Thập Niên 90: Xuyên Thành Nhập Liệm Sư Ở Hương Giang

Chương 208:

Chương 208:Chương 208:
Trân Tiểu Sinh nhanh chóng chạy về phía cửa hàng nhang đèn, còn Bạch Trân Trân cũng bước xuống khỏi xe, theo sát anh ta, họ cùng nhau chạy về phía cửa hàng nhang đèn.
Nếu so với cửa hàng nhang đèn của bà Vương thì cửa hàng nhang đèn Trần Ký lớn hơn một chút, nhìn cũng có khí thế hơn, có điều có thể nhìn ra được ông chủ chỉ lo chạy theo khí thế chứ không kiêng ky quá nhiều, trên bảng hiệu màu đen chữ trắng, hai chữ Trần Ký chói mắt khác thương.
Bạch Trân Trân nhìn thoáng qua cửa hàng nhang đèn ngập tràn hắc khí, xuyên qua cánh cửa đang mở nhìn thấy được rất nhiều quỷ hồn cụt tay cụt chân đang quanh quẩn bên trong.
Trân Tiểu Sinh đã vọt vào trong, thời gian không quá một cái chớp mắt, anh ta ôm một bóng người từ trong nhà vọt ra, sau anh ta còn có một người đàn bà lảo đảo chạy theo.
Trên mặt hai người đều lộ vẻ rối bời giống nhau y như đúc, Trân Tiểu Sinh trông thấy Bạch Trân Trân liền hoảng sợ thét lên: "Sư phụ, cứu mạng!!!"
Lúc đang nói, anh ta đã chạy tới trước mặt Bạch Trân Trân: "Sư phụ, cô nhìn anh tôi đi, anh tôi, anh ấy thế nào rồi? Sư phụ anh ấy thế nào?"
Lúc này Trần Tiểu Sinh đã mất hết hồn vía, nói chuyện cũng bừa bãi mất trật tự, nước mắt của anh ta đổ xuống rào rào, khóc phải nói là vô cùng thương tâm.
Bạch Trân Trân đưa tay đè trên buồng tim của Trần Tiểu Đông, chuẩn xác bắt ra chuỗi hắc khí đang bám trên ngực anh ta ra ngoài.
Trần Tiểu Sinh gấp gáp tới độ đầu đầy mồ hôi, anh ta đứng bên cạnh Bạch Trân Trân, nếu không phải còn ôm một người trong lòng thì lúc này anh ta chắc chắn đã ngồi xổm xuống kiểm tra tình hình của Mã Hồng Mai cùng với Bạch Trân Trân.
Ánh sáng màu vàng nhạt toát ra trong tay cô, tiếp đó Bạch Trân Trân nhẹ nhàng dùng sức, sương mù màu đen kia cứ thế tiêu tán không thấy tung tích nữa.
"Chị dâu! Sư phụ, cứu mạng!"
Nghe thấy tiếng động truyền tới từ đằng sau, Trần Tiểu Sinh bị dọa sợ quay đầu lại ngay lập tức, sau đó liền thấy chị dâu mình ngã trên đất.
Mã Hồng Mai đi theo sau lưng Trần Tiểu Sinh cứng người ngay tại chỗ, chị ta nhắm hai mắt lại, trực tiếp hôn mê bất tỉnh.
Nhìn Trân Tiểu Sinh đã hốt hoảng tới mức không biết bản thân là ai, Bạch Trân Trân để anh ta bình tĩnh một chút, còn cô thì đi qua kiểm tra tình hình của Mã Hồng Mai.
Những thứ hắc khí đó tựa như còn sống vậy, không ngừng vặn vẹo trong tay của Bạch Trân Trân, còn phát ra những tiếng kêu giống như con chuột.
Trân Tiểu Sinh hốt hoảng đưa Trần Tiểu Đông quay về, sau đó tìm một đôi đũa tới cho Bạch Trân Trân.
Bạch Trân Trân kiểm tra qua tình hình của Mã Hồng Mai, cô bảo Trân Tiểu Sinh trước tiên thả Trân Tiểu Đông xuống, rồi đi tìm cho cô một đôi đũa.
"Nhanh lên một chút, anh anh không gặp vấn đề gì lớn cả, ngay lập tức có thể tỉnh lại, anh phải đi tìm một đôi đũa cho tôi trước."
"Sư phụ, chị dâu tôi sao rồi?" Mười ngón tay gắn liền với nhau, Mã Hồng Mai kêu thảm một tiếng, chị ta bất ngờ mở mắt ra, Bạch Trân Trân nhanh tay lẹ mắt đỡ chị ta ngồi dậy, vỗ một cái vào phần lưng chỗ tim của chị ta.
Trân Tiểu Sinh hoảng hốt thét lên, nhưng lại sợ làm phiền tới Bạch Trân Trân, anh ta vội vàng bịt kín miệng của mình lại.
Ngón giữa của Mã Hồng Mai lật xếp gân như thành một trăm tám mươi độ, nếu bình thường ra thì ngón tay đã bị bẻ lật thành như vậy sợ là đã gãy từ sớm.
Bạch Trân Trân nhận lấy đôi đũa, sau đó kẹp lấy ngón trỏ của mã đông mai, tiếp tục dùng sức kéo về sau một cái.
"AIH"
Trân Tiểu Sinh không nhìn thấy quỷ hồn trong cửa hàng nhang đèn nhưng hắc khí phun ra từ miệng Mã Hồng Mai anh ta lại nhìn thấy rất rõ ràng, Trần Tiểu Sinh ngây ngẩn, há miệng run rẩy hỏi.
Đám quỷ hồn vốn đang quanh quẩn trong cửa hàng nhang đèn như chim muông bay tán loạn ra ngoài, cửa hàng nhang đèn trước còn bẩn thỉu trở nên sạch sẽ hơn.
Ánh sáng màu vàng sáng chói vụt qua, sau một tiếng thét chói tai làm người ta rợn cả tóc gáy, sương mù màu đen vừa mới bay ra ngoài tán loạn bốn phía, rất nhanh đã bị những thứ ánh sáng màu vàng kia chiếm đoạt không còn thấy tung tích nữa.
Sau khi sương mù màu đen bị phun ra, thân thể Mã Hồng Mai cũng nhữn ra, chị ta ngã xuống, mắt thấy đám sương mù màu đen kia sắp chạy thoát, Bạch Trân Trân vung quả đấm tới.
"Sư phụ, vừa rồi là cái gì xảy ra thế?"
Chị ta phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương tới tận cùng, một luông sương mù nồng đậm màu đen phun từ trong miệng của chị ta ra ngoài.
Chị dâu anh ta sao lại phun hắc khí ra như vậy? Mấy thứ đồ chơi kia là gì thế? Chị dâu anh ta trúng chiêu khi nào? Anh anh ta có phải cũng trúng chiêu rồi không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận