.
Phó Giang Hoằng nhanh chóng tỉnh dậy.
Nàng ấy đứa bé bên cạnh ngạc nhiên, nhưng cơn đau ở bụng khiến nàng ấy không thể ngồi dậy.
Chử Trần Âm nhanh chóng an ủi nàng ấy cứ nằm nghỉ ngơi, còn treo cho nàng ấy một túi nước.
Nàng nói thẳng, nàng đã mổ bụng lấy đứa bé ra.
Phó Giang Hoằng kinh hãi, nhưng nhìn con của mình, cũng từ từ chấp nhận chuyện này, dù sao trong dân gian cũng từng có tin đồn chuyện mổ bụng.
Chử Trần Âm nhìn Phó Giang Hoằng và đứa bé, lau mồ hôi trên trán, mặt nở nụ cười vui vẻ.
Phó Yến Đình nắm tay nàng nói:
"Nàng yên tâm, chỉ cần có chúng ta ở đây, bọn họ sẽ không xảy ra chuyện gì."
Chử Trần Âm mỉm cười gật đầu.
Sau khi ra khỏi nhà Phó Giang Hoằng, Chử Trần Âm vào không gian, muốn dùng máy tính kiểm tra lịch sử mà nàng nhìn thấy trước đó, nàng kinh ngạc phát hiện bên trong không có gì cả.
Vì vậy trên thực tế lịch sử hoàn toàn không tồn tại, tất cả tương lai hiện ra là do không gian cho nàng xem.
Xã hội hiện đại của nàng và xã hội cổ đại lúc này họ đang sống hoàn toàn không giống nhau.
Vì vậy cho dù họ có sử dụng thiết bị hiện đại của tương lai ở đây thì cũng không ảnh hưởng đến hiện đại.
Chử Trần Âm trong lòng tràn đầy vui mừng, lúc này nàng cũng không có lề mề nữa, quay người đi lên lầu ba của không gian mở gói đồ ra.
Lần này có thực sự tìm thấy rất nhiều tã lót, bình sữa, thậm chí có rất nhiều sữa bột. Mặc dù siêu thị không gian của nàng cũng có rất nhiều sữa bột nhưng loại Phó Yến Đình mua tốt hơn nhiều.
Chử Trần Âm đột nhiên ý thức được, chẳng trách mấy ngày trước Phó Yến Đình bảo nàng mau chóng cai sữa, nghỉ ngơi cho khỏe.
Hóa ra hắn đã chuẩn bị từ lâu rồi.
Có nhìn đồ trong hộp chuyển phát nhanh, mỉm cười lắc đầu.
Lấy đồ xong, Chử Trần Âm từ trong không gian đi ra.
Vừa trở về phòng, Tiểu Vân Châu liền cười đi vào:
"Mẫu thân, cha nói hôm nay cha làm món bánh hoa quế người thích đó, người nhanh đi ăn thử đi."
Chử Trần Âm mỉm cười đáp lại:
"Được, ta đi ngay đây."
Mặc dù Phó Yến Đình đã trở thành hoàng đế nhưng thỉnh thoảng hắn vẫn làm một số món nàng thích ăn.
Mặc dù thân phận của họ đã khác trước nhưng khi không có ai xung quanh, họ vẫn là gia đình bốn người bình thường.
Khi Chử Trần Âm đến trong sân, Phó Yến Đình đang ôm Tang Tang.
Hắn ngược mắt lên nhìn nàng, nhẹ nhàng gọi:
"Trần Âm, nàng đến đây nhanh nào, đây là bánh hoa quế nàng thích nhất."
Chử Trần Âm cầm tay Tiểu Vân Châu mỉm cười đi đến chỗ cha con hắn.
Lúc này trăng tròn, ánh trăng trắng bạc chiếu vào gia đình họ như một giấc mơ.
Chẳng mấy chốc tiếng cười của gia đình họ vang lên từ ngoài sân.
Chử Trần Âm đang đùa với Sang Sang.
Phó Yến Đình thì thầm vào tại nàng:
"Nàng còn muốn quay về nữa không?"
Chử Trần Âm hỏi:
"Về đâu ạ?"
Phó Yến Đình nhỏ giọng đáp lại:
"Về quê của nàng."
Chử Trần Âm cười nói : "Ta không về nữa."
Trên mặt Phó Yến Đình đầy nhẹ nhõm, hắn ôm Chử Trần Âm vào trong lòng, nhìn hai đứa bé trước mắt, trên mặt lộ ra nụ cười vui sướng.
Lúc này, Chử Trần Âm giống như nghe được tiếng gì.
Không lâu sau, âm thanh của không gian đột nhiên truyền đến.
"Hệ thống không gian đã được nâng cấp, ký chủ có thể tùy ý xuyên qua không gian giữa hai thế giới."
Chử Trần Âm sửng sốt.
Phó Yến Đình thấy sắc mặt nàng không ổn, quan tâm hỏi:
"Nàng sao vậy?"
Chử Trần Âm lộ ra vẻ bất đắc dĩ cười:
"Không có gì, ăn cơm, ăn cơm thôi."
Phó Yến Đình gắp cho nàng một miếng rau.
Chử Trần Âm mỉm cười ăn.
Xem ra cuộc sống của gia đình họ sau này sẽ còn nhiều điều thú vị hơn nữa.
Nhưng chắc chắn nó sẽ càng thêm hạnh phúc.
Hết Truyện !
Bạn cần đăng nhập để bình luận